Quần lót của mẹ – Update Chương 40 HẾT

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Quần lót của mẹ – Update Chương 40 HẾT

Tác Giả:

Lượt Xem: 2143 Lượt Xem

Chương 34 – Sáng tác cùng Feelex​

  • Trắng thì màu nào cũng hợp. Tâm lý nam giới thường thích ngắm đối tác mặc màu sáng.
  • Đúng rồi, màu càng sáng càng bắt mắt.

Chính xác luôn. Không chỉ có nó mà đám bạn ngồi cạnh cũng thích thấy cô chủ nhiệm mặc xì líp tông sáng, trông nó nổi bật khêu gợi làm sao.

  • Tuy nhiên có một điểm này cần chú ý nè anh. Lúc mặc đồ đi ngoài đường thì màu sáng sẽ rất gây chú ý, nhất là những pha hớ hênh như hở váy hay thấp thoáng qua lớp quần ngoài đủ mỏng, nhưng khi trong phòng the thì màu nổi bật sẽ thu hút hơn.

Nga thầm gật gù tán đồng. Con bé này còn nhỏ nhưng rất hiểu tâm lý, hẳn nó được đào tạo rất bài bản mới có thể tư vấn sát với nhu cầu đến vậy. Đúng là khi trần truồng mà mặc trên người xì líp màu đậm chẳng phải hút ánh mắt giống đực là gì.

  • Nếu anh chọn cho vợ để mặc đi bên ngoài thì màu sáng, còn dùng cho phòng the nên màu như thế này – Cô gái lấy ra một mớ nhiều màu sặc sỡ.

Dương cầm từng cái đưa lên ngắm nghía cố tình xoay hướng nhìn sang Nga, rõ ràng đang ướm thử rồi tưởng tượng thân thể trần truồng của mẹ mặc những thứ này. Nga đọc được hết những ý đồ dâm dục đó nên càng rạo rực trong lòng. Con quỷ lắm nha chưa.

  • Màu nào được mẹ?
  • Ai biết! Thấy thích cái nào thì cứ lấy đi.

Từ là người chủ động đi chọn đồ lót cho bản thân tự dưng Nga trở thành bị động phó mặc cho Dương quyết định. Tất nhiên Nga biết Dương chọn cái nào mà nó thấy đẹp và gợi dục. Số lượng và giá cả không thành vấn đề, miễn sao có cái gì đó mới mẻ cho hai mẹ con đổi gió là được.

  • Xong chưa còn đi ăn, mẹ đói bụng rồi đó.
  • Lấy hết mớ này không anh?
  • Gom hết luôn chị, sáu cái phải không?
  • Dạ để em xem. Một, hai, ba… dạ sáu đúng rồi anh. Anh có muốn lấy cái lọt khe khi nãy không? – Dương khẽ nhìn Nga.
  • Hình như lọt khe vợ con có nhiều rồi – Nga nhắc khéo là nàng đã có cả tủ – mà mặc mấy cái đó không quen sẽ thấy ngứa ngáy đó nha.
  • Vậy thôi khỏi lấy cái đó – Dương hiểu mẹ không muốn chọn thêm.

Cô gái không khỏi trố mắt ngạc nhiên khi mẹ chồng lại hiểu đồ lót của con dâu có những thứ nào. Mà hai mẹ con này chắc cũng có một không hai, nói những chuyện tế nhị toạc móng heo chẳng chút dè dặt gì cả. Cô bán hàng tươi tắn xếp từng chiếc quần lót ngay ngắn cho vào một túi xách có in logo thương hiệu. Sự ngượng ngùng khi tiếp khách giờ chẳng còn ý nghĩa gì nữa khi doanh bằng cả một tuần bán hàng.

  • Dạ anh thanh toán tiền mặt hay thẻ ạ? – Dương nhìn mẹ.
  • Thẻ nhé em – Nga mở bóp đưa thẻ ngân hàng.

Một lần nữa cô nhân viên lại ngạc nhiên khi người thanh toán không phải là Dương. Đương nhiên rồi vì một thằng học sinh lớp 12 lấy đâu ra mấy triệu bạc thanh toán sáu chiếc xì líp dâm dục. Bước ra khỏi showroom thì xe máy đã được bảo vệ trở đầu đợi sẵn, xe vừa rồ ga lướt đi thì hai con bé đứng nấp trong góc phòng túa ra vây lấy đàn chị.

