Ô CỬA KÍNH – Truyện 18+ Nữ Viết – Update Phần 16

***​

Khiêm đã phạm một sai lần nghiêm trọng…

Lời nói gã thốt ra trong lúc đắc ý đã đánh thức San khỏi cơn mê. Nàng bỏ cánh tay ra khỏi mắt mình. Gương mặt mờ nhòe của “chồng nàng” dần dần hiện rõ. Không phải nét hiền từ quen thuộc của chồng nàng, mà là vẻ khinh khỉnh đáng ghét của gã trưởng phòng.

San giật nảy. Theo phản ứng tự nhiên, nàng bật dậy đẩy mạnh Khiêm ra khỏi cơ thể trần truồng của mình. Gã bật ngửa xuống khỏi giường nàng. Gã nhăn mặt xoa cái lưng đau điếng vừa va chạm với sàn phòng. Dương vật gã chỉ vừa tách nhẹ hai mép âm hộ giờ ấm ức rung lắc giữa háng gã. San thảng thốt nhìn gã, rùi nhìn lại thân hình trần như nhộng của mình.

– Khốn nạn…

San hét vào mặt Khiêm. Mặt gã tái lại khi vừa nhận ra sai lầm của mình. Tim gã đập liên hồi, đầu óc chưa nhảy số kịp trước cơn giận dữ của nàng. Gã lồm cồm ngồi dậy trong khi nàng đang vội vã kéo tấm chăn che khuất cơ thể nảy nở của mình lại. Mắt nàng long lên nhìn thẳng vào gã, không dám một lần liếc xuống cái đùm cửng to bên dưới.

– Anh xin lỗi… vì anh say… vì anh thư….

Gã lắp bắp những câu không đầu không cuối. Tay chân khua khoắng lúng túng như trẻ con bị phát giác ăn trộm. Mà gã đang trộm thật. Trộm tình. Gã cố kéo dài thời gian cho đâu óc bình tĩnh trở lại.

– Bỉ ổi… đi ra ngay…

– Anh… anh…

Lời San đanh thép xuyên qua màng nhĩ Khiêm. Trước ánh mắt khinh thường căm ghét hướng về phía mình, gã chợt tĩnh tâm lại. Gã quyết định. Đến nước này rồi, dừng lại là dở. Chẳng phải gã đã lường trước tình huống này rồi sao. Đêm nay, dù phải dùng vũ lực, gã cũng quyết chiếm đoạt được nàng.

– Em biết đấy… chúng ta lúc này không phải là không thể dừng lại được nữa sao…?

Gã vừa nói, vừa tiến lại phía nàng. Lời nói gã sau khi đạt quyết tâm trở nên lưu loát chắc nịch. San trợ tròn hai mắt nhìn gã trưởng phòng trước mặt mình không tin vào những điều vừa nghe được. Nàng thấy sự nguy hiểm ánh lên trong tròng trắng đỏ ngầu ấy.

– Không… anh biến ngay… tôi la lên đấy…

San thảng thốt cảnh báo Khiêm. Toàn thân nàng run rẩy khi khoảng cách giữa mình và gã ngày càng thu hẹp. Dư âm nhục dục vẫn còn lưu luyến dưới hạ thể nhưng bị nỗi lo sợ tăng cao lấn át hoàn toàn.

Dĩ nhiên, Khiêm không để nàng có cơ hội la lên. Gã nhào nhanh đến, tay vươn ra hòng bịt miệng San trước khi nàng có thể hét lên. Trong tích tắc thân hình gã đã chồm đến sát bên nàng.

San không kịp la lên, nhưng cơ thể nàng kịp né tránh. Thân thể căng mẩy của nàng lăn tròn qua một bên vừa đúng lúc Khiên ngã nhào vào mặt nệm. Nàng lăn đến sát mép giường, kéo theo tấm chăn mỏng quấn quanh người. Nàng bỏ chạy về phía cửa. Khiêm không bỏ cuộc. Gã vươn tay nắm được tấm chăn ghị lại…

… Roẹt…

Tấm chăn rách ra một mảnh nhỏ nơi Khiêm nắm được. Còn San theo quán tính ngã kềnh ra sàn phòng. Nàng lồm cồm bò dậy, chạy tiếp về phía cửa trong khi một bên đầu gối đau điếng. Tay San vừa chạm vào tay nắm cửa thì một vòng tay ôm cứng lấy nàng từ phía sau. Gã đã đuổi kịp trước khi nàng thoát thân.

