Nhật Ký Nhận Nuôi Sói Dẫn Vào Nhà – Update Chương 315

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Nhật Ký Nhận Nuôi Sói Dẫn Vào Nhà – Update Chương 315

Lượt Xem: 8375 Lượt Xem

Chương 226​
Qua đêm thứ năm, sau khi Khả Hân đi làm, Tư Kiến ngồi trên ghế sofa trong phòng khách, không biết đang suy nghĩ gì. Lúc này hắn rất buồn bực, trải qua mấy ngày thời gian, làm cho hắn càng lúc càng không kiên nhẫn. Đã qua sáu ngày, mỗi ngày hắn đều đưa cơm cho cô, mỗi ngày đều hướng cô hiến dâng sự cần cù, mỗi ngày đều cố gắng dụ dỗ cô bằng cách cho cô thấy cơ thể mình, chẳng qua cô không hề thả lỏng chút nào, hoàn toàn không cho hắn bất kỳ cơ hội nào.

Mặc dù mỗi đêm Khả Hân đều tự an ủi, điều này chứng minh Tư Kiến dụ dỗ không phải là không có hiệu quả, nhưng lý trí của cô vẫn ngăn cản cô, hoàn toàn không để cho cô mất đi khống chế, nhìn thấy những điều này tôi cảm giác rất vui mừng, cô bị gợi lên dục vọng tôi có thể lý giải, tình cảm của hai chúng tôi thật vất vả mới khôi phục, làm cho cô vẫn không muốn tiến thêm một bước.

Dường như Tư Kiến dần dần mất đi kiên nhẫn, lúc ở một mình không yên tâm, có vẻ hơi phiền muộn và tức giận, nhất là tối hôm qua sau khi Khả Hân khóa trái cửa phòng, hắn trở lại phòng ngủ, một quyền hung hăng đánh vào nệm giường. Hành vi này của cô đã khiến cho hắn bị tổn thương hoàn toàn, mà cô lại không biết những chuyện này, cô không có ý thức được việc xúc phạm một kẻ tâm lý biến thái là một chuyện đáng sợ như thế nào.

Ngồi suy nghĩ trên ghế sofa một hồi, tựa hồ như Tư Kiến đã làm ra một quyết định, chẳng qua trong lòng hắn lại do dự. Mấy ngày nay, thỉnh thoảng hắn đều lộ ra bộ dáng do dự, tựa hồ như có một việc khó lựa chọn, chẳng lẽ hắn quyết định dùng sức mạnh với Khả Hân sao? Không thể phủ nhận điều đó, nếu hắn dùng sức mạnh với cô, hắn nhất định sẽ thành công, dù sao hắn cũng đã thành một thanh niên vạm vỡ, về sức mạnh và thể chất, cô hoàn toàn không phải là đối thủ của hắn, cô nam quả nữ ở chung một nhà, cô hoàn toàn không có năng lực để phản kháng.

Nghĩ đến đây, tôi không khỏi lo cho Khả Hân, đối xử với một người phụ nữ, điều quan trọng nhất là lấy được trái tim của cô ấy, nếu Tư Kiến dùng vũ lực, tuy có thể đạt được mục đích nhưng đó không phải là biện pháp tốt nhất. Nhưng ở thời điểm vô kế khả thi, dùng vũ lực là cách duy nhất mà hắn nghỉ ra, chẳng qua hiện tại hắn vô kế khả thi, vì vậy dùng vũ lực là biện pháp cuối cùng của hắn.

Đến giữa trưa, như thường lệ Tư Kiến chuẩn bị một bữa ăn trưa thịnh soạn cho Khả Hân, hắn mang bữa cơm trưa cho cô, trong nhà lại lâm vào yên tĩnh, tôi có thời gian để ngủ, nhưng trong lòng thì đầy lo lắng. Nếu hai người phát sinh quan hệ, đương nhiên tôi không hy vọng hắn dùng vũ lực vì điều đó sẽ làm tổn thương cô, bất luận về thể xác lẫn tinh thần. Tôi cũng hy vọng hắn sẽ dùng bạo lực, bởi vì nếu hắn dùng bạo lực, ít nhất có thể chứng minh rằng cô không có tự nguyện. Tôi lâm vào rối rắm và mâu thuẫn, loại rối rắm và mâu thuẫn này, đại bộ phận cũng tồn tại trên người hai người họ.

