Nghịch Tử – Truyện Loạn Luân 2024

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Nghịch Tử – Truyện Loạn Luân 2024

Tác Giả:

Lượt Xem: 2072 Lượt Xem

Phần 21: Âm tính, dương tính?

Ngày mai…

Tôi cứ bảo mẹ đừng khóc nữa, mẹ cũng nguôi khóc rồi nhưng tôi biết từ sâu trong tâm hồn mẹ là cả những nỗi đau. Mẹ chịu quá nhiều cay đắng, mẹ đã hy vọng ở tôi quá nhiều. Vậy mà…

Tôi nhớ hòi tôi còn học cấp 1, tôi luôn là niềm tự hào của mẹ vì tôi luôn học giỏi nhất lớp. Mẹ luôn lấy tôi để làm niềm ai ủi duy nhất. Tôi nhớ có lần tôi đứng thứ 3 ở lớp về kết quả học tập mẹ tôi đã đánh tôi rất nhiều. Đánh rồi lại khóc…

Giờ đây, với kết quả bảo lưu như vậy, tôi biết mẹ buồn nhiều lắm. Mẹ không còn đánh tôi như xưa khi tôi bị điểm kém nữa, mà mẹ chỉ buồn một mình. Tôi cũng không bao giờ giận mẹ vì đã đánh tôi, tôi hiểu mẹ cũng đau khổ lắm chứ khi phải làm thế. Hay tại vì tôi chai lỳ trước đòn roi khi chứng kiến bố ngoại tình về đánh mẹ tôi?

Ngày mai…
Sáng sớm tôi nhìn mẹ âu yếm khi mẹ vẫn chìm sâu trong giấc ngủ. Thường thì mẹ giờ này dậy từ lâu nhưng có lẽ hôm qua mẹ mệt mỏi quá. Khuôn mặt mẹ mệt mỏi, mắt mẹ trũng xuống nhưng vẫn toát lên vẻ đẹp tiềm ẩn. Tôi ôm mẹ vào lòng, vuôt tóc mẹ xoã xuống qua một bên, hôn nhẹ lên trán mẹ… Vội vàng…

Mẹ gụi gụi mắt nhìn tôi rồi lại nhắm mắt lại, tôi ôm mẹ chặt hơn.
– Dậy thôi mẹ, nắng lên rồi.
– Lâu rồi mẹ mới ngủ ngon như vậy. Cảm ơn con.
– Cảm ơn vì điều gì ạ?
– Vì đêm qua con đã ở bên mẹ.
– Con luôn ở bên mẹ mà. Sao mẹ không đánh con?
– Vì sao phải đánh con chứ?
– Đánh con như ngày xưa con bị điểm kém ấy.
– Nếu con thích mẹ sẽ đánh con để ôn lại kỷ niệm xưa.
– Vâng, mẹ đánh con đi, lâu rồi mẹ không đánh con cũng thấy nhớ.
– Đưa mông đây. Mẹ ra lệnh.

Tôi đưa tay mẹ đặt lên mông tôi trần trụi, mẹ xoa mông tôi rồi tát đen đét nhẹ nhàng, không phải mạnh nhưng cũng đủ đau ở mông tôi. Tôi chợt nhớ đến HHTT, cô ấy thích bạo dâm bắng cách đánh vào mông như thế. Không biết HHTT giờ làm gì nhỉ? Tôi tự nhủ.
– Đau không con? Mẹ hỏi tôi.
– Con không đau ở đó mà đau ở đây. Tôi vừa nói vừa đặt tay mẹ lên ngực tôi.
– ?
– Vì con đã làm mẹ đau lòng nên con cũng đau lòng lắm. Con có lỗi với mẹ.

