Nhật Ký Nhận Nuôi Sói Dẫn Vào Nhà – Update Chương 315

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Nhật Ký Nhận Nuôi Sói Dẫn Vào Nhà – Update Chương 315

Lượt Xem: 8482 Lượt Xem

Chương 130​
“Khi đó tôi còn nhỏ, cũng từ lúc đó trở đi, tôi mới biết được thế nào gọi là tình dục, cũng là từ mẹ tôi và người Châu Phi kia mà học được…” Nói đến đây, biểu tình của Tư Kiến lộ ra một tia khinh thường, cười lạnh, hơn nữa nó gọi cha ruột của nó là người Châu Phi, trong lời nói chứa đầy ý nghĩa xúc phạm.

“Ông có biết không? Người Châu Phi đó là một tên biến thái, tôi không muốn nói sâu chi tiết, sau này tôi lớn lên, tôi mới biết đó gọi là lạm dụng tình dục, hắn rất điên cuồng, làm cho mẹ tôi khổ sở chết đi sống lại, thậm chí có lúc, tôi phát hiện một ít vết thương ở trên người mẹ tôi, có dất tát đỏ, có vết véo bầm tím và vết bỏng do tàn thuốc v.v… sức khỏe của mẹ tôi càng lúc càng xấu, cộng với sự ngược đãi của hắn, tình trạng sức khỏe càng trở nên tồi tệ hơn, đặc biệt là trước khi qua đời mẹ tôi còn bị ung thư tử cung, mà tên biến thái kia sau khi biết chuyện, thế mà không giảm bớt nhu cầu tình dục đối với mẹ tôi.” Thân thể Tư Kiến vừa run vừa nghiến răng nói, trong mắt mang theo hàn ý và hận ý.

Mà lúc này tôi đã không còn lời nào để nói, những thứ này đều là những chuyện tôi chưa từng biết, hơn nữa từ biểu tình của Tư Kiến có thể thấy được, nó hoàn toàn không có nói dối, tất cả đều là sự thật.

Tôi nhớ đến những ký ức về mối tình đầu của tôi với Phượng Quân, nhớ tới bộ dáng trước khi lâm chung của nàng, trong lòng tôi phảng phất như bị đao cắt, hai tay tôi siết chặt, chỉ là thế gian không có thuốc hối hận, nếu không cho dù có trả bất cứ giá nào, tôi cũng phải cứu nàng ra.

“Tên biến thái đó không chỉ ngược đãi mẹ tôi, mà còn thường xuyên đánh tôi, từ nhỏ đánh cho đến khi tôi lớn. Lúc cãi nhau với mẹ tôi, thậm chí ngay cả mẹ tôi cũng bị đánh, đây cũng là nguyên nhân vì sao mẹ tôi đưa tôi sang Trung Quốc học để tránh xa tên biến thái đó, nhưng mẹ tôi đã phải chịu đựng tất cả những điều này một mình. Thật lòng, tôi yêu mẹ tôi rất nhiều, bởi vì mẹ là người duy nhất trên thế gian có thể làm cho tôi cảm giác được tình yêu và sự ấm áp. Khi tôi biết mẹ đã qua đời, tôi không có quá nhiều ngạc nhiên, bởi vì tôi biết cho dù mẹ tôi không chết bởi chiến tranh, sớm muộn gì cũng sẽ chết trong tay của tên biến thái đó, chỉ là tôi hận, tôi hận mình không có khả năng cứu mẹ. Nếu ông tranh thủ một chút thời gian, không để cho mẹ tôi rơi vào tay của tên biến thái đó…” Tư Kiến nói xong những lời này, lệ đã rơi đầy mặt, nhưng biểu tình lại bình tĩnh kỳ lạ.

Nghe xong những lời này, rốt cục tôi cũng hiểu tại sao Tư Kiến lại tỏ ra bình tĩnh như vậy khi biết mẹ mình đã qua đời. Có lẽ nó đã sớm chuẩn bị việc mẹ mình mất đi, hơn nữa với tính cách rất kỳ quặc và bất thường của nó là bởi vì nó có một tuổi thơ tồi tệ, tạo cho nó rất nhiều bóng ma tâm lý.

