Nhật Ký Nhận Nuôi Sói Dẫn Vào Nhà – Update Chương 315
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: Nhật Ký Nhận Nuôi Sói Dẫn Vào Nhà – Update Chương 315
Tác Giả: tình dục và tình cảm
Thể Loại: đàn bà dâm, mẹ kế, ngoại tình
Lượt Xem: 8540 Lượt Xem
Chương 160
Chỉ là trước khi xem nội dung trong USB, tôi lại nhận được cú điện thoại của lãnh đạo yêu cầu tôi đến văn phòng ngay lập tức. Sau khi tôi cúp điện thoại, tôi thở dài rút USB ra, đặt nó vào hộp, sau đó khóa nó trong ngăn kéo của tôi. Không biết tại sao, lúc này tôi có chút thả lỏng, có lẽ mình thật sự rất sợ, sợ nhìn thấy một màn mà mình không muốn nhìn thấy.
Tôi đứng dậy đi đến phòng lãnh đạo. Lãnh đạo giao cho tôi một công việc, sau khi trở lại văn phòng, tôi không còn thời gian để làm gì khác, chuyên tâm vào công việc khiến cho tôi tạm thời bỏ kế hoạch xem nội dung video của ổ flash USB.
Công việc rất khẩn cấp, theo thời gian trôi qua, dần dần tôi đấm mình vào công việc. Sau khi làm xong công việc cũng đã quá giờ tan sở buổi tối, lúc này thời gian cách tôi về nhà bình thường năm phút.
Sau khi gửi biểu mẫu đến OA của lãnh đạo, tôi duỗi một vòng eo lười biếng thực sự mỏi mệt. Lúc này tôi nhìn thời gian, lúc rảnh rỗi nội tâm lại không khỏi nghĩ đến cái usb kia.
Tôi đang suy nghĩ xem liệu mình có nên nói dối Khả Hân và về nhà sau, để coi cái USB này hay không, bởi vì mặc dù trong lòng tôi phản kháng nhưng sự tò mò đã vượt qua tất cả.
Tôi lấy điện thoại di động ra, đang do dự có nên gọi cho Khả Hân không thì điện thoại chủ động vang lên. Tôi vừa nhìn thì thấy là nàng gọi tới, tôi do dự một lúc, vài phút đã trôi qua.
“Ông xã, mau về ăn cơm đi, sáng mai Tư Kiến đi rồi, đêm nay là lần cuối chúng ta cùng nhau ăn cơm, em làm rất nhiều thứ, em và Tư Kiến đều đang chờ anh…” Sau khi nhấc điện thoại, trước khi tôi có thể nói, Khả Hân đã ríu rít nói rất nhiều.
“Được rồi, anh tăng ca, 20 phút nữa sẽ về đến nhà…” Lời nói của Khả Hân làm cho tôi có chút trở tay không kịp, cẩn thận hồi tưởng lại ngày tháng, ngày mai là ngày Tư Kiến đi, mấy ngày nay bởi vì lực chú ý không tập trung, thế mà tôi quên mất ngày hắn rời khỏi nhà.
Sau khi cúp điện thoại, tôi thở dài liếc nhìn ngăn kéo đã khóa, hôm nay không có cơ hội để xem cái USB này. Mặc đồ xong, tôi bước đến cửa văn phòng, nhìn lại văn phòng lần cuối, không biết là mình nhìn văn phòng hay là nhìn cái ngăn kéo kia.
Dọc đường, trong lòng tôi rất phức tạp. Đến cửa nhà, vừa mở cửa liền thấy ngôi nhà quen thuộc, trong lòng đột nhiên có cảm giác xa lạ. Trong nhà đã bày xong bàn ăn, trên bàn đầy ắp đồ ăn, hai người đều im lặng ngồi ở trước bàn chờ tôi về.
“Xin lỗi tôi về trễ…” Sau khi vào cửa tôi không biết phải nói gì, nên nói một câu vô nghĩa như vậy.
Bình thường khi mình về nhà, cũng không nói loại xin lỗi này, dù sao Khả Hân cũng không phải là người ngoài, có lẽ câu xin lỗi này là dành cho Tư Kiến. Câu xin lỗi này hoàn toàn là theo bản năng, có lẽ trong lòng tôi đã coi hắn như người xa lạ?