Mẹ thở dài, nhắm mát suy tư.
– Nếu không có nhà mẹ lên ở với con đi. Con giờ trên đó không đi học nữa, sẽ đi làm kiếm tiền nuôi mẹ. Con dư sức nuôi mẹ mà.
– Thôi, lên đó con sẽ không học hành được.
– Tại sao?
– Con biết rồi mà.
– Biết gì ạ?
– Lúc nào con cũng cho chú bé vào trong mẹ thì tâm trí đâu mà học.
– Nói vậy thôi chứ mẹ lên rồi, mãi rồi con cũng sẽ chán thôi.
– Biết đến bao giờ con mới chán. Gần năm qua mà con đã chán đâu. Lần nào về cũng dỗ dành mẹ rồi lại thế này.
– Rồi cũng qua mà mẹ.
– Con định thế nào? Dự định gì chưa?
– Con sẽ lên vừa học vừa làm, năm sau học lại vậy.
– Cố gắng lên, con mà như vậy nữa chắc mẹ chết mất. Mẹ lại rưng rưng nước mắt…

Tôi ôm chặt mẹ vào lòng hơn, tôi cũng rưng rưng chực như nước mắt muốn rơi ra:”Con hứa, con hứa mà mẹ”.Mẹ cũng ôm chầm lấy tôi, hai mẹ con thi nhau khóc, nước mặt mẹ rơi lã chã trên mặt tôi, tôi lau đi lại trào ra, cứ như vậyhoài, nức nở…

Mẹ nhìn tôi âu yếm:
– Mẹ có thể hy sinh mọi thứ vì con, kể cả mang tiếng loạn luân, kể cả trao cho con tất cả, kể cả tấm thân này nữa nhưng mẹ không chịu đựng được nếu con không nên người. Con hứa với mẹ chứ?

Tôi không nói gì, vuốt lên má mẹ, đặt lên môi mẹ nụ hôn thay cho lời nói tất cả. Mẹ nhắm nghiền mắt lại, đáp trả lại tôi nhẹ nhàng.
– Chú bé cũng hứa với cô bé… Tôi chưa kịp nói hết câu thì mẹ đã bịt miệng tôi lại.
– Con đừng hứa như thế, cô bé có thể hứa với chú bé nhưng chú bé thì… mẹ biết…

Tôi xoa lên mu mẹ, từng đám lông bết lại do hôm qua chú bé xuất vào cô bé quá nhiều. Mẹ biết tôi sẽ làm gì, mở mắt ra ấu yếm:
– đấy, lại bắt đầu, thế mà còn rủ mẹ lên thành phố ở cùng, thề thì cô bé của mẹ chết mất thôi.

Tôi không nói gì, xoa lên mông mẹ, kéo mẹ lại gần hơn… mãnh liệt… Hai cơ thể lại quấn vào nhau trong tiếng rên khẽ. Hai chân mẹ lại giang rộng ra cho tôi lọt thỏm vào giữa, mong manh…

Chẳng khó để chú bé tách cô bé của mẹ ra làm đôi, nhớp nháp, nhầy nhụa… Ọp ẹp… là những gì tôi có thể cảm nhận được lúc ấy. Mẹ khua tay liên tục mỗi khi tôi cố ấn sâu thêm vào, mẹ cúi nhìn xuống chỗ giao hoan ấy, chỗ mà tôi đã ra đời, giờ trở lại với cảm xúc hoàn toàn khác. Mẹ nhìn chỗ đó, nhìn hai hòn bi cua tôi lủng lẳng sau những cú đút vào. Rồi mẹ ngước lên nhìn tôi, thấy những giọt mồ hôi trên trán tôi thấm ra mẹ lấy tay lau đi hết.
– Mẹ ngày xưa đánh con, giờ con sẽ đánh mẹ. Tôi vừa thở vừa nói vào tai mẹ.
– Con đánh như nào? Mẹ sai gì mà đánh?
– Vì cô bé của mẹ hư nên con phải đánh.

Mẹ cười tủm tỉm, che mặt đi e thẹn.
– Mẹ đưa mông ra con đánh nào. Tôi ra lệnh.

Mẹ không hiểu tôi sẽ làm gì nhưng cũng ngoan ngoãn chổng mông lên khiêu ngợi. Tôi cầm chú bé đánh vào mông mẹ mấy cái rồi đút sâu vào cố bé từ phía sau.
– Con sẽ đánh mẹ như này này. Mỗi lời nói của tôi là mỗi cú đút sâu mạnh mẽ vào bướm mẹ. Mẹ rên to hơn, không nói gì nữa, thở gấp mỗi khi tôi đút vào từ sau mẹ. Mẹ có vẻ thích tư thế này, cố gắng chổng mông cao lên nhất có thể, ưỡn mông ra mời gọi. Tôi giang hai chân mẹ ra chút để mông mẹ tách ra rộng hơn, tôi có thể nhìn sâu vào cô bé mẹ rõ hơn ở tư thế này.

