Nhật Ký Nhận Nuôi Sói Dẫn Vào Nhà – Update Chương 315

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Nhật Ký Nhận Nuôi Sói Dẫn Vào Nhà – Update Chương 315

Lượt Xem: 8635 Lượt Xem

Chương 289​
Sau khi cánh cửa mở ra, Khả Hân là người vô trước, trên mặt mang theo ý cười, phía sau nàng còn có một người, là một nam nhân xa lạ!

Người đàn ông này rất khôi vĩ, so với Tư Kiến không kém bao nhiêu, nhất là hai cánh tay, bả vai và cơ ngực, đều có cơ bắp rắn chắc, giống như là một vận động viên thể hình.

Nam nhân này là ai? Trong ấn tượng của tôi hoàn toàn chưa từng thấy nam nhân này, trong lòng tôi có dự cảm không lành.

Sau khi người đàn ông vào nhà, hắn lén đảo mắt nhìn quanh nhà rồi bước vào, đứng ở cửa không thay giày.

“Đúng rồi, cậu đứng ở ngoài đi, tôi xử lý một vài chuyện trước…” Khả Hân vốn đã thay giày xong đột nhiên xoay người nói với nam nhân, hơn nữa còn đẩy nam nhân kia ra ngoài cửa. Trên mặt nam nhân kia mang theo một tia nghi hoặc và có chút khẩn trương, nhưng vẫn nghe theo đứng ở cửa.

“Kẹt…” Sau khi đẩy người đàn ông này ra khỏi cửa, Khả Hân đóng cửa lại, thở phào, sau đó nàng lấy mấy miếng vải đỏ, đi vào phòng ngủ, đứng trên giường nhìn ảnh cưới của chúng tôi, trên mặt mang theo biểu tình phức tạp và thương tâm, giống như lại nghĩ đến cái gì, trong mắt lại mang theo một tia hận ý, cuối cùng dùng vải đỏ nhẹ nhàng che ảnh cưới trên vách tường, sau đó lại đi vào phòng khách, cũng che ảnh chụp gia đình trong phòng khách.

Sau khi làm xong nàng đứng ở phòng khách thở mạnh, biểu tình vẫn do dự, ánh mắt nhìn camera giám sát trong phòng khách, nàng không che giấu, trực tiếp nhìn thẳng camera. Nếu lúc này Tư Kiến xem camera giám sát, sẽ biết nàng đã phát hiện ra camera giám sát.

“Cụp cụp cụp…” Đúng lúc này, có tiếng gõ cửa vang lên, rất nhẹ nhưng dồn dập.

Trên mặt Khả Hân lộ ra một tia do dự, nhưng vẫn mở cửa cho nam nhân đứng ở ngoài tiến vào. Sau khi nàng mở cửa liền đi đến ghế sofa ngồi xuống, người đàn ông khôi vĩ cường tráng kia, đứng ở ngoài cửa thò đầu dò xét, rồi mới từ từ đi vào.

“Sao vậy? Cậu có sợ bị bẩy sao?” Nhìn bộ dáng của người đàn ông kia, Khả Hân thản nhiên nói. Sau khi nói xong, nàng cầm một lon bia dưới bàn trà mở ra uống. Lúc nói chuyện với người đàn ông này, nàng không nhìn đối phương, từ trong màn hình có thể thấy được, khi nàng nói những lời này, trong mắt mang theo một tia ghê tởm.

“Không… không phải…” Người đàn ông cười nịnh, sau đó bắt đầu thay giày, trong mắt không giấu được vẻ kích động và hưng phấn.

“Trước tiên uống bia với tôi như ở quán bar…” Khả Hân cầm một lon bia khác nói.

“À…” Nam nhân kia sững người một lúc, có chút bối rối.

“Sao vậy? Cậu sợ tôi đánh thuốc mê trong bia à?” Khả Hân nhìn nam nhân nói, trên mặt mang theo một tia cười châm chọc.

