Nhật Ký Nhận Nuôi Sói Dẫn Vào Nhà – Update Chương 315

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Nhật Ký Nhận Nuôi Sói Dẫn Vào Nhà – Update Chương 315

Lượt Xem: 8499 Lượt Xem

Chương 242​
Tư Kiến chần chờ một chút rồi đi theo Khả Hân tới bàn ăn, hai người ngồi trên bàn bắt đầu ăn cơm. Hai người rất ăn ý cúi đầu, không có chính diện nhìn đối phương, ánh mắt của hai người thỉnh thoảng đều nhìn lén đối phương. Hiện tại hai người cũng không dám mở miệng nói chuyện trước, như thể họ đang trò chuyện thầm lặng với nhau.

Trong ngày hôm nay, trong lòng hai người khẳng định là đã nghĩ rất nhiều giải pháp cho chuyện này, từ trong giám sát tôi lại nhìn không ra. Lúc này im lặng còn hơn lên tiếng, nói cách khác đối với việc này không đề cập đến là giải pháp tốt nhất, làm bộ như cái gì cũng chưa từng xảy ra.

Tư Kiến nghỉ như thế, có thể Khả Hân cũng nghỉ như thế, chẳng qua giữa hai hàng lông mày của cô mang theo một chút vướng mắc, có lẽ cô đang suy nghĩ đến vấn đề tâm lý của hắn và hậu quả của chuyện này, còn có cảm giác tội lỗi đối với tôi.

“Tư Kiến, chuyện tối hôm qua…” Sau khi đấu tranh một lúc lâu, Khả Hân vẫn lên tiếng và chủ động phá vỡ sự im lặng, chẳng qua lời vừa nói ra miệng đã ngập ngừng ngay.

“Xin lỗi…” Khả Hân đấu tranh một lúc lâu, cuối cùng chỉ nói ra hai chữ này.

“Tối hôm qua con cũng không nhớ rõ chuyện gì…” Tư Kiến nghe Khả Hân xin lỗi, động tác ăn cơm dừng lại một chút, cuối cùng miệng nhai cơm hàm hồ nói một cách mơ hồ, biểu tình rất bình tĩnh, thật là một chiêu lạt mềm buộc chặt.

“Là mẹ không tốt, mẹ không biết nên giải thích chuyện tối hôm qua với con như thế nào… Chỉ hy vọng con đừng suy nghĩ nhiều… Ài…” Khả Hân nói với thái độ rất mâu thuẫn, chỉ là cô không biết làm thế nào để giải thích những gì đã xảy ra.

Mặc dù Khả Hân nói đứt quãng, hàm hồ, nhưng tôi vẫn hiểu được ý của cô, ý của cô là nói Tư Kiến đừng suy nghĩ lung tung, không phải cô có tình cảm với hắn, đó chỉ là chuyện ngoài ý muốn, để hắn không có suy nghĩ lệch lạc quanh co, về sau hai người vẫn duy trì quan hệ mẹ con bình thường. Nói trắng ra là không hy vọng tai nạn này thay đổi quan hệ giữa hai người, coi như là một đêm mộng tình, hơn nữa sự tình không thể tiết lộ cho bất cứ ai, thứ nhất là chồng cô…

“Con hiểu được ý của mẹ. Từ bốn năm trước khi con rời khỏi nhà con đã không còn hy vọng, bây giờ con cũng không thể đạt được điều con muốn nhất. Đêm qua… coi như con là công cụ thủ dâm của mẹ đi, không, phải nói là đồ dùng…” Sau khi Tư Kiến nghe Khả Hân nói, lộ ra bộ dáng cố nén thương tâm, có lẽ có yếu tố tình cảm thực sự trong đó, hắn vừa cảm thương vừa nói, ai nhìn thấy bộ dáng của hắn đều cảm thấy hắn đáng thương và sẽ không chịu đựng được, đau lòng cho hắn và thương hắn không thôi. Lúc này cảm giác tội lỗi bên trong cô thậm chí còn nghiêm trọng hơn.

“Tư Kiến, nhìn bộ dáng này của con, mẹ thật sự hối hận muốn chết, mẹ không biết rốt cuộc là tại sao? Giống như là một giấc mộng, hiện tại mẹ rất muốn chết….” Sau khi Khả Hân nghe Tư Kiến nói, cũng không cách nào bảo trì trấn định, che mặt và bắt đầu khóc, vừa khóc vừa thút thít nói.