Ngực mẹ lủng lẳng rơi xuống, nảy lên điên cuồng khi tôi dập xuống. Tôi hơi khom người xuống cho vừa mông mẹ trắng ngần, đôi khi quỳ hẳn xuống mà ấn vào mẹ dúi dụi. Tay tôi tham lam bóp ngực mẹ như muốn bóp nát cặp vú tuyệt vời của mẹ… Đôi khi tay tôi tham lam banh mông mẹ ra để lỗ co bé to hơn, rộng hơn…

Mẹ mỏi chân quá thì phải, đổ gục xuống giường làm chú bé của tôi hụt hẫng…
– Con tha cho mẹ đi, không đánh mẹ nữa. Mẹ nói qua mái tóc xoã xuống môi mẹ.
– Con sẽ không đánh mẹ nữa đâu, nhưng sẽ đánh kiểu khác. Tôi hóm hỉnh…

Tôi nằm đè lên mẹ, hai cơ thể cuộn vào nhau, tôi thích ra trong mẹ trong tư thế truyền thống này… Mẹ kéo tôi xuống hôn lên môi tôi như đôi tình nhân mặn nồng đang yêu nhau say đăm. Tôi hôn lên cơ thể mẹ, hôn lên ngực mẹ, mút tí mẹ như đứa trẻ. Mỗi lần như thế mẹ đếu ưỡn người lên, có lẽ mẹ quá nhạy cảm với hai đầu tí đỏ hồng cứng ấy. Tôi đập xuống là mỗi lần cô bé của mẹ trào tra nước nhờn, nước nhờn của mẹ chảy ra cả giường, ra cả người tôi ào ạt.
Tôi kê cái gối lên mông mẹ, mẹ banh cố bé ra mời gọi tôi, mu mẹ nhô cao, chân mẹ giang rộng ra xoã xuống giường…
– Con vào đi, mẹ giục.
– Mẹ khác trước nhiều quá.
– Khác gì?
– Có bao giờ mẹ nói gì trong những lúc như này, mẹ chỉ im lặng thôi. Giờ lại còn giục con cho vào nhanh nữa.
– Con đếm được số lần mẹ con mình quan hệ không? Bao nhiêu lần rồi mà con còn bắt mẹ phải e thẹn như lần đầu sao?

Tôi không nói gì thêm được nữa, tôi cũng không nhớ đã nằm trên mẹ bao nhiêu lần nữa, cũng không nhớ chú bé của tôi đã làm cô bé của mẹ khóc bao nhiêu lần nữa. Mẹ nói cũng phải thôi…
Tôi dập… dập điên dại trên bụng mẹ, Mẹ ôm lấy lưng tôi, chân quắp lầy người tôi… Mong manh…
Cô bé của mẹ khóc như mưa, ra cả gối, ra cả giường… Những tiếng nhóp nhép của hai bộ phận nghịch tử chạm nhau vang lên làm cho khung cảnh yên tĩnh trong căn phòng cũng hoà theo nhịp đập.

Tôi ra trong mẹ như thế, nước nhờn của mẹ hoà lẫn của tôi chảy ra trong mẹ, phờ phạc… Mẹ lấy tay che ngực đi như vẫn còn chút gì đó e ngại, bên dưới mẹ không che mà chỉ lấy khăn mỏng che đi.
Tôi nằm bên mẹ, nhẹ nhàng hôn lên trán mẹ:
– Cảm ơn mẹ nhé.
– Có gì mà cảm ơn.
– Vì mẹ đã để cho con đánh mẹ vào mông. Đánh mẹ mệt quá.

