Nhật Ký Nhận Nuôi Sói Dẫn Vào Nhà – Update Chương 315

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Nhật Ký Nhận Nuôi Sói Dẫn Vào Nhà – Update Chương 315

Lượt Xem: 8365 Lượt Xem

Chương 152​
Tơ máu trên dương vật cho tôi biết Lãnh Băng Sương vẫn còn trinh, đây là lần đầu tiên nàng phát sinh quan hệ với tôi! Bộ dáng khẩn trương sợ hãi hồi nãy của nàng, bây giờ cũng được giải thích.

Không phải chúng tôi đã có quan hệ tình dục đêm đó rồi sao? Không lẽ người phát sinh quan hệ với tôi không phải là nàng? Hay là lần đó chỉ là làm kịch? Chuyện gì đã xảy ra? Lúc này tôi càng bối rối hơn, nhưng tôi không bối rối được lâu, bởi vì khoái cảm từ dương vật làm cho tôi không thể nghỉ đến những chuyện khác được.

Bởi vì còn trinh, âm đạo của Lãnh Băng Sương rất nhỏ gọn chặt chẽ và nóng bỏng, đặc biệt là khi tôi tưởng tượng mình có được lần đầu tiên của nàng, loại hưng phấn này không thể diễn tả bằng lời, hơn nữa tôi hoài nghi nàng cho tôi uống thuốc không chỉ là mê dược, bên trong có thể lẫn lộn thuốc kích dục.

Lãnh Băng Sương từ từ rút dương vật của tôi ra, sau đó lại từ từ ngồi xuống, lại đưa dương vật của tôi vào trong âm đạo của mình, trong quá trình này nàng không ngừng cau mày hít thở khí lạnh, xem ra lúc này nàng vẫn còn đau, dù sao thì bị rách màn trinh… mà theo nàng từ từ ngồi xuống, máu trên dương vật cũng từ từ chảy xuống, thấm ướt cái bìu và lông mu của tôi.

Lãnh Băng Sương thong thả phập phồng thăm dò vài cái, tựa hồ như đã dần dần thích ứng, cũng không còn cảm giác đau nữa, nàng không khỏi tăng thêm lực và tốc độ lên xuống.

“Phạch phạch phạch…” Mỗi khi háng chúng tôi va vào nhau phát ra tiếng “phạch phạch” nặng nề, mà lúc này mắt của tôi rốt cuộc không nhắm lại nữa, mà nhìn chằm chằm hai vú trước ngực Lãnh Băng Sương không ngừng lên xuống rung lên bần bật. Cặp vú kia mất đi trói buộc, hơn nữa rất săn chắc, không có chút nào chảy xệ, hai nụ hoa màu hồng trên đỉnh không ngừng lắc lên lắc xuống vẽ lên những vòng cung tuyệt đẹp.

Dưới hai vú là vòng bụng và eo thon thả không chút mỡ thừa của Lãnh Băng Sương, khuôn mặt thường ngày lạnh lùng lại có vẻ kiều mị trông thật quyến rũ, hơn nữa nàng vẫn nhắm mắt nhíu mày, tựa hồ như cảm nhận được cảm giác phức tạp do lần đầu tiên quan hệ tình dục, đau rát và sung sướng.

“Ah…” Sau khi kìm nén hồi lâu, rốt cục Lãnh Băng Sương cũng phát ra tiếng rên đầu tiên, trong tiếng rên không còn thống khổ, chỉ có sảng khoái. Hiện tại nàng đã vượt qua giai đoạn thống khổ, bắt đầu hưởng thụ khoái cảm mà tình dục mang đến.

Tuy rằng thân thể của tôi không thể động đậy, nhưng mắt của tôi lại có thể di chuyển, không ngừng lưu luyến nhìn bộ ngực và háng, nhiều nhất là bộ phận sinh dục của hai chúng tôi gắt gao nối liền với nhau. Dần dần, bộ phận sinh dục kết hợp của hai chúng tôi không còn máu, chỉ còn lại dâm thủy lấp lánh, cuối cùng theo thời gian, dâm thủy ma sát dần dần chuyển sang màu trắng.

