Những Người Hàng Xóm – Seri Truyện Dài Siêu Phẩm ( Phần 2 END )

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Những Người Hàng Xóm – Seri Truyện Dài Siêu Phẩm ( Phần 2 END )

Tác Giả : Đang cập nhật

Lượt Xem: 3265 Lượt Xem

SÁU​

…………………………………………………
Nhiên lướt xuống cần cổ trắng thon của Hiền, lướt trên làn da đang còn sin sít mồ hôi lúc nàng cật lực cưỡi trên người anh. Hôn lên một núm vú rồi ngậm nó vô miệng bú như con nít, núm vú bên kia cũng được hai ngón tay anh vân vê, kích thích… Nàng trân người đón nhận những cảm giác gợi dục mà con trai Hồng Thủy đang mang tới cho nàng… Nàng chẳng thèm nghĩ tới việc trước đây giữa nàng và mẹ chàng trai này đã từng chung chạ một cây dương vật của ba hắn… bây giờ nàng chỉ biết thả cho cảm xúc dục vọng rong chơi… Nàng tận tình hết sức để cảm nhận khoái cảm mà Nhiên mang đến cho nàng trên từng mili vuông da thịt… Miệng Nhiên ngậm nút hai núm vú nàng để cho dâm thủy bên trong âm đạo nàng không ngừng tuôn chảy, hình như khe đít nàng cũng đã ẩm ướt chất dịch này rồi… Nàng hơi mở hai chân cùng lúc một bàn tay của Nhiên đã lướt xuống trên đám lông mu đen rậm của nàng. Không dấu hiệu báo trước, mấy ngón tay Nhiên đã chìm vô giữa hai mép lồn vẫn còn ươn ướt lúc nãy… Ngón tay Nhiên nhấn lên, xoa quanh trên hột le trơn ướt làm Hiền bật rên :
– A… ưm… Nhiên à…
Nhiên không muốn nói gì nữa hết. Bây giờ anh chỉ chú tâm vô chuyện âu yếm, vuốt ve, mơn trớn… để cho mẹ Hiền sảng khoái, thích thú nhất có thể… Bao nhiêu hiểu biết của anh đêm nay sẽ được anh tận dụng, mang ra hết để người đàn bà đang nằm đây được trọn vẹn trong lần ân ái này với anh…
Anh nhích người di chuyển và nhẹ mở hai đùi Hiền ra làm sao để đầu anh có thể nằm gọn giữa hai chân nàng, phía trên cái âm hộ đang tỏa nồng hơi nóng và mùi hương ngây ngấy đặc trưng của phụ nữ khi hứng tình… Hôn nhẹ lên đám lông mu của Hiền, hai ngón tay Nhiên vạch mở cho khe lồn nàng hiện ra, đầu lưỡi anh đụng nhẹ trên hột le tròn nhỏ rồi lướt xuống dọc theo cái khe trơn tuột… thân hình Hiền khẽ giật lên, nàng khe khẽ kêu lên :
– Ui… Nhiên ơi…
Lưỡi Nhiên bắt đầu hoạt động tận tình trên khe thịt nàng, anh lướt lên lướt xuống rồi lại liếm lên hột le, nhấn đầu lưỡi lăn tròn quanh mẩu thịt nhỏ đó… thỉnh thoảng lại nhấn đầu lưỡi hết cỡ vô bên trong lỗ thịt, liếm láp trên những lớp thịt xếp nếp nhạy cảm bên trong ống thịt đó… Dâm thủy và nước miếng tràn trề làm ướt nhem quanh miệng anh, dịch nhờn trào ra anh cũng nuốt hết, nhưng vẫn chảy xuống phía dưới khe đít nàng, làm ướt nệm ghế một mảng nhỏ… Cho tới khi Nhiên vừa bú liếm trên hột le đầu khe và đút một ngón tay vô đụ trong âm đạo thì Hiền không còn chịu đựng nổi nữa, nàng vừa rên vừa đưa tay kéo Nhiên lên :
