SINH VIÊN (Truyện dài, 18+, tình cảm, sáng tác) – update Chương 239

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: SINH VIÊN (Truyện dài, 18+, tình cảm, sáng tác) – update Chương 239

Tác Giả:

Lượt Xem: 5323 Lượt Xem

Chương 141: Chấp nhận

“45…46…47…48…49…50….”

“Mệt chết em rồi…” Cô gái đang treo người trên xà, gương mặt lấm tấm mồ hôi thở mạnh một hơi rồi thả người xuống đất.

Mấy cô gái chứng kiến cảnh tượng này cũng bị làm cho kinh ngạc một phen. Nhìn gương mặt vô cùng mệt mỏi của cô nàng kia đã đủ thấy phải tổn hao sức lực tới cỡ nào rồi.

Trong đầu các nàng liên tục hoài nghi liệu có phải rằng Phương là một tên giả nai ăn thịt hổ hay không. Rõ ràng nhìn cái bộ dạng kia chẳng tốn một chút sức lực nào kìa!

Nếu không phải là một người luyện tập chuyên nghiệp thì chắc chắc năm mươi cái xà đơn là một thử thách không hề dễ dàng một chút nào.

Tới cả cô nàng kia còn phải hao tổn sức lực rất nhiều thì không thể nào tên kia có thể có một bộ dạng thoải mái như thế kia được.

Các nàng đều không biết nhờ chai nước kia mà nó lúc nào cũng có một thể trạng tốt nhất sau mỗi hiệp thử thách. Hơn thế nữa, mỗi lần như thế nó cảm giác như sức chịu đựng của bản thân lại tăng thêm một chút nữa.

Tuy nhiên không phải là nó không biết mệt.

“Hừ……. Cuối cùng cũng chịu thua rồi sao…..” Phương thả người xuống nền, tay chống vào giá đỡ rồi thở hổn hễn.

Hai mươi lăm cái mỗi lần quả thật đã làm khó nó, nếu thật sự đúng năm mươi cái theo lời các nàng thì nó chắc chắn phải chịu thua.

“Đây có tính là ăn gian không nhỉ?”

Nó nghĩ thầm trong lòng liệu không có thứ đồ kia thì hôm nay nó bị các nàng hành cho đẹp mặt rồi.

“Mệt lắm hay sao? Ngồi nghỉ ngơi một lát đi.” Kiều Thu ánh mắt đầy lo lắng, nhìn mồ hôi trên trán đang ướt đẫm làm nàng cảm giác hơi đau xót thay cho nó.

“Vậy mới biết cảm giác luyện tập cực khổ của các em chứ. Bao nhiêu đây không đáng là gì cả.” Phương giọng nói nhẹ nhàng nhưng mang lại một cảm giác ấm áp cho Kiều Thu

Nàng không biết đáp lại như thế nào, chỉ đưa tay khẽ lau đi những giọt mồ hôi đọng lại trên trán nó mà thôi.

Nhìn cảnh tượng này trong đầu các nàng ai cũng có chung một suy nghĩ: “Củ cải trắng này bị heo ủi mất rồi.” Tuy nhiên nhìn con heo này các nàng vẫn thấy khá vừa mắt con heo này.

Chỉ có một việc là mua bánh cho các nàng trong lần gặp đầu tiên đã chiếm thiện cảm của đa số các nàng ở đây rồi. Hơn thế nữa lại mang tới cho các nàng một cảm giác thể hiện một cách ưu việt mà không lấn át tài năng của các nàng.

Từ cách nói chuyện đầy ấm áp cho tới hành động đều khiêm tốn nhưng không giả dối. Tạo nên một lòng tin cho các nàng rằng Kiều Thu đã chọn đúng người.

“Còn một thử thách nữa. Không biết có nên tiếp tục không đây?” Cô nàng cao lớn khi nãy lại khẽ nói, giọng điệu muốn hỏi ý các cô gái khác.

“Xem anh ta mệt như vậy rồi. Có lẽ không nên tiếp tục nữa.”

“Một thắng một hòa. Nếu trận sau có thua thì cũng tính là hòa. Xem như anh ta đạt tiêu chuẩn rồi.”

“Nhìn dáng vẻ này có thể đang nhường đấy. Có đấu nữa thì chắc Kiều Thu của chúng ta đau lòng chết mất.”