Thời gian trải qua từng giây, theo Lãnh Băng Sương phập phồng lên xuống, dục vọng của tôi cũng từ từ đi lên đỉnh, mà Lãnh Băng Sương cũng giống như vậy, thể lực rất tốt, dù sao cũng xuất thân là quân nhân thế gia, có võ thuật, thể lực của nàng nhất định phải hơn nam nhân bình thường, nhưng lúc này thân thể nàng lại đang dần thấm mồ hôi, làm ướt cơ thể xinh đẹp của nàng, thân thể mềm mại vốn trắng nõn không tỳ vết cũng từ từ chuyển sang ửng hồng. Không phải thể lực của nàng cạn kiệt, mà là lần đầu tiên làm tình khiến cho thân thể nàng nhũn ra, tựa hồ như từ từ rút cạn toàn bộ thể lực của nàng.

Tôi cũng không biết đã trải qua bao lâu, có lẽ là rất lâu, có lẽ là rất ngắn, bởi vì tôi đã đắm chìm trong quan hệ tình dục này. Dù sao lúc này tôi cũng không cử động được, bị động hưởng thụ dịch vụ do người đẹp Lãnh Băng Sương mang đến.

“Ah…” Theo tiếng rên tương đối ôn nhu của Lãnh Băng Sương, nàng nằm sấp trên lồng ngực tôi. Tôi cảm giác thân thể mềm mại của nàng run run, tôi biết nàng đã đạt tới cao trào, dù sao thì đây cũng là lần đầu tiên của nàng, rất dễ đạt tới cao trào. Mà khi nàng đạt tới cao trào, rõ ràng tôi có thể cảm giác được âm đạo của nàng co rút từng đợt, âm đạo nhỏ gọn càng kích thích dương vật của tôi thêm, để tinh quan của tôi mở ra, từng cỗ tinh dịch xuất trọn trong âm đạo của nàng.

“Ừm…” Cảm nhận được tôi đã xuất tinh, Lãnh Băng Sương đang nằm sấp trên người tôi nghỉ lại phát ra một tiếng kiều ngâm. Lúc này thân thể tôi không biết có phải được thăng cấp hay không, lượng xuất tinh so với bình thường lớn hơn rất nhiều, từng cỗ tinh dịch không ngừng bắn vào trong âm đạo của nàng.

Sau một thời gian ngắn, tôi ngừng xuất tinh, cơ thể xụi lơ ngay lập tức, tôi cũng không còn bao nhiêu sức lực. Lãnh Băng Sương cứ như vậy nằm sấp trên người tôi, hai vú đầy đặn của nàng áp vào ngực tôi, khi nhìn xuống tôi có thể nhìn thấy bộ ngực phẳng lì bị đè bẹp của nàng và khe rãnh vú thật sâu ở giữa. Nàng nghiêng mặt nằm ở ngực tôi, tựa hồ như đang nghe nhịp tim của tôi, hai chúng tôi bảo trì tư thế như vậy nghỉ mệt.

Không biết qua bao lâu, Lãnh Băng Sương mới từ từ ngẩng mặt lên, khuôn mặt vốn trắng nõn, lúc này mang theo dư vị cao trào, chuyển sang hồng nhuận, nàng đã từ một thiếu nữ biến thành thiếu phụ, nàng đã không còn là xử nữ, thêm một chút quyến rũ và một chút kiều mị.

Lãnh Băng Sương trìu mến nhìn tôi, bất động, như thể muốn đem hình bóng của tôi in sâu trong tâm trí của nàng. Qua không biết bao lâu, nàng dâng đôi môi lên, thâm tình hôn tôi một cách trìu mến.

“Em không hối hận!” Lãnh Băng Sương đơn giản nói bốn chữ này, mà lúc này dương vật của tôi vẫn còn cắm trong âm đạo của nàng, kỳ lạ là sau khi xuất tinh, dương vật tôi không hề yếu đi.

Lúc này tôi lại không nhìn thấy tất cả những gì kế tiếp, bởi vì thuốc mê, cộng thêm mệt mỏi sau khi xuất tinh, mắt tôi rốt cuộc không mở ra được nữa, tôi chỉ cảm giác được mình thật mệt, cuối cùng nhắm mắt lại từ từ ngủ thiếp đi.