  • Trời ơi chị hay thiệt luôn, bán một lúc sáu cái ngon lành.
  • Hai người này nhìn lạ ghê luôn chị.
  • Đúng rồi, ban đầu cứ tưởng bồ bịch, quý bà đi với phi công nhưng hóa ra là mẹ con đó em.
  • Em cũng nghĩ như chị, đến khi nghe xưng hô mới biết không phải.
  • Mà có khi nào trước mặt mình họ xưng mẹ con chứ thực ra là bồ bịch không? Cái anh chàng đó cứ nhìn người phụ nữ với ánh mắt lạ lắm luôn.
  • Ờ hén, có khi nào vậy không ta! Mà nhìn hai người này cũng xứng cặp ghê, một bên thì cao lớn đẹp trai, một bên thì trẻ trung xinh đẹp. Nếu mà nói quý bà cáp với phi công thì chị thấy cặp này là đẹp đôi nhất.
  • Trời ơi còn nhỏ như vậy mà đã đi làm trai bao rồi à? Uổng quá!

Dương ngồi phía sau mà tâm trí cứ để vào túi đồ lót trong cốp xe. Lần đầu tiên xì líp của mẹ do Dương chọn theo ý mình, mẹ cũng muốn như thế mới cố tình dàn dựng kịch bản này. Mẹ quỷ hơn con nghĩ đó nha, sao mà đầu óc mẹ có thể phong phú đến thế kia chứ!

  • Con muốn ăn gì?
  • Muốn ăn lồn – Dương đáp tỉnh rụi.
  • Món đó thì về nhà cho ăn tràn họng còn ngoài đường không có sẵn đâu – Nga cười tủm tỉm – chọn cái khác đi.
  • Vậy mẹ chọn đi, mẹ muốn ăn gì?
  • Muốn ăn cặc – Hai mẹ con cùng phá lên cười nắc nẻ.
  • Có đem theo nè, dừng xe lại đi con cho ăn liền luôn.
  • Quỷ sứ – Nga vòng tay ra sau cho vào háng nhéo cặc Dương – Thôi đi ăn ốc nha?
  • Dạ! Hàu nữa nha mẹ.
  • Biết thế nào cũng đòi món đó. Nhưng mà không phải ăn là có tác dụng liền đâu.

Tác dụng liền, câu nói này tố cáo ý đồ đen tối trong đầu Nga mà cũng là điều mà Dương đang nghĩ tới, rõ ràng cả hai đang hướng nhau đến một cuộc mây mưa ngay trong hôm nay.

  • Thì ăn cho lần sau cũng được mà mẹ.
  • Ủa, bộ lần này có hay sao mà nói lần sau nghe ngon vậy ta! – Nga cười cười đầy ngụ ý.
  • Hè hè hổng biết! – Lặng thinh một lúc Dương lại hỏi – Con có tiến bộ không mẹ?
  • Trải nghiệm với nhau chưa đủ nhiều nhưng con tiến bộ nhanh lắm. Giờ mẹ thích đụ với con hơn ba luôn rồi.
  • Thiệt hả? – Dương phấn khích siết chặt lấy Nga nghe hương thơm quý phái chạy từ sống mũi xuống tận đầu cặc.
  • Đã nói đừng có ôm người ta thấy bây giờ – Dương phải buông tay ngồi nhích ra xa – Tự nhiên ôm một cái làm nứng muốn chết hà!
  • Nứng thì mình đi giải quyết!
  • Ham lắm, tìm chỗ ăn không lo – Xe bật xi nhan nép vào lề – Quán này được không con?
  • Dạ được đó mẹ, rất thoáng mát.

Xe vừa dừng lại đã có nhân viên đợi sẵn dắt vào lề dựng ở một nơi khá xa chỗ ngồi, tuy là quán cóc ven đường nhưng món ăn rất ngon và tiếp đón rất chu đáo nên lúc nào cũng đông khách. Con bé bán hàng chắc là con cháu của chủ quán mang menu đặt lên bàn.