“Đương nhiên là không phải…” Nam nhân kia nghe Khả Hân nói, trên mặt làm bộ trấn định, loại bộ dáng cường tác trấn định này có vẻ dối trá.

Người đàn ông kia ngồi bên cạnh Khả Hân, khui bia uống, chỉ là ánh mắt vẫn đảo quanh tuần tra trong nhà, nhất là hai phòng ngủ, bất quá khi thấy cửa mở thì mới yên tâm, nhưng biểu tình vẫn rất đề phòng.

Khi người đàn ông kia ngồi dựa vào Khả Hân, động tác uống bia của nàng đình chỉ một chút, cơ thể có chút cứng ngắc lại. Tôi nhìn ra, nàng đối với người đàn ông này vẫn có vẽ chán ghét, nhưng nàng lại không né tránh hay cự tuyệt.

“Chồng cô đâu?” Sau khi hai người tán gẫu vài câu, người đàn ông kia đột nhiên hỏi.

“Tôi đã nói với cậu ở trong quán bar rồi, sao còn hỏi nữa?” Nghe người đàn ông kia nhắc tới từ chồng, sắc mặt của Khả Hân đột nhiên lạnh đi, lạnh giọng nói.

“Ồ… tôi đã quên mất, xin lỗi, tôi có chút khẩn trương…” Sau khi người đàn ông nghe Khả Hân nói, hắn đưa tay gãi đầu trông có vẻ lúng túng.

Tôi nhìn vẻ mặt và nghe giọng điệu của người đàn ông này, có thể kết luận hắn là một người miệng đầy hoa ngôn xảo ngữ, hơn nữa rất dối trá, là loại nam nhân không có khí khái nam tử, tôi ghét nhất và khinh thường nhất loại người hư hữu kỳ biểu này.

Sao Khả Hân lại biết người đàn ông này? Hơn nữa còn đưa hắn về nhà, rốt cuộc nàng muốn làm gì? Xem qua video trước đó, trong lòng tôi nảy sinh nghi ngờ, nhất là lời Tư Kiến nói với nàng, trong bốn năm qua hình như đã phát sinh quan hệ với những người đàn ông khác, thậm chí là lạm giao! Trong lòng tôi vẫn không muốn tin, vẫn ôm hy vọng, nhưng hiện tại đã chứng thực phỏng đoán kia, chỉ là… Nếu muốn cùng nam nhân khác phát sinh quan hệ, cũng không nên tìm một nam nhân xảo trá nịnh nọt như vậy chứ? Chẳng lẽ vì thân thể hắn cường tráng hơn người khác sao? Thời gian trôi qua từng phút, người đàn ông kia giống như là một người nhiều chuyện, cái miệng lải nhải không ngừng, luôn tìm đề tài để nói chuyện với nàng. Hai người đã uống hết bốn lon bia, trên mặt nàng đã có chút say, mà sắc mặt nam nhân kia chỉ hơi phiếm hồng.

Trong khoảng thời gian này, tửu lượng của Khả Hân rõ ràng đã tốt hơn. Trước kia, chỉ cần uống một lon bia, sắc mặt đã đỏ lên rồi, hơn nữa còn muốn buồn nôn, hiện tại uống hai lon, chỉ hơi say, lời nói cử chỉ vẫn tương đối thanh tỉnh.

