Nhật Ký Nhận Nuôi Sói Dẫn Vào Nhà – Update Chương 315
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: Nhật Ký Nhận Nuôi Sói Dẫn Vào Nhà – Update Chương 315
Tác Giả: tình dục và tình cảm
Thể Loại: đàn bà dâm, mẹ kế, ngoại tình
Lượt Xem: 8645 Lượt Xem
Chương 288
Tư Kiến bế Khả Hân lên giường và cởi đồ cho nàng ra, khi trên người nàng chỉ còn lại cái quần lót và áo ngực, hô hấp của hắn không khỏi trở nên dồn dập hơn, mặc dù bây giờ nàng đã gầy đi và tiều tụy rất nhiều, nhưng dáng người vẫn đầy đặn, với khe ngực và cầu vú trắng nõn, cặp mông căng tròn vểnh lên, khu rừng đen mờ ảo lộ ra hai bên khe quần lót, vẫn hấp dẫn như vậy, hắn cũng đã nhịn gần hai tháng rồi, cho nên dưới háng dựng lên một cái lều.
Tư Kiến không chịu nổi nữa, đưa tay hướng tới cầu vú của Khả Hân bị cái nịch vú bọc lấy. Lúc này hắn lại do dự, bàn tay cách cầu vú chỉ còn khoảng một cm, biểu tình thống khổ hắn nhìn nàng say rượu, trong mắt hiện lên một tia không đành lòng, cuối cùng nhắm mắt lại, đắp chăn cho nàng, rồi lặng lẽ rời khỏi phòng.
Đến sáng hôm sau, Khả Hân thức dậy sớm, nàng cảm thấy đầu có hơi chóng mặt, phải mất một lúc lâu sau nàng mới khôi phục ý thức. Nàng mệt mỏi tựa lưng vào đầu giường, ngồi trên giường cúi đầu nhìn thân thể mình, không biết đang suy nghĩ cái gì, tựa hồ như nàng cảm thấy rất khó chịu. Trước kia nàng chưa bao giờ uống rượu, tối hôm qua là lần đầu tiên nàng uống say, ít nhất là lần đầu tiên tôi biết.
Lúc này nửa người trên của Khả Hân chỉ mặc áo ngực, bộ ngực đầy đặn bị hai tay nàng ép thành một khe rãnh thật sâu. Đương nhiên nàng biết là Tư Kiến đã giúp nàng cởi đồ, suy nghĩ một hồi, nàng vươn tay tới háng mình. Xuyên qua lớp chăn có thể nhìn thấy tựa hồ như nàng đang chà chà háng mình, sau đó đặt tay lên mũi ngửi, nàng thở phào yên tâm, trên mặt hiện lên một tia chán ghét.
Điều đáng ngạc nhiên là ngón tay mà Khả Hân chà chà háng của nàng vừa rồi rất ướt và dính dính, chất lỏng đó chắc chắn không phải là nước tiểu! Khi nàng lau ngón tay bằng khăn giấy, tôi có thể cảm nhận rõ ràng chất lỏng đó rất sền sệt, đó là ái dịch do âm đạo nàng tiết ra.
Chỉ có khi dục vọng tình dục đến mới tiết ra ái dịch, chẳng lẽ đêm qua trong giấc ngủ Khả Hân đã khiêu dâm? Đến trưa, nàng muốn ăn cơm trưa, chẳng qua nàng ăn cơm trưa do tự mình làm, cơm do Tư Kiến làm nàng không đụng tới một miếng.
Sau khi Tư Kiến nhìn thấy, trong lòng đau khổ, bất quá nhìn thấy Khả Hân muốn ăn cơm, hắn vẫn rất vui mừng, tuy rằng nàng ăn rất ít, chỉ cần muốn ăn là được rồi.
Sau khi ăn cơm trưa xong, Khả Hân lại bắt đầu trang điểm và thay đồ.
“Nàng còn muốn ra ngoài sao?” Nhìn thấy Khả Hân vừa ăn cơm trưa xong đã bắt đầu trang điểm, Tư Kiến không khỏi nhíu mày hỏi.
Chỉ là Khả Hân vẫn chăm chú trang điểm, hoàn toàn không để ý đến Tư Kiến.