  • Anh chị ăn gì ạ? – Dương chọn một loạt món rồi trả lại – Dạ quán hơi đông nên anh chị chịu khó đợi em 15 phút ạ!
  • Nó gọi mình là anh chị – Nga che miệng cười khi con bé đi khỏi – Mẹ trẻ vậy hả con? Hay là do con già quá?
  • Con không có già à nha! Mà nhìn mẹ ai dám nói đã 36 tuổi, cứ tưởng hai mấy đó chứ.
  • Hai mấy tuổi thì cũng lớn hơn con nhiều. Biết chênh lệch tuổi tác mà vẫn gọi là anh chị, chắc nó nghĩ máy bay đi với phi công.

Ừ mà đúng thiệt, Nga gạ đụ trai tơ không gọi phi công trẻ là gì? Chỉ có khác thiên hạ là phi công này ở nhà đào tạo chứ không phải hốt ngoài đường. Khi hai kẻ khác phái dùng ánh mắt giới tính nhìn về nhau thì nét hút hồn của đối phương luôn gắn liền với đặc trưng cơ thể, đó là những thứ mà tạo hóa đã mất hàng trăm triệu năm mới đạt đến thiết kế hoàn chỉnh. Nữ giới chỉ có một thời xuân sắc, nam giới chỉ có một thời bền bỉ, hai mẹ con Nga đang dành cho nhau những gì đẹp nhất ở độ tuổi của mình.

  • Sau này lấy vợ có còn nhớ tới mẹ không?
  • Mẹ cho con lấy vợ sao? Vậy mà hôm bữa có người ghen.
  • Con sẽ lấy vợ nhưng không phải bây giờ.
  • Vậy thì con sẽ không lấy vợ. Con dành hết thanh xuân cho mẹ hưởng.
  • Đến lúc học hành xong thì mẹ sẽ cho con lấy vợ để có một cuộc sống như bao người, miễn con luôn dành cho mẹ một vị trí cho đến khi mẹ già hết xí quách thì thôi.

“Cho đến khi”, ba từ tưởng như nhẹ nhàng nhưng là cả một trời tham lam. Nga còn xuân sắc mặn mà thế này thì đến bao giờ mới gọi là hết xí quách?

  • Với nhan sắc và sức khỏe này thì mẹ còn sung lâu lắm, còn đụ được đến mấy chục năm.
  • Vậy sao? – Nga mím môi cười cười – Vậy có theo mẹ suốt đến lúc đó không hay giữa chừng gặp con nào bướm đẹp hơn rồi bỏ rơi?
  • Còn cái nào hơn của mẹ được đâu vì mẹ là nhất rồi. Em ơi… – Dương nhướng cổ vẫy tay gọi lớn, con bé khi nãy chạy đến – Ở đây có rượu không cho anh một ít?
  • Dạ có anh – Con bé chưa ra đến bàn đã quay đầu chạy đi lấy.
  • Ngon quá ha uống rượu nữa ta! Quýnh chết bây giờ á!
  • Ăn hải sản nên uống một ít cho tiêu hạ, tốt mà mẹ – Chai rượu nhỏ đặt lên bàn cùng đĩa hàu nướng phô mai bốc khói thơm lừng – Uống một chút để tạo hứng nha mẹ!
  • Tạo hứng để làm gì? – Nga cười cười rất đẩy đưa.
  • Thì tạo hứng để… để hứng…

Nghe tới từ hứng là tự nhiên Nga thấy hứng rồi chứ chẳng cần đến rượu, nhưng nàng vẫn chiều ý Dương nhấp môi. Gương mặt đang tươi tắn chợt nhăn nhó khó coi.

  • Đắng muốn chết hà! Thôi mẹ không uống nữa.
  • Hôm ở nhà nội con thấy mẹ cũng lên đô rồi mà?
  • Thôi thôi mẹ thua rồi, uống một hớp nữa là khỏi chạy xe luôn bây giờ.
  • Vậy con uống thử đây… – Dương cũng nhăn mặt – Đúng là khó nuốt thiệt, thôi mình ăn đi.

