Quần lót của mẹ – Update Chương 40 HẾT

Chương 4 – Sáng tác cùng Feelex​

Thưa quý bà xinh đẹp con đã về.
Ừ… Lên phòng thay đồ xuống ăn cơm.
Nãy giờ mẹ đợi con hả?
Chứ đợi ai?
Ơ… đi ăn chè với đám bạn giờ cái bụng ngang ngang mất rồi. Hay để tối con ăn.
Nhà có hai quý ông nhưng cuối cùng tui phải ăn một mình – Nga hờn dỗi mở nắp nồi cơm bới vào chén mình.
Thôi thôi để con thay đồ xuống liền, có vậy cũng giận.

Dương hôn cái chóc lên má nghe mùi da thịt của mẹ thật thơm. Nó đang muốn lấy lại hình ảnh trong mắt mẹ nên rất ngoan ngoãn nghe lời. Dương chạy một mạch lên cầu thang về phòng ném cặp táp lên giường, nhìn thấy mấy cái quần lót mới tinh cầm trên tay hỏi vọng xuống phòng ăn.

Ủa mẹ mới mua đồ cho con hả?
Ừ… mặc coi vừa không?
Nhìn là biết vừa rồi.
Thì cứ mặc vô thử.

Nga chống cằm nhìn mâm cơm, ngón tay vô thức nghịch hất chiếc đũa chạy qua chạy lại nhưng đầu óc thì để trên phòng con trai. Chắc nó đang cởi áo sơ mi học sinh rồi đến quần tây và cả quần lót. Nàng đã thấy chỗ đó sáng nay nên giờ hình dung trong tư thế đứng cũng thật rõ ràng như đang nhìn trực tiếp. Nga xua tay cố tẩy xóa những gì vừa vẽ trong đầu, sao cứ lởn vởn cái ý nghĩ này mãi thế…

Vừa lắm mẹ ơi. Mặc rất ôm. Cái này giống đồ hiệu quá mẹ, chắc mắc lắm hả?

Nga mím môi gật gù hình dung ngay “ôm” là thế nào, đó là hình ảnh to cộm một đoạn dài dài xuôi chiều, bên dưới là hai chiếc bìu cũng được bọc lại căng tròn khiến cả bộ phận ấy nhô cao đồ sộ. Quần cũ chưa hư nhưng không sexy bằng mấy cái mới. Mắc tiền không nói mà quan trọng là hấp dẫn vì nó có một phần hơi nhô lên dùng để chứa cái bộ phận kia. Không biết lúc Dương không mặc gì mà chỉ có cái quần nhỏ này trông sẽ thế nào nhỉ? Nàng thả hồn bay theo suy diễn mông lung, nghĩ đến cảnh tự tay mình kéo dây khóa rồi tuột cái quần tây xuống lưng chừng, quần lót lộ ra một khối ngồn ngộn trước mũi khoe những sợi lông thập thò nơi mép quần… Nga hốt hoảng dừng lại, tại sao lại có suy nghĩ này? Lâu nay chưa được chồng nhấp cái nào nên phát điên rồi chắc.

Xuống ăn cơm, nguội lạnh hết rồi con.
Dạ con nghe rồi.

Dương chạy đụi đụi xuống từng bậc thang, Nga ngoái đầu về hướng tiếng động nhìn Dương cho đến khi ngồi vào ghế. Đứa con trai vẫn trong cách ăn mặc thường ngày là cởi trần mặc mỗi chiếc quần đùi nhưng lại khiến cho hai chân của người mẹ khẽ run run khép sát vào nhau. Nga tự thấy mình như kẻ trộm đang lẫn trốn cặp mắt soi mói, nàng cười gượng mở lời.

Ăn cơm…
Sao hôm nay người đẹp cứ nhìn con hoài vậy? – Nga giật mình nhưng may mà Dương không nhận ra – Chưa thấy trai đẹp bao giờ à?

Cái mặt đẹp trai nghịch ngợm khiến người mẹ trẻ có chút bối rối. Nàng không biết mặt mình có đỏ hay không nhưng lúng túng là cái chắc, bới có chút cơm mà đổ ra bàn hai ba lần.