“Chú ý an toàn… nàng đừng uống rượu nữa… say rượu… sẽ nguy hiểm…” Tư Kiến trầm ngâm hồi lâu, chỉ có thể nói với Khả Hân như vậy, hắn có vẻ rất bất lực, nàng đang dần dần khôi phục, cho nên hắn tương đối để mặc nàng, nếu như không phải hiện tại trạng thái nàng không tốt, hắn tuyệt đối sẽ ngăn nàng ra ngoài.
Khả Hân không trả lời, nàng mặc đồ và ra khỏi nhà, để Tư Kiến ở nhà một mình.
Tư Kiến ở nhà có chút bồn chồn, nếu Khả Hân say khướt về nhà giống như tối hôm qua thì còn tốt, lỡ như nàng say khướt nằm trên đường cái và cuối cùng bị người nhặt xác làm chuyện mờ ám thì làm sao? Cuối cùng hắn nghiến răng chạy ra ngoài đi tìm nàng.
Đến 8 giờ tối, Tư Kiến trở về một mình, không thấy Khả Hân. Sau khi hắn trở về, không ngừng gọi điện thoại cho nàng, nàng cũng không bắt máy. Hắn bồn chồn, đi tới đi lui trong phòng khách, nhìn ra buổi chiều hắn không tìm được nàng.
“Kẹt…” Đến 10 giờ tối, cánh cửa mở ra Khả Hân về nhà, trên tay cầm một lon bia, trước khi vào cửa còn uống một ngụm. Nàng đã say, xem ra so với tối hôm qua tốt hơn một chút, ít nhất người vẫn còn tỉnh táo. Trong tay cầm theo hai lon bia. Tối hôm qua nàng mang bia về còn đặt ở dưới bàn trà.
Sau khi Khả Hân vào cửa, cũng không để ý tới Tư Kiến, ngồi trên ghế sofa uống bia, rồi đi vào nhà tắm bắt đầu tắm rửa.
Lúc nhìn thấy Khả Hân, Tư Kiến có vẻ rất tức giận, lại không thể phát tác, bởi vì hắn không dám phát tác, hắn chỉ có thể ngồi yên trên ghế sofa, vẻ mặt bất lực và tức giận, mấy ngày nay nàng đã tra tấn hắn đủ mệt.
Sau khi Khả Hân tắm xong, uống nốt hai lon bia còn lại, sau đó loạng choạng đi vào phòng ngủ và bắt đầu ngủ, thậm chí cũng không thay đồ.
Tư Kiến phải thay đồ cho Khả Hân một lần nữa, tửu lượng của nàng không mạnh, tuy rằng uống không nhiều lắm, nhưng đã say nặng. Lúc thay đồ cho nàng, dường như hắn nghĩ đến cái gì, ngón tay sờ háng nàng, sau đó đặt ở trước mũi ngửi, giống như hành vi của nàng lúc sáng.
Xem ra Tư Kiến cũng sợ Khả Hân bị người ta lợi dụng ở bên ngoài. Hắn ngửi một chút sau đó thở phào nhẹ nhõm, nếu nàng bị người lợi dụng, hắn nhất định sẽ phát giác, hơn nữa hôm nay trước khi nàng về nhà ý thức vẫn thanh tỉnh, hắn hiểu rõ tính tình nàng, trong quá trình hạ gục nàng, hắn đã hao phí không biết bao nhiêu khí lực, thậm chí cuối cùng phải dùng thuốc để kích dục nàng. Ở trong lòng hắn, nàng chính là một liệt nữ trinh khiết, cho nên những nam nhân khác muốn chạm vào nàng, quả thực là si tâm vọng tưởng.
Mấy ngày kế tiếp, Khả Hân đều ra ngoài buổi chiều, mãi cho đến hơn 10 giờ tối mới về, có lẽ có kinh nghiệm đêm đầu tiên, cũng sợ ở bên ngoài mình có nguy hiểm, cho nên lúc trở về tuy rằng nàng say khắm, ý thức vẫn tương đối thanh tỉnh, chỉ là nghiện hút thuốc và uống rượu càng lúc càng lớn, không phải Tư Kiến không có khuyên nàng, nhưng sau khi khuyên đổi lại là đôi mắt lạnh lùng của nàng.