Chỉ vài hớp rượu cũng đủ lâng lâng cao hứng. Bữa ăn lề đường ngoài dự kiến không ngờ lại thú vị đến vậy. Hai mẹ con đều không biết uống, nhưng chất men cay nồng đã kích thích khiến Dương càng ngất ngây trước nét quyến rũ của một bậc mệnh phụ. Nga cũng thế, cảm giác bồng bềnh khó tả đang len lỏi đến với nàng mang theo nỗi xốn xang rạo rực. Càng nhìn Dương người mẹ này càng thèm muốn được ôm siết vào lòng, thèm lắng nghe hơi thở dồn dập khi hai thân xác truyền cho nhau cái ấm của da thịt. Chiều nay ra khỏi nhà là trong đầu Nga đã có chủ đích. Dương thì không cần quan tâm sẽ đi đâu, luôn hào hứng theo mẹ vì biết thế nào cũng có cái để vui. Buổi ăn tối tuy khá bình dị nhưng lại gắn kết nhau hơn, rồi hai ánh mắt nhìn về nhau như đợi phía bên kia gợi mở một điều gì đó.

  • Ba có nói là tối nay về, nhưng… không nói là mấy giờ – Nga muốn ám chỉ địa điểm tại nhà đã không còn an toàn.
  • Vậy thì… khó đoán quá hả mẹ? – Dương nói bâng quơ – Không biết về lúc nào thì làm sao…
  • “Làm sao” là làm sao? – Nga nghiêng đầu quan sát cử chỉ.
  • Lỡ mà về bất thình lình… – Dương nhún vai tỏ vẻ thất vọng.
  • Con không thích ba về sớm hay sao?
  • Không phải ý đó, mà là… Mẹ biết con muốn nói gì mà!
  • Ơ… – Nga giật mình – mẹ có biết gì đâu! Mình ăn xong rồi… – Nga lại nheo mắt nhìn Dương – giờ… về nhé?
  • Về hả mẹ? Ừ thì… về thôi.

Tính tiền xong thì xe máy cũng được dắt đến tận nơi, Nga cài nón bảo hiểm ngồi lên xe trong khi Dương còn chần chừ ngó trời ngó đất như tiếc nuối gì đó. Xe nhún nhẹ khi Dương đặt mông lên yên, Nga siết ga lướt đi. Vẫn còn khá sớm cho một cuộc dạo chơi, Nga chạy thật chậm qua các con phố rồi không biết vô tình hay cố ý lại đi vào một khu có khách sạn nối tiếp nhau thành hai dãy dọc đường. Dương ngồi sát cấn nhẹ cặc vào mông như nhắc mẹ là mình đang nứng. Nga biết chứ sao không, nàng không còn bắt Dương ngồi xa như lúc nãy mà cứ giả lơ nhìn thẳng phía trước. Dương đặt tay vào bờ mông như cách từng ôm ghì đụ thốc từ sau tới, đôi mông căng mẩy phồng ra hai bên yên xe mới gợi dục làm sao. Vẫn không thấy mẹ phản ứng gì Dương buộc miệng kề tai nói khẽ.

  • Mẹ… đường này có nhiều khách sạn.
  • Thấy rồi! – Lồn Nga lại thêm một lần mấp máy sản xuất nhớt khí.
  • Sao mình không chọn thử một cái đi mẹ?
  • Muốn gì đây? – Nga bẻ kính chiếu hậu để nhìn Dương rõ hơn – Cái mặt gian lắm nha chưa!
  • Hôm nay không biết giờ ba về thì đâu có dám làm ở nhà, sẵn đang ra đường mình thử đổi gió với khách sạn cũng thú vị đó mẹ.
  • Vô đó làm gì? – Nga không phải hỏi mà đang khiêu khích.
  • Thì vô để ngắm mớ quần lót mẹ mới mua khi mặc trên người mẹ trông sẽ thế nào.
  • Ủa, quần lót của tui liên quan gì đến mấy người mà đòi coi.
  • Có chứ, do con chọn mà.
  • Hứ… cũng biết kiếm lý do lắm đó! Chỉ vô coi quần rồi về nha! – Nga lại đẩy đưa lần nữa.
  • Hi hi… hên xui.
  • Muốn thì đeo khẩu trang vô, lên tới phòng mới được tháo – Đảo tới đảo lui trên con đường thưa thớt xe cộ mãi một lúc lâu mà Nga vẫn chưa dám ghé điểm nào.
  • Sao mẹ cứ chạy lòng vòng hoài vậy?
  • Thấy ngượng ngượng sao đó, hay thôi nha Dương, lỡ có ai thấy chắc chết quá.
  • Gì vậy mẹ? Ở đây lạ hoắc có ai biết mình đâu. Vô đại đi – Dương chỉ tay – Khách sạn đằng trước đẹp đó mẹ, chỗ cái bảng lớn chớp nháy kìa.
  • Mẹ không biết đâu, là tại con hết đó nha!