Mà trong quá trình này, người đàn ông kia nhẹ nhàng di chuyển thân thể tới gần Khả Hân. Vốn hai người ngồi cùng một bên, không gần lắm, bây giờ người đàn ông đã hoàn toàn dính vào cơ thể nàng. Lúc đầu cơ thể nàng có hơi run, tựa hồ như có phản cảm, nhưng lại không cự tuyệt, lực chú ý đều đặt ở trên lon bia. Tôi có thể thấy được, nội tâm nàng vô cùng bồn chồn, trong mắt vẫn lộ ra vẻ bối rối, đối với việc đưa nam nhân về nhà, trong lòng nàng là cực kỳ miễn cưỡng, chỉ là tại sao nàng muốn làm như vậy? Chẳng lẽ thân thể của nàng dưới tác dụng thuốc của Tư Kiến đã bị ảnh hưởng và thay đổi, đối với tình dục có nhu cầu cấp bách sao? Cho dù là vậy nàng có thể tìm Tư Kiến mà, so với những người lạ, tôi có thể miễn cưỡng tiếp nhận với nó, dù sao hai người đã phát sinh quan hệ nhiều lần, thêm một lần hay bớt một lần…

“Cô có biết không? Tôi biết cái quán bar đó lâu rồi, cô là người phụ nữ xinh đẹp và khí chất nhất mà tôi từng gặp, vẻ đẹp của cô mang theo một loại u sầu, bất kỳ người đàn ông nào nhìn vào ánh mắt của cô cũng sẽ bị cô hấp dẫn!” Sau khi uống hai lon bia, người đàn ông không uống nữa, mà hoa ngôn xảo ngữ bắt đầu ca ngợi Khả Hân.

Phụ nữ đều thích những người đàn ông khác khen mình, lúc này Khả Hân lại không có niềm vui thích khi được ca ngợi, ngược lại trong mắt mang theo thương cảm và u uất.

Lúc người đàn ông này ca ngợi Khả Hân, bàn tay đã bắt đầu không thành thật vuốt ve đùi cô. Lúc này Khả Hân mặc một cái váy ngắn, cái váy ngắn này là hôm nay cô cố ý chọn để ra ngoài, váy ngắn chỉ che đến đùi chứ không đến đầu gối.

Bàn tay của nam nhân trực tiếp vuốt ve đùi Khả Hân, ngay cả vớ chân nàng cũng không mặc, cho nên bàn tay trực tiếp chạm vào da cô. Toàn thân mỗi bộ vị đều gợi cảm mê người, cặp vú đầy đặn, cái eo thon, cái mông ngấn mỡ và đôi chân ngọc thon dài đều vô cùng gợi cảm và quyến rũ.

Lúc này đùi Khả Hân bị người đàn ông xa lạ nhẹ nhàng vuốt ve, tôi cảm giác được ngực mình đau vô cùng, cảm giác như một tảng đá lớn đè lên sắp ngạt thở. Tôi vội vàng điều chỉnh hô hấp của mình, trong lòng không ngừng tự nhủ với bản thân, đây đã là những chuyện trong quá khứ rồi.

Lúc ngón tay của người đàn ông kia chạm vào đùi Khả Hân, thân thể nàng run lên, nhưng không phản kháng, tùy ý hắn vuốt ve. Tựa hồ như nàng muốn dời đi lực chú ý, cầm lon bia lên uống, mà người đàn ông kia không có tiếp tục uống cùng với nàng, lúc này lực chú ý của hắn toàn bộ đặt ở trên người nàng.

Bàn tay đang vuốt ve Khả Hân, vòng qua vai rồi từ từ đi xuống vòng eo thon thả của nàng, bắt đầu vuốt ve đùi, hai tay đồng thời nhẹ nhàng di chuyển lên xuống trên người nàng. Lúc này hắn không dám quá hấp tấp, những động tác này đều mang theo ý tứ thăm dò rõ ràng, hơn nữa từng bước một mà tiến.

Có lẽ lúc Khả Hân dẫn hắn về cũng không nói rõ ràng, một nữ nhân mang một nam nhân về nhà, hơn nữa trong nhà chỉ có hai người họ, dù nam nhân ngốc đến đâu cũng biết mình nên làm cái gì. Hắn nhận thấy Khả Hân không có phản kháng, một bên vuốt ve một bên nhắm mắt lại, mũi và miệng hướng đến mặt nàng…