Quần lót của mẹ – Update Chương 40 HẾT

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Quần lót của mẹ – Update Chương 40 HẾT

Tác Giả:

Lượt Xem: 2103 Lượt Xem

Chương 40 – Sáng tác cùng Feelex​

Nga chết điếng. Kết luận của bác sĩ chẳng khác gì một bản án. Làm sao như thế được, làm sao lại dính bầu trong khi lúc nào cũng mang bao.

  • Bác sĩ có nhầm không?
  • Sao nhầm được em. Có dấu hiệu bị động thai nhưng may mắn là thai rất khỏe đã bám vào tử cung trở lại.
  • Chị kiểm tra kỹ lại giùm em chứ làm sao như thế được?
  • Em có đi mười phòng khám nữa thì cũng chỉ có một kết quả thôi. Có thai là mừng chứ sao phải hốt hoảng? Về dưỡng sức đừng làm việc nặng nhé. Giai đoạn này cần vận động nhẹ nhàng để thai bám chặt vào tử cung.

Trời ơi chết tôi rồi. Nga thoát khỏi phòng khám như tử tù vượt ngục. Nàng chạy xe trên đường mà nước mắt cứ trào ra. Con đâu rồi Dương? Người đầu tiên Nga nghĩ đến không phải là chồng mà lại là cậu con trai. Tấp xe máy vào một chỗ vắng, Nga cuống cuồng gọi cho Dương, mãi đến cuộc thứ hai mới nghe bắt máy.

  • Con đang ở đâu ?
  • Trên giảng đường, có gì không mẹ?
  • Mẹ cần gặp con ngay, bỏ hết mấy tiết học này đi, tới gặp mẹ liền bây giờ.
  • Dạ dạ… con đi liền – Đợi một lúc thì Dương đã có mặt.
  • Gần đây có khách sạn nào không?
  • Hẻm bên kia con nghĩ là có.

Hai mẹ con chạy xe qua đó. Trông gương mặt thất thần của Nga chẳng có chút gì là hứng đụ khiến Dương chợt thấy lo lắng. Cửa phòng vừa đóng chặt là Nga ngồi bệt xuống giường ôm mặt khóc hu hu ném kết quả cho Dương xem.

  • Dính bầu rồi nè…

Dương run run cầm tờ giấy trên tay, vẫn là dòng kết luận quen thuộc: Một bào thai sống trong tử cung. Tuần tuổi: 4 tuần. Thời gian dự sanh:… Dương suýt hét lên vì vui thích. Vậy là thêm một người đàn bà nữa trong gia đình có con với mình. Dương tự hào là người duy nhất làm được điều này, nhưng thấy mẹ khóc một cách đau khổ khiến chiến thắng trong Dương nhanh chóng tan biến. Mẹ không đón nhận kết quả này bằng niềm sung sướng như từng thỏ thẻ bên tai con. Mẹ đang trốn chạy một thực tế là chúng ta có con với nhau. Sao vậy mẹ? Con không đủ tư cách gieo vào mẹ một mầm sống hay sao? Lòng Dương rối bời, giờ không biết mình nên đối diện với điều này theo cách nào. Vui sướng vì lừa được mẹ hay hốt hoảng khi mẹ mang thai với con ruột? Dương ngồi xuống cầm tay Nga bóp nhẹ.

  • Lỡ của ba thì sao?
  • Làm sao là của ba được, lúc nào ba cũng mang bao.
  • Thì con cũng vậy mà… – Nga ú ớ.
  • Nhưng mà… nhưng mà ba luôn tuân thủ rất nghiêm chỉnh. Chỉ có con mới khiến cho mẹ không yên tâm. Là con chứ không ai hết.

Tất nhiên Dương biết điều này vì đó là ý đồ của mình. Nga thì ngu ngơ không biết gì cả úp mặt vào hai bàn tay khóc tức tưởi. Trời ơi tại sao lại ra cớ sự này. Nàng từng nói là muốn có thai với Dương, đó là vì được con cặc to này làm cho sướng đến ngu muội. Đàn bà trong cơn nứng có thể làm mọi thứ mà bất chấp kết quả. Cặc Dương ngon lành như thế thì đụ là phải có bầu mới xứng với đẳng cấp. Nhưng muốn là một chuyện còn nên hay không lại là chuyện khác.