Nga đánh liều bật xi nhan nép vào lề rồi rồ ga chạy u lên con dốc cao chui sâu vào trong. Nàng hy vọng vọt vào nhanh như vậy sẽ không ai kịp bắt gặp. Một thanh niên đón tay lái quay đuôi xe vào trong giấu biển số trong khi Dương đến quầy tiếp tân.

  • Anh cho em một phòng đơn – Dương cố ra vẻ chững chạc nhưng giọng vẫn run run.
  • Em nghỉ giờ hay qua đêm?
  • Dạ nghỉ giờ – Câu hỏi gợi cho Dương một sự háo hức kỳ lạ, sẽ đến lúc nó qua đêm với mẹ ở những chỗ này nhưng hôm nay chắc không được rồi.
  • Cho anh mượn giấy của em.

Dương sờ tay vào túi sau nhưng kịp dừng lại, đưa giấy tờ tùy thân không khéo người ta biết nó mới có 17 tuổi. Nga cũng cứng người như bị trời trồng vì cũng vừa kịp nghĩ đến tình tiết này, cha mẹ ơi lỡ thằng nhân viên nghĩ bà chị này dụ con nít đi khách sạn rồi làm ầm lên thì mặt mũi để đâu. Nga lúng túng chưa biết làm sao, hai tay bẻ răng rắc các khớp vẫn không xua nổi cảm giác xấu hổ, nàng chỉ muốn tìm một cái lỗ chui xuống thật nhanh.

Lễ tân đã quen với hình ảnh các cặp đôi đưa nhau vào đây nên biết cách giữ thái độ thật bình thản để khách không ái ngại, thế nhưng kẻ đang có ý đồ xấu xa thì bao giờ cũng thấy cả thế giới đều gian manh. Cái cách đó càng khiến Nga tin hắn đang cười thầm khi thấy một người đàn bà vì hám đụ không biết giữ lễ giáo. Không lẽ bây giờ quay ra, trời ơi phải làm sao đây? Con đưa mẹ vào tình thế khó xử rồi, thằng kia đang cười vào mũi mẹ kìa…

  • Em trai, cho anh mượn giấy của em – Lễ tân nhắc lại vì nghĩ Dương không nghe thấy.
  • Chết rồi quên mang theo – May mà Dương kịp nói trớ.
  • Vậy thì giấy của… bạn gái em cũng được – Lễ tân hơi chần chừ khi nhắc hai tiếng bạn gái.
  • Vậy hả anh? – Dương lại tỏ vẻ tự nhiên nhưng thực chất đang run như cầy sấy, nó quay lại nói với Nga – Em yêu, đưa giấy của em cho ảnh đi, anh quên mang theo rồi.

Nga thực sự đứng hình không nghĩ Dương dám xưng hô như thế. Nó coi mình là bồ bịch của nó hay sao vậy? Cái thằng quỷ sứ chắc tui quýnh chết quá. Nga thoáng bắt gặp cái nháy mắt của Dương và kịp trấn tĩnh để nhận ra hoàn cảnh này buộc phải xưng hô như thế. Tay Nga run run mở bóp, lục lạo mãi mới lấy ra được chiếc thẻ nhựa đưa cho Dương. Trời ơi cầu cho thằng kia đừng có nhận ra mình. Nga lo lắng thái quá thế thôi chứ xem hình và đọc tên thì có biết Trần Thị Bích Nga là ai đâu.