“Ngươi hận ta là đúng, nhưng không nên đem hận ý đó dồn hết lên người ta, lúc đó ta và Phượng Quân đã không còn quan hệ gì nữa, cho dù ta có muốn cứu nàng, cũng là danh bất chính ngôn bất thuận, chờ khi ngươi lớn lên sẽ hiểu, nhân gian có rất nhiều điều bất đắc dĩ, không phải đơn giản như ngươi nghĩ. Nghe những lời này của ngươi, ta cũng rất hối hận, nhưng… Ài…” Lúc này tôi không biết phải giải thích với Tư Kiến như thế nào, sự tình đã phát sinh, mọi thứ đều đã thành định cục. “Cho dù ngươi có hận ta, ngươi cũng không nên làm thương tổn đến mẹ nuôi của ngươi bây giờ, chính là Khả Hân, tuy rằng cô không phải là mẹ ruột của ngươi, nhưng lại đối xữ với ngươi như con ruột mà ngươi làm những việc này làm sao có thể xứng với cô ta?”

Sau khi trầm tư một hồi, tôi mới nghĩ đến đề tài đã đi quá xa, trong lòng tôi chuyển đề tài để vơi đi nỗi đau đối với Phượng Quân, tôi không muốn nghe về nàng nữa, bởi vì sự tình đã phát sinh, không cách nào vãn hồi, biết được cũng chỉ làm tăng thống khổ trong lòng mình thêm. Tôi vốn không muốn cùng Tư Kiến nói chuyện về Khả Hân, nhưng nếu đã nói đến phần này, tôi không thể không nhắc tới đề tài mẫn cảm mà mình không muốn nói.

“Tôi thừa nhận, lúc ban đầu tôi quả thật có ý nghĩ trả thù, nhưng về sau tôi không còn ý nghĩ này nữa, đối với… mẹ Hân, tôi gọi bà là mẹ, tôi thật lòng biết ơn, bởi vì trên người mẹ Hân tôi cảm nhận được sự ấm áp và tình yêu giống như mẹ ruột của tôi, lúc đầu tôi có ý định trả thù ông, nhưng sau khi ở bên mẹ Hân, tôi thật sự yêu nàng, thật sự là có tình mẫu tử, cũng có tình yêu!” Tư Kiến nghe tôi nhắc tới Khả Hân, trong mắt hiện lên một tia nhu tình, ngữ khí không khỏi dịu đi. Khi nói chuyện, trong mắt còn mang theo nhớ nhung và mê ly.

“ĐỦ RỒI! Cô ta là mẹ của ngươi, ngươi không bao giờ có được cô, ngươi không biết tình yêu là gì, đây là những suy nghĩ ngây thơ không thực tế điển hình của bọn trẻ con như ngươi… sau khi qua Mỹ, hãy cố gắng học hành, sửa chữa quan điểm sống của ngươi, con đường phía trước còn rất dài…” Nhìn thấy bộ dáng của Tư Kiến như vậy, nghĩ đến Phượng Quân, nghĩ đến Khả Hân, tôi không khỏi lên tiếng quát cắt ngang lời nói của nó. Tôi rất phấn khích khi nói phần đầu, nhưng cuối cùng tôi vẫn nhẹ giọng, dù sao thì cũng đã đưa ra quyết định, sau này nó sẽ không quấy rầy cuộc sống của tôi nữa, hơn nữa cũng coi như hoàn thành lời dặn dò của Phượng Quân, chuyện xảy ra trước kia coi như là một hồi ức.

“Ông định cả đời cũng không cho tôi trở về sao? Hay là ông không thể nhìn thấy mặt tôi?” Tư Kiến nghe tôi nói, thế mà không có biểu hiện thất vọng, ngược lại lộ ra ý cười, trong mắt mang theo cảm xúc không rõ ràng.

“Ta sẽ để Lãnh Băng Sương chiếu cố ngươi, cho đến khi ngươi có thể tự lập tự sinh hoạt, mở đường cho ngươi…” Tôi không trả lời Tư Kiến, chỉ chặn nó lại bằng sự khéo léo của người lớn.

“Ha ha, không sao, tôi đã quen rồi. Nói thật, lớn lên trong gia đình đó đã cho tôi nhìn thấy rất nhiều thăng trầm lạnh lẽo, đây cũng là nguyên nhân tại sao tôi trưởng thành hơn so với các bạn cùng lứa, có một số lời tôi vốn không muốn nói, nhưng nhìn thấy ông bình tĩnh như thế, tôi quyết định nói cho ông biết. Ông có biết nguyên nhân chân chính tại sao tôi hận ông không? Tại sao mẹ tôi vĩnh viễn không quên được ông, tại sao mẹ tôi lại bị ngược đãi, tại sao tôi bị đánh và bị đưa sang Trung Quốc từ nhỏ?” Tư Kiến thở dài một hơi như một người trưởng thành, trông rất bình tĩnh, ẩn ý trong lời nói khiến cho tôi, một người trưởng thành có kinh nghiệm phong phú trong xã hội này cũng không hiểu.