Mẹ đánh vào ngực tôi, e thẹn như gái mới lớn:
-Con thật là…

Chú bé của tôi nhỏ dẫn, hai mẹ con không ai buồn dậy dù bụng cả hai đều reo lên sung sục vì đói…
Tôi lên thành phố ngay sáng hôm sau. Trước khi đi, tôi cũng không quên chào cô bé của mẹ lúc ở nhà bếp trên bàn ăn và khi tiễn tôi ra xe tôi cũng không quên nắm tay và bóp trộm ngực mẹ…

Vậy đấy, cuộc sống cứ qua đi như thế, cuộc sống quá nhiều điều bất ngờ, trái đất tròn luôn luôn quay đều như một định mệnh… Tôi dọn đến ở cùng HHTT ngay sau đó, thôi thì còn gì mà mất, hai tâm hồn lạc lối gặp nhau, dựa vào nhau mà sống. Tôi vẫn vậy, vẫn đi làm thêm, đôi khi dẫn khách cho bọn lắm tiền nhưng tha hoá đạo đức. Mà tôi cũng như bọn chúng có khác gì nhau đâu. Khác một điều duy nhất, đó là họ lắm tiền, còn tôi thì chỉ đủ sống cuộc sống tạm đủ giữa thành phố hoa lệ này.

Thực ra tôi không muốn chuyển đến sống cùng HHTT nhưng vì cô ấy năn nỉ quá, cũng vì nghĩ cô ấy sẽ thay đổi suy nghĩ để sống cuộc sống tốt hơn nên tôi mới chuyển đến. Tôi giấu mẹ về chuyện này, tôi sợ mẹ buồn nhiều.

HHTT cũng thay đổi, ngày ở nhà lo cơm cháo, dọn dẹp, tối đi học thêm, bắt đầu cuộc sống mới. Tôi hạnh phúc với cuộc sống hiện tại, tôi vẫn điện thoại về cho mẹ hỏi thăm tình hình nhà cửa và mọi thứ. HHTT chăm sóc tôi từng chút như đứa trẻ, thực ra cũng chẳng mong gì hơn, có lẽ cô ấy cảm thấy có lỗi vì ngày xưa đã bỏ rơi tôi, ân hận vì cuộc sống nhơ nhớp ấy…

Tôi và HHTT hầu như quan hệ hằng đêm, tôi mua sẵn cả gói bao cao su về để dùng dần. Mục đích là để phòng ngừa có thai vì tôi chưa muốn có em bé lúc này. Tôi còn quá trẻ để làm bố, hơn nữa, tôi cũng không xác định lâu dài với HHTT. Như con thú bị thương một lần, tôi đâm ra sợ HHTT bỏ rơi tôi lần nữa, tôi không còn tin HHTT nữa, bây giờ ở bên nhau thế này, tôi cũng chỉ mong cùng nhau vượt qua mọi thứ. Dùng bao cao su cũng chính là để ngăn ngừa bệnh tật, cô ta là gái gọi cao cấp, dù sạch sẽ thế nào cũng không lường trước được.

Tôi vẫn chăm chỉ học hang ngày, tôi đã hứa với mẹ rồi và không muốn làm mẹ khóc thêm nữa. Hôm đó tôi đi làm về muộn, lý do là có một vị khách cảm ơn tôi đã giới thiệu cho một nơi cung cấp nguyên liệu giá rẻ bằng bữa cơm tối. Hôm đó tôi uống hơi nhiều, chuếnh choáng bắt taxi về nhà cũng hơn 1h sáng. HHTT lo lắng nhìn tôi từ đầu đến chân, pha nước chanh cho tôi, tôi nằm xuống giường mệt mỏi.
– Sao anh về muộn vậy, lại còn uống rượu nữa chứ. HHTT càu nhàu.

Tôi lao vào ôm chầm lấy HHTT như một con thú khát mồi, HHTT chưa bao giờ thấy tôi như vậy nên cố gắng đấy tôi ra:
– Kìa anh, kìa anh, say rồi thì ngủ đi.