Có khi nào bao cao su kém chất lượng? Nga quệt nước mắt bấm máy gọi cho Nhung. Tiếng nhạc chờ cứ réo rắt như đang đùa giỡn trên đau khổ của người khác. Nga áp điện thoại lên tai đi tới đi lui bồn chồn chờ bên kia trả lời. Vừa nghe alo là Nga vồ lấy.

  • Mày hả Nhung? Tao có chuyện này muốn hỏi, bao Feelex mày giới thiệu cho tao xài, cái đó có tốt không? Có xác suất trục trặc gì không?
  • Từ lúc bán loại này tao chưa nghe ai phản ánh gì cả. Bản thân tao cũng xài nhiều lần, rất an toàn. Có chuyện gì vậy?
  • Tao xài nó, nhưng mà… dính bầu rồi. Có khi nào bao bị rò rỉ không Nhung?
  • Làm gì có. Bất kỳ hàng nào được cấp phép lưu hành cũng đã qua kiểm định. Mày coi kỹ lại đi, có khi nào quên mang bao không?
  • Ừ, tao chỉ hỏi vậy thôi.
  • Mà nè, bầu thiệt rồi hả?
  • 4 tuần tuổi rồi, mới nội soi siêu âm về.
  • Bầu thì đẻ chứ có gì đâu mà lo?
  • Đẻ cái đầu mày đó…

Nga bực bội tắt máy cái rụp. Con nhỏ này nói chuyện huề vốn chứ có giải thích được gì cho mình đâu. Còn hỏi có khi nào quên mang bao, nói chuyện tào lao. Feelex thì hoàn toàn đạt chất lượng, hai cha con đều mang bao vậy tinh trùng ở đâu lại có trong lồn mình? Nga cố giữ bình tĩnh nhìn lại cả quá trình để khẳng định là chưa từng sơ xuất một lần nào. Đụ với nàng nhiều nhất chỉ có Dương, mất an toàn nhất cũng chỉ có thằng ranh con này thôi. Dựa trên tuần tuổi thai kỳ tính ngược lại thời gian thì trùng khớp với lần đụ hôm đó, Nga càng có cơ sở khẳng định cái thai là của Dương. Nàng nhìn vào mắt khiến Dương chột dạ né tránh.

  • Con nói thật đi, hôm mẹ ngủ say con đã làm gì mẹ?
  • Thì con thú nhận là đụ lén một cái rồi mà.
  • Mẹ đang hỏi cái khác – Nga gắt lên – Ý mẹ hỏi là con có thật sự mang bao hay không?
  • Thì mẹ cũng thấy hai cái bao đã xài để cạnh nhau mà.
  • Vậy thì tại sao dính bầu? Cái bầu này mẹ khẳng định là của con chứ không phải của ba.

Linh cảm của đàn bà mách bảo như thế nhưng Nga không có chứng cứ buộc Dương thừa nhận. Nàng bất lực ôm đầu than thở. Tại sao lại ra nông nỗi này? Từ sau ngày bỏ vòng tránh thai thì lúc nào cũng xài bao Feelex, cảm giác khi gai giũa vào vách lồn nó rất khác với đụ trần nên không thể có chuyện bỏ sót. Mọi trận đụ đều không có một dấu hiệu nào bất thường ngoại trừ hôm đó. Nga xoa tay lên thái dương hình dung lại toàn bộ sự việc. Trí nhớ của Nga rất tốt, lần đầu cho lồn tiếp xúc bao gai nên Nga đã sướng đến ngất lịm, rồi sau đó trong giấc ngủ nàng thấy lồn căng tức nhưng lại không có sự hiện diện của chà xát. Dương giải thích là xài bao trơn, nhưng vì nửa tỉnh nửa mơ Nga cũng không thể phân biệt có đúng vậy hay không, chỉ biết khi tỉnh giấc thấy hai cái bao chứa tinh đã nằm sẵn trên gối.

