SINH VIÊN (Truyện dài, 18+, tình cảm, sáng tác) – update Chương 239
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: SINH VIÊN (Truyện dài, 18+, tình cảm, sáng tác) – update Chương 239
Tác Giả: boss1111
Danh Mục: Bú Cu, Gái Xinh, Phá Trinh, Sinh Viên, Truyện Sex Người Lớn, Tưởng Tượng
Thể Loại: gái xinh, Lạng Mạn, truyện dài
Lượt Xem: 5217 Lượt Xem
Chương 173: Đêm nay
Trước sự thái độ ngạc nhiên của mọi người, Phương chỉ khẽ cười:
“Tiếp đón không được chu đáo. Thông cảm nhé.”
Hướng ánh mắt về phía Trà My, khi nãy nó vào nhà vệ sinh để mời nàng sang đây. Không ngờ lại phát sinh sự tình như thế này. Không lường trước được rằng bên kia lại có thể làm khó hai người các nàng.
“Phương…..Mày……” Trà My khóe môi không nhịn được run lên, nội tâm không thể giữ được bình tĩnh.
Nàng vô cùng khó tin được sự thật này, không ngờ Phương lại giấu kỹ tới mức độ này. Biết rằng nó đi một con xe sang đã là đỉnh lắm rồi, ai ngờ bây giờ lại lòi ra là chủ nhân của nơi này.
“Mời ăn chung có được không nhỉ?” Phương đảo mắt một vòng, mỉm cười đưa ra đề nghị.
“Được…. Được…. Chủ nhà mời thì đương nhiên là được rồi… hahaha…” Anh Duy đầu nhảy số nhanh vô cùng, vui vẻ cười lớn.
Phương là ông chủ, nhìn ra được đối với cô gái kia không chỉ là có chút quen biết. Nếu quen biết thì đã không mời hẳn vào chỗ này.
Hơn nữa nhìn thái độ bực bội khi nãy của Phương khi hai cô nàng bị hai tên kia quấy rối cũng thấy. Thái độ bênh vực vô cùng, khiến ai cũng không khỏi có chút suy nghĩ trong lòng.
Đều là những người sành sỏi về chuyện đời, chỉ đảo mắt qua một vòng liền nhận ra được vấn đề gì.
“Nào… Ngồi đi hai em….” Anh Long cũng không ngần ngại, anh nhận ra một trong hai cô gái kia có quan hệ không tầm thường đối với Phương.
Nhân viên nhanh chóng bố trí chỗ ngồi cho hai cô nàng, cũng tinh ý sắp xếp Trà My ngồi gần bên Phương. Thêm vào hai người nữa cũng không khiến bàn ăn trở nên chật chội hơi.
Trà My khẽ ngồi xuống bên cạnh Phương, nàng vẫn còn không tin được sự thật này, quay sang lại hỏi khẽ với Phương:
“Thật sự nơi này là của mày???”
“Đúng vậy.” Phương gật đầu xác nhận.
“Oa……”
Trà My khẽ thốt lên một tiếng, nàng từ khi bước chân vào nhà hàng liền biết mức độ sang trọng cũng như quy mô của chỗ này không hề nhỏ.
Hiện tại người ngồi kế bên nàng cũng là người bạn của nàng lại chính là ông chủ của chỗ này. Sự thật này không phải có thể tiếp nhận một cách dễ dàng gì, dẫu biết rằng Phương là gia đình có điều kiện.
Nhưng mà làm sao có thể sở hữu được nơi này cơ chứ, suy nghĩ như thế nào cũng không thể hiểu được.
“Lần trước anh nhớ chỗ này còn xây dựng chưa xong. Hơn nữa cũng bị đánh giá không tốt.” Anh Long là người trong giới làm ăn nên cũng có nghe đôi chút về chỗ này, thế là quay sang bắt chuyện với Phương. Anh cũng muốn tìm hiểu xem nơi này đã xảy ra chuyện gì.
“Ừm đúng vậy. Lần đó chỗ này bị đánh giá kém, với lại có rất nhiều vấn đề khiến chủ củ không đầu tư nữa. Nhờ vào số tiền cổ phiếu mà em có thể mua lại chỗ này, sau đó kiến thiết lại đến như thế này.”
“Việc kinh doanh khởi sắc lại cũng gần đây thôi, trước đó cũng có vài khó khăn không nhỏ.”
“Các anh cảm thấy như thế nào? Còn có thể thay đổi gì nữa không?” Phương thoải mái chia sẻ, sau đó muốn tham khảo thêm những ý kiến từ các anh lớn.
Dẫu gì người ta cũng là người kinh doanh nên rất có đầu óc, có thể nhìn ra được thiếu sót hay sai lầm gì đó.