Đứng trước sự bàn tán của các cô gái, Phương cũng không có ý kiến gì cả. Một mặt ngồi hưởng thụ sự chăm sóc của Kiều Thu. Làn gió mát rượt từ chiếc quạt nhỏ mang theo hương thơm thoang thoảng từ trên tóc của nàng làm nó chợt thoải mái. Nó tưởng chừng như có một luồng gió xuân đang thổi từ nàng sang làm nó cảm thấy mát mẻ vô cùng.

Kiều Thu không quan tâm các cô bạn của nàng đang nói tới chuyện gì, nhưng mà không tiếp tục thử thách nữa thì nàng vô cùng đồng ý. Nghĩ thôi mà nàng đã cảm thấy đau lòng rồi.

“Thôi được rồi. Vậy xem như thử thách hoàn thành. Chúc mừng anh nhé.” Cô gái kia lại cười nói, tới bây giờ nàng mới cởi bỏ cái tính cách lạnh lùng đi, thay vào đó là một nụ cười rạng rỡ.

Thấy được những tính cách tốt của Phương làm nàng cũng khá hài lòng, bên cạnh đó Kiều Thu có thể vui vẻ bên cạnh hắn đương nhiên nàng không một chút phản đối. Ban đầu chỉ là các cô nàng kêu cô ra đóng vai phản diện thôi. Và nàng cũng không thật sự muốn làm vai ác này bao giờ.

“Xem ra các bạn của em đang suy nghĩ cho em đấy.” Phương lại cười nói. Thấy các nàng quan tâm tới Kiều Thu làm nó cũng vô cùng cảm động.

“Đều là bạn cả… Những người không hòa đồng được đều rời đi hết cả rồi. Chỉ còn bọn em đó.” Kiều Thu lại nói. Nàng nhìn lại các cô nàng, cũng có bạn và cũng có một vài đứa em dưới nàng một hai khóa.

Ban đầu nàng còn không nghĩ rằng tất cả lại có thể chơi được với nhau tới thời điểm này. Nhưng hết thảy trải qua biết bao nhiêu sóng gió thì tất cả vẫn còn đứng ở đây.

“Vậy phải cố gắng tạo nên một tập thể thật tốt. Xứng đáng với những gì mà em và mọi người đã trải qua.” Phương mỉm cười rồi lại động viên.

Nó đã tạo cho các nàng một điều kiện thật lý tưởng, chỉ còn đợi một ngày các nàng tỏa sáng mà thôi.

“Chuyện đó em đã hứa với anh rồi mà. Nhất định sẽ mang giải về cho anh xem.” Kiều Thu tự tin thốt lên, nhắc đến chuyện này nàng một mực khẳng định mà không chút đắn đo gì.

“Được……” Phương gật nhẹ đầu, nó không hề xem nhẹ các nàng một chút nào. Đối với các nàng nó cũng một mực tin tưởng.

Nghe hai người nói chuyện, các cô nàng lắng tai để nghe ngóng xem hai người nói chuyện gì. Nghe xong cuộc hội thoại làm các nàng không khỏi thắc mắt.

Nhìn ánh mắt ngờ nghệch của các nàng, Kiều Thu không khỏi bật cười. Nàng lúc này mới giải thích:

“Phương là người thuê lại chỗ này cho chúng ta luyện tập. Cũng là người thuê huấn luyện viên cho chúng ta đấy.”

“Ồ……”

Nghe câu trả lời của Kiều Thu, các cô nàng không khỏi ồ lên một tiếng, nhìn Phương với ánh mắt ngạc nhiên vô cùng.

Các nàng chắc chắn Phương là người có điều kiện, nhưng các nàng không thể ngờ rằng Phương lại có thể có nhiều tiền tới như vậy.

“Thắc mắc lắm đúng không? Còn có việc này để mọi người trầm trồ hơn nữa này.” Kiều Thu lại làm một vẻ bí ẩn tạo sự tò mò cho mọi người.

“Chuyện gì vậy?” Các nàng đồng thanh hỏi ngược lại Kiều Thu.

“Công ty Xuyên Á kia….. Chủ nhân của công ty đó là anh Phương.”

“Trời………”

– Chúc các bác đọc truyện vui vẻ nhé, hẹn các bác vào thứ sáu.