SINH VIÊN (Truyện dài, 18+, tình cảm, sáng tác) – update Chương 239
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: SINH VIÊN (Truyện dài, 18+, tình cảm, sáng tác) – update Chương 239
Tác Giả: boss1111
Danh Mục: Bú Cu, Gái Xinh, Phá Trinh, Sinh Viên, Truyện Sex Người Lớn, Tưởng Tượng
Thể Loại: gái xinh, Lạng Mạn, truyện dài
Lượt Xem: 5226 Lượt Xem
Chương 212: Giúp anh
Ngoài kia mặt trời đã ló dạng, ánh sáng bình minh bắt đầu tỏa ra ánh nắng đỏ của buổi sáng sớm. Một buổi sáng náo nhiệt đang diễn ra.
Bên trong khách sạn, đôi tình nhân vẫn còn đang nằm bên nhau một cách say sưa.
Một người đã tỉnh dậy từ sớm, còn một người đang trong giấc mộng đẹp.
Minh Nguyệt đã dậy từ khi nào, một phần là do đêm qua nàng có một giấc ngủ sâu, một phần cũng bởi vì cảm giác khác lạ từ sáng sớm nên làm giấc ngủ của nàng gián đoạn. Tuy vậy nhưng cũng làm nàng vô cùng thỏa mãn, bởi vì bên cạnh nàng chính là người mà nàng hằng ngày nhớ đêm mong.
Bên cạnh Minh Nguyệt, Phương vẫn còn đang ngủ. Cánh tay của nó len lỏi vào vòng eo gọn gàng của nàng mà bám chặt, cánh tay còn lại vòng sang cổ nàng một cách ấm áp.
Nằm trong vòng tay của người thương làm sao Minh Nguyệt muốn thoát ra cơ chứ. Tuy đây là lần đầu tiên nàng ngủ với người khác giới nhưng cảm giác lại dễ chịu vô cùng. Một giấc ngủ an toàn vô lo vô nghĩ làm nàng tinh thần nàng thư thái vô cùng.
Hơn nữa được một người khác che chở ôm ấp như thế này lại càng làm nàng yêu thích, từ nhỏ đã thiếu sự che chở của cha nên khi nàng cảm nhận được chút hơi ấm đến từ Phương làm nàng cảm động vô cùng.
Một bàn tay nóng hổi ôm lấy cơ thể không làm nàng khó chịu, mà nàng lại yêu thích sự ấm áp này.
Khẽ mở một nụ cười duyên dáng, đôi mắt khẽ nhắm lại cảm nhận hơi ấm tỏa ra từ phía sau lưng.
Mãi cho tới một lúc sau.
“Ưm…….”
Phương cựa quậy một hồi dài, chợt cảm giác nặng ở tay làm nó khẽ im lặng. Động tĩnh lớn của nó không biết Minh Nguyệt có bị nó làm cho thức giấc hay không.
“Anh dậy rồi sao?” âm thanh dịu dàng phát ra từ bên cạnh nó, Minh Nguyệt quay sang mỉm cười. Nụ cười của nàng còn đẹp hơn ánh sáng của bình minh, làm căn phòng chợt sáng rực.
“Em còn muốn ngủ nữa không?” Phương mỉm cười, nó ấm áp hỏi nàng.
“Không…. Em ngủ đủ rồi.” Minh Nguyệt nhẹ nhàng đáp, nàng xoay người đối diện nó, hai ánh mắt khẽ chạm vào nhau.
“Em yêu anh”
Bờ môi mọng nước của nàng khẽ mở ra, ba chữ ngọt ngào vang.
“Anh cũng yêu em.” Phương mỉm cười, hai cánh tay nó đan lại với nhau, kéo thân thể ngọc ngà của nàng áp vào ngực nó.
“Hôn em….” Minh Nguyệt ánh mắt ướt át, nàng chờ đợi giây phút này từ lâu lắm rồi, đến bây giờ mới dám thể hiện.
