Nhật Ký Nhận Nuôi Sói Dẫn Vào Nhà – Update Chương 315

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Nhật Ký Nhận Nuôi Sói Dẫn Vào Nhà – Update Chương 315

Lượt Xem: 8494 Lượt Xem

Chương 195​
Khi tôi trở lại phòng ngủ, Khả Hân vẫn bảo trì tư thế vừa rồi, thân thể trần truồng của cô vẫn rất gợi cảm và quyến rũ, chẳng qua thân thể cô vẫn trắng khô, không có một tia ửng hồng, cũng không có mồ hôi, so làm tình với Tư Kiến, chênh lệch quá rõ ràng.

Tôi nhớ mỗi lần giữa hai người, toàn thân Khả Hân đỏ bừng, mồ hôi phủ đầy người như thể đang tắm, chênh lệch lớn như vậy chỉ nói rõ một tình huống là tôi hoàn toàn không có làm cho cô cao trào một lần nào, dù chỉ một chút khoái cảm. So với dương vật của Tư Kiến, dương vật của tôi bây giờ chỉ cách giày gãi ngứa đối với cô mà thôi.

“Được rồi, ông xã đi ngủ đi…” Sau khi giữ tư thế một hồi, Khả Hân lấy gối ra khỏi mông, chẳng qua cô cảm thấy không cần thiết phải đặt cái gối dưới mông, không có nhiều tinh dịch chảy ra từ cửa âm đạo, lượng tinh dịch của tôi so với Tư Kiến vẫn không thể so sánh được. Đương nhiên, đây cũng chỉ là suy đoán của tôi, dù sao tôi còn chưa có nhìn thấy hắn xuất tinh sau bốn năm. Nhưng bốn năm trước hắn còn nhỏ cũng đã xuất tinh nhiều hơn so với tôi, huống chi là bây giờ!

“Không đi rửa sao?” Lúc này tôi mới hỏi, chẳng qua mục đích của tôi không phải để cho Khả Hân đi rửa, mà là muốn thừa dịp cô đi rửa lục túi xách của cô. Mỗi lần cô tắm đều vượt qua nửa giờ, cho tôi đủ thời gian để lục xoát. Mấy ngày nay tôi vẫn có cảm giác hoang mang, hơn nữa cô vừa mới chủ động cầu hoan cũng làm cho tôi hoang mang thêm, tôi nghĩ đến một khả năng, chẳng qua tôi không muốn thừa nhận mà thôi, cũng không muốn tin vào điều đó.

“Không được, tắm rửa dễ lãng phí tài nguyên quý giá của chồng, ngủ đi…” Khả Hân cười nói, cũng không có mặc đồ, trực tiếp đắp chăn và chuẩn bị chìm vào giấc ngủ.

“Cô thật muốn có con đến vậy sao?” Không biết tại sao lúc đó tôi lại buột miệng hỏi một câu như vậy, khát vọng có con trong tôi cũng không có phai nhạt, vẫn không muốn từ bỏ.

“Cũng… cũng không hẳn… chỉ là thuận theo tự nhiên mà thôi, em thật sự hy vọng có thể sinh một đứa con với anh… nếu không… cũng không sao… chỉ cần chồng ở bên cạnh em là được rồi, những thứ khác không còn quan trọng nữa…” Sau khi Khả Hân nghe câu hỏi của tôi, trong nháy mắt hiện lên một tia kinh hoảng, chỉ là biểu tình kinh hoảng thoáng qua lại điều chỉnh ngay lập tức, chỉ có thanh âm lúc mở miệng nói mang theo một tia run run, nhưng sau đó cô đã che giấu rất tốt.

Kỳ lạ! Mọi thứ đều quá kỳ lạ. Đèn phòng đã tắt, tôi nằm trên giường, trong não chạy với tốc độ cao. Hai người làm tình mà không dùng bao cao su, vậy là tại sao? Tôi không xem đến cuối video nhưng có lẽ tôi đã đoán được Khả Hân đã bị xuất tinh vào bên trong, nếu cô không có thuốc ngừa thai thì có lẽ câu trả lời sẽ rõ ràng.

