Nhật Ký Nhận Nuôi Sói Dẫn Vào Nhà – Update Chương 315

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Nhật Ký Nhận Nuôi Sói Dẫn Vào Nhà – Update Chương 315

Lượt Xem: 8363 Lượt Xem

Chương 170​
Chuyện gì thế này? Đây là phản ứng đầu tiên của tôi, tôi có chút không tin vào những gì mình thấy trước mặt, tôi vội vàng dụi dụi mắt, đồng thời lắc lắc đầu, chẳng lẽ mình còn chưa tỉnh? Tất cả mọi thứ chỉ là ảo ảnh? Chắc mình còn đang ngủ? Tại sao Khả Hân lại đưa một người đàn ông xa lạ về nhà? Người đàn ông này là ai? Cô cùng hắn thân mật như thế, còn ngồi trên người hắn, nàng thích ngồi trên người hắn như ngồi trên một cái ghế thịt sao?

Lúc này, tôi cảm thấy trái tim mình gần như tan nát, Khả Hân thật sự đã cùng nam nhân khác ngoại tình, mọi thứ đều là sự thật sao? Lúc này tôi chỉ nhìn thấy đỉnh đầu của người đàn ông chứ hoàn toàn không nhìn thấy khuôn mặt của hắn, tôi không thể bình tĩnh được nữa, tôi đứng lên, rón rén kiễng mũi chân muốn mượn góc nhìn để nhìn mặt người đàn ông kia, chỉ là người đàn ông kia gối đầu lên mép sofa, hai tay còn gối dưới đầu, mặt hắn thành góc 45 độ đối mặt với nàng, tôi hoàn toàn không cách nào nhìn thấy mặt hắn.

Bình tĩnh, trước tiên không nên vội vàng xông ra ngoài. Trước không nói hiện tại hai người không có phát sinh cái gì, đầu tiên phải biết rõ thân phận của nam nhân này, vạn nhất là họ hàng xa của Khả Hân, tự mình làm một hồi ô long, phải giải thích với Khả Hân như thế nào sau đó? Phải ổn định, trong lòng tôi vẫn tự nhủ với mình, ít nhất hai người còn chưa có phát sinh quan hệ tình dục, đồ của họ mặc đầy đủ trên người, hai người cũng không có hôn môi vuốt ve hay làm những hành vi thân mật khác, cô chỉ ngồi trên người người đàn ông kia mà thôi, có lẽ cùng thân nhân đùa giỡn.

Cho dù nam nhân kia thật sự là tình nhân của Khả Hân, hai người đã có phát sinh quan hệ, nhưng hiện tại tôi xông ra cũng không vãn hồi được, còn không bằng trốn vững vàng ở chỗ này thu thập thêm một ít tin tức.

Nghĩ đến đây, tôi cố gắng điều chỉnh hơi thở của mình, không để phát ra tiếng động để tránh đánh rắn động cỏ.

“Cứ luôn cẩn thận như vậy! Không phải nàng đã nói hắn đi công tác mấy ngày rồi sao?” Ngay khi tôi đang suy nghĩ, giọng nói của người đàn ông cuối cùng cũng phát ra từ phòng khách, tôi không khỏi ngẩng đầu hướng cái ghế trong phòng khách nơi Khả Hân đang ngồi.

“Cái này ai mà biết được… Ta cũng không dám cam đoan…” Chỉ một lúc sau truyền đến thanh âm Khả Hân, trong thanh âm của cô mang theo tiếng thở dốc, xem ra hai người hẳn là vừa mới đi chơi ở bên ngoài trở về, nhưng hô hấp của cô có vẽ không đều lắm.

Chỉ thấy trên người Khả Hân vẫn còn mặc trang phục chính thống ở trường học, vậy là sau khi cô tan sở hai người trực tiếp đi chơi? Vậy thì hai đôi dép ở cửa thì nói sao? Hơn nữa có phải nam nhân kia là nam nhân Tứ Hợp viện không? Bởi vì có cửa kính ngăn cách, cộng thêm tiếng ồn ào cuộc sống về đêm bên ngoài, tôi có thể nghe hai người nói chuyện, lại không nghe được âm sắc của hai người.

“Ài… mỗi ngày đều cẩn thận như vậy… một chút thống khoái cũng không có a…” Người đàn ông kia khởi xướng càu nhàu, mà tôi không phân tích được nội dung cuộc nói chuyện, mà dùng tai để phân biệt giọng điệu trong lời nói của người đàn ông, tôi so sánh giọng nói của hắn với giọng của Tư Kiến, có điểm giống là thanh âm hùng hậu như nhau, nhưng bởi vì các loại thanh âm hỗn tạp, vẫn không cách nào xác định. Sau khi phán đoán không ra, tôi tập trung vào lời nói của hai người.