Mẹ xin chuyển con về trường của mẹ rồi, mai lên văn phòng rút học bạ nữa là xong.
Ủa! Sao tự nhiên chuyển?
Bên này là trường điểm học chương trình nâng cao, cơ hội thi đậu đại học cũng sẽ cao hơn. Nhưng quan trọng là mẹ muốn con luôn trong tầm mắt của mẹ.
Vậy là không tin lời hứa của con rồi – Dương xụ mặt.
Không phải không tin mà đó là cách để con tránh tiếp xúc với bạn xấu.
Học ở đây có bạn quen rồi, tự nhiên bắt người ta chuyển trường…

Dương chầm chậm đưa mắt nhìn Nga, không khó để nhận ra người mẹ này ngày càng đẹp mê hồn. Đôi môi chín mọng lúc nào cũng khép hờ như trông ngóng một điều gì đó, đôi mắt có hàng mi cong long lanh mở to như cạm bẫy hút lấy linh hồn những kẻ lạc lòng. Trong Dương có chút gì đó lẫn lộn giữa cái nhìn của một đứa con với một thanh niên đang lớn.

Có một điều mẹ dặn con nè, khi về trường mới không được để cho ai biết mình là mẹ con với nhau. Thầy hiệu trưởng đã rất khó khăn mới chấp nhận chuyện này, đổ bể ra là mất uy tín của thầy mà người ta cũng nghi ngờ mẹ đi cửa sau với ông ấy.
Sao mà giấu được? Rồi tụi bạn thấy mẹ chở con đi học cũng biết thôi.
Ai nói mẹ chở? Con tự đi. Con đi trước rồi sau đó mẹ mới đi. Bạn có thấy thì nói nhà mình cùng một đoạn đường. Nói chung con để ý một chút là được thôi.

Khâu khó khăn nhất là xin cho Dương về trường Minh Anh, Nga đã vượt qua để hôm nay thật hạnh phúc đứng trên bục giảng trong bộ áo dài vàng rực rỡ. Trang phục Nga mặc luôn được may ở một tiệm lớn đã qua sàng lọc, chúng đều từ một người thợ mà ra nên độ chuẩn xác có thể nói là hoàn hảo. Chất liệu satin tăng thêm nét hấp dẫn cho áo dài bởi sự xuyên thấu, cùng với đường chít ben giúp lớp vải mỏng ôm liền lạc vào cơ thể phô trương những đường nét của nội y thật tinh tế. Nga nghiêng đầu nhìn học sinh cười thật tươi truyền không khí thoải mái vào giờ sinh hoạt chủ nhiệm.

Chào các em thân yêu của lớp 12A1, hôm nay lớp chúng ta sẽ đón một bạn mới vừa chuyển từ trường khác về. Bạn này có học lực khá, nhìn cũng dễ thương dễ mến…
Có dễ thương bằng cô không vậy cô? – Nam sinh nhao nhao.
À… đây là một bạn nam – Cả lớp ồ lên – Theo cái nhìn của cô thì bạn ấy cũng khá đẹp trai.
Đúng rồi… đẹp trai mới cho vô lớp nha cô! – Đến lượt các bạn nữ lên tiếng.
Các nàng ơi, về khoản này thì yên tâm đi – Nga nhìn qua dãy nữ – Nhưng mà có đẹp trai đi nữa cũng chỉ để ngắm thôi, đừng có linh tinh nhé các chị em! Cô hy vọng với tấm lòng rộng mở của lớp mình thì bạn ấy sẽ sớm vượt qua giai đoạn bỡ ngỡ để hòa nhập môi trường mới. Cô muốn giới thiệu đến các em, bạn Bùi Thanh Dương – Cả lớp vỗ tay rào rào.

Dương được giám thị dẫn đến lớp đợi bên ngoài, khi Nga giới thiệu xong thì Dương mới rón rén bước vào, hai tay ôm cặp táp trước bụng lí nhí cúi chào.

Dạ em chào cô, chào các bạn.
Chào bạn mới – Lác đác giọng ai đó cất lên giúp Dương bớt bối rối.
Bạn Dương sẽ ngồi ở đâu nhỉ? – Nga đưa mắt nhìn một vòng.
Chỗ em nè cô – Cậu học trò ở dãy bàn thứ hai lên tiếng.

