SINH VIÊN (Truyện dài, 18+, tình cảm, sáng tác) – update Chương 239
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: SINH VIÊN (Truyện dài, 18+, tình cảm, sáng tác) – update Chương 239
Tác Giả: boss1111
Danh Mục: Bú Cu, Gái Xinh, Phá Trinh, Sinh Viên, Truyện Sex Người Lớn, Tưởng Tượng
Thể Loại: gái xinh, Lạng Mạn, truyện dài
Lượt Xem: 5299 Lượt Xem
Chương 158:Làm quen
“Chú….. Chú….. Chú…… Hồng……. đây là….. tiệm của chú….. sao…..” Tên thiếu gia ngay lập tức cong queo, khi nãy hung hãn bao nhiêu thì bây giờ lại mềm yếu bấy nhiêu.
Người đàn ông trước mặt hắn là một người hắn không thể đụng tới, hơn nữa giữa chú Hồng và ba của hắn cũng có mối quan hệ làm ăn.
“Đúng vậy…. Mau đi về đi…..” Người đàn ông tên Hồng ngay lập tức xua tay đuổi cổ tên thiếu gia nọ đi. Sau đó lại quay sang Phương nhẹ nhàng hòa nhã:
“Thay mặt ba của nó tôi xin lỗi vì đã gây sự với cậu, bởi ba của nó nuông chiều quá đáng nên mới hành xử như vậy. Mong cậu thông cảm cho, tôi sẽ nhắn nhủ lại với ba của nó.”
“Cứ như vậy là xong sao?” Phương hai mắt khẽ nhíu lại, nó đã bỏ ra một khoản tiền lớn như vậy, chỉ một câu nói liền có thể bỏ qua được sao?
“Vậy tôi sẽ trả lại cậu tiền cậu đã mua bộ trang sức kia. Xem như không có chuyện gì xảy ra.” Người đàn ông tên Hồng kia vẫn nhẹ nhàng nói với Phương.
“Không. Tôi muốn mua bộ trang sức đó.” Phương muốn biết người đàn ông tên Hồng này là loại người như thế nào, nó không một chút nhân nhượng.
“Người trẻ tuổi. Không nên quá cứng như vậy, cứng quá sẽ dễ gãy đó biết không?” người đàn ông tên Hồng kia lại khuyên Phương một câu, sau đó nói tiếp:
“Thôi được rồi. Hôm nay cậu đã mua hàng ở đây xem như là khách hàng của tôi, hơn nữa lại là khách hàng lớn. Nếu là khách hàng lớn thì sẽ có những ưu đãi riêng.”
“Có món quà dành cho cậu và mời hai người một ly nước chắc cậu sẽ không từ chối đúng không?”
Phương suy nghĩ một vòng, sau đó lại gật nhẹ đầu đồng ý. Nó quả thật không muốn gây sự với tên kia, chỉ là tên kia muốn gây sự với nó trước mà thôi.
“Được. Vậy đợi tôi một lát.” Người đàn ông kia khẽ gật gù, dặn dò mấy câu với cô nhân viên rồi sau đó hướng về phía Phương:
“Đây là quà tôi tặng cậu. Hi vọng cậu sẽ thích.” Người đàn ông đưa cho Phương một chiếc hộp đỏ.
Nhận lấy chiếc hộp, Phương không mở ra xem ngay mà theo hướng ông Hồng rời khỏi khu vực mua sắm.
Mỹ Hoa cũng không nói gì, lúc này nàng chỉ biết đi theo sau lưng Phương mà thôi.
Tên thẳng tầng phía trên là một quầy café lớn, lựa một chỗ ngồi sau đó Phương và Mỹ Hoa mới ngồi xuống.
“Không ngờ cậu lại là một người có tiền. Tôi thật sự bất ngờ.” Khẽ ngồi xuống ghế, ông Hồng lại mở lời khen ngợi.
“Có chút may mắn hơn người mà thôi. Đầu tư kinh doanh may không thua lỗ.” Phương khẽ mỉm cười khiêm tốn đáp.
“Trông cậu còn rất trẻ, không biết cậu tên gì?” Ông Hồng lại tò mò hỏi.
“Tôi tên Phương, đây là Mỹ Hoa…. Trợ lý của tôi.” Phương trả lời, không quên giới thiệu Mỹ Hoa.
“Rất hân hạnh được làm quen…” Ông Hồng cười cười rồi bắt tay Phương và Mỹ Hoa một cái xem như làm quen.
“Cảm ơn vì món quà của ông nhé.” Phương lúc này mới mở ra chiếc hộp kia của ông Hồng xem, bên trong là mặt dây chuyền bằng ngọc màu đỏ thẩm.