Thần kinh đang căng như dây đàn nên sự chú ý của Nga càng đạt mức tinh tế đến khó tin, nàng nhận ra lễ tân thoáng giật mình khi đọc đến năm sinh, nhất định đã tính ra được 36 tuổi nên mới đảo mắt nhìn nàng lần nữa. Cha mẹ ơi xấu hổ quá đi mất, ai đời gái già mà còn mất nết theo trai trẻ vào khách sạn hú hí. Mà lỡ nó biết là hai mẹ con chắc sẽ la làng la xóm chứ không chỉ có nhìn ngó săm soi. Nga đậy nắp bóp đầm lủi nhanh tới chỗ thang máy né tránh cái nhìn của hai nhân viên khách sạn, Dương cầm remote máy lạnh và chìa khóa phòng nối gót theo sau. Vừa bấm nút thang máy thì sực nhớ quên đồ nên Dương khựng lại, suýt chút nữa đã gọi “mẹ” nhưng kịp trớ đi rất nhanh.

  • M… Em đưa chìa khóa xe để anh lấy đồ bỏ quên trong cốp.
  • Nè…

Nga lại cứng người trước cách xưng hô mà có nằm mơ cũng không dám nghĩ tới. Màn hình báo mũi tên chỉ xuống cùng số tầng đang giảm dần, tiếng chìa khóa khua vào nhau leng keng khi Dương cầm đi ngược ra chỗ đậu xe. Có tiếng bật yên rồi đến tiếng đóng lại… Lẹ lẹ giùm mẹ cái coi, gì mà mò từ nãy giờ run muốn sắp đứng không nổi rồi đây. Dương xách túi đồ quay lại thì cũng vừa lúc cửa thang mở ra, hai kẻ vụng trộm lẫn nhanh vào cabin nhưng vẫn kịp nghe thấy tiếng xì xầm.

  • Mày biết nhiêu tuổi không? 36 rồi đó.
  • Gì? Tao tưởng 25! – Anh chàng đẩy xe khi nãy trợn mắt hả họng.
  • Coi giấy nè… – Cửa thang máy chầm chậm khép lại, âm thanh trao đổi nhỏ dần.
  • Thằng nhóc đó vớ đâu được một em ngon ghê.
  • Số hưởng…

Dù Nga vẫn đeo khẩu trang nhưng chỉ nhìn vào đôi mắt có đôi mày rậm và hàng mi cong vút cũng phần nào hình dung ra nhan sắc. Đây là một bậc mỹ nhân thượng lưu chứ không phải hạng tầm thường. Cửa thang máy khép lại, cabin nhún nhẹ trôi lên trên. Nga vẫn chưa hết run bặm môi ôm mặt con trai vả bẹp bẹp mấy cái liền. Nàng không nỡ đánh mạnh tay mà chỉ đủ trút hết những bấn loạn.

  • Thằng khỉ tự nhiên dở chứng đòi đi khách sạn, nãy giờ mẹ muốn rớt tim luôn nè.
  • Con cũng run gần chết, anh đó hỏi giấy chứng minh suýt nữa con đứng hình, may mà lấy giấy của mẹ.

Lần đầu đi khách sạn là do ông nội dắt vào thế giấy tờ, còn những lần sau đều xài giấy của Nhi chứ chưa bao giờ Dương dám trưng năm sinh của mình ra.

  • Hồi nãy cả gan gọi tui là em yêu nữa hả?
  • Thôi mà tình thế khẩn cấp, thông cảm đi. Giờ em hết run chưa? Ý lộn… mẹ hết run chưa?
  • Hết đâu mà hết. Lần sau còn dẫn tui vô đây là tét mông nghe chưa, quỷ gì đâu á!
  • Có ai thấy đâu mà mẹ lo.
  • Không ai thấy nhưng cũng ngượng muốn chết.