Chứng kiến bờ môi thơm ngọt của nàng ngay trước mặt kèm lời mời gọi không thể nào chối từ, bốn cánh môi khẽ chạm vào nhau.
“Chụt…… Chụt……”
Khi hai bờ môi áp lên nhau, Minh Nguyệt cả người giãn ra, một cảm giác tuyệt vời mà nàng mong đợi không khiến nàng thất vọng.
Phương nhẹ nhàng nếm lấy hương vị ngọt ngào của nàng, từ bao giờ nó đã thèm muốn bờ môi này của nàng. Mãi cho tới bây giờ nàng mới dâng hiến cho nó, cho nên nó phải trân trọng giây phút đầu tiên này.
Từng nụ hôn phớt nhau trên hai cánh môi, không vồ vập mà lại từ từ nhẹ nhàng, Minh Nguyệt cảm nhận được sự trân trọng giây phút này tới từ đối phương, nàng làm sao không thể đáp lại được.
Hai cánh tay nàng duỗi ra, ôm lấy người đối diện nàng, khẽ nghiêng đầu cho tình nhân thỏa thích xâm chiếm.
Vị ngọt đôi môi làm sao có thể không khiến người ta say đắm, hơn nữa lại là cảm xúc đầu tiên.
Phương nhẹ nhàng mơn trớn lấy bờ môi hồng của nàng, rồi sau đó lại khẽ đẩy lưỡi sang bên kia.
Minh Nguyệt thuận tình hé môi đón lấy, không một chút rụt rè mà nhiệt tình đáp lại. Hai chiếc lưỡi khẽ quấn lấy nhau như bạn tình, trao cho nhau từng dòng nước bọt đầy dục cảm.
“Chụt…… Chụt…….”
Cả hai đều say đắm cho phút giây này, Phương là một kẻ tình trường nhưng đối với sự ngọt ngào của Minh Nguyệt làm nó phải đắm mình vào.
Từ kẻ chủ động lại trở thành một người bị động, Minh Nguyệt hứng thú đẩy lưỡi sang, nàng đáp lại một cách bạo dạn, làm sao nhận ra được đây là nụ hôn đầu tiên của nàng đâu.
Đến cả Phương còn phải bất ngờ, nó bị nàng đẩy vào thế hạ phong, đến khi hai đầu lưỡi nằm trong miệng nó thì lúc này cả người nó đã nóng hơn.
Nhiệt độ trong phòng không làm hai thân thể hạ nhiệt, sự đáp lại của Minh Nguyệt cũng khiến nàng dần mụ mị.
Tuy nhiên khi cánh tay kia len lỏi vào trong áo thì nàng chợt bừng tỉnh.
“Chụt……”
“Lần đầu của em không phải ở nơi này….” Minh Nguyệt đẩy Phương ra, một ngón tay của nàng khẽ đặt lên miệng nó, ánh mắt sắc sảo hiện lên làm Phương chợt phải bối rối.
Cảm giác giống như đứa trẻ bị người khác bắt ăn vạ vậy, lúc này nó chỉ biết khẽ cười:
“Anh sẽ chờ đến khi em bằng lòng….” Phương khẽ đáp, nó tôn trọng quyết định của nàng. Tình cảm của nó dành cho nàng cũng như của nàng dành cho nó đều được đối phương cảm nhận được.
Nó không quyết liệt với nàng, và với bất kỳ cô gái nào khác. Tuy có một số trường hợp ngoại lệ, nhưng khi ở trong tình trạng thoải mái đón nhận sẽ tuyệt vời hơn.
“Anh phải chịu khổ rồi….” Minh Nguyệt khẽ hôn nhẹ lên môi nó, sau đó giọng điệu có chút gì đó gượng gạo.