– Ui… thôi… Nhiên ơi… mẹ chịu không nổi nữa… con cho vô đi…
Rời khỏi âm hộ Hiền, Nhiên trườn người nằm lên giữa hai chân Hiền đang rộng mở, anh hôn nhẹ lên đôi môi nàng, rồi nhìn sâu vô mắt nàng, ánh sáng không đủ để anh có thể thấy được điều đôi mắt nàng muốn nói :
– Mẹ muốn con làm gì ?…
Hai tay Hiền níu trên đôi vai Nhiên ghì xuống, trong khi thân dưới nàng cựa quậy không thôi :
– Mẹ muốn Nhiên… làm cho mẹ… Nhiên làm đi…
Thân cu cứng ngắc nằm dọc theo khe lồn nàng, anh nhúc nhích cho nó cứ trượt chậm rãi tới lui nhưng không chịu đút vô…
– Làm gì, hả mẹ ?… Con… không biết làm…
Mấy ngón tay Hiền bấu mạnh trên vai anh, nàng khẽ nhăn mặt, rên rĩ một cách tội nghiệp :
– Đừng có xạo… biết rồi còn hỏi…
Nhiên vẫn cứ lì lợm, vẫn kích thích cơn thèm muốn trong Hiền lên tới đỉnh điểm :
– Con không biết thiệt mà… mẹ Hiền nói đi… Mẹ nói đi rồi con làm theo… đi mà, mẹ…
Sự mắc cỡ không lấn át được cơn hứng tình trong Hiền, nàng nhắm mắt lại không dám nhìn Nhiên, ngập ngừng :
– Mẹ muốn… mẹ muốn… Nhiên… bỏ vô… bỏ vô trong mẹ…
– Bỏ gì vô trong mẹ ?… Chỗ nào… mẹ…
Nhiên càng chà sát thân cu mạnh hơn trên khe lồn Hiền, nàng không thể tránh né được nữa :
– Ừ… thì… thì Nhiên bỏ… bỏ cu của Nhiên… vô… vô lồn… vô lồn mẹ đi… Á…
Chưa dứt câu thì Nhiên đã rụt người, đầu con cu như có mắt thọt nhanh cắm sâu vô âm đạo Hiền làm nàng giật mình kêu lên thảng thốt… Nhiên cũng không kìm được sảng khoái :
– Ư… con sướng quá… mẹ Hiền ơi… con được đụ mẹ rồi… ưm…
Cơn nứng của Hiền xóa sạch những gì gọi là giữ gìn, che chắn trước con cu to lớn, dài sọc đang thọc trong lồn nàng… cảm giác trong âm đạo được cọ sát, mài giũa từng cơn sướng thích làm nàng buông thả hết tất cả… Trong tình cảnh này chỉ còn có cảm khoái nhục dục giữa một người phụ nữ và một người đàn ông mà thôi… Nàng thở tiếng rên rĩ cùng Nhiên :
– Ừ… mẹ cũng sướng… A… sướng lắm… Nhiên ơi… đụ mẹ đi… đụ cho mẹ sướng… cho con sướng… ui… ui… từ từ thôi… nhẹ thôi…
– Đau hả, mẹ ?…
– Không đau… nhưng hơi thôn thốn… lâu quá rồi mà con… ui… ui…
Nhiên nhịp nhàng cong mông nắc xuống lồn mẹ Hiền từng cái một, nhẹ nhàng mà lút sâu… Dịch nhờn tuôn ra nhiều lắm nhưng con cu Nhiên lại to hơn cả ông Ba Nguyên nên Hiền có cảm giác thật chặc, thật khít như không có chỗ hở… Nàng vòng tay ôm siết trên gáy Nhiên, hơi thở pha lẫn tiếng rên của nàng vang vang hòa với tiếng «nhép… nhẹp…» của hai bộ phận đực cái đang hòa vào nhau… Nàng cũng không hề nghĩ ra được ngày trước lồn nàng đã từng đón nhận con cu vốn không phải nhỏ của Ba Nguyên biết bao nhiêu lần… Bây giờ lại mở ra, sung sướng đón nhận con cu của thằng Nguyên con này… Của thằng nhỏ này to hơn, dài hơn… làm nàng sung sướng từng cơn nhiều hơn…