Xem nào, Nga nhíu mày suy tư, mình vừa nhận thấy có điều bất thường. Lượng tinh trong đó cộng lại chỉ mới bằng một lần xuất của Dương. Đụ xong thì vứt chứ mắc mớ gì phải để ngay ngắn trên gối? Khi mình vừa mới hỏi có xài bao hay không thì nó đã chuẩn bị sẵn bằng chứng.

  • Con nói đi, con gạt mẹ phải không? Có phải lúc mẹ ngủ con đã lén đụ mà không mang bao? Con làm ơn nói thật để mẹ còn biết đường tính…

Bao nhiêu lần nói dối đều không thể qua được cặp mắt tinh tường của mẹ. Chuyện này nếu xem là bình thường thì mẹ đã nhẹ nhàng cho qua, còn khi đã xem là nghiêm trọng thì kiểu gì cũng truy cho tới cùng. Mẹ đã cho Dương cả thân xác và tuổi trẻ, gần như trọn năm học 12 Dương đã điên cuồng hưởng thụ thân xác này. Đáng lẽ niềm tự hào của Dương là có được cái sướng đứng trên cả thiên hạ chứ không phải là làm cho mẹ ruột mang thai. Dương đã bất chấp để đạt mục đích và ích kỷ chỉ nghĩ đến bản thân. Vì kiêu hãnh vớ vẩn của đàn ông mà sẵn sàng chà đạp lên lòng tin của mẹ. Đúng là Nga đã tin tưởng, chỉ có sự tin tưởng mới khiến một người kỹ tính như Nga mất phòng bị với con ruột. Nga yêu thương tin cậy là vậy, nhưng nàng nhận lại được gì ngoài một sự dối trá táo tợn?

Nga ôm mặt ngồi xuống giường khóc như mưa trước sự im lặng mà Dương dành cho nàng. Lòng Dương quặn thắt khi đối mặt với nỗi thống khổ của người đàn bà không được bạn tình thừa nhận cái thai. Dương đau đớn nhận ra mẹ bị chính con ruột của mình chơi trò sở khanh, quất cho có bầu rồi quay lưng không nhận trách nhiệm. Mẹ xứng đáng bị chà đạp như thế sao? Không đời nào. Mẹ ơi con không có ý đó. Con chỉ muốn mang hạnh phúc đến cho mẹ, nhưng con đã sai rồi, đúng ra con phải hỏi ý mẹ. Dẫu biết mẹ không đồng ý nhưng con đã tự quyết định số phận của mẹ. Con là thằng đốn mạc. Dương quỳ xuống ôm chân ngửa mặt nhìn Nga thú tội.

  • Mẹ ơi… con xin lỗi. Là con…
  • Khốn nạn – Nga vung tay tát bốp vào mặt Dương – Con giết mẹ rồi.

Mang thai đồng huyết thì đứa con sẽ khuyết tật, nhẹ thì khiếm khuyết cơ thể, nặng thì thiểu năng. Dương là chàng thanh niên lực lưỡng thì không thể nào tạo ra một đứa con như thế. Nga ôm mặt nhục nhã. Chuyện loạn luân này do nàng mà ra. Ban đầu cứ tưởng chỉ dừng lại ở khiêu khích nhau cho vui, rồi rốt cuộc đã đụ nhau. Sau đó Nga lại tưởng chỉ là giúp nhau hưởng thụ thân xác, rồi rốt cuộc dính cái bầu. Bao nhiêu lần tự dối lòng, tự tìm cách ngụy biện để bây giờ ra nông nỗi này. Đứa bé sinh ra sẽ gọi Nga là mẹ hay bà nội? Sẽ gọi Dương là anh hay cha? Nói thế nào cũng không thể sanh đứa con này ra được. Nga thẫn thờ buông từng lời khỏi cửa miệng.

