Nhật Ký Nhận Nuôi Sói Dẫn Vào Nhà – Update Chương 315

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Nhật Ký Nhận Nuôi Sói Dẫn Vào Nhà – Update Chương 315

Lượt Xem: 8592 Lượt Xem

Chương 248​
Sau khi ăn xong điểm tâm mà tùy tùng đã chuẩn bị cho tôi, tôi giải tán tất cả tùy tùng, tôi ngồi lại trên ghế bật cái laptop và tiếp tục xem video mà tôi chưa xem hết tối hôm qua.

Hai người trong video vẫn còn đang ngủ say, tối hôm qua làm tình tiêu hao hết sinh lực của hai người, hai người giống như bùn chồng lên nhau, ôm lấy nhau mà ngủ.

Thời gian trôi qua từng phút, sắc trời cũng dần dần sáng lên, ánh mặt trời xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, chiếu lên người trần truồng của hai người, màn hình trong phòng càng thêm rõ ràng, nhất là ngọc thể Khả Hân, ánh mặt trời chiếu lên, phản chiếu lại như tỏa ra ánh sáng thần thánh.

Hai người đã thay đổi tư thế trong giấc ngủ và bây giờ họ đang ôm nhau mặt đối mặt, trong giấc ngủ có lẽ Khả Hân coi Tư Kiến là tôi, như thể tối hôm qua ân ái là cùng chồng của mình, trong giấc ngủ không chỉ một lần nàng lộ ra nụ cười, nụ cười hạnh phúc, nụ cười thỏa mãn, chỉ là không biết sau khi nàng tỉnh dậy nàng sẽ có phản ứng gì.

“Hừm…” Khả Hân phát ra một tiếng ngáy ngủ, từ từ thức dậy. Nàng không thức dậy một cách tự nhiên mà bị đánh thức bởi tiếng chuông, mỗi buổi sáng nàng đều dùng điện thoại di động đặt đồng hồ báo thức, chẳng qua lúc này điện thoại di động của nàng đang đặt ở phòng ngủ của chúng tôi. Tuy rằng cách nhau tương đối xa, nhưng cửa hai phòng ngủ không đóng, cho nên sau khi đồng hồ báo thức vang lên nhiều lần, rốt cục nàng cũng từ từ thức dậy. Nàng rất mệt, nếu như không có đồng hồ báo thức, nhất định nàng sẽ ngủ quên.

Sau khi hàng mi dài của Kha Hân khẽ rung một lúc, đôi mắt xinh đẹp mê người của nàng từ từ mở ra, nàng còn mang theo nụ cười thỏa mãn. Đập vào mắt nàng quả thật là khuôn mặt của một người đàn ông, cũng làm cho nàng vô cùng quen thuộc, nàng hạnh phúc nở nụ cười, theo thói quen muốn hôn lên môi người đàn ông trước mặt.

Trước kia khi chúng tôi ngủ cùng nhau, chỉ cần hai chúng tôi mặt đối mặt ngủ và nàng thức dậy trước, nàng thường đánh thức tôi bằng một nụ hôn sâu. Lúc này khẳng định Khả Hân không có phản ứng kịp, coi Tư Kiến là tôi, là một người đàn ông quen thuộc, nhưng người lại không giống nhau.

“ÁÁÁ…” Khi miệng Khả Hân muốn hôn lên môi Tư Kiến, rốt cục nàng tỉnh táo lại, phát ra một tiếng thét chói tai, lần này khác với đêm hôm trước. Đêm trước nàng còn có thể bảo trì bình tĩnh và ổn định, lúc này nàng lại phát ra tiếng hét sợ hãi, có ngoài ý muốn, có khủng hoảng, có bàng hoàng còn mang theo sự tuyệt vọng.

Tiếng thét chói tai này vào buổi sáng yên tĩnh thật vang dội, lực xuyên thấu cực mạnh, Tư Kiến cách Khả Hân gần như vậy trước tiên bị kinh sợ, hắn vốn còn đang ngủ say, trong nháy mắt ngồi dậy dùng hai tay bịt lỗ tai, có lẽ tiếng thét chói tai vừa rồi thiếu chút nữa đã đâm thủng màng nhĩ của hắn.

“Chát…” Hắn mở mắt ra, quay đầu sững sờ nhìn Khả Hân, vốn hắn đang ngủ ngon lành thì đột nhiên tỉnh dậy, còn chưa có tỉnh táo lắm, đột nhiên bị một cái tát mạnh vào má, cơn đau rát nóng bỏng trên mặt khiến cho hắn tỉnh táo ngay lập tức.

