SINH VIÊN (Truyện dài, 18+, tình cảm, sáng tác) – update Chương 239
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: SINH VIÊN (Truyện dài, 18+, tình cảm, sáng tác) – update Chương 239
Tác Giả: boss1111
Danh Mục: Bú Cu, Gái Xinh, Phá Trinh, Sinh Viên, Truyện Sex Người Lớn, Tưởng Tượng
Thể Loại: gái xinh, Lạng Mạn, truyện dài
Lượt Xem: 5283 Lượt Xem
Chuonge 160: Đều được sắp xếp
“Thật sự anh là người sở hữu trung tâm này?”
Sau khi ông Hiếu rời đi thì Mỹ Hoa mới thở ra một hơi đầy kinh ngạc, nàng cứ nghĩ đó không phải là sự thật cho tới khi thấy biểu hiện của ông Hiếu không sai vào đâu được.
“Vậy mà còn không tin sao?” Phương nhếch miệng cười nhẹ, khẽ xoa mũi.
“Đúng là không thể nhìn thấu.” Mỹ Hoa lại bĩu môi, nàng bị Phương đưa từ bất ngờ này tới bất ngờ khác.
“Được rồi. Đi ăn thôi…” Phương lúc này mới đứng dậy rồi rời đi, mọi chuyện đã có ông Hiếu đứng đây giải quyết thay nó.
Mỹ Hoa bên ngoài bình tĩnh nhưng bên trong không khỏi sóng to gió lớn, so với số tài sản mà bản thân nàng đang có thì giống như hạt cát so với Phương.
Lúc đầu nàng còn suy nghĩ rằng cố gắng để lôi kéo Phương, nhưng ngày càng nàng cảm thấy bản thân mình có lẽ không xứng đáng với người ta.
Một người như Phương không dễ gì để mắt tới một kẻ bình thường như nàng, chắc có lẽ phải như Thùy Dung nổi bật như vậy mới có thể lọt vào mắt xanh của Phương.
“Suy nghĩ gì thế? Không lái xe đi?” Phương bắt gặp ánh mắt thẫn thờ của Mỹ Hoa liền nhắc nhở.
“Được….”
.
.
.
“Nơi này không giống một công ty chút nào…”
Thùy Dung và Bảo Hân bước vào tòa nhà ba tầng, cũng chính là công ty Tiên Hoa mà hai nàng vừa đàm phán thỏa thuận xong.
Thùy Dung chính thức làm người mẫu cho công ty Tiên Hoa, bằng vào việc sử dụng hình ảnh của nàng để quảng cáo cho các mặt hàng mà công ty đối tác đặt hàng. Lợi nhuận phát sinh được chi trả mỗi bên năm mươi phần trăm.
Trên thị trườngtưởng chừng con số một nửa lợi nhuận không nhiều cũng không ít. Nhưng so với mặt bằng chung đã là tốt hơn rất nhiều lần rồi.
Có một vài công ty xem người mẫu như một nhân viên bình thường, chỉ trả lương hằng tháng mà không có bất kỳ phần lợi nhuận nào được chi trả cả.
Mà Tiên Hoa lại vừa phát sinh tiền lương cơ bản, lại vừa chia sẻ lợi nhuận cũng đủ thấy bọn họ đã chi mạnh tay như thế nào.
Một công ty với quy mô như Tiên Hoa không được xem là công ty truyền thông lớn, Bảo Hân còn không ngờ rằng mọi đề nghị của nàng đều được họ xem qua và xét duyệt một cách dễ dàng.
Làm Bảo Hân cảm thấy dường như công ty này tìm mọi cách để chiêu mộ Thùy Dung vào công ty vậy.
“Vào xem như thế nào đã.” Thùy Dung đưa mắt nhìn tòa nhà ba tầng kia, bên ngoài cũng chỉ gắn một cái bảng hiệu nhỏ chưa đầy một mét vuông nằm gọn ngoài cổng.
Có khi người đi đường còn không biết đây chính là trụ sở của một công ty nữa cơ.
Đi vào bên phía tay phải có bảo vệ trong giữ xe, sau đó hai người lại tiến vào bên trong sảnh.
Phía bên trong sảnh không quá rộng rãi nhưng lại vô cùng thoáng đãng, không gian được tối ưu vô cùng tốt chứng tỏ họ có con mắt thiết kế rất cao.
“Cô có phải là Thùy Dung không?” Ở quầy lễ tân, một cô nhân viên trẻ tuổi chào hỏi hai người.
“Đúng vậy. Hôm nay tôi có hẹn ở đây.” Thùy Dung khẽ mỉm cười, nàng đáp lại.
“Đợi một chút. Tôi sẽ thông báo cho quản lý.” Cô nhân viên trẻ gật nhẹ đầu, khẽ cười rồi lại nói.
“Cảm ơn.”
Đợi chưa đầy năm phút, một cô gái tuổi khoảng ba mươi từ thang máy bước ra. Thùy Dung ngay lập tức nhận ra bởi vì thời gian trước đó hai người đã từng đàm phán với nhau để hoàn thành hợp đồng. Cô gái kia tên là Ngọc Hương, một nhà thiết kế kiêm quản lý nhân sự của công ty Tiên Hoa.
“Xin chào em. Chúng ta xem như là đồng nghiệp rồi nhé.” Ngọc Hương khẽ mỉm cười, đưa tay ra chào hỏi.