“Mau rửa tay rồi ăn cơm… may mà đồ ăn còn nóng…” Sau khi lấy đồ cho tôi, Khả Hân vội vàng thúc giục nói. Trong khoảnh khắc tôi vừa mới nói ra lời xin lỗi, trên mặt nàng lộ ra vẻ khác thường, có lẽ nàng nhận ra đêm nay tôi cũng có chút khác thường.
“Bố à, tối nay chúng ta uống một ly đi…” Tư Kiến ở trên bàn ăn nói với tôi. Lúc này tôi mới nhận ra có một chai rượu vang ở giữa những món ăn rực rỡ, hơn nữa giá cũng không rẻ.
“Tư Kiến nhất định mua, nó nói vẫn chưa từng uống rượu với anh, ngày mai nó đi rồi, đêm nay nhất định phải cùng anh uống không say không về…” Khả Hân ở bên cạnh giải thích với tôi, có lẽ biểu tình của tôi lúc này có chút khác thường.
“Ừm, được rồi, tôi không uống rượu, hôm nay phá lệ uống một lần…” Nghe lời của hai người, có vẻ như tôi thực sự không có lý do gì để từ chối, chỉ có thể đáp ứng.
Thực ra trước đây tôi rất ít uống rượu, bởi vì làm phóng viên, uống rượu được coi là điều tương đối cấm kỵ, dù sao giữ bí mật cũng là bản năng nghề nghiệp rất quan trọng của phóng viên. Trên thực tế tửu lượng của tôi rất tốt, điều này dường như là bẩm sinh, có lẽ có liên quan đến hoàn cảnh xấu và khó khăn mà tôi đã sống từ khi còn nhỏ và sức đề kháng rượu của tôi đặc biệt mạnh.
Ở trên bàn cơm, tôi và Tư Kiến chén qua chén lại với nhau, loại rượu này tôi không biết tên, hẳn là rượu mạnh vodka, từ mùi rượu có thể đánh giá rượu rất mạnh.
Trên bàn ăn, tôi không ngừng dặn Tư Kiến một số chuyện, nó cũng hy vọng chúng tôi có thể chung sống hạnh phúc, trên bàn cơm đều là những lời nói tương đối ấm lòng, nhưng không biết vì sao, trong lòng tôi lại không có cảm động.
Lúc uống ngụm rượu đầu tiên, trong lòng tôi không khỏi có một ý nghĩ: Chẳng lẽ là hai người muốn chuốc say tôi, thừa dịp tôi say rượu ở nhà mây mưa, qua đêm cuối cùng của họ? Dù sao ngày mai Tư Kiến rời khỏi nhà, không biết khi nào mới quay lại. Bởi vì cái ý nghĩ này, nên tôi luôn để mắt đến bàn rượu, một bên uống một bên nhìn phản ứng của hắn.
Dù sao Tư Kiến vẫn còn trẽ, hôm nay có thể uống rượu đã là một ngoại lệ, trẻ tuổi bình thường không được phép uống rượu, nhưng hắn lại tiếp cận nhiều với người lớn, mà trong lòng tôi tựa hồ như cũng muốn nghiệm chứng nó.
Tửu lượng của Tư Kiến rõ ràng không bằng tôi, sau khi uống vài ngụm đã bắt đầu đỏ mặt lên, từ sắc mặt của hắn tôi có thể phán đoán, tửu lượng của hắn không bằng tôi.
Trước đây tôi đã từng uống rất nhiều khi làm mật vụ, nhưng tôi có thể giữ tỉnh táo, cũng có thể diễn xuất giả vờ say, đây là kỹ năng cơ bản của một phóng viên chìm.
Sau khi uống hết chai rượu, Tư Kiến đã có chút say, nhưng vẫn còn có thể bảo trì thanh tỉnh, chỉ hơi run khi đứng dậy, còn tôi thì thể hiện kỹ năng diễn xuất của mình với tư cách một phóng viên chìm, giả bộ say khướt, giống như tùy thời có thể ngã.
