SINH VIÊN (Truyện dài, 18+, tình cảm, sáng tác) – update Chương 239
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: SINH VIÊN (Truyện dài, 18+, tình cảm, sáng tác) – update Chương 239
Tác Giả: boss1111
Danh Mục: Bú Cu, Gái Xinh, Phá Trinh, Sinh Viên, Truyện Sex Người Lớn, Tưởng Tượng
Thể Loại: gái xinh, Lạng Mạn, truyện dài
Lượt Xem: 9479 Lượt Xem
Chương 147: Chủ tịch
“Lại còn có chuyện như vậy…” Sau khi được giám đốc Lâm báo tin, Phương rơi vào trầm tư.
Nó cứ ngỡ mọi chuyện sẽ trở nên dễ dàng, nhưng không giống như suy nghĩ của nó. Người kia trong lúc này lại đang làm khó nó.
Thông tin thành viên ban quản trị của bệnh viện Hạnh Phúc nó vẫn đang nắm trong tay. Sau khi đọc sơ qua thông tin thì cảm thấy có gì đó không ổn. Bởi lẽ hai trong bảy người kia hiện đang ở nước ngoài, người nắm giữ cổ phần nhiều nhất chính là chủ tịch Trần Nhật Tân với 46 phần trăm cổ phần của bệnh viện. Ông ta cũng chính là người thành lập nên bệnh viện này.
Phương tìm hiểu vài thông tin về ông ta, được biết trong khoảng hơn mười năm trước có thời gian ông du học bên nước ngoài rồi sau đó mới về đây thành lập bệnh viện.
Về phần tài sản thì theo các trang tin công khai ngoài ông là chủ tịch của bệnh viện Hạnh Phúc ra thì ông còn một công ty chuyên sản xuất và cung các loại thuốc bổ dành cho người cao tuổi, người bệnh.
Mà sau khi đọc các thông tin về công ty kia thì Phương lại thấy có gì đó không đúng, một công ty với số vốn khoảng chục tỷ đồng.
Nhưng sau khi điều tra thì rõ ràng địa chỉ đăng ký làm đại diện lại là một căn nhà ba tầng. Không giống với một xưởng sản xuất một chút nào.
Phương càng hoài nghi hơn đó chính là công ty đó lại buôn bán số lượng lớn thuốc ra ngoài thị trường. Với thời gian hoạt động hơn hai năm thì con số lợi nhuận lên tới hàng trăm tỷ đồng.
Ngồi trầm tư một phen, nếu một người lãnh đạo thì làm sao lại có thể giận dữ trước một món hời cho công ty của hắn được. Phương lúc đầu cũng có nghĩ tới chuyện này, nó cứ định là sẽ không có chuyện gì xảy ra. Nhưng mọi chuyện lại không xảy ra như nó mong muốn.
Càng đọc Phương càng cảm thấy nghi ngờ cái tên chủ tịch này, ngay lập tức nhờ Javis hỗ trợ. Phương nhận được nhiều thông tin hơn về ông ta.
Chủ tịch Trần Nhật Tân có vợ là người nước ngoài, cả gia đình ông bao gồm vợ và hai con hiện đang định cư ở nước ngoài. Ông cũng hiện đang sở hữu hai quốc tịch, tùy thời có thể ra nước ngoài sinh sống. Hai đứa con của ông ta cũng đang học bên đó, hiện một đứa đã làm việc và một đứa còn đang học đại học.
Những tin tức này hoàn toàn không được công khai trên mạng mà được Javis góp nhặt lại được từ các bài đăng. Mà các bài đăng đó hầu như đã biến mất trên mạng xã hội cũng như báo chí.
Cuộc sống của ông ta khá kín tiếng, nhưng sau khi Javis điều tra thì mọi thứ lại phơi bày trước mắt của Phương. Những tin tức này cũng đã đủ để Phương nhận ra, càng khẳng định hơn về ông chủ tịch kia có vấn đề. Trước khi họp cổ đông thì Phương phải điều tra tường tận các vấn đề đã.
Nếu nói về việc khai thác thông tin thì ngoại trừ cô nàng Mỹ Hoa đang làm việc cho công ty Xuyên Á thì nó có thêm công ty Tiên Hoa cũng có thể khai thác thông tin trên mạng một cách dễ dàng.
Còn tận ba ngày nữa mới tới ngày họp cổ đông, còn phải xem tên kia có ý đồ gì đã. Không thể chủ quan được, nếu ông chủ của Hạnh Phúc làm khó dễ thì nó đương nhiên không có chủ ý đầu tư nữa.
Phương án hai đã nằm sẵn trong đầu nó, đề phòng vạn nhất nó phải lên kế hoạch sẵn để ứng phó. Việc kia phải nhanh chóng hoàn thành, nó không muốn việc đó chậm trễ một tí nào. Cho dù có tốn bao nhiêu tiền nó phải đảm bảo cho bằng được.