  • Không còn cách nào khác, phải phá thai thôi…
  • Đừng mà mẹ…

Buổi nói chuyện dài lê thê vẫn chưa tìm ra giải pháp vẹn toàn. Rời khách sạn mang theo bao u uất, Nga không biết làm sao đối diện với những ngày sắp tới. Ôm người chồng gần 20 năm chăn gối mà Nga thấy có lỗi vô cùng. Làm sao Nga dám nói cho chồng biết đang mang thai trong khi thời gian qua tinh trùng của ông đều chứa trong bao Feelex? Nhưng nếu bây giờ đụ trần để hợp thức hóa cái bầu thì ông Hải cũng không chấp nhận. Ông không muốn có thêm con khi tuổi tác đã lớn. Một đứa để lo cho nó đầy đủ vẫn tốt hơn.

Bụng sẽ ngày càng to lên và Nga sẽ đối mặt với lời kết tội là ngoại tình. Nàng không muốn hình ảnh của mình hoen ố như thế? Trong thâm tâm nàng chưa từng nghĩ sẽ phản bội chồng. Ngoài ông Hải ra thì nàng chỉ dâng lồn cho một mình Dương. Nàng mang cái sướng đến cho con trai ông ấy hưởng chứ không phải lang chạ với những gã vớ vẩn ngoài đường. Nga có lý do ngụy biện cho việc mình làm những sẽ không thể giải thích cái bầu mà ông Hải không hề góp vốn. Làm sao bây giờ? Đứa con mà Nga hết mực cưng chiều đã đưa mẹ vào tình thế ngặt nghèo, giờ có trách móc thì chuyện cũng đã vỡ lỡ, quan trọng là phải tìm ra hướng giải quyết cho cái bụng sẽ to lên mỗi tháng.

Suốt mấy đêm liền Nga không thể ngủ sâu, nhiều lúc mơ thấy một đứa bé kháu khỉnh chơi đùa trong sân nhà, chốc chốc nó chạy đến ôm chân nàng ríu rít. Nó gọi Nga là mẹ nhưng khi có Dương bên cạnh nó lại gọi nàng là bà nội… Nga giật mình bừng tỉnh, mồ hôi ròng ròng từ tóc xuống cổ. Nàng sờ tay lên bụng mếu máo. Dương ơi là Dương, con làm ra chuyện gì thế này?

  • Sao vậy em? – Ông Hải ngồi dậy.
  • Em gặp ác mộng.
  • Em có gì lo nghĩ mà lại như thế?
  • Chắc tại áp lực đề án tổ văn – Nga làm bộ thở dài – với lại lứa học sinh này không ngoan bằng tụi thằng Dương. Tụi nhỏ làm cho em nặng đầu quá.
  • Em đừng ôm đồm nhiều thứ, cứ thảnh thơi đi dạy cho vui thôi. Kiếm tiền có anh lo rồi.

Lời chồng như nhát dao cứa vào tim Nga. Nàng được cưng chiều sống trong chăn êm nệm ấm mà chẳng phải lo nghĩ kinh tế. Ăn no rửng mỡ mới xảy ra cớ sự này. Giờ mà công cố đang có thai chắc ông Hải chỉ có nước nhảy lầu chứ sống sao nổi. Đó là ông vẫn chưa biết hai mẹ con đã lén lút đụ nhau.

  • Bỏ hết mọi thứ cho nhẹ đầu. Ráng ngủ đi em. Có cần anh làm một cái cho dễ ngủ không?
  • Nếu anh muốn thì em chiều. Nhưng mà anh đụ nha chứ em mệt lắm.
  • Nếu không hứng thì thôi em.
  • Cứ đụ đi anh, em chịu được.

Giờ nói tới đụ là Nga thấy ngán ngẫm. Nhưng lâu rồi nàng không thật sự trao thân cho chồng bằng tất cả sự đam mê mà chỉ là trách nhiệm. Nga tự thấy đã đối xử với chồng quá tệ. Đêm nay anh cứ hưởng thụ đi, dù lồn không có nước nhưng em sẽ cố chịu đựng. Em là của anh, cái lồn này từ nay chỉ dành cho một mình anh thôi. Ông Hải mở tủ đầu giường định chọn bao gai nhưng không chắc là Nga thích nên hỏi lại.