Vẫn đều nhịp trên bụng nàng, Nhiên cúi sát xuống hôn lên môi nàng, đẩy lưỡi qua cho nàng mút rồi lại mút nút lưỡi của nàng thật lâu… Một tay của anh thay phiên xoa nắn, nhồi bóp hai bầu vú nàng, mân mê hai đầu núm làm kích thích dâm thủy từ âm đạo trào ra không biết bao nhiêu lượt… «ọp… ọp…»…
– Nhiên ơi…
– Dạ, mẹ…
– Mẹ sướng quá…
– Dạ…
– Con cu con đụ mẹ sướng lắm… to hơn của ba con…
– Thiệt hả, mẹ…
– Thiệt mà… căng lồn mẹ luôn nè… thọc sâu nữa… ui…
– Con hạnh phúc lắm, mẹ… được đụ mẹ… thích lắm…
– Nhiên ơi…
– Dạ, sao mẹ ?…
– Ngày nào cũng vậy nghe…
– Là sao, mẹ ?…
– Là Nhiên… đụ mẹ mỗi ngày, nghe… ui… ui… sâu quá con ơi…
Lâu ngày không được đụ, cho dù lúc nãy khi cưỡi Nhiên nàng đã xong một lần, nhưng bây giờ không phải một mình nàng tự làm mà là có sự âu yếm, đồng tình của Nhiên nữa nên chẳng mấy lúc trong đáy sâu âm đạo nàng đã báo động một cơn cực khoái chuẩn bị phá tung… Phần Nhiên, cũng lần đầu tiên được làm tình với người mẹ không huyết thống đã bao năm mơ mộng… nên bìu dái anh cũng căng lên chuẩn bị cơn cực khoái là phun dịch…
Hai tay Hiền buông thả gáy Nhiên, nàng để xuống nệm ghế, hai bàn tay bấu lên cánh tay Nhiên đang chống hai bên người nàng, mỗi lần con cu cắm xuống là nàng nẩy hông lên kết hợp. Đầu cu chọt mạnh lên đáy lồn nàng làm miệng tử cung tê dại trong khoảnh khắc… Nàng bật thốt ma mị :
– Nhiên… nhanh… nhanh đi con… mẹ muốn… a… a… muốn rồi… cho mẹ xong… ui… ui… Nhiên ơi…
Nhiên nhanh hơn, mạnh hơn… Đầu khấc cào nhanh trên vùng nếp gấp cảm giác trong âm đạo rồi lại còn chọt mạnh lên miệng tử cung Hiền… Chỉ trong giây lát, bên dưới Hiền căng người ưỡn cao phần háng lên trong cơn cực khoái bùng ra thì ở trên, Nhiên cũng ép mạnh háng anh sát bờ mu nàng, đầu cu anh căng ra rồi giật mạnh từng cơn, tinh dịch đặc sệt, nóng rực bắn mạnh ra, tưới đẫm lên miệng tử cung nàng trong cơn mấp máy… Cho tới khi đầu cu thôi không giật lên nữa, giọt tinh cuối cùng đã bắn ra thì Hiền mới thả phịch đôi mông xuống há miệng thở dồn dập, lát lát bụng dưới nàng lại giật nhẹ trong dư hưởng của cơn sướng kéo dài lan tòa tới từng lỗ chân lông trên thân mình thấm đẫm mồ hôi của nàng…
Nằm nghỉ một lát cho hơi thở bình thường trở lại, Hiền nháy mắt cùng Nhiên :
– Xuống đi, cho mẹ đi ngủ…
Nhiên nhổm lên, rút cu ra khỏi lồn nàng, dòng dâm dịch trắng đục ri rỉ ra từ miệng lồn chưa kịp khép, cười cười :
– Ớ… vậy là bây giờ mẹ bỏ con một mình, mẹ đi ngủ á ?…
Hiền cũng mỉm cười không thua :
– Hồi nãy ai ngủ đâu thì bây giờ ngủ đó…
Nhiên xụ mặt quay người tìm cái quần lót nhưng Hiền nhổm người lên vòng tay ôm quanh người Nhiên :
