Nhật Ký Nhận Nuôi Sói Dẫn Vào Nhà – Update Chương 315

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Nhật Ký Nhận Nuôi Sói Dẫn Vào Nhà – Update Chương 315

Lượt Xem: 8591 Lượt Xem

Chương 205​
Xe đang chạy trên đường, lúc này đầu óc tôi rối bời, tôi không quan tâm khi về đến nhà gặp hai người sẽ ra sao, lúc này đầu óc tôi đã thành một khối nhão và trạng thái tinh thần của tôi dường như đã sụp đổ.

Khi tôi lái xe vào chung cư, tôi nhìn thấy chiếc xe Accord màu đen đang tiến về phía mình, đúng là biển số xe đó, hơn nữa từ kính xe phía trước có thể nhìn thấy Tư Kiến đang lái, lúc này hắn vừa lái xe vừa quay đầu qua ghế lái phụ không biết nói cái gì cùng Khả Hân. Mà cô ngồi ở ghế phụ che miệng khóc lóc, không biết có nghe hắn nói hay không.

Bởi vì chiếc xe thuê của tôi có kính xe được dán phim, từ bên ngoài hoàn toàn không nhìn thấy bên trong, nhưng từ trong nhìn rõ bên ngoài cho nên khi hai xe đi lướt qua nhau, Tư Kiến và Khả Hân hoàn toàn không phát hiện ra tôi.

Tại thời điểm hai chiếc xe giao nhau, tôi chợt thấy nhói trong lòng, trái tim tôi có chút khó chịu, tôi biết tại thời điểm hai chiếc xe giao nhau, có lẽ là lần cuối cùng tôi cách gần với Khả Hân như vậy. Nhưng cô lại không biết tôi ở bên cạnh cô, trong khoảnh khắc hai chiếc xe chạy ngang qua, xe Accord của Tư Kiến còn nhường đường cho tôi.

Xem ra hai người về nhà không thấy tôi, cho nên vội vàng đi ra ngoài tìm, hơn nữa xuyên qua kính chiếu hậu nhìn thấy phương hướng xe chạy, tựa hồ như là hướng về công ty của tôi mà đi. Ngẫm lại đối với địa điểm đầu tiên Khả Hân nghĩ tới nhất định là nhà, nếu không có ở nhà địa điểm thứ hai phải là công ty, bất quá cô đã chọn sai thứ tự, nếu như chọn công ty trước, còn có thể tìm thấy tôi, bây giờ vừa vặn đi ngược lại với tôi, có lẽ đây là ý trời.

Tôi dừng xe ở dưới lầu nhích từng bước lên lầu, mở cửa nhà, hơi hám quen thuộc đập vào mặt, cảnh tượng quen thuộc hiện ra. Lần trước cũng vậy, chẳng qua lần này tốt hơn một chút, lần này không phải đụng hai người đang giao cấu ở nhà.

Bật đèn lên tôi thấy trên sàn nhà có mấy dấu chân lộn xộn, là của hai người. Sau khi hai người vào nhà thậm chí ngay cả giày cũng không cởi, cứ như vậy đi tìm bóng dáng tôi ở trong nhà, kết quả đương nhiên là không thu hoạch được gì.

Tôi đi thẳng ra ban công. Đón linh cữu cha mẹ, sau đó một lần nữa tuần tra căn nhà này một lần chót, lần này có lẽ thật sự rời đi luôn. Dưới lớp vải cách nhiệt trong bếp, vẫn còn điểm tâm Khả Hân làm cho tôi buổi sáng.

Nhìn ảnh cưới của chúng tôi, nước mắt tôi đã chảy xuống, tôi thực sự rất buồn. Lần trước khi rời khỏi nhà, bởi vì hai người đang quan hệ tình dục ở nhà, lúc đó bị ảnh hưởng, tâm tôi hoàn toàn không có tĩnh. Bây giờ tôi ở nhà không có người quấy rầy, mọi suy nghĩ từ trong đầu tôi lóe lên, làm cho tất cả cảm xúc trong lòng tôi bộc phát ra, nước mắt chảy vào miệng, chua xót như thế nào. Tôi khóc nức nở, trước kia mình cũng đã từng rơi nước mắt, chỉ là không biết đã bao nhiêu năm tôi không có khóc nức nở như vậy.