  • Gai nhé em?
  • Thôi anh, nay lấy cái trơn đi.
  • Nay em có vẻ miễn cưỡng quá. Hay là thôi vậy?
  • Không, em muốn đụ.
  • Nhưng lồn khô khốc hà. Để anh bú cho vợ nứng nha?
  • Thôi, gần sáng rồi đụ nhanh để anh còn ngủ. Làm luôn đi khỏi bú liếm gì hết.

Ông Hải cởi quần đùi ném qua một bên rồi tròng bao Feelex siêu mỏng vào cặc. Nga nhón mông cho chồng lột quần lót ra khỏi người, váy ngủ ngắn cũn cỡn được vén lên quá bụng. Nằm sâu bên dưới làn da trắng nõn của chiếc bụng thon thả là một bí mật động trời, Nga không muốn chồng nhìn vào đó nên phủ áo che lại. Lồn không có nước nhưng bao thì bóng lưỡng dầu bôi trơn nên cũng không đáng ngại. Ông Hải nhấn cặc.

  • Anh vào nhé?
  • Đút vô đi anh…

Đâm hết vô lồn em đừng chừa một chút nào bên ngoài. Cái lồn này do anh bảo bọc, anh quyền tàn phá nó. Ông Hải đã có tuổi nhưng vẫn còn đó những kỹ năng đã tích lũy cùng vợ. Đòn lận sống lưng quá dẻo ép háng về phía trước, cặc to như cùm tay hùng dũng đẩy ngang, đầu cặc như lấn giãn âm đạo mở đường cho cả một khúc gân dài bất tận trôi vào lồn ngọt ngào. Nga nhắm mắt cố tập trung vào lỗ lồn để đón nhận cái sướng nhưng chẳng thấy nó đâu cả, có chăng chỉ là sự gượng ép khiến cơ thể phải căng mình chịu đựng.

  • Em có đau không?
  • Cứ đụ đi, nắc mạnh lên…

Anh cứ dập cho lồn em tan nát luôn cũng được. Hãy trừng phạt em đi, con vợ dâm loàng không biết giữ mình để đến nỗi mang thai với con ruột. Đụ mạnh lên… đúng rồi… đụ cho động thai luôn càng tốt, cho bong tróc tử cung để em có lý do chối bỏ đứa con trong bụng. Ông Hải làm sao hiểu được những diễn biến trong vợ, ông cứ tưởng nàng đang sướng lồn nên càng ra sức thể hiện. Ông nằm úp trên thân xác mềm nhũn, xương sống cong thành một vòng cung từ lưng xuống tận đốt xương cùng. Ông đeo dính vào háng Nga như con ếch gù lưng ôm vào cạnh bể bơi quyết không để tách rời. Háng ép chặt vào háng đẩy thốn con cặc dài vào tận nơi sâu nhất trong âm đạo.

Thân thể trần truồng của người đàn ông trung niên nỗ lực nắc như cách mà loài vật vẫn làm. Đó là cú nhấp đẩy cặc chạy nhóp nhép trong âm đạo. Nga bấu tay vào ga giường giữ không để trồi lên trên. Toàn thân bị dập bốp bốp, cặp vú đang phát triển truyến sữa vun cao tưng nhảy. Nga đang đối mặt với một chấn động khủng khiếp, nàng nhiều lần suýt bật khóc khi nghĩ tới bào thai trong bụng. Đứa con chưa kịp tượng hình đã bị số phận nghiệt ngã ngăn cản sự tồn tại của nó.

