SINH VIÊN (Truyện dài, 18+, tình cảm, sáng tác) – update Chương 238

Chương 11: Phục vụ em…

Chiếc khẩu trang che được khuôn miệng nhưng không che được ánh mắt thích thú nhìn về phía đối diện nàng, lúc này chiếc quần lót đã tụt xuống đất. Ánh mắt hứng khởi nhìn chiếc lều đang dựng lên ở dưới bàn, vị trí của nàng có thể nhìn thấy rõ được nó đang biểu tình kịch liệt ở phía đối diện.

Cô nàng âm thầm nhìn nó đánh giá một chút, sau đó khóe môi cong lên sau lớp khẩu trang. Nàng kéo ghế ngồi xuống, nhìn vào khung chat đọc một dòng, sau đó lại chờ đợi tin nhắn từ ai đó.

Gió từ sông thổi luồn vào chiếc rip ngắn mát lạnh, càng về khuya gió càng lớn. Lấy từ trong túi ra chiếc áo khoác mỏng khoác lên người, cô gái nhìn lên khung chat thì không gặp người kia bình luận nữa.

Cái người này làm nàng khá tò mò, nhiều lần vào xem cũng tặng một hai bông hoa. Sau đó lại ra nhắn tin thả thính mấy câu rồi lại biến mất. Những điều đó lại làm sự tò mò của người con gái lên đến cực điểm.

Đợi chờ một lúc không thấy thêm động tĩnh, cô nàng liền chán nản tắt đi phiên phát trực tiếp của mình.

“Em ngoan lắm, anh muốn gặp em có được không?”

Chợt một tin nhắn bên ngoài hiện lên, làm cô nàng vội mở ra xem,

Phương ngồi phía đối diện miệng cười cười, cô nàng này cá tính khá cao không phải loại ăn tạp mà chính là đang tìm con mồi.

“Muốn gặp như thế nào?” Cô gái trả lời.

“Muốn chiêm ngưỡng cơ thể của em.”

“Chỉ chiêm ngưỡng thôi sao?”

“Và chiếm lấy em…” Nó nhanh chóng tiếp lời.

“Cái giá không rẻ đâu đó…” Cô nàng liền lên giọng.

“Bao nhiêu cũng được.” Nó thản nhiên đáp.

“Được… Đến gặp mặt rồi nói… Bây giờ hay khi nào?” Cô nàng nhanh chóng trả lời, sau đó lại hỏi.

“Tùy em….” Nó chừa cho cô gái một sự lựa chọn.

“Được.. Cho anh một giờ, xem biểu hiện ra sao.” Cô gái trả lời, sau đó gửi cho nó địa chỉ.

Bây giờ chỉ mới bảy giờ hơn, cô nàng hẹn nó tám giờ ở một khách sạn. Thời gian cũng khá lâu đủ để cô nàng về chuẩn bị ráo nước đợi nó.

Nó tưởng chừng cô nàng rời ngay nhưng không, cô ta tiến lại gần nó đưa cho nó một mẩu giấy kèm ánh mắt khiêu gợi sau đó quay người rời đi.

Mở ra mảnh giấy, nó ngỡ ngàng trước mấy chữ được ghi bên trong. Chín giờ tối nay, địa chỉ tại cái khách sạn đó, nhưng phòng thì kế bên.

“Thích em thì đến….” Kèm icon mặt quỷ bên dưới.

Nó cười cười, không ngờ lại xảy ra cái tình huống này. Chẳng ngờ được lại bị con bé này chú ý đến như thế.

“Có lẽ dư một phòng rồi.” Nó cười cười trong bụng.

Hai ngày nay Hạnh không có ở đây để nó có thể xả làm nó ngứa ngáy khó chịu cả ngày.

Ngồi thêm một lúc, nhìn đồng hồ cũng gần đến thời gian hẹn. Nó mang xe chạy đến điểm hẹn, cái khách sạn nằm trong một con hẻm nhỏ khá vắng vẻ, bên ngoài lại giống như nhà trọ thì hơn.

