SINH VIÊN (Truyện dài, 18+, tình cảm, sáng tác) – update Chương 239
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: SINH VIÊN (Truyện dài, 18+, tình cảm, sáng tác) – update Chương 239
Tác Giả: boss1111
Danh Mục: Bú Cu, Gái Xinh, Phá Trinh, Sinh Viên, Truyện Sex Người Lớn, Tưởng Tượng
Thể Loại: gái xinh, Lạng Mạn, truyện dài
Lượt Xem: 5244 Lượt Xem
Chương 171: Xin mời
Phương chỉnh sửa lại chiếc áo sơ mi, ánh mắt nhíu lại nhìn thẳng vào thanh niên áo trắng kia. Chỉ là một nhân viên nhỏ cũng dám lớn tiếng ở chỗ này.
“Khách là tôi mời. Có việc gì không?” Phương lại một lần nữa hỏi thanh niên áo trắng kia.
“Cậu là ai? Tôi không quen biết cậu.” thanh niên áo trắng nhìn về Phương, âm thầm đánh giá.
“Người là tôi mời. Phòng này có phải của anh thuê hay không mà lại muốn đuổi khách của tôi?” Phương giọng điệu không mấy thiện cảm, đôi lông mày nhíu lại nhìn thẳng về phía tên áo trắng kia.
Nếu không phải nhờ anh Long lên tiếng thì chắc Trà My bị bẽ mặt ngày hôm nay rồi. Khi nãy nhắn tin mới biết được nàng có mặt ở đây cũng vì bên hãng xe yêu cầu các nàng nắm bắt cơ hội.
Trong thời gian gần đây hãng xe buôn bán có chút khó khăn, nhờ vào cuộc hội nghị này nếu có thể bắt thêm được vài khách hàng thì tốt hơn.
Mà Trà My và cô nhân viên đứng phía trước chính là hai nhân viên mới vào, bởi vì mới vào nên mới giao cho công việc này. Nếu nhỡ may có vấn đề gì thì cũng xem là nhân viên mới không có kinh nghiệm.
Nếu hoàn thành tốt thì không nói, nếu hoàn thành không tốt có thể tùy thời cho thôi việc.
Việc mời Trà My vào là cũng do chính nó mời vào, ở đây không có liên quan gì với chỗ anh Long và bốn người bạn của anh cả.
“Chuyện gì mà om sòm thế?” Lại thêm một âm thanh vang lên từ phía sau, một người khác lại bước đến cửa phòng, giọng điệu không lớn không nhỏ.
“Anh Tân tới rồi… May quá…” tên nhân viên áo trắng mừng rỡ nhận ra giọng nói quen thuộc kia. Chính là sếp của hắn, quản lý của trung tâm xe và cũng là người chịu trách nhiệm cho sự kiện ngày hôm nay.
“Ồ anh Long, anh Trung… Thật gặp các anh ở đây là quá bất ngờ rồi.” quản lý tên Tân kia vui vẻ cười lên một câu, xen vào ba người đứng ở cửa rồi vào phòng.
“Nào…. Mang rượu ra để anh mời một ly nào…” Hắn lại ra hiệu cho tên nhân viên áo trắng kia. Từ xa đã nghe âm thanh ở nơi này, vừa lại liền hiểu ra vấn đề gì.
Nhanh chóng muốn lấy lại tình thế của nhân viên hắn nên lại làm ra trò đánh trống lảng, muốn đuổi hai cô gái kia ra bên ngoài.
Tên nhân viên của hắn vô cùng hợp tác, nhận lấy chai rượu rồi nhanh chóng khui ra đặt lên bàn.
“Xem ra không biết ai là chủ ai là khách nhỉ?” Anh Duy lúc này mới lên tiếng, giọng nói có phần hơi to khiến tên quản lý Tân kia giật mình.
Bởi anh Duy không phải là người được mời tới ngày hôm nay cho nên hắn không nhận ra, nhìn bộ dạng có chút hung tợn làm hắn cũng có chút gì đó sợ hãi. Nhưng làm ở cương vị này đã trải qua vô số khách hàng thì làm sao có thể mất tinh thần được.
Hắn ta mới lên giọng nói:
“Hôm nay công ty có mời sự kiện. Chúng tôi là người của công ty nên chính là chủ tiệc ngày hôm nay.”
“Thật vậy sao? Anh có thuê phòng này chứ?” Phương ánh mắt dần trở nên khó coi, lại hỏi tiếp.
“Phòng này là do tôi thuê. Có chuyện gì cứ nói.” Tên Tân kia nhìn dáng vẻ của Phương quá trẻ tuổi thì âm thầm không xem ra gì.
“Thật vậy sao?” Phương khẽ cười, lại hỏi tiếp.