– Nói vậy thôi, lên phòng… ôm mẹ ngủ… nhe…
Nhiên bật cười khoái chí. Cả hai không cần mặc quần áo vô nữa, anh nắm tay nàng kéo nhau lên lầu, vô phòng ngủ của Hiền…
Vậy là, trong những ngày Mỹ Hạnh còn chưa về, tối nào Hiền cũng cùng Nhiên lăn lộn, quấn quýt như đôi tình nhân không rời… Những cơn hứng tình của nàng luôn được thằng con trai thỏa mãn tới cùng cực… Và thằng con trai cũng mệt mỏi rã rời nhưng tràn ngập sung sướng khi đêm nào cũng được người phụ nữ hồi xuân dang chân đón nhận vô trong người bao nhiêu là tinh dịch nồng đậm của tuổi trẻ…
***​
Công việc của Nhiên là kỹ thuật viên của một công ty chuyên về máy tính, anh viết phần mềm, xử lý những đơn hàng do khách hàng đặt riêng, nhất là những hợp đồng phần mềm theo yêu cầu của khách hàng trong việc quản lý kinh doanh của các doanh nghiệp công ty… nói chung là hằm bà lằng các thứ miễn có dính tới công nghệ thông tin… Thậm chí, có khi nhân viên trong công ty đi làm theo yêu cầu hết, không còn ai mà có yêu cầu cấp bách thì Nhiên cũng vác đồ nghề lên vai xách xe chạy đi phục vụ khách hàng… Không phải anh siêng năng gì cho lắm mà nhiều khi ngồi riết trong văn phòng trước mấy cái màn hình rồi suy nghĩ, tính toán gõ bàn phím, lăn con chuột …v.v… miết cũng bả người nên anh hay xung phong chạy ra ngoài. Được cái là nếu đi xa thì sếp anh vốn là thấy dạy môn tin từ thời phổ thông rất ưu ái, cưng chìu thằng học trò giỏi, đẹp trai bây giờ là nhân viên ưu tú… giao cả chìa khóa chiếc xe hơi Honda Accord đời mới nhất để anh đi, còn gần thì dĩ nhiên anh đi cái xe máy của mình…
Như sáng nay không biết cơn cớ gì mà khách hàng kêu réo liên tục, ông Lâm là sếp lớn nhất cũng đành phải bước qua phòng kêu Nhiên hỗ trợ. Không ngần ngừ lấy một giây, Nhiên toét miệng :
– Dạ, thầy cứ để đó em… bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ cao quý mà thầy giao… hì hì…
Rất thân tình và quý mến ông nên giữa ông và Nhiên vẫn thường hay bông đùa cho vui, và ông Lâm cũng thích như vậy. Ông cười :
– Ừ, giỏi đi, mai mốt lấy vợ thầy tặng quà lớn nhất… À, mà Nhiên lấy xe thầy đi đi… cái chỗ tới xử lý công việc gần với cửa hàng Honda, em ghé vô nói họ kiểm tra giùm thầy cái chốt cốp sau, nó bị lỗi sao đó, phải nhấn mấy lần trên tableaux nó mới mở…
– Dạ rồi, em đi liền…
Nhiên đi bộ một quãng mới tới công ty kinh doanh nhà cửa trên cùng đường với hãng Honda, nhân viên bảo vệ hướng dẫn cho anh lên nơi cần làm việc. Bước ra khỏi thang máy ở tầng ba một tòa nhà cao, một mùi hương dịu nhẹ thoảng ập vô mũi anh, một bóng người chợt dừng lại ngay phía trước, ngẩng nhìn Nhiên chợt ngạc nhiên :
– A… ủa… chị Vy? Chị làm ở đây hả?