“Tư Kiến, uống có cao hứng không?” Uống xong ly rượu cuối cùng, tôi giả vờ thè lưỡi nói với Tư Kiến, người ta thường nói câu này sau khi uống say.
“Cao hứng, cám ơn bố…” Tư Kiến đặt ly rượu xuống nói với tôi, nói chuyện vẫn rất rõ ràng, chỉ là không ngừng nhíu mày liên tục cho tôi biết hắn đang làm bộ tỉnh táo.
“Được rồi, rượu cũng đã uống, nguyện vọng của con, bố con cũng đã thỏa mãn rồi, hai người mau trở về phòng ngủ đi, để tôi đi thu dọn đống hỗn độn của các người…” Khả Hân dặn Tư Kiến một câu, sau đó lắc đầu thở dài.
“Khả Hân, đỡ… đỡ tôi…” Tôi đứng lên lắc lư một chút, làm bộ như thiếu chút nữa té, Khả Hân vội vàng tới đỡ tôi, sau đó từ từ đỡ tôi đi về phòng. Vào đến phòng tôi trực tiếp nằm trên cái giường lớn, nàng bắt đầu cởi đồ cho tôi, tôi thì nằm bất động, không ngừng nói mê. Bản lĩnh giả say của tôi cũng rất thật, không ai có thể nhìn ra.
Sau khi Khả Hân cởi đồ cho tôi xong, tôi đã phát ra tiếng ngáy nhẹ, đây cũng là giả vờ. Lúc này trong lòng tôi lại không bình tĩnh như biểu hiện, tôi cẩn thận lắng nghe. Liệu đêm nay tôi có nghe được chuyện của hai người hay không, có thể một hồi nữa là có thể nghe được hai mẹ con đối thoại, cho dù không có xem usb, đêm nay tôi cũng có thể phát hiện ra bí mật gì không?
“Bố có sao không?” Tôi nghe giọng nói của Tư Kiến từ phòng khách.
“Không sao, bố con hoàn toàn không biết uống rượu, đây là lần đầu tiên mẹ thấy ảnh uống nhiều rượu như vậy…” Khả Hân vừa thu thập vừa phàn nàn nói.
…”Được rồi, con cũng mau trở về ngủ đi, ngày mai còn phải ngồi máy bay…” Ngay sau đó liền nghe Khả Hân dặn Tư Kiến.
Tiếp theo tôi nghe được tiếng bước chân dồn dập, xem ra Tư Kiến cũng trở về phòng. Cửa phòng bên kia đóng lại, trong phòng khách chỉ còn lại tiếng Khả Hân thu dọn.
Lúc này tôi không khỏi có chút kỳ quái. Nhìn hai mẹ con đối thoại hình như không giống như cố ý chuốc say tôi, cũng không giống như có mục đích, chẳng lẽ tôi đã suy nghĩ quá nhiều? Hay có lẽ lúc này hai mẹ con đoán rằng tôi chưa ngủ say, cố ý nói lớn để diễn trò cho tôi xem? Nhất định là như vậy, tôi không khỏi bảo trì thanh tỉnh tiếp tục ngáy, giả bộ ngủ say.
Chỉ là thời gian trôi qua, trong phòng khách và nhà bếp chỉ có thanh âm Khả Hân thu dọn, hoàn toàn không có thanh âm khác.
Không biết qua bao lâu, rốt cục Khả Hân trở về phòng. Tôi cảm giác được một bàn tay đặt ở trên trán tôi thăm dò, sau đó nghe thanh âm thưa thớt thay đồ, rồi bóng của nàng từ từ ra khỏi phòng.
Tôi không mở mắt nhưng có thể nghe tất cả các âm thanh và xác định vị trí bằng cách lắng nghe, tôi vẫn có thể làm được.
Tiếng bước chân của Khả Hân đi ra khỏi phòng, qua không lâu sau cách vách phát ra một tiếng đóng mở cửa phòng, nàng qua phòng Tư Kiến? Lúc này tôi bất chấp “giả chết”, nhất thời mở mắt ra, vô cùng linh hoạt nhảy xuống giường, rạp rạp đi tới bên ngoài cửa…