Nhật Ký Nhận Nuôi Sói Dẫn Vào Nhà – Update Chương 315
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: Nhật Ký Nhận Nuôi Sói Dẫn Vào Nhà – Update Chương 315
Tác Giả: tình dục và tình cảm
Thể Loại: đàn bà dâm, mẹ kế, ngoại tình
Lượt Xem: 8741 Lượt Xem
Chương 262
Nửa đêm Khả Hân trằn trọc, ngủ không được yên giấc cho lắm, trong giấc ngủ không biết lẩm bẩm cái gì, hơn nữa có đôi khi gắt gao ôm chặt chăn vào ngực, thỉnh thoảng tay chân khẽ run vài cái, mày cau chặt không biết nói cái gì trong lúc ngủ. Xem ra nàng ngủ không ngon, không biết gặp phải ác mộng gì, có lẽ trong giấc ngủ lại cùng Tư Kiến triền miên, hoặc là nghĩ đến chuyện sau khi tôi về nhà sẽ phát hiện hai người…
Đến sáng hôm sau, Khả Hân lại bị đồng hồ báo thức đánh thức. Sau khi tỉnh dậy nàng ngồi dậy, lắc đầu thật mạnh vài lần, tựa hồ như đầu óc mơ màng choáng váng, mơ mộng cả đêm, làm cho đầu óc nàng hoàn toàn không có yên nghỉ đầy đủ.
Sau khi đứng lên, Khả Hân đi rửa mặt. Ra khỏi nhà tắm, sắc mặt nàng hơi có chút huyết sắc, đầu óc cũng trở nên minh mẫn hơn. Nàng đi vào nhà bếp, lúc đi ngang cửa phòng Tư Kiến, kề sát lỗ tai lắng nghe, sau cửa truyền đến tiếng ngáy rất lớn, tối hôm qua thằng nhóc này không biết có phải cố ý hay không, cũng không có đóng cửa phòng.
Cửa phòng lưu lại một khe hở lớn, vốn dĩ Khả Hân chỉ dừng lại một chút, nhưng sau khi nghe tiếng ngáy, nàng nhìn qua khe cửa. Nàng thấy một màn làm cho nàng nheo mắt lại, mí mắt chóp vài cái, sau đó nàng hít sâu một hơi, nhẹ đưa tay đóng cửa phòng lại.
“Kẹt…” Cửa phòng đóng lại. Thằng nhóc Tư Kiến vẫn chưa tỉnh dậy.
Vừa rồi Khả Hân đã thấy cái gì mà làm cho nàng đang bình tĩnh, mắt lóe lên một tia phấn khích? Đó là bởi vì thằng nhóc Tư Kiến đang ngủ trần truồng, hơn nữa còn cố ý không đóng cửa phòng, có lẽ hắn mong sáng nay nàng sẽ nhìn thấy sự cương cứng buổi sáng của dương vật khổng lồ đứng sừng sững hướng lên trần nhà qua khe cửa.
Nếu là trước kia, nhất định Khả Hân sẽ kinh ngạc và sợ hãi, ít nhất sẽ hoảng hốt, nhưng biểu hiện của nàng hôm nay so với trước kia bình tĩnh hơn rất nhiều. Có lẽ đối với dương vật của Tư Kiến, nàng không còn xa lạ gì nữa, ít nhất cơ thể nàng đã chấp nhận và yêu nó rất nhiều.
Trước khi đi Khả Hân chuẩn bị điểm tâm cho Tư Kiến, sau đó điều chỉnh đồ của mình rồi rời nhà. Sau nàng khi rời đi chưa đầy nửa tiếng, hắn thức dậy và vươn vai, tối hôm qua hắn ngủ rất ngon, thần thanh khí sảng.
Khi Tư Kiến nhìn thấy điểm tâm Khả Hân đã chuẩn bị cho hắn, trong mắt hắn lộ ra một tia đắc ý, hiện tại hết thảy mọi diễn biến đều nằm trong tầm kiểm soát của hắn, làm cho hắn rất hài lòng. Tối hôm qua hắn cố ý ngủ khỏa thân, để coi phản ứng của nàng có thay đổi không. Hắn mở video giám sát ra, nhìn thấy cảnh buổi sáng của nàng, hắn xem xong, mỉm cười vươn vai một cái, sau đó lấy usb và ổ cứng di động ra, một lần nữa chỉnh sửa đoạn video sáng sớm của nàng nhìn dương vật của hắn.