Bóng người đúng là Hồng Vy, cô gái một con đang ở trọ nhà anh. Đi làm nên cô phải mặc bộ váy áo đồng phục của công ty. Chiếc áo sơmi màu hồng và chiếc váy đen ngang đầu gối ôm trọn thân hình chắc lẳn nhưng gọn gàng của cô. Bầu ngực cao cao như muốn làm rách làn vải áo, đôi đùi thon dài ẩn hiện sau lớp váy, đôi đầu gối trắng tròn lộ bên dưới xuôi xuống đôi bắp chân thon, bàn chân cô được giấu kín trong đôi giày đen, trên tay cô cập một tập bìa đựng hồ sơ… Từ người cô toát lên vẻ quyến rũ của thiếu phụ khó cưỡng, làm ánh mắt nhìn của Nhiên khó mà rời ra được… Thấy ánh mắt Nhiên, khuôn mặt Hồng Vy chợt ửng lên, cô mỉm cười :
– Ừ… chị làm ở đây, phòng Kinh doanh. Nhiên đi đâu vậy?… Bộ tính mua nhà cưới vợ hả?…
Sau câu nói là tiếng cười dòn trong trẻo làm Nhiên chợt lúng túng :
– À… không… không… Em tới liên hệ công việc. Ừ, đúng rồi, chị chỉ cho em phòng phó giám đốc đi…
Hồng Vy gật đầu :
– Được mà, theo chị…
Cô quay lưng đi trước một bước. Đi sau lưng cô, Nhiên không tránh được đưa mắt nhìn cặp mông căng nẩy uốn éo theo nhịp bước của cô, làn da trắng ngần phía sau cặp đùi căng láng gần như óng ánh dưới ánh sáng rực rỡ của hành lang, trong đầu Nhiên chợt nẩy ra ước ao muốn được đặt tay lên đó để cảm nhận làn da của cô mát mịn đến mức nào… Tới trước một căn phòng, Hồng Vy chợt dừng lại, Nhiên bước theo sau suýt nữa ập vô người nàng. Dù dừng bước kịp thời nhưng cái mũi thính nhạy của anh cũng vừa kịp hít một hơi dài mùi thơm phía sau cái gáy trắng ngần có những sợi tóc lưa thưa của cô…
Hồng Vy quay lại :
– Để chị vô cất mớ giấy tờ này rồi dẫn em qua phòng phó giám đốc…
Cô mở cửa đi vô. Trong thời gian đó, ánh mặt Nhiên thật nhanh lướt quanh căn phòng rộng mà Hồng Vy vừa đi vô. Căn phòng chung quanh lắp toàn cửa sổ kính thay cho một bức tường nên hầu như Nhiên nhìn thấy toàn bộ bên trong. Khoảng trên dưới mười cái bàn được kê bên trong, ngồi trước mỗi bàn là một người phụ nữ, tất cả đều mặc sơmi màu hồng như Hồng Vy, còn rất trẻ, lướt qua một vòng, Nhiên nhận thấy không cô nào quá tuổi bốn mươi, và đặc biệt… ai cũng đều rất xinh đẹp… Mãi về sau này, qua quan hệ nâng lên một tầng mới, anh mới biết đó là yêu cầu và là một trong những chiến lược để kinh doanh của công ty này…
Hồng Vy dẫn Nhiên đi qua một khúc quanh trên hành lang. Cánh cửa cuối có tấm bảng ghi rõ trên tấm kính mờ : Phó Giám Đốc. Cô gõ cửa rồi đưa tay mở rộng ra :
– Chị ơi, có người bên chú Lâm tới gặp…
Trong phòng vọng ra tiếng nói của một người phụ nữ :
– Ừ, mời họ vô đi em…
Hồng Vy đưa tay sau lưng Nhiên đẩy anh bước vô, nói nhỏ :
– Em vô đi, chị quay về làm việc đây. Khi nào xong việc, ghé ngang gặp chị có chuyện muốn hỏi em, nghe…
Nói xong, cô quay lưng đi mất. Lần nữa, Nhiên ngoái đầu nhìn theo cặp mông di động hấp dẫn của cô…
Nhiên bước vô căn phòng sáng sủa. Phía bên phải anh có một người phụ nữ ngồi sau chiếc bàn lớn, nàng đang cúi đầu chăm chú trên màn hình laptop để trước mặt, phía trước có một tấm bảng nhỏ bằng mica màu xanh dương để trên bàn ghi chữ màu trắng : Phó giám đốc Dương Lan Chi. Tranh thủ vài giây ngắn ngủi, Nhiên quan sát người mà anh sắp sửa cùng làm việc. Mái tóc nhuộm màu đen nâu ôm gọn khuôn mặt trắng hồng trang điểm nhẹ nhàng, trên đôi mặt là cặp kính tròn rất phù hợp với khuôn mặt hơi tròn của nàng. Nàng cũng mặc một chiếc áo sơmi nhưng là màu trắng… Vừa lúc này người phụ nữ ngẩng đầu rồi đứng lên. Nàng đưa tay kéo cho gấu váy phủ xuống. Bước ra phía trước nàng hé miệng cười :
– Xin lỗi… công việc nhiều quá, phải làm… làm cậu đứng chờ. Mời cậu qua đây, mình bàn công việc…
Bàn tay trắng muốt đưa ra hướng về phía bộ salon kê phía đối diện bàn làm việc của nàng.