Không lâu sau, Tư Kiến trở về. Sau khi trở về hắn thu dọn hộp cơm cách nhiệt, sau đó lại ngồi trên ghế sa lon, chìm trong suy nghĩ.

Thời gian trôi qua từng phút, thời gian Khả Hân tan sở càng lúc càng gần, trong lòng tôi nỗi lo lắng cũng càng lúc càng sâu, tôi thật sự không biết mình có đủ dũng khí để đối mặt với cảnh tượng sau khi tan sở cô sắp gặp phải hay không. Hiện tại điều tôi lo lắng là sau khi cô trở về, ở trong phòng chúng tôi Tư Kiến đã bị mất lý trí trực tiếp ôm cô lên giường của chúng tôi.

Hiện tại cách giờ tan sở của Khả Hân còn chưa tới một tiếng đồng hồ, cuối cùng Tư Kiến cũng đứng dậy khỏi ghế sofa, ngồi trên ghế sofa gần ba tiếng! Sau khi đứng dậy hắn vươn vai một cái nhìn đồng hồ rồi quay lại phòng ngủ của mình.

Lúc này cái laptop của Tư Kiến đã tắt, trong mấy hắn đã chỉnh sửa và lưu tất cả các video trong mấy ngày qua. Mà trong mấy ngày qua, hắn xem video của Khả Hân đặc biệt là những video cô thủ dâm, tuy rằng mỗi lần hắn đều bị trêu chọc đến gần như mất trí, nhưng hắn đều cố gắng khống chế, không có thủ dâm và xuất tinh để giải toả bản thân.

Sau khi Tư Kiến trở lại phòng ngủ, từ dưới gầm giường kéo ra một cái vali, mở rương ra, lấy mấy lọ thuốc để lên giường, những bình thuốc kia có thuốc bột và một ít dược thủy, nói tóm lại đủ loại đan dược đều được sắp xếp chỉnh tề trong một cái hộp, trên những bình thuốc kia đều có mấy chữ tiếng Anh, khoảng cách quá xa chữ viết lại quá nhỏ, tôi hoàn toàn không nhìn rõ trên đó viết cái gì.

Tư Kiến lấy những loại thuốc này và lâm vào trầm tư, những loại thuốc này để làm gì? Hắn về nhà nhiều ngày như vậy mà tôi chưa từng thấy hắn lấy ra, chẳng lẽ là thuốc của hắn uống? Hay là nói thuốc tình dục hoặc là thuốc kích dục gì đó? Chẳng lẽ hắn chuẩn bị đánh thuốc Khả Hân sao? Không phải không có khả năng này, nếu như dùng thuốc, ít nhất so với cường bạo thì tốt hơn một chút, dùng dược vật có thể làm cho cô mất đi lý trí, ít nhất có thể làm cho cô nửa mê nửa tỉnh nửa đẩy vừa nghênh đón vừa cự tuyệt.

Tư Kiến suy nghĩ một hồi, đặt những loại thuốc kia trên giường, rồi cất cái hộp trở lại. Đã có kinh nghiệm ngày đó, hắn suy nghĩ một hồi, đặt hộp thuốc lên bàn học, sau đó cởi quần ra nằm trên giường lần nữa. Chẳng qua hắn không ngủ mà mở to mắt nhìn trần nhà, thỉnh thoảng cúi đầu nhìn dương vật vểnh lên của mình, dương vật rất dài cho nên hắn không cần cúi đầu cũng có thể nhìn thấy đầu rùa. Không biết trong đầu hắn đang nghĩ cái gì, dương vật nhấp nhô lên xuống, như thể nó không ngừng sung huyết.

“Cạch…” Đúng lúc này. Trong phòng khách truyền đến tiếng mở cửa, Tư Kiến quay đầu nhìn cửa phòng rồi vội vàng nhắm mắt lại giả bộ ngủ.

Mấy buổi chiều nay, mỗi lần Khả Hân tan sở, nó đều mặc quần ngủ rộng ngồi trên ghế sofa chờ cô về. Sau khi cô vào cửa liền lấy dép và túi xách cho cô, cùng lúc thể hiện háng của mình không có mặc quần lót, thể hiện hình dạng và độ cong của dương vật đang loay hoay trong đũng quần.