Tôi không biết mình đã ngủ bao lâu, khi mở mắt ra, trời đã sáng lên, tôi xoa xoa huyệt thái dương, phát hiện rốt cuộc mình có thể cữ động. Lúc này trên người tôi được đắp chăn, nhưng vẫn trần truồng, tôi vội nhìn sang bên cạnh thì không thấy Lãnh Băng Sương đâu, tôi vén chăn lên, nhìn thấy trên háng mình có một đóa hoa mai đỏ tươi, chung quanh đóa hoa tươi còn dấu vết dịch tình lưu lại, chỉ là đã khô.

Bên cạnh tủ đầu giường đặt đồ của tôi, đồ xếp gọn gàng còn tản ra mùi thơm, xem ra đã có người giặt qua. Tất cả mọi thứ nhìn thấy lúc này cho tôi biết tất cả mọi thứ đêm qua không phải là một giấc mơ. Tôi nhìn vào ngày điện thoại di động, hôm nay lời hứa đi “du lịch” đã kết thúc, đã đến lúc về nhà. Tôi không quan tâm đến những thứ khác, mang theo áy náy thật sâu, tôi nhanh chóng mặc đồ, mà quá trình này trong phòng chỉ có một mình tôi, không thấy bóng dáng của Lãnh Băng Sương.

Khi tôi bước ra khỏi phòng, lão quản gia lão luyện đã đợi ở cửa, thấy tôi đi ra liền dẫn tôi đi tắm rửa sạch sẽ. Trong quá trình này, tôi cũng không hỏi Lãnh Băng Sương ở đâu, bây giờ tôi chỉ có một ý nghĩ là về nhà càng sớm càng tốt, sau khi phản bội tình yêu của mình, hiện tại tôi chỉ muốn về nhà.

Khi tôi rời khỏi biệt thự của Lãnh Băng Sương, tôi quay đầu lại nhìn, tâm tình vô cùng phức tạp. Cảnh tượng tối hôm qua lại quanh quẩn ở trong đầu tôi, cảnh tượng đó khiến cho tôi nhớ lại, nhưng lại càng làm cho tôi thêm sợ, lần đầu tiên, tôi thật sự nhìn thấy hết thảy, chính mình thật sự đã “thất thân” cho Lãnh Băng Sương. Hơn nữa tựa hồ như lúc này đây, hình bóng của nàng đã in sâu trong lòng tôi, điều này làm cho tôi cảm giác được sợ hãi, tôi muốn rời khỏi nơi này, trốn tránh nơi này, tôi tự nói với mình, sau này đừng có gút mắc với nàng nữa, cho dù tôi có nợ nàng bao nhiêu.

Khi về đến nhà, tôi đứng trước cửa tần ngần hồi lâu, bởi vì làm chuyện sai, tôi sợ phải đối mặt với người vợ yêu của mình. Toi bồi hồi đứng ở cửa trong một thời gian dài, điều chỉnh cảm xúc và trạng thái, không muốn để bản thân lộ ra chân tướng.

Sau khi điều chỉnh một lúc lâu, tôi mở cửa, vẻ mặt hớn hở (một nửa là giả vờ) bước vào nhà, nhưng đối mặt với tôi là một căn phòng yên tĩnh, không có một tiếng động! Bây giờ là buổi chiều, không phải là buổi tối, trong lúc ban ngày, căn phòng rất yên tĩnh, có hơi bất thường.

Tôi đứng ở cửa không có cởi giày, cửa phòng của hai chúng tôi mở, bên trong trống rỗng, tôi quay đầu nhìn tới phòng Tư Kiến cũng trống rỗng, cửa nhà tắm tuy rằng đóng, nhưng bên trong cũng không có bất kỳ âm thanh nào.

Hai người không có ở nhà, hai người đi đâu? Chẳng lẽ Khả Hân quên hôm nay là ngày tôi về sao? Nếu nàng đã quên, vậy lý do gì khiến cho nàng quên? Lúc này hai người đang ở đâu? Có chuyện gì xảy ra khi tôi vắng nhà không? Mặc dù tôi không muốn tin, mặc dù bây giờ tôi rất tin tưởng gia đình mình, nhưng tại thời điểm này trái tim tôi vẫn không tránh khỏi tăng lên bối rối…