– Khô…

Tiếng la San nín bặt. Khiêm vừa kịp xoay người nàng lại áp sát vào cánh cửa phòng. Miệng gã tìm đến môi nàng ngấu nghiến. Âm thanh ứ nghẹn không thể phát ra thành tiếng. San bị gã ép chặt vào cánh cửa sau lưng. Cả cơ thể gã ghì cứng không cho nàng có cơ hội cựa quậy nào. Chỉ còn cái đầu có thể lắc qua lắc lại tránh né nụ hôn của gã. San mím chặt mội, nhất quyết không đáp lại sự cuồng nhiệt sỗ sàng ấy. Cả vùng quanh bờ môi nàng ướt nhòe nước miếng Khiêm.

– Khô… ư… ứ…

San khó nhọc phát ra âm thanh cầu cứu. Đầu nàng tránh né liên tục, nhất quyết không cho cái lưỡi nhớp nháp của Khiêm có cơ hội xộc vào miệng mình. Tấm chăn mỏng sau một hồi giằng co bị xổ tung, mắc giữa lưng nàng và cánh cửa. Chân nàng khó nhọc không thể khép lại vì bị đùi gã chèn vào giữa ngay từ khi áp sát. Gã rất có kinh nghiệm trong việc cưỡng ép này.

– A… đừng…

San than thầm trong cổ họng. Một bên ngực núng nính bị gã bóp nghiến. Đầu ty căng cứng trong kẽ các ngón tay. Đùi gã từ từ nâng lên cao giữa đôi chân cố khép lại. Ma sát là phân da thịt bỏng tấy. Mép âm hộ nhức thốn khi đầu gối gã chạm phải, đẩy đưa, miết dọc. Cơ thể nàng gồng cứng, cố sức đẩy gã ra nhưng bất lực. Trong cơn điên tình, gã khỏe hơn nàng rất nhiều lần.

– Trời ơi…

Lý trí nàng kêu khổ. Ngực nàng đỏ tấy đàn hồi trong lòng bàn tay Khiêm. Âm hộ tuôn tràn dâm tình nhơm nhớp đầu gối gã. Dương vật gã dựng đứng, ép cứng làn da non. Chất nhờn rỉ ra từ nó chây chét cả một bên đùi nàng. Nàng không muốn, nhưng ác nghiệt thay phản ứng sinh lý lại chạy rần rần khắp cơ thể. Ham muốn nhục dục lại một lần nữa bùng dần dần lấp đi ý thức.

– Không ổn rồi… ưm… ưm…

San há hốc, bật rên thành tiếng sau những kích thích dồn dập của Khiêm. Không bỏ lỡ cơ hội, lưỡi hắn lùa vào trong miệng nàng, khua khoắn lên xuống hai hàm răng mở hờ. Gã không dám đưa lưỡi mình vào sâu hơn. Sợ rằng trong cơn vùng vẫy, nàng sẽ cắn đứt nó mất. Khiêm vẫn giữ tư thế nhón lên, cố đẩy đưa đầu gối mình hành hạ âm vật ẩm ướt. Bắp đùi gã cảm nhận rõ sự run rẩy của đôi chân San. Hạ thể nàng dường như không còn trụ vững, sức nặng cơ thể tỳ đè lên đầu gối gã.

– Ư… ư…

Tiếng rên rỉ của San ngày một đều đặn. Và trong sự bất ngờ của Khiêm, môi nàng chụm lại mút nhẹ đầu lưỡi gã. Nàng thôi đẩy gã ra, thay vào đó tay nàng hợp lực với tay gã, xoa nắn bầu ngực nhức nhối của mình. Cơ thể San đã thôi gồng cứng, mà mềm mại uốn éo theo từng kích thích. Mông nàng tự sàn sê đẩy đưa, miết mạnh âm hộ vào đầu gối gã. Chân đã thôi cố khép, buông lỏng dạng nhẹ.