Đó là một vị trí rất hợp ý Nga. Dương len sau lưng ba học sinh nam ngồi đầu bàn về chỗ còn trống trong cùng. Ở vị trí sát tường phía cửa ra vào cũng là góc xéo với bàn giáo viên sẽ giúp Nga tạm quên đi đứa con đang ngồi lẫn trong đám học sinh. Với nàng chỉ có ý nghĩa đó nhưng với Dương thì khác, cậu con trai đâu biết rằng chính chỗ ngồi này đã tạo nên bước ngoặt trong đời mình, một bước ngoặt mà mãi về sau nó vẫn thầm cảm ơn bàn tay của số phận đã khéo léo sắp đặt.

Việc giấu kín mối quan hệ mẹ con ban đầu có hơi bất tiện nhưng rồi cũng đâu vào đấy, giờ thì Dương đã có thể thản nhiên nhìn về mẹ bằng ánh mắt như bao học sinh khác. Nga cũng vậy, trên lớp nàng hạn chế nhìn về chỗ Dương, trong giờ ra chơi nàng chỉ một đôi lần kiểm tra xem nó đang ở đâu rồi về phòng giáo viên nghỉ ngơi.

Dương rất năng động, mới đó đã có nhiều bạn và lúc nào cũng thấy líu lo chuyện trò. Bạn bè thì có đứa này đứa khác, thằng Trọng ở trường cũ thì tập cho Dương chơi đĩ, còn bạn ở trường mới không tệ hại như thế nhưng cũng không phải hạng vừa. “Nhất quỷ nhì ma, thứ ba học trò”, lời nói đó chẳng sai chút nào.

Ê… tao đố tụi bây hôm nay cô Nga mặc quần lót màu gì?
Tao đoán hôm nay quần lót trắng.
Quần ngoài đã màu trắng, xì líp lại màu trắng nhìn đéo phê chút nào.
Nhưng mà quần của cô cái nào cũng nhỏ xíu, có ren ở viền vẫn phê như thường.
Tụi bây có thôi đi không mấy thằng hỗn láo? – Dương không thể dằn nổi cơn tức.
Chắc mày chưa quen, thôi cứ từ từ ngồi ở chỗ này nhìn xéo lên nhé. Coi như tao không có xúi, tự mày quan sát lấy.
Sau này quen mắt nứng sảng thì đừng có kêu trời nha con – Cả đám phá lên cười nham nhở.

Những trò biến thái của bạn bè cứ nhồi vào đầu mỗi ngày khiến Dương rất tức giận. Nó nghĩ mãi vẫn không tìm được cách nào trừng trị đám bạn này. Thay vì méc cái trò bệnh hoạn sợ làm cho mẹ xấu hổ thì nó quyết định làm nội gián. Ha ha… tao sẽ xem tụi bây nói cái gì về méc với mẹ đì cho sói trán luôn, đồ học sinh mất dạy.

Chiều hôm nay công ty có tiệc chiêu đãi lồng ghép trong hội nghị khách hàng. Trước đây Dương không có mặt nhưng giờ lớn rồi cũng cần học cách giao tiếp trong môi trường sang trọng. Nga thì đã quen với những tình huống này vì luôn ý thức mình là niềm kiêu hãnh của ông Hải, là bức bình phong cao giá mà một người đàn ông thành đạt cần có. Hai mẹ con ăn chiều vừa xong thì ông Hải cũng về tới. Ai nấy đều về phòng riêng thay đồ, Nga chợt nhìn vào chiếc giường rộng thênh thang, có lẽ cái nàng cần lúc này là những giây phút lăn lộn trên nệm để đốt cháy sự sung mãn tích lũy từ quá trình tập gym mỗi ngày. Nàng muốn dùng tuổi trẻ và nhan sắc vào việc hưởng thụ những thú vui vợ chồng hơn là làm đóa hồng cắm trong lọ. Ông Hải ngắm vợ thật lâu với những đường cong chết người, với bộ ngực nung núc vun cao, với cặp mông săn chắc nẩy nở và đôi chân dài thẳng tắp… Ông Hải biết trong thân thể sung mãn ấy là nhu cầu tình dục đang ngày một tăng cao. Nhưng đáp lại đòi hỏi của vợ, thật không may là ông làm bổn phận ngày càng thưa thớt, không phải vì xuống sức mà vì quá bận rộn. Hai ánh mắt chạm nhau, Nga nhìn chồng nhưng liên tưởng đến hình ảnh con cặc to cứng hùng dũng của Dương bắn liên tiếp vào không trung từng luồng tinh đặc sệt, dường như năng lực tuổi trẻ của chồng đã truyền cho con trai kế thừa.