“Cẩn thận?” Đây không phải là một thành ngữ tương ứng với vụng trộm sao? Hai ngày nay hai người đều rất thận trọng, nếu thật sự là quan hệ thân thích bình thường, chẳng lẽ còn cẩn thận như vậy sao? Chúng tôi đều là những người cởi mở, đối với những người bạn khác giới, chúng tôi không có bất kỳ khúc mắc, miễn là duy trì điểm giới hạn là ok, việc đưa bạn khác giới về nhà một mình đã vượt quá điểm giới hạn.

“Đã đến lúc gọi điện cho anh ấy rồi…” Khả Hân không đáp lại sự phàn nàn của người đàn ông kia, mà nhìn đồng hồ treo tường, đã hơn 6:00 tối, Khả Hân chuẩn bị đứng lên từ trên người người đàn ông kia gọi điện thoại cho tôi.

“Ah… Ôh…” Theo tiếng kinh hô của Khả Hân, cô vừa định đứng dậy khỏi cơ thể người đàn ông đó thì bị hắn kéo lại, khiến cho cô phát ra một tiếng kinh hô.

Nghe tiếng kinh hô này của Khả Hân, trong lòng tôi đột nhiên rất đau, rất rất đau. Dựa theo đạo lý, cô bị người ta đột ngột kiềm chế, phát ra tiếng kinh hô là điều rất bình thường, nhưng tiếng kinh hô này của cô lại chứa đầy cảm xúc mạnh mẽ, cái loại cảm xúc không bình thường này không thể diển tã, dù sao cũng là cái loại kinh hô khiến cho người ta tê dại cả người.

“Tại sao đứng lên? Ngồi trên người nói điện thoại đi…” Người đàn ông kia kéo thân thể Khả Hân vừa đứng dậy trở về, nhẹ giọng nói. Hai người nói chuyện đều có vẻ thật cẩn thận, người đàn ông kia cũng nói theo cách tương tự.

Kinh hách nhỏ của Khả Hân qua đi, cô thở dài, sau đó lấy điện thoại di động ra, mặt mang theo phức tạp tìm danh bạ, sau đó làm động tác hâm he với người đàn ông rồi bấm số.

Nhìn thấy bộ dáng của Khả Hân hâm he, trong lòng tôi càng thêm chua xót, cô không muốn để cho tôi biết cô đang ở cùng một nam nhân khác lúc này, nhưng cô có biết chồng cô đang ở cách gang tấc hai người không? May mắn thay, trước khi trở lại, tôi đã tắt điện thoại di động của tôi, sợ nó phát ra thanh âm.

Khả Hân ngồi ở trên người người đàn ông kia chờ, thỉnh thoảng cắn môi dưới trong khi chờ đợi, tựa hồ như cô có vẻ rất bối rối, đương nhiên biểu tình cũng rất phức tạp, như thể có một chút áy náy ở bên trong. Cô không ngừng điều chỉnh nhịp thở của mình, tựa hồ như không muốn để cho tôi bên kia điện thoại phát hiện ra điều gì.

Chỉ là kế tiếp hết thảy đều có thể đoán trước được, sau khi Khả Hân bấm số, lại bấm một lần nữa, cuối cùng chỉ có thể buồn bã buông điện thoại xuống.

“Có chuyện gì vậy?” Người đàn ông bí ẩn hỏi.

“Điện thoại tắt…” Thanh âm của Khả Hân mang theo một tia thất vọng nói.

“Vậy thì tốt rồi, tắt máy chứng tỏ hắn đang bận, cho nên nàng không cần lo lắng…” Người đàn ông kia nghe Khả Hân nói, âm lượng lập tức tăng lên, tựa hồ như mang theo hưng phấn.

“Ta không nghĩ giống như ngươi, anh ấy tắt máy có lẽ làm cho ngươi cao hứng, nhưng ta thì lo lắng, bởi vì ta không thể xác định ảnh có an toàn không, công việc của chồng ta tương đối nguy hiểm…” Khả Hân nghe nam nhân kia nói, sau đó mang theo một tia bất mãn đáp, tựa hồ như đang giận nam nhân kia.

“Được rồi, được rồi, tôi sai rồi… Nhưng, không phải chúng ta đã đồng ý rồi sao, khi ở bên nhau không được gọi hắn là chồng…” Người đàn ông đó dường như cũng đang đối đầu với Khả Hân, với một chút gay gắt trong giọng nói.