Chụt… chụt…

Âm thanh dục tình âm ỉ phát ra từ hai bờ môi mút chặt. Lưỡi Khiêm đã mạnh dạn thọc sâu hơn và được nàng hồi đáp tận tình. Hai vật không xương ướt át cuộn xoắn, nước miếng hòa quyện nhơn nhớt chảy xuống cuống họng. San nâng bên đùi đang tiếp xúc vơi dương vật gã. Hai hòn bi cứ thế bị ép chặt sướng thốn.

– Grừ… hừ…

Tiếng rên rỉ, tiếng gầm gừ, hút lấy nhau trong miệng hai kẻ say dục. Dương vật Khiêm bị chèn ép bầm tím. Gã không chịu nổi nữa. Gã lắc hông từng chút một. Khúc thịt cứng ngắt của gã miết mạnh đùi nàng, trượt vào giữa vùng tam giác hoang tình. San đã hưởng ứng lại những mơn trớn từ nãy giờ, gã không còn lý do gì trì hoãn nữa. Cái đầu khất đã mấp mé nơi nhụy hoa ướt nhẹp.

Nhưng một tay gã còn bận bịu với bầu vú, tay kia thì mắc kềm giữ nàng nên trong nhất thời, việc xâm chiếm hang động thiên thai có đôi chút khó khăn. Gã cứ loay hoay lắc hông, canh chỉnh dương vật cho đúng vị trí. Vài lần gã nhích mông lên nhưng đầu khất lại đâm trượt cái lỗ thần bí.

– Ưm… đau… để em…

San nhăn mặt với một cú đâm trượt của Khiêm. Nàng rời nụ hôn, nhả vào tai gã âm thanh mê tình. Tay nàng lần mò xuống dưới. Một ngón tay vừa chạm khẽ vào đầu dương vật. Nhìn gương mặt đỏ hồng hào ái tình của San, không chịu nổi, gã lại trao cho nàng nụ hôn cháy bỏng. Gã phấn khích với sự chủ động của nàng. Rõ ràng nàng đang đồng ý giao hoan với gã trong sự tỉnh táo.

– Hừ… ha… a…

Những ngón tay đã chạm nhẹ vào thân dương vật. Khiêm hít hà sung sướng, mông lùi lại một chút, tạo khoảng trống cho tay nàng tự do tiếp xúc với khúc thịt. Tay gã đã thôi kềm giữ San. Giờ chúng chống hờ hai bên hông nàng như vẫn còn để phòng nàng bất chợt đổi ý.

San vẫn trao cho gã nụ hôn say đắm như hai người yêu nhau. Tay nàng xục nhẹ dương vật ấm nóng của gã. Đôi chân dần dạng ra. Nhụy hoa e ấp mở, thoi thóp chào mời. Nàng kéo dương vật gã xích lại gần hơn một chút. Đầu khất chạm vào đám lông ươn ướt khiến gã nhồn nhột bủn rủn cả hạ thể. Nàng đè khúc thịt giờ đã nóng như than vừa tầm hang động. Gã cũng phối hợp theo, chân chùng xuống, chờ đợi nàng canh chỉnh.

– Ưm… bóp… bóp vú em đi…

Nàng thỏ thẻ van lơn gã, gương mặt đỏ ửng khiêu khích gợi tình. Tay nàng cứ miết mãi cái đầu rùa dọc theo mép âm hộ. Gã sướng thốn, phấn khích nhào nặn liên hồi cặp ngực đồ sộ. Nàng rên rỉ hưởng ứng. Nòng súng dường như đã đúng tâm điểm… Gã… nhích hông…

– Ư… ưm.. đúng rồi….

***​

Ánh chớp xanh lè sắc lạnh xuyên qua khe cửa, in hằn lên làn da bóng nhẩy của hai cơ thể trần trụi bên trong căn phòng. Đầu tù đỏ lựng của Hiên chạm khẽ vào nhụy hoa hồng hào thoi thóp. Nó nhích tới từng chút một tách nhẹ hai mép âm hộ. Diệu nghiêng đầu sang bên không dám nhìn thẳng vào người đàn ông đang quỳ giữa háng. Đôi chân dạng nhẹ run rẩy cảm nhận tiếp xúc ban đầu nơi cửa mình. Tiếng sấm rền nhỏ dần xa thẳm đâu đó không át được âm thanh hồi hộp của con tim, hơi thở nặng nhọc chờ đợi.