Sao trông em thẫn thờ vậy? Chưa chọn được bộ nào à?
Mặc gì bây giờ anh? – Nga giật mình nhận ra mình đã đứng đó quá lâu.

Tủ áo đã mở bung hai cánh cửa lớn phô trương cả một gia tài là những trang phục dạ hội lẫn đồ mặc đi dạy được treo ngay hàng thẳng lối.

Áo dài, sườn xám, đầm tiểu thư… hay juyp công sở hả ông xã?
Nay khách nam khá nhiều, em mặc đầm dạ hội hở lưng cho thiên hạ lát mắt chơi.

Ông Hải lột bỏ chiếc khăn quấn ngang bụng, cả một mảng lông rậm đen vây quanh con quái vật có cái đầu lõ loe ra.

Coi giống quỷ hôn!

Nga không thể không nhìn vào đó, môi chúm chím nở nụ cười thích thú vì gần nửa tháng nay chưa được “ăn thịt” chồng lần nào. Nàng lại nhớ đến buổi khám cho Dương rồi thầm so sánh một lần nữa, đúng là kích thước tương đông nhưng cái chóp của chồng hơi héo chứ không săn như của con trai. Ông Hải đến gần ôm ngang hông vợ từ phía sau hôn lên dái tai khiến Nga nổi gai ốc cười khúc khích.

Nếu bây giờ còn thời gian là anh sẽ không tha cho em đâu. Nhưng tiếc là mình phải đi ngay. Tối nay về anh đền cho nhé, muốn tới sáng cũng được.
Nói phải giữ lời nha! – Nga khép chân, một dòng nước thơm ngọt vừa len ra từ hai bờ thịt.
Em ướt rồi nè! – Tay chồng đã luồn vào hai lớp quần miết dọc khe lồn – Anh liếm nha?
Thôi… đi để trễ anh!

Nga nói trễ nhưng chân lại thả lỏng cho chồng quỳ trước mặt nhấc gác lên vai. Ông Hải ngửa miệng bấu vào lồn vợ, chỉ mới thế thôi mà nàng đã lim dim nấc lên trong đê mê khoái lạc. Lưỡi chồng liếm láp rồi ngoáy vào cửa lồn khiến chất nhờn lại dạt dào trôi vào khoang miệng. Nàng ôm ghịt tóc chồng uốn éo đoạn eo để chà miết mảng thịt đỏ nhầy mở loe như muốn lộn ngược ra ngoài.

Ưhm… ưhm… anh giết em luôn đi!
Bú cho vợ đỡ thèm thôi chứ không kịp làm cái nào đâu, để dành tối nay nhé cưng!

Ông Hải đứng dậy để lại cho Nga cơn ấm ức khó tả. Tự dưng bỏ không lâu ngày rồi hôm nay bất ngờ liếm lồn người ta mà lại không làm cho tới nơi tới chốn, thấy ghét…

Tối nay anh mà lăn ra ngủ như mấy bữa là đừng có trách, liệu hồn anh đó!
Coi cái mặt thèm đàn ông thấy cưng chưa kìa. Tối nay anh sẽ nằm im cho em hành hạ, vậy được chưa?

Nga cởi hẳn áo ngắn tay ném lên giường trần truồng phơi mình trong căn phòng có ánh sáng vàng êm dịu. Những đường nét ở độ tuổi nồng nàn nhất của người phụ nữ uốn lượn phô trương thân thể hừng hực nét háo dâm, ánh mắt đưa đẩy nhìn chồng trong lúc dán hai miếng keo lên núm vú. Nga định lấy chiếc quần lót to bản mặc vào thì ông Hải ngăn lại.

Mặc cái này làm gì cho nực nội.
Chứ anh muốn cái nào? Hay loại này? – Nga đưa lên chiếc xì líp dây nhỏ xíu, loại lọt khe có miếng vải tam giác bằng ba ngón tay.
Anh muốn vợ… để truồng!
Thôi đừng có tào lao.
Anh thích thấy em túm tó hồi hộp trong chiếc đầm dạ hội xẻ cao mà không có chiếc quần lót nào che chắn. Nhìn nó kích thích khiến anh chỉ muốn hãm hiếp vợ ngay thôi.
Đồ quỷ già mất nết!