Sau khi làm xong những chuyện này, cũng đã hơn 9:00 sáng, hắn nhìn đồng hồ rồi rời khỏi nhà, toàn bộ căn nhà lâm vào yên lặng.
Thời gian trôi qua, tôi tăng tốc độ phát video, đến 12:00 trưa, Tư Kiến cũng chưa về. Lúc đầu, tôi nghĩ có thể hắn ra ngoài mua nguyên liệu để chuẩn bị bữa cơm trưa cho Khả Hân, nhưng qua giắc trưa cũng không thấy hắn về, hắn đang làm gì? Chẳng lẽ đi đặt đồ ăn mang đi cho nàng? Hay làm cái gì khác? Chẳng lẽ hắn lại đi bồi nàng? Giống như hôm qua?
Bộ não của tôi không thể không hình dung rất nhiều cảnh, hai người ở trường học nhị túc song cư. Hơn nữa đã qua bốn năm, tôi đã quên Khả Hân làm ở trong phòng thí nghiệm trường học, rất nhàn nhã, có phải là lúc được rãnh không? Tôi thực sự không nhớ. Tôi chỉ nhớ nàng ở phòng thí nghiệm rất ít khi bị ai quấy rầy, học sinh đến phòng thí nghiệm đều được lên lịch trước, mỗi ngày chỉ có một hai tiết học, không nhiều lắm, đại bộ phận thời gian là nàng ghi chép, công tác bảo trì thiết bị v.v.
Vì vậy hai người có thể ở văn phòng thí nghiệm trong trường hay không, trong thời gian khi không có ai làm phiền, khóa cửa phòng thí nghiệm, sau đó… Một cảnh tượng hiện ra trong đầu tôi: Trên người Khả Hân còn mặc cái áo khoác thí nghiệm màu trắng, chẳng qua bên trong nàng không mặc gì, nằm sấp trên bàn thí nghiệm, mông vểnh lên, cái áo khoác được vén lên đến eo, cặp mông tròn đầy đặn lộ ra không khí, phía sau có một người đàn ông da ngăm đen cường tráng, cái háng trần trụi lông đen không ngừng va vào mông nàng, nhấc lên từng đợt sóng thịch mông. Mà ở cái khe thần bí mê người nhất ở giữa mông, một cây dương vật tráng kiện bao quanh bởi những đường gân xanh không ngừng ra vào ra vào, bộ phận sinh dục của hai người va vào nhau và quyện vào nhau phát ra tiếng dâm thủy ríu rít dâm dục…
Tôi lắc lắc đầu, dùng tay xoa xoa huyệt thái dương, trong video thời gian càng lúc càng gần đến lúc tôi về nhà, chắc tôi cũng sắp xem xong những video này rồi. Tôi nghĩ giai đoạn khó chịu nhất đã trôi qua. Những gì ở cuối video chẳng qua chỉ là những cảnh lặp đi lặp lại, trong lòng tôi sẽ cảm thấy dễ chịu hơn.
Thật không ngờ, đoạn cuối video lại khiến cho tôi thấy khó chịu và nghẹn khuất nhất, hai người lại có rất nhiều thời gian vắng nhà, vậy tôi hoàn toàn không thể đoán được hai người đã làm chuyện gì, ở đâu? Hai người có ở bên nhau không?
Loại tình huống này làm cho tôi không nhìn thấy, không nghe được, không đoán được, làm cho tôi có chút phát cuồng lúc này, hết cách thôi, cũng đành phải tìm đáp án sau. Có lẽ tôi có thể từ trong miệng Khả Hân mà biết, nếu như không gặp lại nàng, những đoạn thời gian này sẽ trở thành bí ẩn vĩnh viễn, cho dù tôi có trở về bên cạnh Lãnh Băng Sương, tôi biết những bí ẩn này sẽ như ác mộng ám ảnh tôi cả đời?
Video lại tiến hành nhanh chóng, mắt tôi nhìn chằm chằm màn hình và tôi đang xoa xoa qua lại góc huyệt thái dương. Bây giờ tôi chỉ hy vọng sớm xem xong tất cả video, hiểu rõ toàn bộ sự thật, sau đó mới quyết định có đi tìm hiểu tình trạng hiện tại của hai người không.