Trong lời nói của Tư Kiến, tựa hồ như tất cả những chuyện này không phải đơn giản như vậy, hình như có liên quan đến tôi. Chỉ là sau khi Phượng Quân kết hôn, tôi đã cắt đứt liên lạc với nàng, chính vì sợ phá hoại gia đình nàng, chuyện này có liên quan gì đến tôi?

“Thế nào? Ông cảm thấy hoang mang? Ông có dám đi giám định quan hệ cha con với tôi không?” Tư Kiến nhìn bộ dáng nghi hoặc của tôi, trên mặt lộ ra một tia cười lạnh nói. Mà lời nói cuối cùng của nó làm cho tôi ngây ngốc đứng chôn chân tại chỗ, cảm giác như bị sét đánh từ đỉnh đầu xuống chân.

“Giám định quan hệ cha con? Ta và ngươi?” Lúc này tôi không thể tin được, nó bảo tôi đi giám định quan hệ cha con với nó… là tôi với nó, hay là nó với người khác?

“Thế nào, Từ Kiên tiên sinh, ông có dám không?” Tư Kiến nghe tôi nói, từ từ đi tới trước mặt tôi. Lúc này vóc dáng cao cao của nó đứng sừng sững ở trước mặt tôi, cúi đầu nhìn xuống tôi đang ngồi trên ghế, trong mắt mang theo vẻ khinh miệt.

“Ngươi có ý gì? Chẳng lẽ ngươi không biết…” Sau khi bình tĩnh lại, tôi cảm thấy suy nghĩ của Tư Kiến rất buồn cười, chẳng lẽ nó không biết tôi là một người vô sinh sao? Đây là chuyện mà ai cũng biết, cũng là trò cười lớn nhất và đau buồn nhất trong lòng tôi.

Suy nghĩ của tôi như trở lại thời điểm quen biết Phượng Quân, tôi cùng nàng quả thật có phát sinh quan hệ, mà lần đầu tiên của nàng, nàng cũng xác thực với tôi. Đây cũng là nguyên nhân tôi đối với nàng vẫn nhớ mãi không quên, dù sao một cô gái đã đem sự trinh nguyên quý báo nhất của mình không hề do dự cho ngươi, làm sao ngươi có thể không nhớ nàng cả đời sao? Tôi và Phượng Quân quan hệ tình dục chỉ có một lần, chính là cái đêm chúng tôi chia tay, nàng không thể không chấp nhận sự thật đã bị cha mẹ gả cho người Châu Phi, mà lúc hai chúng tôi yêu nhau, tôi vẫn luôn đối xử với nàng một cách tôn trọng, tôi vẫn muốn giữ lại lần đầu tiên của chúng tôi cho đêm tân hôn, nhưng tất cả giấc mơ đều tan vỡ.

Vào cái đêm đó, tôi hoàn toàn không biết, Phượng Quân vẫn hẹn tôi một cách bình thường, lúc đó hai chúng tôi ở chỗ tôi uống bia, bởi vì trước kia nàng chưa bao giờ uống rượu, mặc dù cảm thấy rất lạ, nhưng tôi vẫn uống với nàng. Nhưng không biết tại sao đêm đó, bình thường tửu lượng của tôi rất tốt, nhưng tôi chỉ uống một chút là say rồi bất tỉnh! Khi tỉnh dậy, tôi phát hiện mình nằm trên giường, trên giường còn lưu lại mùi nội tiết tố nồng đậm, mà ở giữa giường có một đóa hoa mận đỏ tươi, trên tủ đầu giường bên cạnh, có một bức thư xếp thành hình trái tim.

Khi tôi mở bức thư hình trái tim ra, tôi mới biết hết thảy, Phượng Quân đã bị cha mẹ gả cho một doanh nhân giàu có người Châu Phi, thậm chí ngày kết hôn đã được ấn định. Sau khi đọc xong bức thư, tôi vội vàng gọi điện thoại cho nàng, nhưng điện thoại không thể kết nối, tôi tuyệt vọng chạy đến nhà cha mẹ nàng, nhưng kết quả bị từ chối, sau đó liền mất đi liên lạc với nàng, mãi cho đến khi Phượng Quân lâm chung nhìn thấy nàng lần cuối…