Tôi mặc kệ cô ấy nói gì, lột từng chiếc áo trên người cô âý xuống, đầu ti hơi thâm nhưng cứng, không sệ như những con cave khác. Cơ thể tuyệt mĩ với những đường cong nóng bỏng, hai chân dài xoã xuống thành giường, buông lơi…HHTT không quên lấy bao cao su cho tôi, và lần nào cũng thế, cứ phải bạo dâm mới làm cô ấy thoả mãn… Tôi như điên dại khi nhìn thân hình của cô ấy, nhìn thấy cô bé của cô ấy mũm mĩm mới gọi. Tôi nhớ mẹ tôi nhiều, ngay cả lúc này cũng vậy, tôi dập như vũ bão giáng xuống cơ thể của HHTT mà nghĩ đến mẹ. Hình như khi say người ta thường nhớ lại những gì nuối tiếc nhất. HHTT gào như một con thú bị cắt tiết. Nếu là lúc khác có lẽ tôi đã bịt miệng cô ấy lại, nhưng bây giờ rượu đã làm cho tôi quên đi mọi thứ và hăng máu hơn bao giờ hết. Tôi chưa từng quan hệ với ai mạnh mẽ lỗ mãng như thế, cảm giác như cô bé của HHTT muốn nát ra thành trăm mảnh… Nước nhờn của cô ấy ra ướt cả bao cao su, tràn cả xuống giường…

Càng hăng say bao nhiêu, càng bạo dâm bao nhiêu cô ấy cáng thích, tôi đổi tư thế liên tục, rượu làm tôi quên hết mệt mỏi và cũng lâu ra hơn. Tôi vỗ vào mông HHTT chan chát, đôi khi hai tay tôi bóp vú cô ta méo xệch đi, những vết lằn do tay tôi đánh in trên mông và đùi cô ấy làm tôi có cảm giác xót xa. Cô ấy gào mỗi lúc một to,sợ hàng xóm nghe thấy đôi khi lấy gối che miệng lại, đôi khi hai mắt mờ đi, mờ dại đi ngây dại…

HHTT thấy tôi mãnh liệt như thế nên không còn giữ kẽ nữa, cô ấy tuy không nói ra nhưng tôi biết sâu thẳm trong con người cô ấy đôi khi là sự dằn vặt vì làm cái nghề dơ bẩn ấy, cô ấy bắt đầu thẻ hiện như một con gái gọi cao cấp chuyên nghiệp, tuy rằng cô ấy không uống rượu và đủ tỉnh táo khi biết mình sẽ làm gì. Cô ấy đẩy tôi nằm xuống, cúi nhìn tôi âu yếm rồi phi ngựa như hoang dại trên bụng tôi. Mẹ tôi cũng làm thế nhưng HHTT lại khác, với những kinh nghiệm chinh chiến có được, HHTT làm tôi mê dại với kiểu phi ngựa nước đại, cô ấy phi như con thú nhưng không để chú bé của tôi trượt ra ngoài phát nào, chú bé của tôi như piston đẩy ra ấn vào liên tục. HHTT tóc tai rũ rượi với hai bầu ngực lủng lẳng buông lơi… Chưa dừng ở đó, HHTT đưa tôi đến thiên đường khác với tư thế 69 kinh khủng. Cô ấy xoay người lại rôi liếm mút chú bé của tôi qua lớp bao cao su còn dính đầy nhầy nhụa. Tôi chưa thấy ai làm thế, có chăng là trước khi quan hệ thì âu yếm chú bé của tôi cho ngỏng cao lên, đằng này HHTT liếm chú bé của tôi qua lớp bao cao su còn dính đầy chất nhờn của cô ấy. Tư thế này buộc tôi phải tiếp xúc với cô bé của HHTT, tôi có dịp nhìn cô bé của HHTT ngược thế này khiến tôi kích thích vô cùng. Tôi không dám liếm, mà các anh chị ở đây hay gọi từ chuyên ngành là “vét máng”. Tôi sợ, thực ra không phải sợ mà là ghê tởm khi nghĩ đến cô bé của HHTT cũng bị nhiều khách làng chơi vét máng rồi. HHTT say xưa bú mút, hết bên trên rồi đến bên dưới, có cảm giác như chú bé của tôi chui lọt trong cổ họng của cô ấy. HHTT say xưa quá vô tình ưỡn người để cô bé chạm mặt tôi, một mùi ngai ngái lan toả xuống mũi làm tôi muốn tắc thở, muốn ói. Chưa kịp định thần thì HHTT đã ngồi dậy để cô bé lên mặt tôi, tôi muốn đẩy ra nhưng không kịp nữa rồi, miệng tôi nhơ nhớp ngoạn lấy cô bé của HHTT như thế. Đây cũng là lần đầu tiên thực sự tôi làm như thế. Kinh tớm là cảm giác ban đầu của tôi nhưng khi định thần lại tôi thấy đây cũng là trải nghiệm mới nên muốn thử xem thế nào. Mùi hôi hôi toả ra rồi cũng qua, HHTT tự bóp ngực mình, uốn éo khi tôi liếm cố bé của cô ấy. Ban đầu là ở ngoài, sau tôi cũng đưa lười vào sâu bên trong, sâu thẳm, lông lá rậm rạp đôi khi làm tôi khó thở vô cùng.