Cái bảng hiệu nhỏ không đủ để người khác có thể nhận ra tại đây có khách sạn, cái cảnh này làm nó cảm giác gì đó không thể tả được.

Ngôi nhà bốn tầng nằm giữa hai căn nhà xập xệ, có lẽ ngôi nhà này vừa được chỉnh trang lại để kinh doanh khách sạn.

“Gọi là khách sạn có vẻ không phù hợp với nơi này, gọi là nhà trọ hay nhà nghỉ có lẽ hợp lý hơn.” Nó thầm nghĩ.

Sau khi đứng phân vân một hồi, nó cuối cùng cũng vác xe chạy vào trong.

“Có phòng trước chưa anh.” Một thanh niên thấy Phương vào nhanh chóng bước ra chào đón.

“Có rồi.” Nó đáp gọn.

“Phòng mấy ạ.” Người thanh niên kia lại hỏi tiếp.

“Phòng 6.” Phương nhíu mày đáp.

Người thanh niên kia nhìn nó xong cười cười, sau đó hướng dẫn nó vào thang máy rồi bấm số tầng cho nó lên trên.

Sau khi nó bước lên, người thanh niên nọ đến quầy lễ tân nói nhỏ với người đang trực máy.

“Nhìn dáng vẻ này không biết ai chết với ai nữa.”

“Tướng tá cũng ngon đó, được thì giới thiệu cho mấy chị chung vui.” Cô gái cười cười rồi nói nhỏ, sau đó lại tiếp tục công việc với đống sổ sách.

Nó không biết đang có người ở phía sau bàn tán về nó, lúc này nó đang trong thang máy lên phía lầu hai.

“Ting ting.”

Cánh cửa thang máy mở ra, một dãy ba phòng xếp sát với nhau, ánh đèn vàng mờ ảo tạo nên khung cảnh hơi âm u.

Cách bày trí chỗ này hình như nó được đọc ở đâu rồi thì phải, cảnh tượng này hơi quen thuộc nhưng nó chẳng thể nào nhớ ra được đây là chỗ nào.

Nó tiến tới căn phòng số sáu, đúng trước cửa phòng nó gõ lên cửa mấy cái, sau đó nhấn chuông vài cái nữa.

Cánh cửa vừa mở ra, nó chủ động tiến vào sau đó đóng cửa lại. Cô nàng vừa tắm xong, mái tóc vẫn còn hơi ước, cả người đang quấn bằng chiếc khoác tắm của khách sạn.

“Anh…. Sao lại là anh?” Cô gái giật mình, người đứng trước mặt nàng lại chính là người mà cô nhìn trúng khi nãy chứ không phải người hẹn nàng trên twitter.

“Là ai cũng như vậy thôi mà….” Vừa nói nó vừa tiến tới, ôm trọn thân hình nhỏ bé kia vào lòng. Mùi hương sữa tắm ngọt ngào vẫn còn vươn trên da thịt mềm mại của nàng.

“Thì ra là anh….. Vậy cũng tốt……” Cô gái chỉ bất ngờ giây lát đã mỉm cười chấp nhận, hơn nữa lại còn cảm thấy điều đó tốt hơn so với suy nghĩ của nàng.

“Định cho anh một giờ thôi sao?” Nó ôm vòng eo con kiến của nàng, tham lam hôn hít trên cái cổ nhỏ nhắn kia.

“Không…. Chỉ sợ anh không nổi đến một giờ…” Cô nàng ưỡn người đón lấy từng cái hôn trên cổ của Phương, giọng nói hừng hực tình cảm.

“Vậy sao… Thế hơn một giờ rồi tính sao?” Nó xoa bóp chiếc bụng thon của nàng, sau đó một tay tiến lên trên bầu ngực tròn đang vun lên kia, một tay chui xuống bên dưới ngã ba hang động thần bí.

“Để xem biểu hiện của anh đã… Bây giờ hãy phục vụ em đi….” Cô gái quay người đẩy nó ra, sau đó ngã ra giường. Tay cởi chiếc áo tung ra để lộ thân thể thon gọn săn chắc trước mắt nó.