Đợi qua một hồi lâu, Khả Hân cũng ngủ thiếp đi. Nghe tiếng thở đều đều của cô, ban đầu thời gian của cô ngủ muộn hơn tôi, nhưng gần đây, hơn nửa tháng nay cô ngủ rất nặng, cũng rất thơm, so với tôi còn ngủ nhiều hơn, chẳng lẽ do được Tư Kiến dưỡng ẩm? Có lẽ suy nghĩ của tôi có hơi cực đoan, nhưng nó không phải là không có khả năng này.

Tôi từ từ xuống giường, quay đầu lại nhìn Khả Hân, sau đó cầm điện thoại di động đi tới phòng khách, vì phòng ngừa vạn nhất, tôi còn đóng cửa phòng ngủ lại. Túi xách của cô đặt trên ghế sofa, tôi lấy điện thoại di động ra để bật đèn nhỏ phía sau, tìm trong túi xách, tìm khắp túi. Lúc này trong tim tôi vẫn luôn có một kỳ vọng, đó là có thể tìm thấy thuốc ngừa thai, nhưng tôi lật qua lật lại tất cả các túi, cũng không tìm thấy thuốc ngừa thai ở đâu. Ở ngăn lửng bên trong cái túi xách có một cái chìa khóa, cái chìa khóa này không được treo trên chùm chìa khóa thông thường của cô, có lẽ đó là chìa khóa Tứ Hợp viện.

Tôi lấy ra một ít thạch cao trong tủ tv, lặng lẽ in hai mẩu chìa khóa lên thạch cao, đối với một phóng viên cấp cao như tôi, việc ghép chìa khóa không khó, nghe nói trong công ty chúng tôi nguyên lai có một vị tiền bối, chỉ cần để cho ông liếc mắt xem chìa khóa một cái, cho dù chìa khóa có phức tạp đến đâu, ông ta cũng đều có thể nhớ kỹ đường nét, sau đó dựa vào trí nhớ khắc cái chìa khóa đó.

Sau khi hoàn thành tất cả những điều này, tôi đặt khuôn vào túi và đặt mọi thứ trở lại vị trí cũ. Tôi từ từ trở lại phòng ngủ, sau đó cẩn thận kiểm tra tủ đồ và những nơi khác, cũng không tìm thấy gì.

Trong nhà có mấy lọ thuốc, cũng không có nhiều thuốc dư, vì vậy tôi có thể khẳng định trên người Khả Hân không có thuốc ngừa thai. Có lẽ, trong phòng Tứ Hợp viện có thuốc ngừa thai, đây là khả năng cuối cùng, dù sao cũng không có khả năng cô cất thuốc ngừa thai ở trong trường.

Đến sáng hôm sau, hầu như cả đêm tôi không ngủ, Khả Hân làm điểm tâm cho tôi rồi đi làm. Bệnh của tôi đã khá hơn nhiều, tôi nói với cô hôm nay tôi đi làm bình thường, cô cũng không ngăn cản tôi, khoảng cách kỳ nghỉ của tôi còn ba ngày nữa là hết, tôi có thể hoàn thành tất cả mọi việc không? Bất kể có tìm được câu trả lời hay không, lấy ba ngày cuối cùng này làm thời hạn.

Sau khi Khả Hân rời đi, tôi cũng lập tức xuống lầu, cầm cái khuôn đi đến một cửa hàng quen với tôi, chỉ vài phút sau đã nhái lại cái chìa khóa. Sau khi làm xong, tôi lái chiếc xe mướn kia chạy tới Tứ Hợp viện.

Tới Tứ Hợp viện, đã 10:00 sáng, mà lúc này cổng Tứ Hợp viện vẫn đóng, xem ra Tư Kiến chưa có trở lại. Sau khi mua một ít thực phẩm, tôi trở lại phòng thuê, hôm nay có thể có một trận chiến kéo dài.