Ngồi xuống ghế, trong bụng Nhiên hơi ngạc nhiên vì chính nàng lại bước qua mấy bước bên cạnh lấy nước cho anh uống mà không kêu người khác. Bưng ly nước cúi người xuống trước Nhiên, anh thoáng thấy phía trên cổ áo mở rộng là một đường khe giữa một phần hai bầu ngực trắng nõn như sữa lộ ra, thấp thoáng một chút màu đen của cái nịt vú nàng mặc bên trong. Ngồi xuống cái ghế bên kia, nàng giở một chân vắt ngang qua, trong một thoáng mặt Nhiên không khỏi tiếc nuối ghi nhìn thấy khoảng trống nhỏ hẹp giữa đôi đùi trắng phau của nàng chỉ một thoáng…
– Chị tên là Dương Lan Chi, còn cậu là… ?
Nhiên lật đật lấy lại vẻ nghiêm chỉnh làm việc :
– Dạ… em tên Nhiên, Trần Nguyên Nhiên. Em bên chỗ thầy Lâm…
Lan Chi nở nụ cười tươi trên đôi môi đầy đặn, đỏ hồng màu son :
– À… chỗ anh Lâm, chuyện là vầy…
Phần mềm quản lý mà công ty ông Lâm thiết kế cho công ty kinh doanh nhà cửa có vài chỗ cần điều chỉnh cho phù hợp với công việc hiện tại nên rất dễ dàng cho Nhiên. Anh ngồi trước màn hình vi tính, vừa làm vừa hướng dẫn cho Lan Chi đứng phía sau… Chỉ chưa đầy nửa tiếng đồng hồ, mọi việc đã xong… Có cảm giác cái lưng hơi mỏi, Nhiên vươn hai tay ưỡn người ra sau để giảm bớt căng thẳng, anh chợt giật mình vì hai mu bàn tay chạm phải một vùng mềm mềm, êm êm… Hoảng hốt, anh đứng vụt dậy, quay lại thì bắt gặp Lan Chi đang đứng sát phía sau lưng mình, khuôn mặt xinh đẹp của nàng đỏ hồng, nhưng đôi mắt thì lại có vẻ mờ mờ trong một cảm nhận mà Nhiên rất quen thuộc, anh lắp bắp :
– Xin lỗi… xin lỗi… em không cố ý… có làm chị đau không ?…
Lan Chi rất tỉnh táo mỉm cười :
– Không sao… tại chị đứng gần quá…
Nhiên vừa đứng lên, tính thu dọn phương tiện làm việc thì thật bất ngờ, Lan Chi đưa hai tay lên trước ngực áo anh, kéo anh sát lại và… nàng nhón chân rất nhanh đặt đôi môi đầy đỏ hồng thơm thơm ịn lên môi Nhiên, đầu lưỡi ướt ấm của nàng đẩy nhanh vô giữa hai môi anh… Sựng lại chỉ trong một giây, Nhiên hé môi ngậm đầu lưỡi ướt át, mềm ấm của nàng mút sâu, nước miếng ứa ra… Hai tay Nhiên không để yên, anh vòng ra sau ôm bờ eo nàng kéo sát vô người, bầu ngực căng của Lan Chi ép lên ngực anh căng mềm… Khi Lan Chi rút lưỡi nàng về, đầu lưỡi anh cũng đi theo không rời, nàng cũng nồng nhiệt mút nút lưỡi anh như thèm khát đã lâu ngày. Bây giờ thì hai tay Nhiên lại chuyển xuống dưới ôm gọn bờ mông căng tròn ép sát háng nàng vô giữa hai chân anh. Con cu anh cương lên ép giữa hai chân nàng. Chiều cao của nàng gần bằng anh nên Nhiên chỉ hơi rùn người xuống một chút thì đầu con cu cứng đã chọc lên giữa háng nàng bên ngoài cái váy đen… Nụ hôn không rời nhưng trong cổ họng Lan Chi đã vọng lên những tiếng rên thích ý, đê mê… Giữa háng nàng nóng lên và dòng dâm thủy đã ứa ra từng giọt, từng giọt loang ướt cả âm đạo…