Nếu nhìn sơ bên ngoài thì nhiều người đánh giá đây chính là viên ngọc phỉ thúy vô cùng tốt bởi vì nó trong suốt và mức độ đều màu rất cao.
Nhưng Phương vừa nhìn vào đã nhận ra viên ngọc này có chút vấn đề.
“Viên ngọc rất đẹp. Nhưng vẫn còn một chút nữa mới có thể trở nên hoàn hảo.”
Phương hướng về phía ông Hồng lên tiếng, khẽ đánh giá một chút.
“Ồ…. Cậu thấy nó cần thêm thứ gì?” ông Hồng ánh mắt lóe lên, bởi ông vô cùng rõ ràng viên ngọc kia đang bị vấn đề gì.
“Haha…. Chỗ này có vẻ không được đánh bóng kỹ đây. Hơn nữa bên trong lại có hai vết rạn rất nhỏ.” Phương lấy viên ngọc đưa lên ánh đèn trắng, sau đó lại nói.
“Cậu…. Nhìn ra?” Ông Hồng lại bất ngờ, không phải người trong nghề thì làm sao mà có thể nhận ra được các vấn đề này.
“Đương nhiên rồi.” Phương đặt lại viên ngọc vào trong hộp, sau đó tự tin nhìn thẳng vào ông Hồng rồi đáp.
“Đúng là cậu làm cho tôi bất ngờ đấy. Đến cả những thứ này mà cậu có thể nhận thức được.” Ông Hồng âm thầm đánh giá Phương thêm một vòng nữa.
Đương nhiên là chỉ có bề ngoài trông Phương hơi bình thường mà thôi, còn kể cả gương mặt, ngoại hình đều không chê vào đâu được.
Hơn nữa ông nhận ra sự tự tin phát ra từ lời nói cho tới hành động, thứ này chỉ có khi một người đủ sức nắm bắt mọi chuyện trong tầm tay.
Trò chuyện thêm một lát thì Phương nhận thức được ông Hồng, ngoài là chủ của cửa hàng khi nãy thì ông còn đến vài cửa hàng chuyên kinh doanh đá quý trên khắp cả nước.
Từ nguồn ngọc phỉ thúy ở nước ngoài đến các nguồn đá quí ở địa phương ông đều nắm bắt được. Có được nguồn ngọc chất lượng cao thì sẽ có vô số sản phẩm chất lượng mang ra thị trường.
Phương còn biết được ông đang có cả cơ sở gia công ngọc, đến hơn chục thợ đạt trình độ cao trong việc chế tác đá quí lẫn phỉ thúy.
Tất cả những sản phẩm trưng bày trong cửa hàng đều do cơ sở của ông sản xuất cả. Bởi vì thế nên chi phí không cao, lại mang về số lợi nhuận khổng lồ.
Ví như bộ vòng ngọc của Phương vừa mua, nếu tính giá trị có thể chỉ chưa tới hai trăm triệu cho toàn bộ vật liệu. Nhưng nhờ vào việc chế tác mà giá thành có thể đội lên vài lần con số đó.
“Có vẻ cậu cũng là người rành về đá quý, khi nào có thời gian tôi mời cậu đi tham quan một vòng.”
Ông Hồng cảm thấy rất thích thú khi được trò chuyện cùng Phương, về phương diện đá quý chắc có lẽ Phương là người trẻ duy nhất có được những kiến thức to lớn như vậy. Hầu như việc gì Phương cũng có thể trả lời một cách rành mạch làm ông vô cùng bất ngờ.
Nếu Phương khoe khoang rằng nó có thể điêu khắc nữa chắc có thể ông Hồng có muốn không tin cũng không được.
“Được. Có dịp gặp lại ông.” Phương đứng lên quay trở về, trước khi ra xe còn không quên lưu lại số điện thoại để liên lạc.
“Tạm biệt cậu. Phải rất may mắn mới có thể gặp cậu ngày hôm nay.” Ông Hồng vui vẻ tiễn khách.
Phương và Mỹ Hoa lúc này mới quay trở ra xe, nhân viên cũng đã soạn hết đồ bỏ lên xe giúp Phương.
Bây giờ chiếc xe đã trở thành một kho hàng di động rồi, từ cốp sau cho tới băng ghế sau đều chật kín đồ đạc mà Phương đã mua khi nãy.
Hai người đi ăn xong thì Mỹ Hoa mới đưa Phương tới khách sạn nghỉ ngơi, còn nàng thì lái xe quay trở về phòng của mình.