SINH VIÊN (Truyện dài, 18+, tình cảm, sáng tác) – update Chương 239
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: SINH VIÊN (Truyện dài, 18+, tình cảm, sáng tác) – update Chương 239
Tác Giả: boss1111
Danh Mục: Bú Cu, Gái Xinh, Phá Trinh, Sinh Viên, Truyện Sex Người Lớn, Tưởng Tượng
Thể Loại: gái xinh, Lạng Mạn, truyện dài
Lượt Xem: 9534 Lượt Xem
Chương 170: Bị làm phiền
Sau khi lựa chọn món ăn thì hai người bạn kia cũng anh Long cũng đã tới, hai người này cũng là quản lý cho cơ sở làm ăn nhỏ trong thành phố mà thôi.
Trong đó có một người dáng vẻ cao to, thoạt nhìn có thể liên tưởng đến giang hồ bên ngoài. Bởi ngoài chiều cao hơn mét bảy thì cơ thể đồ sộ kèm những hình xăm bên mình. Thật ra chỗ anh này cũng là dân có máu mặt trong xã hội, sau thời gian đó thì quay trở lại làm ăn chân chính.
Nhưng năm người họ đã chơi chung với nhau qua một thời gian rất lâu, trải qua thăng trầm trong cuộc sống cũng nhiều. Mà năm người vẫn còn có thể ngồi ở đây cũng đã thấy mức độ thân thiết của bọn họ.
“Giới thiệu với hai người, đây là Phương. Cũng mới làm ăn gần đây thôi, nhìn vậy nhưng rất có tương lai. Mong mấy cậu chiếu cố cho thằng em. Hahaha…” Long cười lớn, giới thiệu lại một lần nữa Phương với mọi người, vòng tròn này là năm anh em thân thiết với nhau, không việc gì lo sợ cả.
“Rất vui được làm quen với các anh.” Phương lại đứng lên, rượu trong ly cũng đã rót đầy, cầm ly rượu lên khẽ nói: “Em út xin mời các anh.”
“Được… đã ngồi ở đây thì không phải nghĩ nữa. Nào nâng ly lên.” Người đàn ông cao to kia lớn tiếng, sau khi nghe Long giới thiệu sơ qua cũng rất cao hứng được làm quen.
“Khà…. Rượu ở đâu ngon vậy.” Uống cạn một ly, người đàn ông kia hít hà một hơi, khóe môi lưu luyến mùi rượu không rời.
“Đúng là ngon thật, Phương đúng là có trải nghiệm mà.” Anh Long cũng nốc hết một ly, vị rượu cay nồng ở trong họng nhưng khi nuốt xuống lại ngọt lịm ở đầu lưỡi.
Ai cũng có cảm giác giống như vậy, đúng thật rượu này còn ngon hơn cả những chai rượu hàng chục triệu ngoài thị trường. Cảm giác sau khi uống mang lại sự thèm khát uống thêm ly tiếp theo làm năm người rục rịch cầm chai rượu rót vào ly.
Sau khi ly rượu được đặt xuống, nhân viên cũng tinh tế rót xuống cho mỗi người thêm một ly.
Có rượu vào người khiến cả phòng trở nên rôm rả hơn, duy chỉ có hai bà xã của chỗ anh Nghĩa và anh Trung là không uống rượu mà thôi.
Còn sáu người đàn ông kia lúc này mỗi người đã ba ly rượu không ngớt, càng uống lại càng kích thích vị giác khiến các món ăn trở nên ngon hơn.
Trải qua ba bốn vòng rượu, hơi nóng từ trong người tỏa ra khiến cả sáu người vô cùng khó chịu.
Ai cũng có kinh nghiệm nên nhận ra được rượu này là rượu gì, lại nhìn sang Phương bằng ánh mắt vừa cười vừa hận.
“Này… Có phải em chơi bọn anh hay không?” Anh Long khẽ vỗ vai Phương, cười nói.
“Cảm thấy rượu này rất phù hợp với các anh…. Có cần em tặng mỗi người một bình không?” Phương khóe miệng cong lên, lại nói ra một câu.
“Hahaha…. Tốt…. đúng là rượu tốt mà….. Cho anh một bình… đêm nay lại thoải mái rồi… Hahahaha…..” âm thanh to lớn từ người kia lại phát ra, là một người hào sảng nên việc này chẳng có một chút gì là ngại ngùng cả.
“Chỗ anh Duy có cần thêm thì nhắn cho em một tiếng nhé.” Phương đá mắt sang chỗ người đàn ông tên Duy kia.
“Được…. Phải cảm ơn em trước rồi. Hahaha….” Cười lớn một tiếng, anh Duy lại rót thêm ly rượu rồi nâng lên.
Rượu quả thật rất tốt, hai bà xã của anh Trung lẫn anh Nghĩa cũng hiểu ra vấn đề. Bởi vì bàn tay của chồng mình đang ngao du dưới gầm bàn mà mò mẫm chân của hai người.
Đã qua cái tuổi kia nhưng ham muốn vẫn còn đọng lại, trong thời gian qua tuy có thèm khát nhưng chồng của các cô cũng đã nguội lạnh dần. Bây giờ lại trở nên như vậy thì vui còn không hết nữa là.
