SINH VIÊN (Truyện dài, 18+, tình cảm, sáng tác) – update Chương 239
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: SINH VIÊN (Truyện dài, 18+, tình cảm, sáng tác) – update Chương 239
Tác Giả: boss1111
Danh Mục: Bú Cu, Gái Xinh, Phá Trinh, Sinh Viên, Truyện Sex Người Lớn, Tưởng Tượng
Thể Loại: gái xinh, Lạng Mạn, truyện dài
Lượt Xem: 9486 Lượt Xem
Chương 162: Nằm trong tay
Các món ăn nhanh chóng được mang lên, hôm nay là một ngày vui của hai mẹ con Minh Nguyệt nên các món ăn cũng trở nên ngon hơn.
Đây là nhà hàng theo hơi hướng Nhật nên món ăn đa số là các món tươi sống. Minh Nguyệt thì không ưa thích ăn đồ sống nên nàng chọn hai món chính để nàng thưởng thức.
Diệu Hiền là người từng trải nên không lạ gì với các món ăn này, nàng có thể ăn một cách thoải mái. So với Minh Nguyệt thì mẹ nàng đối với ăn uống không quá kén chọn.
Thứ làm hai mẹ còn càng trở nên khó khăn trong việc đánh giá độ ngon của các món ăn đó chính là thưởng thức những món ăn của Phương nấu.
Đã vài lần được Phương nấu ăn nên hai mẹ con trở nên kén chọn hơn, cho dù đây là nhà hàng năm sao nhưng nếu đánh giá khách quan vẫn không thể bằng các món ăn do chính tay Phương nấu.
Phương thì lại đang hưởng thụ những món ăn trên bàn, đầu lưỡi nó trở nên nhạy cảm hơn. Sau khi nếm thử một miếng thì trong não nó tự động phân tích ra nguyên liệu của các món ăn này.
Hơn nữa nó còn có thể định hình được phương thức chế biến của món ăn đó. Đây chính là thứ mà nó nhận ra được ngay khi kỹ năng nấu ăn nó lên bậc hai.
Nhâm nhi một miếng cá hồi, cảm giác miếng cá hồi tan trong miệng làm nó vô cùng thích thú. Quả thật nhà hàng này đúng là tiêu chuẩn cao, miếng sasimi cá hồi mà nó vừa thưởng thức thật sự rất tươi so với những lần nó ăn ở các nơi khác.
Minh Nguyệt tự chọn cho nàng một món cà ri và một món thịt bò xào với rau sống. Nàng vừa nếm thử vừa thầm đánh giá xem các món ăn này có ngon hay không, nếu thật sự ngon nàng phải bắt Phương nấu để nàng thưởng thức cho các lần sau.
“Không biết bên đó có khó khăn gì không cô?” Phương mở lời nói chuyện, nó cũng muốn biết xem tình hình kia như thế nào.
“Hiện tại đã giải quyết giấy tờ ổn thỏa rồi. Chỉ còn bên thầu xây dựng có chút vấn đề.” Diệu Hiền khẽ lau đi lớp mỡ đọng trên môi, sau đó lại nói tiếp: “ Bên thầu kia đang gặp vấn đề về nhân sự nên không thể hoàn thành đúng thời hạn được. Cô đang tìm nhà thầu khác thay thế.”
Mọi việc hiện tại vẫn đang trong quá trình chuẩn bị, vẫn còn rất nhiều thứ phải sắp xếp. Tuy thấy bên ngoài không tỏ vẻ mệt mỏi nhưng rõ ràng bên trong nàng cũng cần thời gian nghỉ ngơi.
Phương tuy giao hết các vấn đề lại cho Diệu Hiền giải quyết nhưng nếu nó có thể giúp đỡ được thì chắc chắn nó không ngồi yên một chỗ.
“Việc này có gấp không cô?” Phương khẽ hỏi.
“Hiện tại thì không gấp. Nhưng phải chốt nhanh để kịp thời hạn.” Diệu Hiền lại đáp, đây cũng chính là vấn đề mà nàng đang lo lắng.
“Dạ….” Phương suy nghĩ một vòng, trong đầu cũng liên tưởng ra đáp án: “Việc này để con liên hệ thử xem sao.”
“Không phiền tới con chứ?” Diệu Hiền ánh mắt lấp lánh, nàng cũng mong chờ vấn đề này được giải quyết càng sớm càng tốt.