“Đúng vậy. Có cần xác nhận hay không?” tên Tân kia vẫn tiếp tục ra vẻ.
“Được. Nếu phòng này do anh thuê thì xin mời.” Phương lại ung dung nói, khẽ dựa lưng vào tường chờ đợi.
Ai trong phòng này cũng hiểu, duy chỉ có hai người không hiểu. Lúc này anh Trung đã chán chẳng thèm đặt bút ký vào hợp đồng. Chỉ là hai chiếc xe mà thôi, không đáng là gì so với cái thái độ kia của tên Tân cả.
Còn anh Long thì âm thầm cho hãng xe này vào danh sách đen, từ đây về sau không cần phải tiếp tục hợp tác mua bán gì nữa hết.
“Này em gái… Cho anh xem xe nào.” Chợt anh Duy lên tiếng, đưa tay nhận lấy mấy tờ giấy giới thiệu từ tay của cô nàng nhân viên kia rồi phát cho mỗi người một tấm.
Nghe rõ cô nàng kia do Phương gọi tới, ai ở đây trong đầu cũng nhảy số cả.
Rõ ràng phòng Vip này do Phương dẫn tới thì làm sao do hắn ta thuê được, điều này ai cũng rõ như ban ngày. Chỉ có cô nàng này tới khiến mọi người khá bất ngờ mà thôi, trong lúc đợi chờ câu trả lời từ Phương và tên Tân kia thì mọi người lại đánh giá về mấy mẫu xe nằm trong tờ giấy nọ.
Đây là hãng xe sang của Đức, nên tất cả dòng xe đều thuộc phân khúc cao cấp cả. Giá cả cũng đắt hơn so với cùng phân khúc.
Vừa xem vừa đánh giá, Phương đang có ý định nâng cấp dòng xe lên nên cũng tham khảo cùng với mọi người. Mấy con xe ưng ý thì giá cũng tương đối cao.
.
“Đến rồi… Anh Hiếu à… Anh xem xem…. Tại sao lại có cớ sự như thế này.”
Cuối cùng quản lý nhà hàng cũng đã có mặt, nhưng gương mặt không mấy vui vẻ chút nào. Trước sự bực mình của tên Tân kia thì ông còn lại bực mình gấp bội.
“Tôi nghĩ cậu nên xin lỗi ông chủ tôi mới phải.” Quản lý Hiếu thở ra một câu, ánh mắt nhíu lại hướng về quản lý Tân không mấy thiện cảm.
“Cái gì? Ông chủ?….. Ông chủ nào?” Nghe câu nói của quản lý Hiếu, không ngoại trừ tên Tân, trong phòng năm người kia lẫn hai người vợ của họ nghe xong cũng tự đặt câu hỏi.
“Xin lỗi cậu chủ…. Đã làm phiền….” Quản lý Hiếu đứng ngoài cửa, khẽ nói một câu rồi sau đó quay sang tên quản lý kia trách móc: “Cậu nhanh chóng tiếp đãi cho xong đi. Rồi rời khỏi đây, từ đây về sau không muốn tiếp đón cậu nữa.”
“Cái….. Cái….. gì?” Tên Tân vẫn chưa tiếp nhận được gì cả, tại sao lại có ông chủ ở đây, chuyện gì đang xảy ra.
Bị tên nhân viên áo trắng khi nãy khẽ lay cánh tay, quản lý Tân mới kịp nhìn lại. Phương lúc này đang âm trầm nhìn lấy hai người họ.
“Xin mời” Thở ra hai chữ, Phương làm động tác tiễn khách.
Hai chủ tớ nọ nghe như sét đánh ngang tai, chủ của nơi này lại đang đứng trước mặt. Hơn nữa khi nãy mình còn thái độ không tốt với bọn họ.
Nếu việc này mà lên tới tai cấp trên thì chắc chắn hai chủ tớ bọn họ sẽ cuốn gói rời khỏi công ty sớm mà thôi.
“Xin…. Xin…………..” Không kịp nói lời xin lỗi, hai chủ tớ đã bị nhân viên và quản lý Hiếu kéo ra khỏi phòng.
Cánh cửa đóng lại, trong phòng lúc này chỉ còn lại Phương, bạn bè anh Long và hai cô nàng nhân viên hãng xe nọ đang tư vấn cho mấy ng khách.
Sự việc vừa rồi diễn ra nhanh như cơn gió, họ vẫn còn đang tiếp nhận sự thật này.
Hơn ai khác thì anh Long và Trà My là người sửng sốt nhất.
Anh Long thì có lẽ ít nghi ngờ nhân sinh hơn Trà My, bởi lẽ nàng khá quen thuộc với Phương. Làm sao có thể khi mà Phương làm chủ của nơi này được cơ chứ.