HHTT dí mạnh cô bé vào miệng tôi, day day làm nước nhớn ra nhiều quá, tôi muốn thoát ra nhưng HHTT nhiệt tình như vậy khiến tôi không còn tâm trí nào nữa, hơn nữa rượu cũng khiến tôi dũng cảm hơn để làm điều ấy. HHTT hoang dại gào thét dữ dội, bản năng của một gái gọi thức dậy khiến cô ấy bắt đầu nói những lời tục tĩu mà trước đó tôi chưa bao giờ nghe thấy. Tôi quen với việc mẹ tôi im lặng mỗi khi quan hệ rồi, tôi cũng không quen khi nghe những lời ấy. Tôi chững người lại khi nghe HHTT nói thế:
– Anh ơi em sướng quá, anh mút lồn mạnh nữa đi, em chết mất, mạnh lên anh…

Tôi đẩy HHTT ra, ngơ ngác nhìn HHTT đang trong cơn thêm khát hoang dại mê man như người thêm thuốc. HHTT như chợt hiểu ra điều gì, ôm mặt khóc nức nở:
– Em xin lỗi…

Tôi biết tại sao HHTT nói thế, cả hai biết người kia nghĩ gì chỉ là không ai muốn nói ra thôi. HHTT biết tôi lại nghĩ đến quá khứ của cô ấy, nghĩ tôi coi thường cô ấy khi cô ấy buông những lời tục tĩu như thế. Tôi ôm HHTT vào lòng không nói, vuốt mái tóc lả lơi sang một bên rồi hôn lên môi cô ấy. Rồi rượu cũng đã tan bớt đi sau những giọt mồ hôi chảy xuống. Chú bé vấn hùng dũng như ban đầu, và rồi cả hai lại lao vào nhau, định mệnh mong manh…

HHTT cũng không còn e dè nữa, nhưng cũng không nói tục tũi nữa, thay vào đó nhẹ nhàng như cơn gió lướt qua cơ thể tôi ngào ngạt. Tôi banh cô bé của HHTT ra đút sâu nhất có thể, dập và dập… Chú bé của tôi lao như mũi tên mà không thể tới đích, HHTT cáo cấu lưng tôi đau rắt… Hoá ra tình dục là thế, khiến cho con người ta mê muội… Bất ngờ tôi cảm nhận được uơn uớt của chú bé, điều tôi không ngờ tới là bao cao su kia bị rách. Có lẽ do quan hệ mạnh quá khiến bao cao su rách. Tôi dừng lại nhìn HHTT rồi thủ thỉ vào tai cô ấy:
– Hình như bao cao su rách thì phải em à. Anh cảm nhận đựơc điều ấy.
– Vậy anh lấy bao cao su khác đi.
Tôi chần chừ vì đang trong cuộc vui không muốn gián đoạn thêm nữa. Và rồi hơi men khiiến tôi tiếp tục dập xuống với chiếc bao cao su rách đầu ấy. Cảm giác thật lạ, đây là lần đầu tiên tôi chân trần đi sâu vào cô bé của HHTT, nhơn nhớt hơn tôi nghĩ, sung sướng hơn tôi tưởng. Lần đầu tiên tôi xuất vào trong cô bé của HHTT như thế. HHTT ưỡn mông lên chờ đợi như không muốn cho một giọt nào của tôi thoát ra ngoài. Tôi đổ gục lên người HHTT thở phì phò…
– Anh không sợ à? HHTT hỏi nhỏ.
– Sợ gì?
– Nhỡ em có thai, hôm nay anh ra nhiều quá.
– Có làm sao được, đừng lo. Tôi an ủi.
– Nếu có em bé em sẽ giữ, em sẽ sinh cho anh một hoàng tử đẹp trai như anh.