Nga ngắt mũi ông Hải, nước lồn lại ứa ra. Nàng đưa ngón tay vét vào khe cuốn đi thứ dịch nhớp nhúa đút vào miệng chồng. Ông Hải thích thú mút mút khí lồn trên tay vợ.

Làm người ta ra nước nữa rồi nè. Không mặc quần nó cứ ra tèm lem làm sao?
Vậy thì sẽ mát chỗ đó càng thích chứ sao!
Anh quỷ vừa thôi nha!

Nga mắng yêu nhưng đã ngầm tán đồng. Nàng đứng đó cho chồng mặc đồ giúp mình. Làn da của Nga vốn trắng trẻo càng thêm nổi bật trên nền vải đỏ rực của chiếc đầm dạ hội có đường xẻ cao ngất ngưởng khoe trọn một bên chân. Thà trần truồng không nói, nhưng khi đã mặc đồ mà cái lồn cứ tồng ngồng không được quần lót bảo vệ khiến nàng thấy như chưa mặc gì cứ túm trước ngó sau.

Được không anh? – Nga bước qua bước lại vài đường cúi nhìn vào khoảng hở của váy đầm – Em bước như vậy có bị nhìn thấy gì không?
Anh đang muốn cho thiên hạ tha hồ tưởng tượng. Ha ha…

Dương đã thay đồ ngồi đợi ở salon phòng khách, nhìn lên cầu thang thấy ba đỡ tay mẹ bước xuống cứ như cô dâu chú rể. Thằng bé ngẩn ngơ khi bắt gặp cẳng chân trắng nõn của mẹ phơi trọn ra ngoài, lại thêm một cú điếng hồn khi ánh mắt thoáng lướt qua khoảng hở tà váy. Không hề có chiếc quần lót bên trong. Mặt Dương tái mét quay chỗ khác trấn tĩnh và cũng để giấu đi khuôn mặt ngây dại. Liệu mình nhìn lầm hay hoa mắt? Không thể nào. Mẹ ơi, mẹ quên mặc quần lót rồi…

Dương rời ghế bước ra cửa vung tay vung chân lấy lại bình tĩnh, vừa quay vào định nói gì đó thì thấy mẹ đứng gác một chân lên chiếc ghế nhỏ cho ba quỳ cài quai giày cao gót. Cái khoảng hở chết tiệt khi nãy càng rõ ràng hơn làm lộ cả một mảng da thịt trắng phau. Trên làn da mịn màng ấy Dương mơ hồ nhận thấy nơi bắt đầu của những sợi lông huyền thoại, Dương không thể nhầm lẫn với thứ gì khác vì đã từng ngắm thân thể mấy con nhỏ ở động bàn tơ. Trời ơi… đó là lông lồn của mẹ. Nga cũng chạm phải ánh mắt con trai rồi lúng tùng kéo váy che lại thầm rủa ông chồng cà chớn đã gây ra tình cảnh dở khóc dở cười. Nga ngượng ngùng đổi chân cho chồng cài chiếc giày còn lại trước khi bước ra xe hơi đang nổ máy êm êm đậu trên lề đường. Nàng ngồi băng sau bên phía tài xế, ông Hải ngồi bên cạnh còn Dương thì an vị phía trước.

À… anh ơi! Vụ tài trợ dàn âm thanh mới cho trường của em, anh tiến hành tới đâu rồi?
Anh chọn được nhà cung cấp rồi chắc nay mai sẽ đem đồ tới ráp. Ba cái hệ thống cỏn con có nhiêu tiền đâu. Lần sau trường em cần gì cứ nói anh biết.
Cám ơn ông xã, yêu ông xã quá hà! – Nga chồm sang hôn lên má chồng thật kêu – Nhưng mà không chỉ là trường của vợ nữa đâu, giờ còn là trường của con trai chúng ta – Dương quay ra sau nhìn mẹ đưa ngón tay cái.
Ủa, chuyển về đó hồi nào?
Đi suốt có quan tâm vợ con đâu!
Hè hè… Ba tệ quá hả con trai? – Ông Hải cười cầu tài.
Dạ… ba bận nhiều việc, mấy chuyện này mẹ lo cũng tốt mà. Mẹ là số một.