Lúc này hai chân tôi như nhũn ra, làm thế nào cũng không nhúc nhích được, thực ra trong lòng tôi không muốn rời khỏi căn nhà này. Lau khô nước mắt, tôi đứng ở cửa nhìn lại nhà mình một lần cuối, đóng cửa chíng tự động khóa trái, ôm linh vị của cha mẹ từ từ xuống lầu, tôi không biết đã ở nhà bao lâu, có lẽ nửa tiếng, có lẽ một giờ.

Khi tôi đi xuống cầu thang, tôi đặt linh vị của cha mẹ tôi trên chiếc xe thuê, lái ra khỏi chung cư. Chỉ là khi tôi vừa lái xe ra khỏi chung cư, tôi lại thấy chiếc xe Accord màu đen kia, lần này chúng tôi cách rất xa, tôi đã rẽ trái và ở kính hậu tôi thấy nó rẽ vào trong chung cư. Xem ra hai người đến công ty tìm không thấy tôi, cho nên lại trở về nhà, dưới tình huống không tìm được tôi, ở nhà chờ là biện pháp tốt nhất.

Tôi lái xe đến trạm xăng, đổ đầy dầu vào xe, sau đó lái xe lên đường. Vô tình tôi đến khu nhà gỗ quen thuộc kia, không ngờ mình lại đi tới đây, có lẽ trong bóng tối tự có định mệnh.

Lúc này tôi chợt nghĩ đến một vấn đề, đó là tôi còn một số việc chưa làm xong, nhà và xe đều đứng tên tôi, toàn bộ số tiền tiết kiệm của gia đình đều do tôi đứng tên. Tôi chỉ muốn bỏ đi, không muốn lấy đi bất cứ thứ gì.

Tôi tìm thấy một dòng in đánh chữ trong khu vực nhà gỗ, soạn thảo một đại lý ủy quyền, sau đó sử dụng chứng minh nhân dân để in một số tài liệu. Sau khi làm xong những việc này tôi có hơi khó xử, nếu bây giờ tôi gửi những thứ này về nhà, tôi sẽ phải đối mặt với hai người, bây giờ tôi đã rời khỏi nhà, tôi không muốn đối mặt với họ nữa. Lúc này tôi nghĩ tới Tứ Hợp viện kia, vừa lúc tôi phối chìa khóa Tứ Hợp viện này, vì thế tôi lái xe đến đó.

Lúc này cửa cổng đã đóng chặt, tôi lấy chìa khóa ra mở cổng lớn, đi vào Tứ Hợp viện. Đây là lần đầu tiên tôi từ chính diện tiến vào trong Tứ Hợp viện này, đi vào đại sảnh, mọi thứ trong nhà đều rất đẹp, giống hệt như trong video, nhìn cái ghế sofa trong phòng khách kia, tưởng tượng cảnh hai người giao cấu cuồng nhiệt trên cái ghế này vài giờ trước, phía trên có lẽ còn lưu lại nhiệt độ cơ thể và ái dịch của Khả Hân.

Nghĩ về điều này, mũi tôi ngửi thấy mùi trong phòng khách, bởi vì cửa ra vào và cửa sổ đóng chặt. Cho nên mùi trong nhà rất lâu cũng không tan, tôi ngửi được mùi rất rõ ràng, đó là mùi nội tiết tố nam, một mùi tanh tanh, là hương vị đặc trưng của tinh dịch nam nhân. Tôi không thấy kết thúc của cuộc làm tình này, vào thời khắc cuối cùng của cuộc làm tình của hai người, tôi đang một mình ở cổng trường học, hồi hộp mong chờ, hy vọng Khả Hân sẽ đến gặp tôi đúng giờ, nhưng cô lại kéo dài thời gian, phớt lờ yêu cầu của tôi, ở đây cùng Tư Kiến tiếp tục quan hệ tình dục.