  • Có đau không em? Anh đã cặc quá, sắp tới rồi.
  • Cứ đụ cho thỏa thích đi đừng quan tâm tới em…

Nga ôm mặt giấu đi đôi mắt đỏ hoe trong lúc ông Hải thích thú nhìn vào háng vợ. Vẫn là cặp mép lồn thần thánh đó, hai bờ thịt phải cong võng mới có thể ngậm được con cặc to trùng trục của nhà họ Bùi. Bốp bốp bốp… nhịp đâm cặc càng về cuối càng dồn dập. Không có khí lồn nhưng cặc ông Hải vẫn bóng lưỡng nhớt nhợt bởi dầu bôi trơn trên bao Feelex. Đúng rồi anh yêu, đụ mạnh như vậy đó, đụ thật sâu vào và đừng cho em một cơ hội trốn thoát nào cả. Anh vẫn còn trẻ, vẫn sung sức có phải không? Nga tự hỏi khi lồng ghép năng lực của Dương vào ông Hải. Anh vẫn đụ rất giỏi, anh là người đàn ông duy nhất của đời em.

Ông Hải rùng mình mấy lượt rồi tuôn hết vốn liếng ít ỏi vào bao cao su. Người mệt lả lật ngang qua một bên ôm vợ. Tay vừa choàng qua là Nga khẽ hóp bụng vì sợ chồng nhận thấy bất thường. Do nàng lo nghĩ quá mức chứ mới có bốn tuần tuổi thì làm gì thấy bụng.

Nga không ngủ được nên thức dậy từ sớm. Nàng vào nhà vệ sinh kiểm tra lồn xem có ra máu hay không. Đụ mạnh như vậy mà vẫn không động thai, mầm sống như cố bám chặt vào tử cung khát khao muốn tồn tại. Nhưng làm sao Nga có thể sanh nó ra cho được, nàng sẽ mang đến cho nó danh phận gì trong gia đình này? Nàng sẽ trả lời với chồng ra sao vì trận đụ lúc rạng sáng vẫn dùng bao cao su chứ không hề đụ trần mà vợ lại mang thai? Một lần nữa Nga đối mặt với câu hỏi tinh trùng trong lồn là của ai? Có đánh chết Nga cũng đâu thể nào nói là của Dương. Thế nên nàng chỉ còn một con đường để đi là chối bỏ đứa con oan nghiệt này.

Nga mặc bộ pijama dài tay tiễn chồng ra xe hơi, hôm nay ông Hải sẽ bay sang châu Âu dự hội thảo. Căn biệt thự lại tiếp tục trống vắng chỉ còn lại hai mẹ con ngồi bên nhau. Sự háo hức đã biến mất, thay vào đó là cái nhìn âu lo khi Dương tin rằng mẹ đã có quyết định sau cùng.

  • Không còn cách nào sao mẹ? Mẹ suy nghĩ kỹ chưa?
  • Mẹ còn đau khổ hơn con gắp trăm lần. Không có người đàn bà nào muốn hủy hoại đứa con trong bụng mình – Nga ôm mặt khóc tức tưởi – Nhưng chúng ta không còn lựa chọn nào nữa Dương ơi.
  • Con là thằng khốn nạn. Vì hiếu thắng của bản thân đã đưa mẹ vào con đường nghiệt ngã.
  • Không còn thời gian để nói những lời này đâu. Đưa mẹ đi…

Nga xin nghỉ phép vài ngày, Dương cũng xin nghỉ học để sắp tới ở nhà chăm sóc cho Nga. Quyết định đã rất khó, thực hiện nó còn khó hơn rất nhiều. Đưa Nga đến trước cổng bệnh viện mà Dương vẫn không can đảm chạy xe vào bãi.

  • Vào nha mẹ?
  • Ừ… Nhưng khoan đã – Nga nắm chặt hai tay vào nhau – Hay con chở mẹ đi một vòng nữa được không?
  • Được mà!

Xe máy lại tiếp tục rong ruỗi trên những cung đường tấp nập xe cộ. Ai ai cũng vội vã chỉ có mẹ con Nga là chậm chạp. Đi hết một vòng lớn cuối cùng lại quay về bệnh viện, những đôi vợ chồng trẻ ríu ríu dắt nhau đi qua cổng với cái bụng to tròn. Trông họ thật hạnh phúc khi sắp được nghe tiếng khóc trẻ thơ. Nga sờ tay lên bụng mình, người ta thì khát khao có con, vậy mà nàng đang mang thai lại không muốn làm mẹ. Dương dừng xe thẫn thờ chắn lối vào, xe máy phía sau nhấn còi inh ỏi mới giật mình né qua một bên. Tiếng còi như báo hiệu đã đến giờ định đoạt số phận một sinh linh.