Tư Kiến nhìn thấy một dung nhan tú lệ, bởi vì không có trang điểm trên mặt nên mộc mạc, thế mà khuôn mặt mộc mạc vẫn không che được dung nhan động lòng người kia. Chẳng qua khuôn mặt xinh đẹp lúc này vặn vẹo còn mang theo phẫn nộ, không ngừng rơi lệ.

Đây có phải là Khả Hân không? Người mẹ mà mình mê luyến nhất, tại sao lại đánh mình? Có lẽ Tư Kiến đã bị Khả Hân làm cho mê mẩn, trong lúc nhất thời không có phản ứng, hắn cúi đầu nhìn xuống cơ thể trần truồng của nàng, bộ ngực đầy đặn và săn chắc không ngừng phập phồng lên xuống kịch liệt. Lúc này hắn mới nhớ tới tối hôm qua hai người điên cuồng quan hệ tình dục.

“Ngươi, đồ cầm thú, súc sinh!” Thanh âm nghiến răng truyền ra, giọng nói vô cùng lạnh lùng. Lúc này Khả Hân cố nén nước mắt của mình không chảy xuống, nhưng nước mắt lại không ngừng rơi xuống ga giường, hòa lẫn với dịch tình mà hai người lưu lại tối hôm qua.

Khả Hân không quan tâm đến mình đang khỏa thân, nàng chỉ nhìn Tư Kiến với sự căm ghét và tuyệt vọng trong mắt, nếu ánh mắt có thể giết người, nó đã chết không biết bao nhiêu lần rồi.

“Mẹ, mẹ…” Tư Kiến bị tiếng gầm của Khả Hân dọa đến hoảng sợ, không khỏi lên tiếng nói, thanh âm mang theo một tia sợ hãi.

“Đừng gọi ta là mẹ, ta không có đứa con trai như ngươi…” Khả Hân bịt tai và lắc đầu nói.

…”Tại sao để cho ta gặp ngươi? Tại sao ngươi lại trở về? Nếu như ngươi không xuất hiện ở trước mặt ta, những chuyện này sẽ không xảy ra, ta hận ngươi, ta hận ngươi, ta hận ngươi!” Sau khi nói xong, Khả Hân nhào tới người Tư Kiến, hai nắm đấm giống như mưa đập vào lồng ngực trần trụi của hắn, vừa khóc vừa đánh, cảm xúc của nàng đã mất khống chế.

Nghe những lời này của Khả Hân, rốt cục Tư Kiến cũng hiểu được. Không phải nàng thật sự hận hắn, mà là hận chính nàng, nàng vốn đã chuẩn bị kìm ngựa trước bờ vực và vong dương bổ lao, không nghĩ tới tối hôm qua lại một lần nữa phá lời thề của mình, điều này làm cho nàng vốn hối hận không thôi và hoàn toàn tuyệt vọng. Mặc dù nàng không biết chuyện gì đã xảy ra, tối hôm qua nhu cầu của cơ thể khiến cho nàng hiểu được, có lẽ thân thể của nàng đã không thể rời khỏi Tư Kiến, nếu không mình sẽ không mơ mơ màng màng chủ động chạy tới phát sinh quan hệ cùng hắn, hơn nữa đây là lần thứ hai!

Khả Hân không muốn thừa nhận những điều này, nàng không muốn thừa nhận mình là một người phụ nữ dâm đãng, nàng vẫn còn yêu tôi và chỉ yêu một mình tôi, hai lần thực tế làm cho nàng bối rối mê man, khiến cho nàng băn khoăn không biết người nào mới là cái thật của bản thân mình.

Tư Kiến không có phản kháng, tùy ý Khả Hân đấm vào ngực hắn, mặc dù tiếng đập phát ra âm thanh lớn nhưng đối với hắn nó giống như gãi ngứa. Hắn tùy ý nàng phát giận, thời gian trôi qua từng phút, chờ cho nàng đấm mệt, rốt cục nàng không đấm nữa, thân thể mềm nhũn bị hắn kéo vào lòng, gắt gao ôm nàng.

Khả Hân kịch liệt giãy dụa, chỉ là đấm vào ngực Tư Kiến vừa rồi cùng đêm qua làm tình khiến cho nàng toàn thân vô lực, hoàn toàn không tránh khỏi vòng tay hắn, cuối cùng nàng buông bỏ giãy dụa, nằm trong lòng hắn lớn tiếng khóc. Tiếng khóc của nàng thật là đau lòng tê tâm liệt phế, tôi chưa từng nghe nàng khóc như vậy. Cho dù trước kia nàng khóc, cũng chỉ là lặng lẽ rơi lệ, bây giờ nhìn thấy bộ dáng của nàng khóc, lòng tôi đau như dao cắt.