“Không đâu. Con sẽ cho cô hay sớm.” Phương nhẹ lắc đầu, chắc có thể ngày mai nó sẽ có đáp án cho mẹ Minh Nguyệt mà thôi.
Ba người lại tiếp tục trò chuyện tán dóc, cái không khí nhộn nhịp của thành phố lớn làm hai mẹ con nàng không nhịn được mà cảm thán vài câu.
Nhiều lần hai mẹ con đi ăn uống nhưng không có cảm giác như thế này. Cảm giác có một người đàn ông trong gia đình làm hai mẹ con trở nên vui tươi hơn so với thời gian trước.
Mẹ Minh Nguyệt là một người có trái tim ấm áp, do áp lực công việc quá nhiều nên bề ngoài Diệu Hiền trở thành một người phụ nữ khó tiếp cận. Nhưng ai thân thiết rồi sẽ hiểu nàng là một người vô cùng giàu cảm xúc và rất cần những sự ấm áp.
Tưởng chừng thời gian đủ lâu để cái kia trở nên nguội lạnh, nhưng không, nó tùy thời có thể cháy lại bất cứ lúc nào, nếu ngọn lửa kia đủ để thắp sáng nó.
Ngồi nhìn đôi trai gái trò chuyện làm nàng cũng phải ghen tỵ với con gái một phen, cơ duyên không nhỏ để đôi nam nữ này có thể ngồi đây ngày hôm nay.
Là một người từng tiếp xúc và có rất nhiều mối quan hệ nên Diệu Hiền nhận thấy được vài thứ về Phương. Một người giỏi giang trong công việc lẫn giao tiếp như nó chắc chắn bên ngoài không ít các mối quan hệ.
Nàng lo sợ rằng một ngày nào đó Minh Nguyệt sẽ phát hiện điều đó, mối quan hệ này không biết sẽ đi về đâu. Nhưng ngày đó vẫn còn rất xa, và điều đó sẽ chẳng phải là vấn đề mà nàng cần bận tâm.
Sau khi ăn uống no say, Phương tạm biệt hai mẹ con Minh Nguyệt rồi nó cũng quay về khách sạn của mình. Hôm nay ăn uống lành mạnh nên nó không có bất cứ vấn đề gì để giải quyết cả.
Mở điện thoại lên nó nhận được mail của giám đốc Hiếu báo tin công việc ngày hôm nay. Sau khi phơi bày tất cả bằng chứng mà Phương cung cấp thì ngay lập tức tạo nên một cơn gió lớn ngay tại trong phòng họp.
Cục diện trở dễ nói chuyện hơn so với những ngày vừa qua, vô số khúc mắc được giải quyết một cách triệt để khiến ai nấy cũng tâm phục khẩu phục.
Bên cạnh đó nhờ Phương tham mưu cho bảo vệ đứng bên ngoài đề phòng bốn tên kia manh động cũng có hiệu quả.
Sau khi bằng chứng phơi bày thì ông cũng cho người báo lên công an để họ giải quyết những kẻ làm thất thoát tài sản của công ty này.
Bên cạnh chuyện vui thì chuyện không mấy vui cũng có, trong số hai mươi người còn lại ở trung tâm thì chỉ có mười sáu người đồng ý ký hợp đồng ở lại trung tâm tiếp tục làm việc.
Đã lường trước việc này xảy ra nên Phương và giám đốc Hiếu cũng không mấy bận tâm. Sau đó cứ tuyển thêm người có năng lực vào trung tâm thì nhanh chóng đâu vào đấy mà thôi.
Việc nghiên cứu khó hay dễ hiện tại do chính tay Phương bày ra, mọi công nghệ hiện đại hay quy trình nghiên cứu vấn đề gì cũng nằm trong hệ thống cả. Nó chỉ cần mở cửa hàng lên và mua rồi mang về trung tâm phát triển ra mà thôi.
Nó đã định ra hướng đi của trung tâm, nên hiện tại không cần lo về việc số lượng người còn lại của trung tâm nữa.
Ngày hôm nay đã xong, ngày mai nó còn một buổi sáng để có thể tham quan thành phố này. Sau khi nhắn tin hẹn Mỹ Hoa ngày mai sang làm tài xế cho nó thì nó cũng rơi vào giấc ngủ.