“Chào chị. Rất vui được hợp tác.” Thùy Dung cười đáp lại, khẽ nắm tay Ngọc Ngân đáp lại.
“Lên trên phòng trên, sau đó chúng ta bàn bạc sau nhé.” Ngọc Hương gật nhẹ đầu, hướng hai người đi lên phía trên.
Thùy Dung và Bảo Hân theo sự hướng dẫn của Ngọc Hương, vừa đi vừa giới thiệu tổng quan công ty. Bên cạnh đó cũng không quên giới thiệu cho hai người họ những gương mặt sẽ làm việc chung trong thời gian sắp tới.
Hai cô nàng cũng khá ngạc nhiên bởi vì trong công ty này lại đa số là phụ nữ, không những vậy mà họ còn là những người có kiến thức lẫn kỹ năng vô cùng cao, bên cạnh đó nhan sắc cũng mỗi người một vẻ không ai thua kém ai cả.
“Đây là bộ phận thiết kế, cũng là bộ phận sẽ làm việc chung với chung ta trong thời gian sắp tới. Bên kia là bộ phận quay phim, còn bên đó sẽ là bộ phận hậu kỳ….”
Ngọc Hương tiếp tục giới thiệu những đồng nghiệp mà hai nàng sẽ làm việc, cảm giác một vòng của Thùy Dung lẫn Bảo Hân đó chính là mọi người ở đây đều rất nghiêm túc trong công việc.
Giới thiệu xong thì hôm nay cũng là ngày đầu tiên mà Thùy Dung làm thử một demo cho đoạn quảng cáo sắp tới.
Tầng một cũng có sẵn một căn phòng trống dành cho việc quay phim chụp ảnh, sau khi bàn bạc xong xuôi thì mọi việc bắt đầu ngay trong ngày này.
Mỗi người một việc hợp tác ăn ý đến cực điểm, chỉ trong vòng một buổi sáng thôi đã cho ra mắt một bộ ảnh vô cùng tốt.
Với điểm nhấn là gương mặt trắng sáng của Thùy Dung, đơn giản cho việc quảng cáo sản phẩm kem dưỡng da. Chỉ cần phủ nhẹ một lớp trang điểm và kèm theo đó là bộ quần áo do bên đối tác đề nghị khoác lên người.
Để hòa vào nhịp làm việc của mọi người, Thùy Dung cũng vô cùng nghiêm túc cho việc thực hiện bộ ảnh này. Đây chính là bộ ảnh đầu tiên mà nàng cảm thấy mọi thứ dễ dàng hơn bao giờ hết.
Nàng chỉ việc điều chỉnh thân người theo điều phối rồi sau đó những việc còn lại đều có người lo cho nàng hết.
Bảo Hân đứng bên cạnh giống như một ngón tay thừa, đến cả nàng còn không tin rằng mọi việc lại đơn giản đến như vậy.
Nhớ lại những lần trước, để có một bộ ảnh quảng cáo thì Thùy Dung đôi khi phải tốn cả ngày để chụp ảnh cùng với đám kia. Hơn nữa lại bị bọn họ đưa ra những lời đề nghị không thể chấp nhận được.
Còn ở Tiên Hoa thì hầu như mọi việc lại nước chảy mây trôi đến vô cùng khiến Bảo Hân không tin được một công ty nhỏ như Tiên Hoa lại sở hữu một nhóm làm việc hiệu quả như thế này.
“Ngày hôm nay đã xong. Em quả thật vô cùng phù hợp với những quảng cáo như thế này đây Thùy Dung à.” Ngọc Hương tấm tắc khen ngợi Thùy Dung, không phải vì lấy lòng nàng mà đây chính là lời nói thật sự.
Thùy Dung khi không trang điểm đã nhìn vô cùng vừa mắt rồi, sau khi trang điểm lại trở nên bắt mắt hơn nữa. Một nét đẹp đơn giản và tinh khiết vô cùng, hiếm ai có thể sở hữu một nét ngây thơ trong sáng như nàng.
“Cảm ơn chị đã khen ngợi. Mọi người thật sự làm em quá bất ngờ.” Thùy Dung không khỏi cảm thán. Chứng kiến cách bọn họ làm việc làm nàng cảm giác đơn giản đến vô cùng.
“Mọi người đều vì công việc mà thôi. Hôm nay vậy là đủ rồi, ngày mai lại đến em nhé.” Ngọc Hương mỉm cười nhẹ nhàng nói.
“Dạ vâng…”
Thùy Dung và Bảo Hân còn không tin được đã hoàn thành xong một bộ ảnh quảng cáo một cách chớp nhoáng như vậy, trong lòng còn đang không thật sự tin tưởng công ty này.
“Xem ra phải đợi phản hồi như thế nào đã.” Bảo Hân vẫn còn một chút nghi ngờ, khẽ nói với Thùy Dung.
“Để xem sao” Thùy Dung khẽ gật đầu, lên xe quay trở về phòng của hai nàng.
.
.
Đối diện công ty Tiên Hoa là một quán café nhỏ, hai người một nam một nữ đã ngồi ở đó từ sáng mãi cho tới bây giờ.
Khi thấy bóng dáng hai cô gái kia vừa rời đi, Mỹ Hoa mới lên tiếng:
“Tôi đoán đây cũng là sự sắp xếp của anh đấy nhỉ.”
“Ừm….” Phương gật nhẹ đầu xác nhận. Thấy mọi việc tiến triển tốt làm nó cũng khá vui trong lòng.