Trong lòng tôi còn ôm một tia ảo tưởng, Khả Hân có nổi khổ tâm. Giống như câu nàng nói mấy năm trước khi nàng cản xe tôi: “không phải như anh nghĩ đâu”, câu nói đó vẫn luôn vang vọng trong đầu tôi, khiến cho tôi vẫn không bỏ nàng được. Đương nhiên còn có tình yêu tôi dành cho nàng, tình yêu không thể thay thế, tuy rằng nói như vậy đối với Lãnh Băng Sương rất không công bằng.
Bây giờ đã xảy ra tình huống ngoài ý muốn, giống như bây giờ hai người không có ở nhà, tôi nên hiểu như thế nào đây? Có lẽ sau khi xem xong video, ngược lại sẽ xuất hiện thêm nhiều vấn đề khiến cho tôi càng khó đưa ra lựa chọn hơn, “tình yêu” hai từ đơn giản, có lẽ nửa đời trước của tôi sẽ phải vướng vào hai từ này.
Khi tôi nhìn thấy Khả Hân bị Tư Kiến dùng thuốc khống chế, trong lòng tôi đã có ý nghĩ tha thứ cho nàng, lúc đó trong lòng tôi đau đớn và cảm giác tội lỗi trào ra, lúc đó thậm chí tôi còn muốn cầm điện thoại gọi cho nàng.
Nhưng khi xem video cuối cùng, đặc biệt là khi Khả Hân làm tình với Tư Kiến trong phòng ngủ của chúng tôi và nhìn ảnh cưới của chúng tôi mà đạt cao trào… Tất cả những sự nhiệt tình của tôi trong nháy mắt đã bị dập tắt, nó đã thay đổi quan điểm của tôi về nàng.
Lúc này tôi tựa như bị người ta ném lên không, bay trên không trung cảm nhận được cảm giác bay lượn, rồi lại rơi xuống đất, sau đó lại bị người ta tung lên, lại rơi xuống. Lúc vui, lúc đau, để tôi lang thang qua lại giữa hai cảm xúc.
Tôi xoa xoa mặt, không suy nghĩ lung tung nữa, bây giờ nếu đã trở lại, tôi sẽ giải quyết triệt để những chuyện này, nếu như cuối cùng phải nói lời vĩnh biệt với Khả Hân, tôi sẽ triệt để quyết biệt để cho mình không có vướng bận trở về bên Lãnh Băng Sương, cùng nàng dắt tay nhau đi phần còn lại của cuộc đời tôi.
Tôi không thể cho nàng tiền, tôi không thể cung cấp cho nàng quyền, nhưng tôi có thể cho nàng tất cả tình yêu của tôi, bây giờ còn một sợi dây ràng buộc tình cảm với Khả Hân, tôi chỉ có thể cho nàng một phần tình yêu, điều này là không công bằng cho nàng.
Mắt tôi tiếp tục nhìn màn hình, lúc này trong màn hình sắp qua 6:00 tối, trước kia lúc này Khả Hân đã tan sở về nhà, nhưng bây giờ nàng vẫn chưa về, hơn nữa từ 9:00 sáng sau khi rời khỏi nhà Tư Kiến vẫn chưa trở về, căn nhà trống rỗng không một bóng người, cho đến khi trở nên tối đen bởi vì không bật đèn.
Video lại tua nhanh, đến 8:00 tối, không có ai về, 9 giờ tối, cũng không, 10 giờ tối… Mãi cho đến sáng hôm sau, hai người vẫn không trở về, hai người đã qua đêm ở bên ngoài!
Tôi hiểu rõ Khả Hân, sau khi kết hôn với tôi, số lần nàng đi chơi đêm có thể đếm trên đầu ngón tay, lúc này thế mà nàng còn chưa về nhà. Nàng đã đi đâu? Có phải là ở cùng Tư Kiến không? Hai người đã mướn khách sạn? Hay là vì để tránh hắn, mà nàng qua đêm trong phòng nghỉ của trường? Hay là nói nàng đã bỏ nhà đi và hắn đang đi tìm? Tôi không khỏi lại điều chỉnh tốc độ video tăng nhanh gấp bội, thời gian video còn đang tiến nhanh, tôi đã bất chấp, mắt nhìn chằm chằm vào màn hình…