  • Vào thật sao mẹ?
  • Thôi vào đi con, đằng nào cũng phải làm. Mẹ xin lỗi các con – Nga ôm mặt bật khóc.

Nga theo chân y tá vào phòng tư vấn. Tại đây nàng được giảng cho một bài đạo đức dài lê thê, nào là chị thật may mắn hơn bao nhiêu người vì muốn có con mà không được, nào là con cái như quà tặng của trời đất, là của để dành… Nga biết chứ sao không. Nàng dám chắc những cái loa tuyên truyền sẽ im bặt nếu nàng công bố lai lịch cha của đứa bé. Ai đi phá thai cũng có lý do và đều thấy nó rất chính đáng, nhưng nàng tin lý do của mình chính đáng hơn nhiều. Thật khổ tâm khi không thể giải thích cho người khác hiểu, Nga chỉ biết nuốt ngược vào lòng theo chân y tá bước sang phòng kế tiếp.

Người mang nhiều tâm trạng nhất trong lúc này có lẽ là Dương. Khi đưa xe vào bãi gởi là đồng nghĩa chấp nhận đạp đỗ niềm kiêu hãnh. Nhà có hai cái lồn thì chỉ có một cái chịu đẻ con Dương. Mấy hôm nay không qua thăm Nhi nên Dương đâu biết là tới ngày tới tháng. Mới sáng nay Hùng còn hôn vợ trước khi bay sang Thái Lan công tác thì Nhi đã chuyển dạ. Con so thường sinh sớm vài tuần mà Nhi đâu có biết, cứ căn cứ theo ngày dự sanh rồi thành ra không có chồng bên cạnh. Số phận thật biết cách trêu đùa, ông Nghị qua hàng xóm đánh cờ tướng lại không mang theo điện thoại. Giờ chỉ còn một người mà Nhi tin tưởng nhờ cậy, cũng là người phải có trách nhiệm với cái thai này. Nhi ôm bụng lết đến bàn quờ quạng một lát mới bốc được điện thoại, mặt nhăn nhó gọi cho Dương khi bụng đau thắt sắp không chịu nổi.

  • Dương ơi giúp thím… con của chúng ta… Ôi đau quá…
  • Thím ơi… – Dương hốt hoảng khi nghe bên kia ngừng nói mà chỉ còn tiếng rên rỉ.

Điện thoại rơi xuống sàn gạch nứt màn hình, Nhi cố lết ra trước cửa tìm người trợ giúp nhưng con phố vắng hoe. Dương đã nhận thấy tình trạng khẩn cấp khi gọi cho ông nội bất thành. Run rẩy cầm điện thoại đi đi lại lại, màn hình chợt bật sáng tin nhắn của mẹ.

“Xin lỗi con trai vì mẹ đã làm cho con buồn. Con ráng đợi mẹ bên ngoài nhé, đừng bỏ rơi mẹ!”

Dương không còn tâm trí trả lời tin nhắn của Nga, từng dòng chữ trên màn hình như sợi dây trói chân Dương xuống hành lang bệnh viện. Lẽ nào bỏ đi đúng lúc mẹ cần mình bên cạnh? Đụ cho bạn gái có bầu rồi bỏ rơi, đó là thói khốn nạn nhất của một thằng đàn ông. Nhưng thím ba thì sao đây? Dương cũng đã đụ cho người đàn bà đó mang bầu và bây giờ tới lúc khai hoa nở nhụy, Dương sẽ bỏ mặc để thản nhiên ở bên cạnh người đàn bà khác hay sao? Tiếng khóc trẻ thơ như vang trong tâm trí, con của Dương đang háo hức chào đời muốn có cha bên cạnh.