Dương quay lại đáp lời nhưng vẫn tranh thủ đảo mắt qua khoảng hở giữa hai chân Nga. Ánh sáng trong xe tối quá không thể thấy rõ như lúc mẹ đứng gác chân mang giày, nhưng bộ óc gian manh của Dương vẫn có thể tưởng tượng ra cái lạnh từ luồng gió điều hòa đều đặn thổi vào nơi da thịt nhạy cảm. Đúng là lạnh háng thật, nhất là khi hai mép lồn còn ẩm ướt thì khi gió thổi vào càng khiến Nga nhận thức tình trạng trống trơn của mình.

Xe dừng trước một nhà hàng sang bậc nhất Sài Gòn. Khi Nga dạng chân đặt xuống đường cũng là lúc khoảng hở lớn nhất và Dương lại may mắn bắt gặp khoảnh khắc ngắn ngủi đó. Cả cái mu trắng phau được mảng lông đen láy tô điểm thật nổi bật, chúng nằm rạp có trật tự như mạ non xuôi theo chiều gió. Dương nuốt ực một ngụm nước bọt rồi tự thấy mình là thằng con mất dạy. Sao lại có thể trộm nhìn háng mẹ kia chứ?

Ông Hải đỡ tay Nga bước ra khỏi xe. Cô vợ kiều diễm xuất hiện trong chiếc đầm may rất chuẩn vẽ nên những đường nét bốc lửa của cơ thể tràn ngập thanh xuân. Đôi giày cao gót giúp nàng cao ngang ông Hải, cây trâm xỏ ngang giữ mái tóc búi cao khoe chiếc cổ trắng ngần thon thả phất phơ những sợi tóc tơ. Không gian gần như tê liệt ngay khi Nga xuất hiện. Ông Hải nói khẽ vào tai Dương.

Con trai, con cầm váy cho mẹ đừng để nó phết xuống đất bẩn hết, chừng nào vào trong sảnh hẳn thả xuống.
Dạ, rất vinh hạnh phục vụ quý bà xinh đẹp – Dương vòng một tay trước ngực cúi chào như hiệp sĩ trước nữ hoàng.
Cám ơn cục cưng của mẹ!

Nga hôn nhẹ lên má khiến Dương thấy tê tê nơi da mặt, nó đang đón nhận cái hôn của người khác phái chứ không phải của mẹ ruột. Đại mỹ nhân quàng tay chồng lả lướt bước vào khán phòng, tay còn lại cặp bên hông chiếc ví đầm đính những hạt ngọc lấp lánh. Theo sau là anh chàng học lớp 12 cầm tà váy nâng nhẹ càng khiến Nga thêm cao sang quyền quý vô cùng. Rồi khi tà váy được thả xuống, mỗi bước đi kéo lê váy đầm trên nền gạch bóng kiến của đại sảnh khiến đường xẻ bên hông càng tách rộng hơn. Nàng nhận thấy không khí này thật áp lực khác hẳn với lúc thử đồ trong phòng ngủ. Ông Hải muốn vợ phải túm tó ngượng ngùng thì bây giờ Nga đang đối mặt với điều đó. Cảm giác trống hoác khi lồn không được che đậy khiến Nga cứ bẽn lẽn ngại ngùng, mỗi bước chân đặt nàng trước nguy cơ lộ hàng nếu chỉ cần một chút sơ ý. Nhưng thật kỳ lạ là chính nét sự ngại ngùng đó càng tôn vinh giá trị ở Nga. Nàng càng e ấp càng khiến cho ánh mắt cánh đàn ông thêm thèm khát muốn chiếm hữu. Chỉ mới xuất hiện mà Nga đã hút hết sự chú ý về mình, không chỉ có nam giới mà nữ giới cũng nhìn về nàng bằng ánh mắt ngưỡng mộ lẫn ganh tỵ.

Lòng Nga ngập tràn hối tiếc với trò chơi không mặc quần lót khi vừa nhận thấy cái nhìn của cánh đàn ông đang lướt trên cơ thể mình. Nàng chuyển ví qua tay phải để che bớt da thịt đang lồ lộ phơi bày. Cứ nhìn vào cẳng chân thẳng tắp trong đường xẻ cao đến tận hông, đáng lẽ khi lên đến vị trí này phải có một lưng thun băng ngang, vậy mà làn da chạy từ hông xuống đùi vẫn liền một mạch không hề có chút cộm nào cả. Mọi thằng đàn ông đều biết đằng sau lớp vải đỏ kia không hề có chiếc xì líp nào mà chỉ có quan cảnh rực rỡ của lồn gái một con để truồng. Thứ đó đã biến bọn đàn ông đã thành gã ngốc, cứ ra vẻ giả lơ nhưng thực chất là lén nhìn vào đó để chực chờ khoảnh khắc người đẹp sơ ý.