“Thì ra là vậy. Trong thời gian ngắn mà có sự thay đổi nhiều tới như vậy. Em quả thật có tài kinh doanh lắm đó.” Anh Trung cũng không nhịn được mà cảm thán, cũng nghe nhiều lời đồn đoán về nơi này. Lần này tận mắt chứng kiến sự thay đổi làm anh cũng khá bất ngờ.
Hơn nữa ông chủ lại trẻ tuổi như vậy mà dám lao đầu vào kinh doanh mạo hiểm, từ việc kinh doanh chứng khoán tới đầu tư vào khoảng nhà hàng khách sạn.
Đến là anh cũng không dám đặt chân vào hai mảnh kinh doanh này, bởi lẽ rủi ro trong kinh doanh rất cao, tùy thời có thể mất trắng.
“Thật sự là bạn của My hả?” Cô gái ngồi bên cạnh Trà My ánh mắt nóng bỏng, ngoài gương mặt điển trai ra thì tài phú cũng có thể sánh ngang với rất nhiều người. Bất kỳ cô gái nào cũng thèm khát có một người tình như thế. Cho dù không phải là chính thất cũng rất xứng đáng.
“Ừ đúng vậy. Không phải thì làm sao có thể đặt chân vào phòng này.” Trà My cười bất đắc dĩ, nàng dần dần tin tưởng nơi này chính là của Phương.
Nàng cũng mới biết được Phương chơi chứng khoán thôi, lúc đầu nàng nghĩ con xe kia là do nhà mua cho nó chạy. Nhưng bây giờ thì nàng đã nghĩ khác hơn, một ông chủ của nhà hàng khách sạn, lại đầu tư chứng khoán thì chắc chắn rằng con xe kia cũng là do chính tay Phương mua rồi.
“Thật là ghen tỵ đấy.” Cô gái kia khẽ vỗ nhẹ lên lưng Trà My, lời nói ra nữa giả nữa thật.
“Anh Trung… Em biết công ty anh đang tìm mua xe, không biết anh có sự lựa chọn khác chưa.” Cô nàng cũng rất biết bắt thời cơ, khi nãy thấy hai người kia bị trả hồ sơ hợp đồng thì nàng liền nhảy ra tìm cơ hội.
“Để anh xem lại đã. Em để lại số điện thoại cho anh đi, sau khi tìm hiểu xong anh sẽ liên lạc với em.” Anh Trung lại nói.
“Dạ cảm ơn anh. Em là Ngọc Huyền, nhân viên kinh doanh ạ.” Cô gái tên Huyền nhanh chóng móc ra thông tin liên lạc và gửi cho những người có mặt tại đây. Cô nàng có phần nhanh nhẹn hơn so với Trà My, rất biết cách nắm chắc cơ hội.
Được ngồi chung bàn với các lãnh đạo của công ty như thế này là may mắn rất hiếm gặp. Hơn nữa lại còn là sinh viên mới ra trường như hai nàng. Phương tạo cơ hội như vậy nếu không bắt lấy thì thật đúng là không còn gì để nói.
Bên ngoài các vị khách của sự kiện cũng đã vơi dần, đến chiều tàn thì bên ngoài sảnh cũng chẳng còn ai.
Quản lý Tân của công ty tổ chức sự kiện hôm nay cũng bị khiển trách về hành vi của mình. Tên nhân viên của hắn cũng không thoát khỏi số phận, trong nay mai cũng sẽ cuốn gói ra khỏi trung tâm bởi vì đã bỏ lỡ khách hàng lớn.
Bên trong phòng Vip, Phương cùng mọi người cũng đã bắt đầu ngà say. Rượu ngon thì làm sao có thể không uống được, cả Trà My và Ngọc Huyền cũng làm vài ly.
Đến đầu giờ đêm thì mọi người cũng quay trở về, ai cũng có tài xế riêng nên không phải ngại.
Sau khi tạm biệt mọi người thì bây giờ chỉ còn Phương và hai cô nàng. Bởi vì hai cô nàng tự đi xe nên giờ phải tìm tài xế đưa về.
Sau khi Ngọc Huyền leo lên xe, chỉ còn Phương và Trà My ở lại đây. Không khí dần trở nên có gì đó khác thường.
Bỗng dưng một cánh tay khẽ len lỏi qua chiếc eo thon gọn của nàng, một hơi ấm khẽ phả vào má, giọng nói mê hoặc lẫn cuốn hút vang lên bên tai của nàng:
“Đêm nay ngủ lại đây nhé.”
– Xin gửi lời chúc các bác năm mới thật nhiều sức khỏe, thuận lợi trong làm ăn công việc. Hẹn gặp các bác vào cuối tuần nhé.