Ting… ting…

Tiếng chuông điện thoại làm cả hai giật mình, mọi hành động bị đình trệ trong khoảnh khắc. Cả Hiên và Diệu đều cùng nhìn về phía phát ra âm thanh. Cái túi xách rung nhẹ từng nhịp nằm cách Diệu chưa tới một cánh tay. Nàng với tay mở khóa, mò mẫm điện thoại trong khi dương vật Hiên vẫn đang gật gù nơi cửa mình.

Chú Sáu…

Dòng chữ điện thoại lướt qua mắt Diệu khi nàng vừa định cắt máy. Một linh tính trỗi dậy trong tâm trí. Nàng bẽn lẽn lén nhìn Hiên, tay luồn xuống giữ lấy khúc thịt nóng hổi, đề phòng nó vô ý tiến thẳng vào. Mặt Diệu đỏ ửng , cúi gầm, bật máy, áp điện thoại sát má lí nhí:

– Alo… con nghe…

Từ lúc điện thoại Diệu bất chợt reo lên, Hiên đã linh cảm thấy điều gì đó không thuận lợi cho lúc này rồi. Nhục dục, tình cảm vốn căng tràn lại bị giảm dần. Dương vật có lẽ đã xìu xuống nếu Diệu không nắm lấy. Nàng hình như còn tuốt nhẹ theo chiều dài của nó. Đó chắc chỉ là hành động theo tiềm thức của người phụ nữ.

– Sao ạ… chồng con tỉnh rồi ạ…

Lòng Hiên chợt chùng xuống. Tin tức ngăn cản thời khắc quyết định không đến sớm, cũng chẳng đến muộn. Nó đến đúng lúc như ý trời đã định. Hiên cuối xuống nhìn khúc thịt tội nghiệp của mình. Nó vẫn cứng ngắt dù Diệu đã ngừng đưa đẩy. Bàn tay nàng run run trên thân dương vật anh. Anh biết… nàng lại khóc. Giọt nước mắt vui mừng thay cho những dòng lệ sầu mấy ngày qua.

– Dạ… dạ… con đến ngay…

Lời nói của Diệu làm trái tim ngừng dập nãy giờ của Hiên nhói đau. Anh hiểu, dù thế nào đi nữa, anh cũng chỉ là người bên lề cuộc sống của nàng. Anh hiểu nàng gần như chấp nhận làm tình với anh nhưng chỉ là giây phút yếu đuổi của người phụ nữ.

…Anh… mãi mãi… mãi mãi… tách biệt khỏi cuộc sống của Diệu…​

Diệu cúp máy. Gương mặt không thể dấu nổi nét vui mừng. Những lo sợ chờ đợi của mấy ngày qua đã có kết quả. Chồng nàng, dù bị thương thế nào sau tại nạn, cũng đã hồi tỉnh. Chỉ cần chồng nàng có thể tai qua nạn khỏi, mọi khó khăn trước mắt sẽ có cách giải quyết hết. Lòng Diệu khấp khởi muốn đến ngay bên cạnh người đàn ông của mình.

Nhưng khi vừa nhỏm dậy, cảm giác nóng ấm từ lòng bàn tay kéo Diệu lại về với thực tại. Nàng đang nắm lấy khúc thịt cứng ngắt nóng hổi của người đàn ông… không phải chồng mình. Diệu ái ngại nhìn Hiên. Cơn vui mừng làm cho nhục cảm trong nàng lắng xuống.

– Em… em…

Tình thế bây giờ thật khó xử đối với nàng. Ngập ngừng mãi Diệu cũng không thể nói tròn được một câu. Phút yếu đuối trôi qua, nàng thầm trách bản thân mình buông lỏng quá nhiều. Nàng băn khoăn, không biết tự bao giờ, bản thân lại trở nên dễ dãi như thế.

– Không sao… anh hiểu mà…

Hiên lùi người lại, dương vật anh trượt khỏi tay nàng. Cố gặng ra nụ cười hiền từ như mọi lần, trấn an Diệu nhưng ánh mắt không thể dấu đi một tia thất vọng. Diệu thấy, Diệu biết, nhưng nàng chỉ có thể làm ngơ đi. Cúi gầm mặt quay đi, nàng cố che chắn thân thể lõa lồ của mình trong khi nhặt nhạnh lại từng mảnh vải vương nhàu dưới đất. Dù anh đã thấy hết cả cơ thể, nhưng khi tỉnh táo lại, sự ngại ngùng trong Diệu tăng lên gấp bội phần.