Khi Tư Kiến nhìn thấy Khả Hân khóc, trên mặt hiện lên một tia đau lòng và không đành lòng, hắn nghiến răng kìm nén, hiện tại không phải là lúc hắn mềm lòng.

“Mẹ suy nghĩ nhiều rồi, tối hôm qua không phải lỗi của một mình mẹ, con cũng có lỗi, dù sao…” Thanh âm Tư Kiến nhẹ đi không ít, trong giọng nói mang theo thương cảm. Biết được chân tướng tôi cảm thấy được lời nói của hắn là dối trá, nhưng trong tai Khả Hân thì lại khác.

“Hiện tại mẹ lo lắng nhất là làm thương tổn con, dù sao con còn trẻ, hơn nữa còn đang trưởng thành, nếu như sau này ảnh hưởng đến tâm lý của con, mẹ làm sao có thể đối đầu với con và bố con?” Sau khi nghe Tư Kiến nói, Khả Hân đã bớt khóc, nhưng vẫn rất thương tâm.

“Không, mẹ, con đã trưởng thành, có vài chuyện cũng hiểu được, dù sao bố ở bên ngoài quanh năm. Hơn nữa, sớm muộn gì con cũng phải đi, mẹ yên tâm, chuyện này con sẽ không nói với bố, mẹ không nói, con không nói, ông ta tuyệt đối sẽ không biết. Sau khi con đi rồi, không biết khi nào mới có thể trở về, vĩnh viễn sẽ không có người thứ ba biết bí mật này, hơn nữa con sẽ không lấy chuyện này để yêu cầu bắt buộc mẹ cái gì, con đã trưởng thành, không còn là hài tử bốn năm trước. Bất quá, cho dù con trưởng thành như thế nào, cho dù con có già đi, có một số cảm xúc vĩnh viễn sẽ không bao giờ thay đổi…” Hắn nói rất nhiều, lúc nói xong câu cuối cùng, tiếng khóc của Khả Hân cũng đình chỉ, cô buông tay, nước mắt lưng tròng nhìn hắn, phát hiện lúc này hắn đang nhìn cô trìu mến.

Khả Hân vội vàng cúi đầu, sắc mặt hơi ửng hồng, có những điều Tư Kiến nói sẽ vĩnh viễn không bao giờ thay đổi. Tôi có thể nghĩ được, tự nhiên cô cũng nghĩ được, đó là tình yêu hắn dành cho cô, loại tình yêu cấm kỵ này vĩnh viễn cũng sẽ không thay đổi.

“Tư Kiến, con sẽ có một tương lai xán lạn, trong tương lai con sẽ có một gia đình hạnh phúc, chuyện tối hôm qua coi như là một giấc mộng đi, con nên tự ngẫm lại.” Khả Hân bị Tư Kiến nhìn mà mặt đỏ tai hồng, sự khẩn trương và thẹn thùng hiện rõ trên mặt. Nhìn bộ dáng này của cô, tôi có một loại cảm giác, trải qua nhiều ngày ở chung như vậy, dưới sự ngoan hiền chiều chuộng châm sóc không ngừng của hắn đối với cô và đêm hôm qua hai người giao cấu, hình bóng của Tư Kiến đã lưu lại ấn tượng thật sâu trong lòng cô, tuy rằng ấn tượng vào thời điểm này còn rất nông.

“Mẹ yên tâm đi, chỉ cần mẹ không nói, con không nói, bố sẽ không biết. Sau khi bố về, con sẽ ra nước ngoài, sau này không biết khi nào trở lại, cũng có thể… điều này có thể tránh được cho mẹ khỏi bối rối, cũng có thể làm cho con… làm cho con cảm thấy dễ chịu hơn….” Lúc này Tư Kiến thay đổi bộ mặt, trìu mến nhìn Khả Hân. Được một thanh niên đã trưởng thành tỏ tình, trong mắt Khả Hân hiện lên một tia bối rối, tuy rằng hắn còn chưa trưởng thành hoàn toàn, nhưng dáng người đã vạm vỡ, khuôn mặt tuấn tú, tràn đầy nam tính và vốn liếng hùng hậu khiến cho nữ nhân mê luyến, bất kỳ một nữ nhân nào cũng không thể ngăn cản mị lực của hắn. Trong lúc nhất thời tấc loạn, cô không biết nên nói cái gì.