Nhưng rồi cũng chính nàng chấm dứt nụ hôn đột ngột như khi bắt đầu. Đưa đầu lưỡi hồng hồng ươn ướt ra liếm môi dưới, nàng nhìn Nhiên với đôi mắt mà tròng đen đã lờ mờ sự kích tình, nàng thở ra mùi thơm dịu nhẹ :
– Thôi được rồi… hôm nay tới đây thôi nghe… Hy vọng chị và em sẽ có duyên gặp lại… Chị thích em…
Giống như bị bỏ bùa, Nhiên gật đầu, lặng lẽ thu dọn đồ đạc rồi quay lưng…
Cánh cửa phòng vừa khép lại, Lan Chi ngồi phịch xuống chiếc ghế dựa sau bàn làm việc, một tay nàng luồn dưới váy ấp lên cái âm hộ nóng rực, dâm thủy đã tràn ra làm ướt một ít dưới đáy quần lót… Trong đầu nàng chợt dâng lên một ý nghĩ ân hận… «Tại sao mình lại làm vậy?… Ma xui quỷ khiến… trước giờ mình đâu có vậy… Anh chàng đẹp trai này có gì lôi cuốn mà mình hành động một cách hồ đồ và có vẻ… dâm đãng, thèm khát như vậy?… »
Phần Nhiên, trong đầu anh cũng dồn dập bao nhiêu là ý nghĩ ập về chuyện vừa xảy ra : «Tại sao người phụ nữ này lại làm vậy với anh?… Chị ta có ý đồ gì mà ngay lần đầu gặp mặt đã thể hiện giống như tình nhân lâu ngày gặp mặt?… Chị ta muốn gì?… Còn cái tên nữa… Lan Chi… Mình nhớ là đã từng nghe tới cái tên này lâu lắm rồi ?…» Vỗ trán mấy cái vẫn không nhớ ra, Nhiên tự nhiên mỉm cười, không lẽ tối nào cũng quần quật với mẹ Hiền tới quá nửa đêm nên giờ đầu óc sa sút, tối tăm như vậy sao ?…
Dù vậy, Nhiên vẫn không quen lời dặn của Hồng Vy, khi ngang qua phòng kinh doanh, anh gõ cửa rồi bước vô… Hàng chục ánh mắt ngước lên đăm đăm nhìn chàng trai cao ráo, đầy nét nam tính vừa xuất hiện… Thấy anh nhìn quanh rồi hướng về phía bàn của Hồng Vy, chợt ồ lên tiếng xì xào, cười nói :
– À… thì ra…
– Ui… Hồng Vy… giấu kỹ nghe…
– Trời ơi… em thất vọng quá… anh chàng của chị Vy hả ?…
– Giới thiệu đi Vy ơi…
– Coi chừng em… bắt mất chàng của chị bây giờ… ui…
Những tiếng cười đùa chọc ghẹo làm cả Nhiên và Hồng Vy đều mắc cỡ, mất tự nhiên, nhưng Nhiên thì dễ chịu hơn vì anh lấy lại sự tỉnh bơ, thậm chí lì lợm bình thường. Chỉ tội cho Hồng Vy, dù không phải là gái tơ hay gái mới lớn nhưng sự châm chọc, trêu đùa của đồng nghiệp cũng làm cô quýnh quáng… Càng làm cô hoảng hơn nữa chính là thái độ của Nhiên. Anh tỉnh bơ bước tới, khi cô vừa đứng lên ngượng ngập với khuôn mặt xinh đẹp đỏ ửng thì anh đưa tay ra, nắm lấy tay cô rồi kéo cô ra cửa trước sự ngạc nhiên, sửng sốt và có phần ganh tỵ của chị em đồng nghiệp. Đã vậy, Nhiên còn nói với cô một câu mà cô không ngờ tời được :
– «Em» ra đây với «anh»… Anh có chuyện gấp cần nói với em…
Gần như tê liệt trước câu nói của Nhiên, Hồng Vy líu ríu đi theo anh mà cô có cảm giác dưới chân cô bồng bềnh như đi trên mây…