Tôi không nói gì, ôm HHTT chặt hơn nhưng tâm trí tôi lúc này chợt hình bóng mẹ tôi hiện ra, tội lỗi. HHHT chìm sâu trong giấc ngủ cũng là lúc tôi vào nhà vệ sinh gột rửa những nhơ nhớp trong miệng ra. Mệt mỏi…

Cuộc sống của hai kẻ vợ chồng hờ cứ thế trôi đi, HHTT ngoan ngoãn đóng vai nguời vợ tốt, còn tôi, một người chồng hờ mẫu mực…
Tôi gọi điện về nhà vào cuối tuần nhưng không ai bắt máy, không biết mẹ đi đâu. Về nhà thấy tôi đăm chiêu suy nghĩ HHTT liền hỏi:
– Có chuyện gì vậy anh? Có chuyện gì mà sao hôm nay thấy anh khang khác?
– Anh vừa gọi điện về, không thấy ai nghe máy, giờ này mẹ phải ở nhà rồi chứ. Không biết có chuyện gì không, anh lo quá…
– Em xin lỗi.
– Sao lại xin lỗi.
– Em thấy số điện thoại nhà của mẹ trong máy anh nên gọi điện cho mẹ. Em cũng muốn nói chuyện với mẹ, em cũng muốn được mẹ công nhận.
– Trời ơi sao cô làm như thế? Sao cô tự tiện mà không hỏi ý kiến tôi? Tôi gào ầm lên như thế. Đây là lần đầu tiên tôi quát tháo với HHTT như vậy. Tôi sợ mẹ tôi biết tôi ở cùng HHTT nên mới giận dứ như thế.
– Em chỉ muốn được mẹ công nhận thôi mà. Hu hu… HHTT khóc…
– Khóc cài gì. Cô học ở đâu kiểu tự tiện như thế?
– Em thì bố mẹ từ mặt rồi, em chỉ muốn…

HHTT chưa kịp nói hết câu tôi đã bỏ đi ra ngoài. Tôi lang thang một mình trên con phố quen. Không biết mẹ đi đâu giờ này mà không ở nhà, sợ mẹ biết tôi ở cùng HHTT sẽ nghĩ quẩn thì tôi biết làm sao. HHTT gọi điện nhưng tôi không bắt máy. Tôi không muốn xác định lâu dài với cô ấy nên không muốn liên quan gì đến cuộc sống riêng của hai người.

Đôi chân đi mãi cũng mỏi, tôi về nhà khi ngoài đường thơ thớt dần xe cộ qua lại. Tôi lê bước vào nhà, mẹ tôi đã ngồi ở đó cùng với HHTT từ bao giờ. Hai người có vẻ vui vẻ, hợp nhau lắm.
– Anh về rồi à. Anh vừa đi là mẹ lên. HHTT nhanh nhảu.
– Sao mẹ lên muộn vậy?
– Mẹ nghe HHTT nói chuyện, tò mò muốn lên xem tụi con thế nào. Nhanh thật!
– Nhanh gì hả mẹ? Tôi tò mò.
– Mới cách đây có vài tuần con còn về quê, còn hứa với mẹ, còn đánh vào mông mẹ mà bây giờ…

Tôi hiểu ý sâu xa trong câu nói của mẹ. Tôi cũng hiểu “đánh vào mông mẹ” nghĩa là thế nào, chỉ có HHTT là không hiểu, ngơ ngác nhìn mẹ con tôi nói chuyện. Nhanh thật, lẽ ra…
– Nhìn thấy tụi con vậy là mẹ yên tâm rồi, từ nay sẽ không có chuyện gì nữa, mọi thứ đã kết thúc. Mẹ nói giọng bí hiểm.
– Mẹ nói thế là sao ạ? HHTT tò mò, cô ấy gọi mẹ tôi là mẹ như thân quen lắm…
– Không sao, ý mẹ là sẽ qua hết, tụi con đã kết thúc cuộc sống độc thân để bắt đầu cuộc sống mới…