“Mẹ có thể để con ôm mẹ một chút được không? Con hứa sẽ không làm bất cứ điều gì khác…” Tư Kiến đặt bát đũa xuống, nói với Khả Hân, người vốn đang có tâm trạng rất phức tạp.

Sau khi nghe Tư Kiến nói, thân thể Khả Hân run lên một chút, nhưng vẫn nhẹ gật gật đầu, dù sao thì hắn cũng sắp rời đi, từ ý tứ của hắn nói sau này có thể sẽ không trở về cũng không chừng, tuy rằng những lời này mang theo tính cách giả dối rõ ràng, nhưng lại rất tình cảm.

Tư Kiến đứng dậy ôm Khả Hân, cô đang ngồi trên ghế, úp mặt vào bụng của hắn. Hắn ôm đầu cô vuốt tóc, mà tựa hồ như cô ngửi được mùi vị quen thuộc trên người hắn, mùi quen thuộc đó không gì khác hơn là mùi sex của hai người mà hắn không muốn rửa ban ngày, làm cho cô rất khẩn trương, cơ thể căng thẳng và tay hơi run.

Thời gian trôi qua từng phút, như chìm vào tĩnh lặng. Qua hai phút sau, hắn buông đầu Khả Hân ra, sau đó xoay người đi vào phòng ngủ mà không quay đầu lại, bóng lưng rất tiêu sái, hơn nữa còn mang theo một ít cô đơn, bất quá những điều này đều là từ góc độ của cô nhìn.

Trong video giám sát, tôi nhìn thấy tình cảnh không giống nhau, khóe miệng của Tư Kiến lộ ra nụ cười đắc ý, tựa hồ như đối với biểu hiện vừa rồi của mình tương đối hài lòng.

“Kẹt…” Cửa phòng lại đóng lại, Tư Kiến trở lại phòng của mình, còn Khả Hân ngồi ở trên bàn ăn, nhìn đồ ăn thừa trên bàn, vẻ mặt ảm đạm, khóe mắt vốn đã khô bây giờ lại ướt trở lại.

Lúc này trải qua đoạn phim vừa rồi, tôi không biết tại sao Khả Hân lại khóc, vì chồng mà khóc? Hay khóc cho chính mình? Cũng có thể vì Tư Kiến mà khóc, hắn nói không lâu sau hắn sẽ đi, sự bất đắc dĩ trong mắt cô ấy quá rõ ràng, đối với lời nói của hắn cô không chút nghi ngờ, khi hắn vừa mới về nhà hắn đã nói sẽ ở nhà không lâu.

Sau khi Khả Hân ngồi yên lặng một lúc lâu, cô bắt đầu dọn bàn ăn, rất yên tĩnh, trên mặt vẫn còn đọng nước mắt. Sau khi thu dọn xong, cô vào phòng ngủ thay váy ngủ rồi vào nhà tắm, bắt đầu rửa sạch những vết tích còn lại của đêm qua, khi cô cởi quần lót ra, tôi thấy một cái băng vệ sinh trên háng, chẳng lẽ kỳ kinh nguyệt của cô đã đến? Nếu như đến kỳ kinh nguyệt thì quá tốt, ít nhất có thể tránh được rắc rối sau khi hai người phát sinh quan hệ. Chỉ là kỳ kinh nguyệt này nếu đến sớm một ngày thì tốt biết bao, như vậy tối hôm qua có phải sẽ không phát sinh một màn kia hay không?

Bất quá khi cô lấy băng vệ sinh ra khỏi háng, tôi phát hiện giữa băng vệ sinh không có kinh huyết, vẫn trắng, có một vết ướt ở giữa màu trắng, phía trên có rất nhiều thứ giống như chất nhờn, đó là những đốm tinh dịch, mà những đốm tinh dịch kia nhất định là của hắn.

Tối hôm qua hắn đã xuất rất nhiều tinh dịch vào sâu trong âm đạo của Khả Hân, tuy rằng cô đã tắm rửa sạch sẽ trước khi ra khỏi nhà, nhưng cả ngày hôm đó rất nhiều tinh dịch vẫn chảy ra từ sâu trong tử cung của cô. Trong lúc đi làm, cô đắp băng vệ sinh, phòng ngừa tinh dịch chảy ra làm ướt cái quần lót.

Không biết Khả Hân đã thay bao nhiêu băng vệ sinh trong ngày!…