Nó không hiểu Minh Nguyệt muốn nói gì, mãi cho tới khi nàng khẽ cựa quậy cái chân thì nó mới nhớ ra rằng bên dưới đang biểu tình một cách mãnh liệt. Dưới lớp quần thun mỏng thì không thể nào che giấu thứ hung khí kia lại được.
Phương chỉ biết cười một cái đầy khó khăn, đây là việc dĩ nhiên của bao nhiêu thằng đàn ông vào buổi sáng. Tuy có chút khó chịu nhưng mà không xảy ra việc này thì lại càng khó chịu hơn.
“Em sẽ giúp anh……”
Minh Nguyệt làm sao không hiểu được, nàng không phải một cô gái tình trường nhưng cũng không phải một đứa vô tri. Gương mặt nàng trở nên hơi đỏ lên bởi vì xấu hổ, tuy nhiên khi đã nói câu kia thì nàng đã xác nhận rồi.
Bàn tay như rắn nước len lỏi vào bên trong quần, tìm tới nơi chiếc hung khí kia đội lên mãnh liệt rồi nắm lấy.
“Hít…….” Phương cả người dựng đứng, cảm giác một làn da mịn màng nóng hổi bao lấy dương vật làm nó không nhịn được hít một ngụm không khí.
Nó càng không ngờ khi Minh Nguyệt lại bạo gan như vậy, nhưng nghĩ lại nó biết nàng vô cùng tinh ý, hiểu được tình cảnh này nên muốn giúp đỡ nó một phen. Ánh mắt nhu tình khẽ ngắm nhìn gương mặt đang đỏ ửng kia mà say đắm.
Minh Nguyệt đã thầm tưởng tượng cái hung khí kia sẽ như thế nào, bởi vì khi sáng sớm thì nó đã bắt đầu to lên và nằm gác sau lưng của nàng rồi.
Cho tới khi nàng cầm vào thì mới hoảng sợ vì kích thước của nó lớn hơn nàng tưởng tượng vài lần.
Ngay khi cầm vào thì khúc thịt kia giật lên mấy cái làm nàng muốn rụt tay lại, nhưng nghĩ tới câu nói kia thì nàng nhất định phải làm tròn nhiệm vụ.
Nàng có tìm hiểu sơ qua nên không lạ gì với việc này, bàn tay nõn nà của nàng nắm lấy dương vật rồi khẽ di chuyển lên xuống.
Cảm giác thoải mái vô cùng, bàn tay khi mềm mại như một mảnh thịt, nắm vừa chặt tay nên mang lại sự chân thật vô cùng.
Phương cả người khí huyết lưu thông càng mạng, thời gian qua không xả lượng dương khí tích tụ trong người nên nó rất nhạy cảm.
Hơn nữa mùi hương nhẹ nhàng đầy kích thích của Minh Nguyệt kèm theo bàn tay mềm dẻo của nàng kích thích nên không mấy chốc mà nó đã chịu không nổi.
“Ưm…..ư……ư……ư……”
Từng dòng tinh binh nóng hổi bắn khắp tứ tung bên trong, dính lên cả bàn tay trắng nõn của Minh Nguyệt.
Cho đến khi khúc dương vật kia giật lên lần cuối cùng, Phương mới thở ra một hơi đầy thoải mái.
Minh Nguyệt khẽ cong khóe miệng, nàng cuối cùng cũng hoàn thành nhiệm vụ. Mùi hương kỳ lạ của thứ đồ kia dính trên tay làm nàng cảm thấy không chịu được, gương mặt lại hồng thêm một mảng, vội nhanh chóng chạy vào nhà vệ sinh bỏ lại Phương nằm bơ vơ trên giường.
Khẽ cười một cái đầy khổ sở, đúng là con gái tính cách vô cùng kỳ quái mà. Đợi cho tới khi Minh Nguyệt tắm xong thì nó cũng vội lao vào phòng tắm, chỉ có nước lạnh mới làm giải tỏa nhiệt độ cơ thể lúc bấy giờ nhanh nhất có thể mà thôi.