“Được rồi, ta sai, ngươi cũng sai, hai chúng ta đều sai, cho nên cũng… ha ha…” Vốn tôi cho rằng Khả Hân sẽ vì tôi mà cùng nam nhân kia tranh luận, chỉ là thật không ngờ cô trả lời ngoài dự liệu của tôi. Cô mượn cớ vừa rồi để nhượng bộ với người đàn ông này.

“Vậy thì tối nay chúng ta sẽ ở chỗ này…” Sau khi nghe Khả Hân nói, người đàn ông kia tựa hồ như rất hài lòng, được một tấc tiến một thước hỏi vấn đề này, muốn qua đêm ở nhà tôi.

Hiện tại tôi không biết người đàn ông này là ai, chỉ cần tôi lao ra ngay bây giờ, là có thể nhìn thấy mặt hắn! Chỉ là hiện tại còn không được, ít nhất tôi phải biết hai người có phát sinh quan hệ hay không, vạn nhất tôi xông ra, kết quả hai người chết không thừa nhận, thì tôi có thể làm gì? Tục ngữ có nói: bắt gian phải bắt đôi, chờ có bằng chứng mới kết luận.

Hiện tại trong lòng tôi chỉ âm thầm chờ, Khả Hân cùng người đàn ông này vừa mới bắt đầu mập mờ, hai người còn chưa kịp phát sinh quan hệ, hiện tại tôi phát hiện vẫn còn thời gian để ngăn cản kịp thời.

Còn một loại khả năng, người đàn ông này là lãnh đạo của Khả Hân, cô có một số bí mật không thể nói ra hoặc các quy tắc che giấu vì lợi ích của gia đình? Những điều này đã được nhìn thấy rất nhiều trên Internet.

“Không được… lát nữa ngươi mau trở về đi…” Đổi lại là lời cự tuyệt của Khả Hân. Nghe được hồi âm này của cô, trong lòng tôi an tâm không ít.

“Được, về thì về, nhưng ít nhất nàng phải xuống lầu tiễn tôi…” Câu trả lời của Khả Hân khiến cho người đàn ông kia thở phào, cuối cùng cũng không đòi hỏi những chuyện khác nữa.

Trong quá trình này, tôi luôn nghi ngờ hắn không phải là Tư Kiến, bởi vì trong quá trình này, hắn không gọi Khả Hân một tiếng mẹ. Trong quá khứ, hắn luôn gọi tiếng mẹ dài mẹ ngắng, nhưng nếu không phải Tư Kiến, vậy là ai?

“Tiễn ngươi đi đương nhiên không thành vấn đề… nhưng ngươi lại giở trò lưu manh…” Khả Hân mỉm cười và dùng đôi tay mảnh khảnh vỗ nhẹ vào trán người đàn ông, trông có vẻ rất ái muội.

Sau đó, Khả Hân chuẩn bị đứng dậy khỏi người đàn ông, mông của cô được che bởi cái váy ngắn. Sau khi cô hít một hơi thật sâu, cô cắn môi dưới và chuẩn bị đứng dậy.

Nhìn bộ dáng của cô, tôi cảm thấy rất kỳ quái, chỉ đứng dậy từ trên ghế thịt người mà thôi, không đến mức hạ quyết tâm lớn như vậy chứ! Chỉ là khi mông cô rời khỏi háng người đàn ông kia, đầu tôi ong ong thiếu chút nữa nổ tung, chỉ thấy mông cô rời khỏi háng người đàn ông kia, làn váy ngắn cũng tụt xuống, che lại cái mông cô, nhưng lại không che được dương vật to lớn ngăm đen, thật dài, bao quanh bởi những đường gân xanh nối liền giữa hai người. Lúc này dương vật đã ướt nhẹp, thủy quang lóe lên trên thân cây, dính đầy chất lỏng, cái quần của người đàn ông thậm chí còn không cởi ra, trực tiếp mở khóa kéo phía trước, từ bên trong vươn ra một cây dương vật dày cộp.

Tuy rằng váy ngắn che khuất nhìn không thấy hạ thể của Khả Hân, nhưng rõ ràng có thể nhìn thấy dương vật kia từ trong thân thể cô từ từ rút ra, mà lúc này tầm mắt tôi di chuyển xuống, mới chú ý nhìn cái quần lót cô từ đầu tới cuối đều treo ở chân cô!… Khả Hân, người vợ yêu ngây thơ của tôi…