Khả Hân không có làm ầm lên, mỗi khi Tư Kiến muốn cướp đi thuốc lá và rượu trong tay nàng, nàng đều dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn hắn, thường thì hắn thua và trả lại thuốc lá và rượu cho nàng. Có lẽ đây là phương thức để nàng làm tê liệt bản thân, có thể sau một thời, nàng cũng sẽ từ từ hồi phục lại, đến lúc đó cũng sẽ không nghiện thuốc lá và rượu nữa, bởi vì hắn nhìn ra, mỗi lần nàng hút thuốc và uống rượu, biểu tình đều là thống khổ, nàng đang làm tê liệt bản thân và tự trừng phạt mình.
“Nếu có thể, nàng đừng ra ngoài hôm nay, tôi có chuyện phải ra ngoài một chút, đêm nay sẽ không về. Sáng mai tôi trở lại…”
Lại qua một tháng, mỗi buổi sáng Tư Kiến đều thuyết phục Khả Hân, trong biểu tình tràn đầy bất lực. Một tháng này nàng đã tra tấn hắn đủ điều, làm cho hắn ở nhà lo lắng mỗi ngày, lại không cho phép hắn đi theo. Một tháng này nàng đi đâu, nó cũng không biết, nó đã hỏi nàng, nhưng nàng không để ý tới hắn. Có thể nàng muốn tìm lại ký ức của hai chúng tôi, hoặc có thể nàng chỉ đi lang thang trên phố.
Sáng hôm nay, có lẽ Tư Kiến thật sự có việc cần ra ngoài, hắn nói với Khả Hân, thậm chí còn cầu xin nàng, hy vọng nàng đừng ra ngoài, an tâm ở nhà, sớm nhất là sáng mai hắn sẽ trở về.
Khả Hân vẫn phớt lờ Tư Kiến, sau khi ăn điểm tâm nàng nằm trên giường thẫn thờ, ngón tay còn kẹp điếu thuốc, mắt nhìn ra ngoài cửa sổ.
Tư Kiến đi đến cửa phòng, đứng ở cửa quay đầu lại nhìn Khả Hân, thở dài một hơi, sau đó đóng cửa rời khỏi nhà.
Trong nhà chỉ còn lại một mình Khả Hân. Đây là lần đầu tiên nàng ở nhà một mình sau hai tháng nay, ngoại trừ nàng ra ngoài một mình, có thể nói là một tấc Tư Kiến cũng không rời.
Sau khi Tư Kiến ra khỏi cửa, rốt cục Khả Hân cũng có một cái nhìn kỳ lạ trong mắt. Nàng ném tàn thuốc trong tay, nhìn vị trí camera giám sát trong phòng ngủ. Nàng đã biết vị trí này có một cái camera giám sát, mặt nàng không thay đổi, ánh mắt lạnh lùng nhìn cái camera, không biết đang suy nghĩ cái gì. Qua một hồi lâu, khóe miệng nàng nhếch lên một tia mỉm cười.
Trước kia nụ cười của Khả Hân rất đẹp, hiện tại nụ cười của nàng lại quỷ dị khiến cho người ta lạnh xương sống, giống như là nụ cười của ác ma.
Sau khi mỉm cười với camera, Khả Hân lại đứng dậy rửa mặt và trang điểm. Lần này nàng ăn mặc có chút táo bạo, không còn đoan trang như trước kia, ngược lại mang theo một tia quyến rũ khêu gợi, nàng quay trở lại phòng ngủ thay đổi nội y, bộ nội y này là bộ gợi cảm nhất trong tất cả nội y của nàng, trước kia nàng rất ít khi mặc, tại sao bây giờ lại thay đổi như vậy? Sau khi chuẩn bị xong tất cả, nàng ra khỏi nhà, có vẻ như hôm nay nàng rời nhà sớm hơn.
Trong nhà lại rơi vào im lặng, đến hơn bốn giờ chiều, trong phòng vang lên tiếng mở khóa cửa, không phải khoảng mười giờ tối mới về sao? Bây giờ trở lại là vì Tư Kiến? Hắn vẫn lo chuyện của hắn, trở về sớm để làm gì? Lúc này cánh cửa mở ra…