Lồm cồm trên mặt đất, khó khăn mặc lại bộ quần áo công sở lên người. Nàng như cảm thấy tấm lưng trần và bờ mông trắng phau đang quay về phía Hiên nóng ran, đỏ tấy. Tiếng xột xoạt sau lưng làm Diệu biết được anh cũng đang mặc lại đồ của mình.

– Ui…

Tiếng xuýt xoa nhẹ làm Diệu không ngăn được mình quay đầu lại. Bộ đồ công sở nhăn nhúm đã che đậy lại hết cơ thể nàng. Hiên nãy giờ cố tránh nhìn Diệu nhiều nhất có thể. Anh không muốn hình ảnh trần truồng của nàng làm mình rạo rực hơn. Nhưng cái cơ thể mướt mát ấy cứ vần vũ trong tâm trí, khúc thịt cương cứng cộm lớn tức tưởi trong quần lót, làm nổ lực kéo khóa quần lên của Hiên vô cùng khó khăn. Nó mắc kẹt ngay cái đầu tù nhô ra… nhói đau… tức tưởi…

Diêu lặng người đi khi nhìn Hiên loay hoay mãi với khóa quần không thể kéo lên. Bộ dạng của anh luống cuống đến tội nghiệp. Phụ nữ dễ mủi lòng, nỗi thương cảm đối với anh lại bùng lên. Hình ảnh anh ân cần bên cạnh mấy ngày qua lại ùa về trong trí óc. Lòng bàn tay nàng nắm lại toát mồ hôi lạnh.

– Để em… để em giúp anh…

Hiên ngước lên, ánh mắt thoáng chút ngạc nhiên. Anh lắp bắp khi Diệu lại một lần nữa… quỳ dưới chân mình:

– Không… không sao… anh tự làm được mà…

Nhưng trái với suy nghĩ của Hiên. Diệu không kéo khóa lên mà ngược lại, quần dài lẫn quần lót của anh lại bị nàng tuột xuống vắt ngang đầu gối. Dương vật bung ra gật gù hưởng ứng trước khi bị bàn tay nàng tóm gọn. Diệu xục mạnh khúc thịt nóng hổi trong tay, mặt đỏ ửng ngước nhìn anh lí nhí:

– Em không thể tiếp tục…ừm… chuyện đó… chỉ có thể như vậy thôi…

– Anh… anh hiểu mà… cám ơn em…

– Em sẽ cố gắng… nên anh ráng tập trung nhé…

Diệu dùng cả hai tay mình xoa nắn dương vật của Hiên. Nàng cố làm nhanh làm mạnh, chỉ mong anh có thể giải tỏa hết những bức rức trong người.

Diệu giờ đây đã không thể làm tình với anh như phút bồng bột vừa qua. Nàng cũng không muốn dùng miệng kích thích anh thêm nữa. Tin tức về chồng mình làm nàng tỉnh táo hơn. Lòng trắc ẩn khiến nàng muốn giúp Hiên và chỉ mong anh kết thúc thật sớm…

…Nhưng nàng đâu biết…

Nhục dục trong Hiên vẫn căng tràn. Nhưng để đến đỉnh điểm lại trở nên khó khăn lúc bấy giờ. Tin tức về chồng nàng, như một chướng ngại vật trong chặng đường leo dốc, nó nghẹn ứ nơi lồng ngực anh. Dương vật anh vẫn căng cứng nhưng cảm giác hưng phấn không tăng thêm được chút nào. Thời gian trôi qua càng lâu Hiên lại càng ái ngại với Diệu. Anh định mấy lần lên tiếng khuyên nàng ngưng lại nhưng bị bản năng đàn ông trong mình cản trở…

…Anh sợ… sau này mình sẽ hối hận…​

Diệu mỏi nhừ bàn tay. Trực giác phụ nữ mách bảo cho nàng là Hiên chưa đạt tới đỉnh điểm dễ dàng. Khác với chồng nàng, anh có thể tới đích ngay chỉ với bàn tay Diệu.

Nghĩ tới chồng nàng lại càng nôn nóng. Không thể chần chừ được nữa. Để đầu rùa của Hiên gác lên môi…

…Diệu há miệng…​

***​