Buổi lễ bắt đầu. Nga đứng trong góc tối nhìn lên sân khấu, giọng MC sang sảng cất lên khiến nàng sống lại giây phút bỡ ngỡ trong ngày cưới. Đó cũng là khoảnh khắc mà đứa con gái 18 tuổi nhắm mắt làm liều lấy một người đàn ông chỉ qua mai mối. Ơn trời là gần hai mươi năm tình cảm vợ chồng ngày càng mặn nồng. Suốt thời gian đó, những đêm ái ân của tuổi trẻ cứ nối tiếp tuôn trào như thác lũ. Nga nhìn sang ông Hải, nhưng thời gian gần đây người đàn ông này đã lơ là chuyện gối chăn khiến cô vợ cứ ngày đêm thao thức. Anh có cần phải lao vào vòng xoáy kiếm tiền đến mức đó không? Em thấy thế này là đủ rồi, mình nên tận hưởng cuộc sống, tận hưởng những giây phút vợ chồng vì không lâu nữa em và anh đều sẽ già đi không còn ham muốn nữa. Nga cảm thấy buổi lễ thật gượng ép vì nàng đang nóng lòng về nhà để thỏa sức thể hiện bản năng đàn bà. Hơi lạnh trong phòng tiệc len vào giữa hai chân làm cho lớp chất nhầy vừa thấm ra từ hai mép thịt bốc hơi lạnh ngắt. Lồn Nga đang nhầy nhụa bức bối vô cùng, ước gì lúc này có thể dán lồn xuống miệng cho chồng bú rồi trườn xuống dưới nhún điên dại…

Đi em – Ông Hải chỉ tay lên sân khấu – sao đứng thừ ra đó vậy?

Nga quàng tay cùng chồng bước trên thảm đỏ, đôi mông căng tròn gợi dục vểnh về phía sau thách thức cả thế giới, tấm lưng trắng nõn phơi trần trong chiếc đầm dạ hội chỉ có hai sợi dây vòng qua cổ giữ ngực áo phía trước. Khi Nga bước lên từng bậc cấp cũng chính là lúc ban ân huệ cho những kẻ ngồi ở bàn cận sân khấu. Ở góc nhìn hất từ dưới lên, thỉnh thoảng họ có thể nhìn thấu vào háng Nga và một lần nữa xác định người đẹp đang thả rông phần dưới. Chẳng hẹn mà giống nhau, mọi thằng đàn ông đều ước có thể tốc váy chui vào chiêm ngưỡng một lần thì có chết cũng cam lòng.

Ông Hải mở đầu bằng lời chào và cảm ơn rồi bắt đầu phần giới thiệu các sản phẩm mới. Công ty của ông sản xuất đồ nội thất, từ thiết bị nhà tắm đến đèn trang trí và cả những dịch vụ thiết kế dành cho nhà phố, biệt thự, căn hộ cao cấp và văn phòng. Sau khi giới thiệu sản phẩm và những chính sách sẽ triển khai, hai vợ chồng cùng vợ cúi chào trong tràng vỗ tay tán dương, hai ly rượu khai vị được đưa đến để cùng giơ lên cao chính thức khai tiệc.

Cánh tay trắng nõn tròn lẵn quàng hờ vào tay chồng, tay còn lại cặp chiếc ví đầm sát chỗ đường xẻ của đầm dạ hội. Từng bước chân lả lơi trên đôi giày cao gót kéo lê váy áo trên sàn gạch bóng loáng băng qua những dãy bàn đông khách. Nga đi cùng chồng đến từng bàn chào khách như cô dâu chú rể trong ngày cưới, đi đến đâu gieo rắc hương thơm nồng nàn đến đó khiến thực khách phải nao lòng. Lúc nào cũng vậy, khách đến đông đủ là vì có sự hiện diện của Nga. Nàng nhận được vô vàng câu tán tụng và cũng không tránh khỏi phải nhấp môi trước những lời nài nỉ.