Tôi không khỏi nghĩ đến cuộc điện thoại giữa hai người, Khả Hân ở trong điện thoại đáp ứng Tư Kiến hôm nay sẽ đến “bồi thường” cho hắn, liệu cô có thực sự đến không? Nếu bây giờ tôi muốn ngăn cản cô, chỉ cần tìm một cái cớ gọi điện thoại cho cô, có lẽ tôi có thể ngăn được cô, kiểu cố tình ngăn cản này còn ý nghĩa gì không? Thuận theo tự nhiên đi…

Thời gian còn sớm, tôi nghĩ tới đoạn video còn dỡ tối hôm qua, tôi quyết định xem video còn sót lại, lát nữa có thể phải xem lại người vợ yêu quý của mình ngoại tình cùng với con trai mình bằng livestream, vậy bây giờ xem video trước coi như tiêm phòng cho mình đi.

Tôi mở máy tính lên, hít sâu một hơi, đặt điện thoại di động trên bàn nhìn qua, không có cuộc gọi, như vậy sẽ không có ai quấy rầy tôi, thời gian đã định sẵn, video từ từ phát lại:

“Phạch phạch phạch…”

Sau khi điều chỉnh thời gian video xong, tôi bật nút phát lại, màn hình vẫn đang đệm nhưng âm thanh va chạm rõ ràng và nhanh chóng từ tai nghe truyền đến, màn hình chưa động âm thanh đã đến trước, theo màn hình phát lại, cái cảnh khó coi vào buổi chiều hôm đó lại đập vào mắt tôi.

Tư Kiến vác hai chân Khả Hân lên vai, háng không ngừng va vào mông cô, phát ra tiếng va chạm bốp bốp, dương vật tráng kiện vô cùng không ngừng ra vào giữa môi âm hộ màu hồng của cô, cạo ra từng mảnh dâm thủy, lông mu của hai người đã hoàn toàn ướt nhẹp, mỗi lần va chạm cùng nhau đều nối liền từng sợi tinh thể trong suốt, phát ra tiếng nước nhớt nhớp nháp.

Hai tay hắn nắm hai vú trước ngực cô, ra sức đụ thật mạnh.

“Ahhhhaaaaa… nhẹ… Ah… Ah… nhẹ một… nhẹ một chút… Ồ… Ahhh…. Nhẹ……. Ah haaaaa… Ngươi vào… Ahhh ahhhh… quá sâu… rồi…. Ahhh…” Thân thể Khả Hân giống như một chiếc thuyền nhỏ, ở trong sóng gió không ngừng đung đưa, theo Tư Kiến ra sức đụ, cô không ngừng la hét rên rỉ. Có thể là động tác của hắn quá mức thô bạo, cô vừa hét lớn vừa nói đứt quãng, lời nói này vô cùng quen thuộc, trán cô đã lấm tấm mồ hôi, tóc mái dán vào trán, sắc mặt đỏ bừng, thân thể cũng đỏ bừng, so với màu trắng tối hôm qua rõ ràng như vậy.

Chẳng qua tựa hồ như Tư Kiến không nghe, không có chậm tốc độ lại, cũng không có giảm bớt độ sâu chèn vào, ngược lại lực bơm càng lúc càng lớn, tốc độ càng nhanh hơn, bởi vì hắn hiểu được nữ nhân càng kêu to, nội tâm càng hưng phấn.

Lúc này tựa hồ như Khả Hân đã quên mất thời gian, cũng không còn vội vàng nữa, kỳ thật cô van Tư Kiến đụ chậm một chút nhẹ hơn một chút, lúc đó cô chỉ có dục vọng, không có khái niệm thời gian, cũng quên về nhà nấu cơm cho tôi, quên mất người chồng của mình.

Dù đã chuẩn bị tâm lý rất tốt nhưng nỗi đau đớn trong lòng vẫn không nguôi mà còn tăng lên, tôi không muốn bị tra tấn nữa, tôi nhấp vào màn hình để tua nhanh. Tự nhiên Tư Kiến cũng biết hôm nay mình có chút quá đáng, không giữ đúng thời gian mà Khả Hân đưa ra nên có vẻ muốn để bù đắp cho điều đó, hắn vẫn luôn quan tâm đến độ cao khoái cảm của cô, không lãng phí một chút thời gian.

Sau khoảng nửa giờ, với tiếng rên rỉ the thé của hai người, Tư Kiến ấn dương vật vào tận góc rồi dừng lại, háng của hắn gắt gao dán chặt vào mông của cô, không có khe hở và bắn tinh rất nhiều, cái bìu căng phồng bắt đầu co giãn dữ dội…