Ngửi thấy mùi tinh dịch tanh tanh trong không khí, tôi có thể tưởng tượng được Tư Kiến cuối cùng đã xuất tinh trong âm đạo của Khả Hân, âm đạo của cô chảy ra một lượng lớn tinh dịch, đúng như dự đoán, trong thùng rác cách ghế sofa không xa, có mấy đoàn giấy vệ sinh, mà mùi tinh dịch chính là từ thùng rác này phát ra, giữa giấy vệ sinh bao bọc có thể nhìn thấy một ít dấu vết tinh dịch tràn ra, những khối giấy kia rất nhiều có thể thấy được tinh dịch mà hắn bắn ra dày đặc cở nào.

Tôi lắc lắc đầu để gạt bỏ mọi suy nghĩ của mình, tôi đau lòng không thể thở được khi nghĩ về chúng. Tôi đặt chìa khóa nhà tôi trên cái tủ giày bên cạnh ghế sofa, chỉ cách vị trí ghế mà hai người đã giao cấu chưa đầy nửa mét.

Ngoài ra còn tất cả các giấy ủy quyền chứng nhận bất động sản, ô tô của gia đình, v.v. Tôi lấy từ trong cặp ra một bản sao chứng minh nhân dân và tìm người trung gian thông qua các thủ tục này để chuyển những tài sản này sang tên Khả Hân. Tôi cũng để lại thẻ ngân hàng của tôi, cô biết mật khẩu.

Tôi sẽ đi mà không mang theo bất cứ thứ gì, để lại mọi thứ cho Khả Hân, đây xem như là phẩm giá cuối cùng và tư duy cởi mở của tôi với tư cách một người đàn ông, thà rằng người trong thiên hạ phụ tôi, tôi không phụ người trong thiên hạ.

Sau khi hai người đến Tứ Hợp viện, khẳng định sẽ phát hiện mấy thứ này, như vậy thì sự việc sẽ được giải thích rõ ràng, cũng có thể để cho hai người biết được, tôi đã biết Tứ Hợp viện này, cũng làm cho hai người hiểu được tôi không phải là một thằng ngốc, một con trùng hồ đồ, tôi đã biết tất cả mọi thứ.

Tôi từ từ bước ra khỏi Tứ Hợp viện đóng cổng lớn lại, ngoái đầu nhìn lại một cái, phát hiện mình đã không có bất kỳ vướng bận gì, bàng hoàng muốn rời khỏi thế giới này, dặn dò hậu sự của mình.

Đứng ở cổng Tứ Hợp viện, tôi nghĩ đến Lãnh Băng Sương, người phụ nữ này yêu tôi sâu đậm, cũng là người phụ nữ mà tôi cảm thấy có lỗi nhất, nàng đã vì tôi mà trả giá nhiều như vậy, mà tôi lại không vì nàng làm được cái gì cả. Thực xin lỗi Lãnh Băng Sương, tôi nợ nàng, kiếp sau nhất định sẽ trả lại cho nàng.

Thế giới rộng lớn, nhưng tựa hồ như không có chỗ cho tôi dung thân, tôi có thể quay trở lại bất cứ nơi nào tôi đến. Tôi sinh ra ở trong vùng núi sâu, vậy hãy trở về núi sâu đi, cái căn nhà gỗ đó có lẽ đã sớm không còn tồn tại. Như vậy mình sẽ trở lại núi sâu, ở địa điểm cũ của tiểu mộc ốc kiến tạo một tiểu mộc phòng, dựa theo bộ dáng ban đầu, cung phụng linh vị của phụ mẫu ở đó, cắt đứt quan hệ cũng là một lựa chọn tốt, sống một cuộc sống nguyên thủy tự cung tự cấp cùng thế giới vô tranh, cùng đoạn tuyệt hết thảy quan hệ trước kia, trở lại địa phương ban đầu của mình, như vậy cũng là một sự lựa chọn không tồi. Ở đó sẽ không ai làm phiền tôi, cũng sẽ không có ai có thể tìm thấy tôi, tôi sẽ dành phần đời còn lại của mình ở đó.

Nghĩ đến đây, tôi quyết định lái xe trở lại quê hương của tôi. Tôi lên xe, khởi động xe, chỉ là tôi vừa định nhấn ga, một chiếc xe đột nhiên từ bên cạnh xe thuê đi ra, lập tức chắn ở phía trước xe thuê, nhanh chóng ngăn cản đường đi của tôi…