Mấy ngày nay hành vi của Tư Kiến, hoàn toàn không làm cho Khả Hân hoài nghi cái gì, tuy rằng cô biết hắn không có mặc quần lót bên trong quần ngủ, bởi vì bình thường khi ở nhà hắn cũng không muốn mặc quần lót, nhất là quần tam giác, khi dương vật cương lên sự trói buộc của quần lót làm cho hắn rất khó chịu.

Sau khi Khả Hân về đến nhà, cô bật đèn phòng lên, nhìn đôi giày của Tư Kiến ở cửa, cô biết hắn ở nhà, cô nhìn cửa phòng của hắn đang đóng chặt, phỏng đoán hắn mệt và đang ngủ say, Bởi vì có chuyện ngày hôm đó, cô chỉ đơn giản nhìn cửa phòng rồi vào bếp nấu cơm, hoàn toàn không có ý định mở cửa phòng của hắn.

Bất quá lúc đi ngang qua cửa, cô không khỏi nhìn lướt qua, trong mắt hiện lên một tia hồi ức và ngượng ngùng, có lẽ trong lòng cô cũng muốn lén nhìn hắn thêm một lần nữa, chỉ có điều cô không thể mạo hiểm. Nếu lỡ sau khi mở cửa, hắn lại ngủ khỏa thân thì sao? Hắn đang ở trong phòng ngủ, nhận thấy cô không có tiến vào, hắn mở mắt thở dài, cô lại đả kích lòng tự tin của hắn, làm cho hắn cảm giác được có chút thất thố.

Sau khi Khả Hân làm xong bữa ăn tối, cô đến phòng của Tư Kiến và gõ cửa, cô gõ nhiều lần và khí lực không ngừng gia tăng, nhưng không mở cửa phòng để nhìn vào bên trong, cuối cùng hắn chỉ có thể đáp lại một tiếng, mặc quần ngủ đi ra khỏi phòng, cây dương vật đang lắc lư trong háng, hắn đi đến trước bàn ăn.

Khả Hân không nói chuyện với Tư Kiến, một câu cũng không, theo quan hệ giữa cô và hắn càng lúc càng gần, cô rất sẵn lòng nói chuyện với hắn, chẳng qua cô đối với hắn càng lúc càng thân thiết, nhưng đó là tình cảm thân tình không ngừng tăng lên, tuy rằng cũng có những ấm muội và khát vọng ở bên trong, nhưng đều bị cô áp chế xuống.

Mấy đêm nay, mỗi lần Khả Hân thủ dâm lúc cao trào đều mở điện thoại ra xem hình nền điện thoại di động của mình, hình nền điện thoại di động là ảnh chụp chung của chúng tôi, sau khi nhìn qua, thỉnh thoảng sẽ lẩm bẩm: Chồng ơi, chừng nào anh về, chồng mau về đi… Sự mong đợi trong lòng cô và nỗi sợ hãi của cô, bởi vì bản thân cô cũng không dám bảo đảm mọi chuyện sẽ an lành với Tư Kiến, tuy rằng cô đối với mình có lòng tin, nhưng đối với hắn không tin tưởng chút nào, nếu không cô đã không khóa trái cửa mỗi đêm, chính là vì vạn vô nhất thất.

“Mẹ đi tắm trước đi, để con thu dọn…” Sau khi ăn cơm xong, Tư Kiến cướp chén cơm từ trong tay Khả Hân và bảo cô đi tắm trước. Mấy ngày nay hắn đều tán tỉnh cô như vậy.

Khả Hân đáp ứng một tiếng, sau đó quay trở lại phòng ngủ để thay đồ ngủ.

Mặc dù Tư Kiến đang thu dọn bát đĩa, nhưng tựa hồ như hắn có chút lơ đễnh, lúc này nhìn thấy bộ dáng của hắn như vậy, tôi không khỏi lo lắng. Kỳ thật khoảnh khắc hắn từ trong phòng đi ra, tôi vẫn luôn lo lắng, lo hắn đột nhiên sẽ phát cuồng nhào tới người Khả Hân, nhưng cho tới bây giờ, hắn vẫn giữ quy củ, không có xu hướng theo hướng đó, nhưng nhìn thấy hắn do dự lúc này, tôi có chút lo lắng.

“Cạch…” Cô mặc bộ đồ ngủ bảo thủ bước vào nhà tắm và đóng cửa lại.

“Két…” Lại một thanh âm vang lên, sau khi cửa nhà tắm đóng lại, Khả Hân như thường lệ khóa trái cửa từ bên trong…