Dương siết chặt lấy Nga bấu tay vào cặp mông căng tràn ôm không xuể, vòng tay ấm áp giúp nàng thả lỏng đôi chút. Thang máy giảm tốc độ chậm dần rồi dừng lại ở tầng 6. Cửa cabin trượt mở, người phụ nữ phơi phới thanh xuân cùng chàng thanh niên cao lớn sánh bước trên hành lang sâu hun hút. Tiếng gót giày gõ trên nền gạch thật nổi bật trong không gian không chút tiếng động. Bước chân hối hả đưa hai kẻ nghiện tình dục lướt qua từng cánh cửa đóng kín, mắt cứ dán vào biển treo trên từng cánh cửa tìm phòng. Dừng lại trước một căn phòng nằm cuối dãy, Nga bồi hồi nhìn quanh xem chừng có ai thấy hai mẹ con hay không. Đã đi khách sạn vài lần, vậy mà hôm nay đi với mẹ bị lây cái run từ mẹ sang khiến Dương cũng quíu tay, tra chìa vào ổ khóa vặn vặn mấy cái mới có tiếng bung chốt, cửa phòng vừa mở là Nga lủi nhanh vào trong.

  • Gài luôn cái móc trên cửa đi – Giọng Nga run run.
  • Dạ.
  • Bấm khóa chưa vậy?
  • Rồi mẹ.
  • Kiểm tra kỹ coi cửa kín không con.
  • Kín lắm rồi, mẹ yên tâm đi.

Thanh nhựa treo chìa khóa vừa cắm vào lỗ điện là căn phòng bừng sáng. Nga thở hắt ra khi mọi căng thẳng đã để lại bên ngoài, trong nơi thanh vắng này chỉ còn nàng ở cùng trai tơ. Khẩu trang lúc này mới được tháo bỏ để lộ hai gương mặt tái xanh nhưng chất chứa sự phấn khích tột độ. Hai mẹ con nhìn nhau cười tủm tỉm rồi cùng nhìn căn phòng một lượt, tất nhiên không thể sánh với phòng ngủ ở biệt thự. Không gian khá gói gọn chỉ có một chiếc giường đôi đặt giữa phòng nhìn vào màn hình nhỏ treo trên tường, bên dưới là thùng gỗ nhốt gọn một tủ lạnh mini, cạnh đó là bàn trang điểm có duy nhất một chiếc ghế tròn. Nga rón rén tiến sâu vào trong, vừa bước qua khỏi không gian toilet là mặt đỏ bừng khi bắt gặp chiếc ghế tình yêu đặt song song giường ngủ. Đường nét uốn lượn với một đầu cao một đầu thấp đã nói lên chức năng của món đồ này, là hỗ trợ cho các cặp đôi trong những tư thế đụ tuyệt kỹ.

  • Hôm nay đụ tới khuya mới về nha mẹ?
  • Ủa, hồi nãy nói vô coi quần lót thôi mà.
  • Thì coi xong rồi mình đụ.
  • Hứ… Ai cho. Thử quần lót rồi về – Nga bĩu môi cười cười.
  • Thấy ghét. Vậy thì mẹ trình diễn ngay đi. Đồ của mẹ nè!

Dương đưa túi xách chứa mấy cái xì líp mới mua cho Nga cầm lấy để rảnh tay cởi nút áo.

  • Thử quần mà tự nhiên cởi áo tui là sao?
  • Chứ cái áo này phủ qua mông làm sao thấy xì líp của mẹ được.
  • Gian manh lắm nha chưa! Cái gì cũng nói được.
  • Tay để không làm gì? Mẹ cũng cởi áo cho con đi như vậy mới công bằng chứ.
  • Ủa liên quan gì, tự nhiên bắt tui cởi áo cho mấy người?
  • Cởi cho nó mát.

Nga thu vai cho chiếc áo satin cánh dơi rơi khỏi người. Ánh mắt Dương liền dán vào cặp vú căng phồng được áo lót nâng lên bồng bềnh, tay run run phấn khích gạt hai sợi dây khỏi vai Nga rồi tháo nút cài phía trước. Nịt vú vừa mở bung giải phóng hai khối thịt nung núc là Nga vòng tay ôm lấy ngực, nàng nhìn Dương cười cười.

  • Nay không cho nhìn vú đâu nha.
  • Con đâu có nhìn, con nhồi con bú luôn chứ nhìn làm gì.