Dương vò đầu bứt tai. Mẹ ơi, thím ơi… sao lại cùng lúc thế này? Hai người nói đi, con phải làm sao? Lừa cho mẹ dính bầu để phải lén lút đi phá thai, giờ bỏ mẹ lại một mình để chạy sang người khác, liệu Dương có còn là thằng đàn ông nữa không? Nhưng ai sẽ giúp bạn tình của Dương đang trong cơn nguy kịch? Nước ối đã vỡ chảy thành vệt hồng trên nền gạch. Nhi bụm tay vào háng cố lết ra ngoài nhưng sức lực đang cạn dần…

Mẹ ơi… con xin lỗi, con phải lo cho con của con. Dương cắm đầu chạy trên hành lang, vừa dắt xe ra khỏi bãi đã gọi cho taxi thông báo địa điểm. Xe máy lao vút trên đường bất chấp đèn đỏ. Con ơi… cha tới với con đây. Thím ơi ráng đợi con, vợ ơi hãy cố chống chọi, anh đến với vợ đây…

Dương hối hả chạy xe vào sân gạt chống xiêu vẹo khiến xe máy đỗ ầm xuống đất. Người tình chăn gối đã đến, Nhi cố nở nụ cười méo mó chỉ kịp đưa tay cho Dương nắm rồi lịm đi trong cơn đau. Taxi chần chừ không dám chở bà bầu đã vỡ ối, Dương phải lạy lục gã tài xế mới chịu chở đi nhưng bắt cam kết tự chịu trách nhiệm.

Y tá xúm vào rối rít đo huyết áp và tim thai trong lúc băng ca vẫn ào ào lướt nhanh trên hành lang. Dương bị hai cánh cửa gạt rớt lại bên ngoài, nhìn theo người phụ nữ trương bụng với vết nước đỏ hồng hai chân mà Dương nghe thương xót vô cùng. Đàn ông đụ sướng cặc để phần còn lại chỉ toàn là khổ ải cho người đàn bà của mình gánh lấy. Một người vì cặc Dương mà đẻ con suýt nữa đã không kịp tới bệnh viện, một người cũng vì con cặc tham lam này mà phải vào bệnh viện phá thai. Mẹ ơi con có lỗi với mẹ lắm, trong lúc mẹ cần con nhất thì con lại chạy theo người khác.

Dương thông báo cho Nga là đưa Nhi đi sanh, Nga nhìn vào điện thoại không buồn nhắn lại trả lời. Ngồi một mình ở hành lang đợi thuốc ngấm bóc tách bào thai mà lòng Nga đau nhói, nước mắt giàn giụa trên gương mặt nhợt nhạt. Nga không trách Dương đã chạy sang giúp thím dâu, nhưng cảm giác bị bỏ rơi tự nó tìm đến xâu xé nàng không thương tiếc. Nàng có khác gì những đứa con gái mới lớn, ngu khờ cho người ra đụ có bầu rồi một thân một mình lủi thủi đi phá thai. Đau đớn lắm, ê chề lắm… Nhưng cái kết này cũng đáng đời cho một người mẹ tệ hại như Nga.

Thời khắc nghiệt ngã rồi cũng qua đi nhưng để lại trong Nga những thương tổn. Nhi trao con cho Dương bế. Nhìn Nhi hạnh phúc ríu rít đứng sát bên Dương đùa giỡn mà Nga thấy nhói lòng. Nàng hoàn toàn có thể sinh một đứa bé còn đẹp hơn thế, chỉ vì lai lịch của cha nó buộc nàng phải từ bỏ. Hai người đàn bà bên cạnh Dương, cùng xinh đẹp cao sang, cùng che đậy những bí mật liên quan đến Dương nhưng lại đối nghịch về kết quả đạt được. Nhi hạnh phúc bao nhiêu thì Nga thấy thất bại bấy nhiêu.

Nhìn hai người cùng nựng nịu đứa bé chẳng khác gì một cặp vợ chồng, Nga bàng hoàng nhận ra gương mặt đứa bé giống Dương nhau như tạc. Là con của Dương? Nàng lẩm bẩm trong miệng, mẹ không đồng ý, không thể nào có chuyện này… Nàng hét lên.

  • Đồ dối trá………
———–HẾT———–