Hứa hẹn sau ngày hôm nay là một đêm mặn nồng của các cặp vợ chồng trong bàn tròn tại đây. Uống xong một ly rượu, Phương mới bước vào phòng vệ sinh bởi vì có cuộc điện thoại gọi cho nó.
Đúng ngay giờ phút này, chợt cánh cửa phòng mở ra. Một thân ảnh, chiếc áo sơ mi trắng quen thuộc của công ty tổ chức sự kiện hôm nay bước vào mang trên tay là vài tập hồ sơ trên tay.
“Thì ra anh Trung ngồi ở đây. Em tìm anh mãi ở ngoài kia mà không thấy.” âm thanh nhỏ nhẹ phát ra, có chút bối rối trong lời nói.
Bởi lẽ là một khách hàng, phải để khách hàng ngồi ngoài sảnh kia làm hắn hải bị sếp trên cằn nhằn. Tuy nhiên chỗ mấy người này đang ngồi phòng Vip thì trong đầu hắn chợt dâng lên vài câu hỏi.
Bởi lẽ khi nãy hỏi quản lý đã bảo rằng hết phòng Vip, thì tại sao trong này lại có phòng tiếp đãi những người này.
“Các cậu không phải đang tiếp khách Vip sao? Đến đây làm gì?” Lúc này anh Trung mới đưa mắt sang, lại khẽ cười nói tiếp.
“Anh là khách hàng lớn… Làm sao bỏ sót anh được?” người nhân viên kia khẽ mỉm cười, sau đó soạn ra hai bản hợp đồng rồi đưa tới trước mặt anh Trung, khúm núm nói nhỏ: “Đây là hợp đồng mua bán xe, mời anh ký trước nhé.” Vừa nói vừa đảo mắt một vòng quanh phòng âm thầm đánh giá mấy người trong này.
Xung quanh toàn là những người quen biết, đều là quản lý cấp cao của công ty. Hắn cũng quen biết với chỗ Long, là khách hàng của văn phòng trong năm nay.
Phía sau hắn đã có người chuẩn bị quà để lấy lòng anh Trung lẫn anh Long, định ngoắc tay bảo nhân viên mang vào thì chợt một âm thanh bên ngoài vang lên, hai cô nhân viên nữ cũng bước vào phòng này. Trên tay hai cô gái kia cũng có mấy xấp tài liệu.
Hai cô nàng cũng là nhân viên sale của hãng xe, tuy nhiên là một hãng xe khác trong ngày hôm nay.
Nhân cơ hội có nhiều khách hàng đến trong lúc này thì hai nàng đã đi một vòng để phát tờ rơi giới thiệu các mẫu xe của trung tâm họ.
“Xin chào các anh…. Cho em xin phép một chút…” Một cô gái giọng nhỏ nhẹ lễ phép vang lên: “Em là nhân viên sale của hãng xe, đây là một vài mẫu xe bên em đang phân phối. Em xin gửi các anh thông tin ạ.”
Cô nhân viên kia định bước vào phòng, thì chợt người nhân viên nam áo trắng khi nãy giơ tay ra ngăn cản.
“Cô là ai mà lại dám vào trong này?” hắn ta lớn tiếng nói.
“Có người mời tôi vào đây….” Cô nhân viên kia lại bối rối nói, bởi trong phòng này không thấy bóng dáng của người kia.
“Ai mà lại mời một nhân viên như cô vào đây? Mau bước ra ngoài cho tôi, không được làm phiền khách hàng của tôi đang dùng bữa được.” tên nhân viên áo trắng kia lại lớn tiếng hăm dọa, động tác lại muốn đóng cửa lại. Đang định ngon ngọt lấy lòng mấy vị này thì chợt mấy cái rào cản ở đâu chui vào đây không biết.
“Ai mời cô vào đây?” Anh Long khẽ hỏi, chỉ là một chuyện nhỏ không đáng để gây rối ở chỗ này.
“Phương mời tôi vào…..” âm thanh kia nhỏ giọng đáp.
“Phương nào… Ở đây không có ai tên Phương cả. Mời cô ra ngoài cho.” Tên nhân viên áo trắng kia bực bội lớn tiếng quát, năm người trong này ai mà anh không biết tên cơ chứ. Muốn tìm lý do vào trong để bắt khách thì mơ đi mà vào được.
“Cậu đi ra ngoài đi…. Hai cô ở lại. Phương đang bận một lát.” Anh Long lúc này lại nói tiếp, nhanh chóng phất tay muốn mời cậu nhân viên kia ra ngoài.
Đã là Phương mời tới thì đương nhiên có lý do, anh biết Phương không phải là người tùy tiện. Nên đã mời tới thì phải có việc gì đó mới mời tới đây.
“Phương là ai? Có phải là một tên tiếp thị nào đó hay không?” Hắn ta vẫn không nhịn được, liền quay sang hai cô gái rồi hỏi tiếp. Xong quay vào trong gương mặt tươi cười: “Chỗ em có chai rượu, chỗ anh Tân mời mấy anh ạ.”
Ngay lúc này, Phương mở cửa bước ra. Âm thanh có chút bực bội:
“Là tôi”