Cũng như bao buổi tiệc từng diễn ra trước đây, sau một loạt chào bàn thì Nga đã bắt đầu ngấm rượu. Ông Hải dìu vợ đến góc phòng ngồi nấp sau mấy bức bình phong di động, ánh sáng nơi nàng ngồi giảm đi rất dịu mắt. Nga tựa lưng vào tường nghe đầu óc quay cuồng. Nàng không biết uống rượu nên lần nào tiệc tùng cũng vướng phải cảnh này. Nhân viên quản lý nhà hàng huy động thêm hai tấm bình phong nữa quây lại thành một căn phòng nhỏ, giờ thì Nga được bao bọc trong ba bức vách dã chiến tách biệt với thế giới bên ngoài. Ai đó vừa mang vào ly chanh nóng đặt trên chiếc đôn nhỏ. Nga lơ mơ mở mắt nhìn xem ai nhưng chỉ kịp thấy chiếc áo sơ mi trắng bước ra, chắc là nhân viên phục vụ.

Tiệc đang vào cao trào bằng tiếng chạm nhau của những chiếc ly pha lê, rồi những chiếc cốc đầy ắp bia được cánh đàn ông ngửa cổ uống cạn. Ánh sáng bên ngoài mạnh hơn khiến chỉ có thể nhìn một chiều từ trong ra ngoài, chiều ngược lại chẳng thấy gì nên không ai biết Nga ngồi sau ba tấm bình phong. Nhưng có một kẻ biết rõ nơi góc phòng có một con chim vàng anh đang khép mình trong chiếc lồng son tạm bợ. Đợi mọi người nâng ly hò reo, gã lặng lẽ rời ghế lẻn nhanh vào chỗ Nga. Một chút khéo léo đã giúp gã đột nhập vào trong rất gọn gàng mà không bị ai phát hiện. Nga vẫn đang lim dim đợi ngấm nước chanh dã rượu chợt nhận thấy có luồng gió thổi phù phù vào đùi. Nàng mở mắt nhìn xuống hốt hoảng khi thấy một gã đàn ông đang quỳ trước mặt mình với cặp mắt đờ đẫn đang chòng chọc nhìn vào giữa háng, nơi mà trọn cái lồn trắng tươi có những sợi lông bóng bẩy xếp xuôi chiều đang hớ hênh đưa vào mặt gã.

Nga định hét lên nhưng đã kịp trấn tĩnh, dù hắn là ai thì vẫn là một trong số những kẻ được mời đến đây, là kẻ có tầm ảnh hưởng không nhỏ đến cơ nghiệp của ông Hải. Giọng Nga run run thều thào.

Anh làm gì vậy? Anh đi ra ngoài cho tôi – Nga lúng túng kéo tà áo che đậy nhưng không thể khép đùi vì gã đang quỳ chắn ở giữa.
Xin em cho anh được một lần ngắm em, chỉ một lần thôi.
Ngắm ư? Ông nhìn… của tôi nãy giờ mà còn dùng từ ngữ hoa mỹ nữa sao? Đồ biến thái bệnh hoạn, không mau cút ra thì tôi hét lên bây giờ.
Đừng vội. Chồng em rất tha thiết mời anh làm tổng đại lý khu vực nhưng anh chưa đồng ý. Chỉ cần em cho anh mãn nguyện thì ngay bây giờ anh sẽ lên sân khâu công bố quyết định của mình. Anh là nhà phân phối rất lớn, dù quyết định ủng hộ hay tẩy chay thì chỉ cần anh lên tiếng là các đại lý khác sẽ làm theo. Xin em đó Trần Thị Bích Nga. Em không mặc xì líp. Ôi bướm của em thơm quá – Gã đưa mũi lại gần hít hít.

Nga định co chân đạp cho hắn một phát nhưng kịp nghĩ đến lời mặc cả. Hắn đòi hỏi điều gì? Chỉ một lần nhìn lồn của nàng để đổi lại hiệu ứng dây chuyền là toàn bộ khách sẽ ủng hộ cho công ty. Gã đã đọc thấy trong ánh mắt Nga sự cân nhắc thiệt hơn, gã ranh ma chớp ngay cơ hội.

Em có mất gì đâu mà cơ nghiệp của chồng lại thêm vững chắc. Xin em đó, cho anh được hôn lồn em một lần.
Ông vừa phải thôi, đòi nhìn tôi còn chưa cho mà giờ còn đòi… Tôi gọi bảo vệ bây giờ.

(Hết chương 4)