Thời gian trôi qua từng phút, tiếng khóc của Khả Hân càng lúc càng nhỏ dần, cuối cùng cũng im bặt, nức nở trong vòng tay Tư Kiến. Sau khi bình tỉnh lại, lòng bàng hoàng nàng nhớ tới cái gì, từ trong ngực hắn vùng giãy ra, trên mặt lộ ra vẻ vội vàng và bối rối chuẩn bị xuống giường, lúc này nàng mới nhớ tới mình phải đi làm.

“Hôm nay là cuối tuần…” Tư Kiến biết Khả Hân muốn làm gì, không khỏi lên tiếng nhắc nhở, lúc này nàng còn chưa rời khỏi mép giường.

Sau khi nghe hắn nói, thân thể Khả Hân cứng ngắc. Lúc này tôi cũng chú ý tới thời gian quay video, hôm đó đích thật là một ngày cuối tuần.

Khả Hân thế mà quên mất, cái này cũng khó trách, mấy ngày nay tinh thần của nàng vẫn không được tốt lắm.

“Chúng ta… chúng ta nói chuyện được không? Mẹ…” Nhận thấy Khả Hân đã dừng lại, Tư Kiến lên tiếng nói.

Lúc này, tuy Khả Hân chưa đến mép giường nhưng nàng đã vòng qua người của Tư Kiến và ngồi trên giường quay lưng lại với hắn. Hắn nằm nghiêng có thể nhìn thấy tấm lưng ngọc của nàng với vòng eo mảnh khảnh và cặp mông đầy đặn, còn có thể thấy một bên ngực đầy đặn của nàng. Nói xong, nó lén nuốt một ngụm nước bọt, mặc dù đêm qua hắn đã xuất tinh mấy lần nhưng nhìn cơ thể quyến rũ của nàng vẫn khiến cho hắn thèm nhỏ nước miếng, dương vật còn dính dịch tình trên háng lại ngẩng đầu lên và cương cứng một lần nữa. Với việc bổ sung sự cương cứng và kích thích buổi sáng, dương vật đã đạt đến độ cứng đủ để chèn vào.

Sau khi nghe Tư Kiến nói, Khả Hân không trả lời, cũng không xuống giường, ngồi yên ở đó, chứng tỏ nàng đã đáp ứng yêu cầu của hắn.

“Mẹ, sự tình đã xảy ra rồi, mẹ đừng quá tự trách, trách nhiệm không ở mẹ, mà là thuộc về con, nếu con có thể khống chế được bản thân mình… Không, nếu con không có trở về thì bây giờ không có chuyện gì xảy ra, nếu con cứ ở lại nước ngoài, thì… cũng không phải buồn và tự trách mình vì chuyện này, cho nên mẹ tát con là đúng, trong lòng con tuyệt đối không trách mẹ. Chỉ là sự tình đã xảy ra rồi, hối hận cũng vô ích, mẹ yên tâm đi, chỉ có hai chúng ta biết, con tuyệt đối sẽ không nói ra, con thề…” Thái độ của Tư Kiến thành khẩn nói với Khả Hân, hơn nữa còn đưa ra một lời hứa.

“Ngươi nói như vậy là muốn cho ta xấu hổ? Hai lần đều là do ta chủ động, ta cũng không biết mình bị sao nữa, ta như bị ma nhập, như thể trúng ma chú, giống như bị người khống chế, ta cũng không biết đây là chuyện gì… Có lẽ trong suy nghĩ của ngươi, ta là một người phụ nữ dâm đãng không biết xấu hổ, phải không? Ta thật sự không biết nên đối mặt với bố ngươi như thế nào. Là chồng ta, nhưng ta không còn mặt mũi để sống trên đời này nữa…” Khả Hân vừa nói vừa lau nước mắt, nàng nói đến cuối trong giọng nói mang theo tuyệt vọng, đây cũng không phải là nói không.

Câu cuối cùng của Khả Hân khiến cho Tư Kiến sinh lòng sợ hãi, có lẽ hắn cho rằng mình đã làm quá đáng, quá mức nóng vội. Hắn vội vàng lao tới, ôm chặt nàng từ phía sau và vô tình nắm lấy hai vú của nàng!…