Dương sấn tới, Nga thụt lùi cho đến khi bật ngửa ra chiếc ghế bọc da. Nhìn tư thế nằm chúi đầu gác mông lên phần cao của ghế tình yêu là Dương liên tưởng ngay đến đụ. Nga không chống chế mà cố tình giữ nguyên tư thế, hai chân võng xuống khiến cho cả phần lồn hẩy lên cao. Dương cúi xuống hôn hít lên mu qua lớp vải kaki dày cộp, Nga hít hà xoa đầu con trai khuyến khích rồi tự tay tháo khuy quần. Hai bàn tay khỏe mạnh của Dương bấu vào lưng quần kéo xuống, sau một lúc phối hợp đầy khó khăn, Nga uốn éo nghiêng qua nghiêng lại giúp Dương tuột quần kaki qua khỏi vòng mông. Đoạn còn lại dễ hơn nhiều, Dương kéo lộn ngược lột khỏi hai chân Nga, trên cơ thể chỉ còn lại mảnh quần lót đã sậm màu miếng vải đáy.

Dương vồ vập vùi mặt vào đó hít lấy hít để như người nghẹt mũi hít dầu gió. Mùi lồn đặc trưng rất thân thương tìm đến khứu giác khiến con cặc hỗn xược ngẩng đầu. Nga lim dim đờ đẫn trong khoái cảm. Nàng đã nứng từ lúc còn ở nhà, cả một hành trình trải qua nhiều sự kiện từ mua đồ lót, đi ăn tối rồi đến việc đáng xấu hổ là đưa nhau vào khách sạn… tất cả đã nung nấu cơn khát dục thêm cháy bỏng khiến khí huyết càng có lý do trào ra ướt đẫm hai mép lồn. Nàng nứng dữ lắm nhưng lại muốn khiêu khích thằng bé nên đẩy đầu nó ra.

  • Kéo mẹ dậy – Nga đưa tay cho Dương nắm, bầu vú không còn được che chắn bồng bềnh tràn ra cạnh sườn.
  • Sao vậy? Không cho con bú lồn à?
  • Ai cho. Đã nói vô đây thử xì líp mà.
  • Ghét mẹ ghê luôn.

Dương miễn cưỡng kéo dậy cố tình giật mạnh để Nga nhào vào lòng mình rồi ôm chặt. Hai thân thể cởi trần áp da thịt nóng hừng hực vào nhau, hai đôi tay xoa vào lưng nhau nghe sự ngọt ngào mê đắm đổ dồn vào giữa háng. Cặc Dương đã cứng ngắc, lồn Nga thì đầm đìa nhưng nàng vẫn chưa cho nó thỏa mãn ngay. Nga quỳ xuống cởi quần tây cho Dương mà không thèm đếm xỉa tới con cặc chĩa ngang trong lớp vải thun ôm gọn hạ thể. Dương tự cởi bỏ quần lót ấm ức ôm đầu mẹ đẩy đẩy cặc vào mũi nhưng Nga cứ né mặt chỗ khác.

  • Sao mẹ không bú cho con?
  • Ủa đã nói là thử quần lót mà bú liếm gì ở đây! – Nga lại cười cợt lẳng lơ đứng dậy.
  • Vậy thì cởi đồ của người ta làm gì?
  • Cởi để nếu lát nữa mẹ trình diễn đồ lót mà con nứng là mẹ cắn sứt cu.
  • Vậy thì con không thèm nứng luôn cho biết tay.
  • Nói thì giữ lời nha! Chưa gì hết mà mẹ thấy chỗ nào không ổn rồi – Nga nắc cặc sục sục.
  • Lát con điều khiển nó xìu hắn cho mẹ tiếc chơi.
  • Để rồi coi, không biết ai mới tiếc à!

Dương cố tình phân tán sự hưng phấn để giảm lưu lượng máu. Cặc có hơi xìu lại nhưng chẳng đáng kể. Dương trần truồng ngồi ở mép giường, đầu cặc căng bóng đỏ hồng gắn trên một đoạn gân to dựng xiên xiên giữa hai đùi trông thật thú tính, hình thù cuốn hút đó khiến mắt cô chủ nhiệm không thể rời khỏi háng cậu học trò.

(Hết chương 34)