“Để xem hắn ta muốn như thế nào đã….” Thở ra một hơi, nó thật sự chán khi mà làm việc phải thông qua một ai đó kiểu như thế này.
Phải chi có thể nắm quyền hành toàn bộ công ty như Xuyên Á, hay Tiên Hoa thì hay biết mấy. Khi đó nó có thể tùy ý sai khiến làm việc như ý của nó. Còn đằng này phải thông qua người này người kia làm nó vô cùng bực bội.
Ngả lưng ra ghế ngồi suy nghĩ một lát, hiện tại ngoài Xuyên Á ra là do chính nó làm chủ, ở bệnh viện Hạnh Phúc và công ty khai thác đá Hữu Thiên thì nó chỉ là cổ đông mà thôi.
Còn công ty Tiên Hoa từ khi nắm quyền kiểm soát tới nay nó vẫn còn chưa có động thái ra mặt ở bên đó. Việc để các công ty liên kết với nhau hoạt động thì vẫn còn chưa thể thực hiện được.
Ví như nó muốn quảng cáo cho Hàng Châu, thay vì tìm một công ty làm quảng cáo thì sao nó không nhờ tới đội ngũ nhân viên ở Tiên Hoa, họ đôi khi còn làm tốt hơn so với thuê một công ty khác bên ngoài.
Đang suy nghĩ vu vơ thì bỗng nó nhận được cuộc gọi của Mỹ Hoa.
“Có chuyện lớn gì sao ông chủ nhỏ của tôi?” Cô nàng vẫn cứ thích gọi nói với kiểu lảng lơ như thế.
“Sao lại biết tôi có chuyện?” Phương nhếch miệng cười khẽ rồi hỏi một câu.
“Thì đương nhiên là nghi ngờ rồi. Tự dưng lại muốn điều tra một tên chuyên buôn hàng giả thì làm sao mà không có chuyện được cơ chứ…” Mỹ Hoa lại lơ đãng nói.
“Sao? Cô nói sao?” Phương đôi mắt híp lại, trong câu nói vừa rồi của Mỹ Hoa đã mang một tin tức cực kỳ thú vị cho nó.
“Thì cái tên Trần Nhật Tân kia đó. Điều tra xong rồi……” Mỹ Hoa lại khẽ nói.
“Nhanh như vậy?” Phương ngạc nhiên trước tốc độ của cô nàng này.
“Chứ sao? Nhưng phải trả một cái giá khá đắt à nha….” Mỹ Hoa cười nhẹ, bĩu môi nói.
“Bao nhiêu….” Phương khẳng giọng, không một chút ngần ngại.
“Một trăm triệu….” Mỹ Hoa thở ra một hơi rồi ra giá.
“Được….”
Không chờ đợi một giây nào, Phương ngay lập tức chuyển tiền cho Mỹ Hoa. Bởi Phương biết cô nàng này có một kênh chuyên buôn bán tin tức nóng, chỉ cần đưa cho họ đủ số tiền liền có thể nhận được tin tức mà mình mong muốn.
“Nhanh như vậy? Không sợ tôi lừa anh sao?” Mỹ Hoa vừa nhận được tiền, khóe miệng cong lên hài lòng, lại ỏng ẹo nói.
“Cô dám lừa tôi sao? Thử xem.” Phương khẽ cười thách thứ.
“Hừ…. làm ăn với anh không tốt hơn sao?” Mỹ Hoa hừ một tiếng, sau đó thành thật nói.
Không biết phải do phước đức tám đời để lại hay không mà kiếp này nàng lại may mắn gặp được hắn ta đến như vậy. Mặc dù có chút xấu xa nhưng nàng lại thấy một chút hứng thú với hắn.
“Biết vậy thì tốt.” Phương cười nhẹ, nói ra một câu.
“Ừ mà đúng rồi. Cô người mẫu của anh dạo này hơi bị ít show…. Hình như bị phong tỏa hay gì rồi đó.” Mỹ Hoa định cúp máy, nhưng nhớ lại rồi nhắc nhở Phương một câu.
“Bị phong tỏa sao?” Phương âm trầm hỏi.
“Chắc mấy tên kia không ăn được nên làm vậy đó… Lo mà tìm công việc cho cô ta đi. Tạm biệt.” Mỹ Hoa lại nói thêm, sau đó vội cúp máy.
Phương thở ra một hơi, sau đó lại tiếp tục trầm ngâm. Từ khi Thùy Dung quy trở về thành phố thì nó vẫn chưa liên lạc với nàng một lần nào. Mọi nhất cử nhất động của Thùy Dung đều được Mỹ Hoa báo cho nó.
Nhắc cho quản lý công ty Tiên Hoa một câu, xong nó lại ngả lưng ra ghế nghỉ ngơi. Hi vọng mọi việc trong thời gian tới có tiến triển tốt hơn.
– Chúc các bác cuối tuần vui vẻ nhé, hẹn gặp các bác vào đầu tuần sau.