Tôi biết mẹ tôi nói không phải với ý đó, giữa mẹ con chúng tôi đã kết thúc mọi chuyện khi tôi chuyển đến ở cùng HHTT… Có lẽ mẹ muốn thế, mẹ muốn chấm dứt mối quan hệ nghịch tử này.
– Các con còn trẻ quá, lẽ ra phải lo cho cuộc sống đầy đủ rồi làm đám cưới đàng hoàng. Đành rằng các con bây giờ thoáng hơn thời của bọn mẹ nhưng có chuyện gì chỉ thiệt thòi cho con thôi, HHTT à. Mẹ nói giọng buồn buồn.
– Con biết mẹ sẽ nghĩ con là đứa không ra gì khi sống cùng anh ấy, nhưng tại con yêu anh ấy nhiều quá… HHTT nắm tay mẹ tôi nghẹn ngào.
– Thôi, mẹ đi nghỉ đi, tôi giục.
Tôi nhường mẹ và HHTT nằm trên giường, còn tôi xuống đất ngủ, tôi muốn dành thời gian cho hai người họ tâm sự bên nhau. Tôi giả vờ ngủ để nghe hai người tâm sự, HHTT kể nhiều về tôi, kể về thời kỷ niệm ban đầu nhưng tuyệt nhiên không nhắc đến một thời làm gái gọi. Còn mẹ tôi thao thao bất tuyệt kể về lúc tôi còn bé học hành ra sao, nũng nĩu mẹ thế nào nhưng tuyệt nhiên không nói về hoàn cảnh gia đình tôi…

HHTT chìm vào giấc ngủ là tiếng thở dài của mẹ tôi. Tôi biết mẹ suy nghĩ nhiều lằm, tôi biết mẹ không muốn tôi yêu sớm và sống cuộc sống với HHTT như vậy. Mẹ muốn tôi trưởng thành, thành đạt nhưng ở hoàn cảnh này chỉ có như vậy mới giúp mẹ con tôi thoát ra cảnh loạn luân cay nghiệt này. Mẹ nghĩ như vậy nên không giận tôi, nhưng mẹ có lẽ cũng đấu tranh dữ dội lắm khi phải làm thế. Nếu sống cùng HHTT thì sẽ quên chuỵên nghịch tử đi, còn nếu không như vậy thì chuyện đó lại tiếp diễn, lại mặc cảm….

Tôi cũng không thể nào chợp mắt, cảm giác có lỗi với mẹ cứ hiện lên âm ỉ trong tôi. Vậy là đêm đó cả hai mẹ con đều mất ngủ, tôi biết, mẹ biết.

Sáng hôm sau HHTT đưa mẹ tôi đi mua sắm và tham quan một số địa điểm thành phố. Thực ra những địa điểm đó tôi đã đưa mẹ đi rồi nhưng vì HHTT nhiệt tình quá nên mẹ tôi đành chiều lòng. Tối, khi HHTT vửa ra khỏi cửa đến lớp học thêm là tôi xà vào lòng mẹ, mẹ vuốt đầu tôi âu yếm như tôi còn con nít vậy.
– Con có lỗi với mẹ.
– Lỗi gì. Chỉ cần con học tốt là được. HHTT nói con chăm học lắm, thế là mẹ yên tâm rồi. Có khi có nó con lại lo chăm chỉ học hơn. Mẹ phải cảm ơn nó chứ.
– Con xin lỗi, con cũng không định như thế nhưng hoàn cảnh của cô ấy…
– Mẹ không biết hoàn cảnh gì, con cũng không cần phải kể. Mẹ chỉ cần con học hành nên người là được. Sớm muộn gì con cũng có người yêu, có gia đình riêng. Bây giờ thanh niên tụi con không như xưa nữa, chuyện sống thử cũng là điều bình thường. Đôi khi như thế cũng tốt, cái gì cũng có hai mặt của nó.
– HHTT là mối tình đầu của con, mọi thứ cứ như là định mệnh. Con cũng không xác định lâu dài với cô ấy.
– Tại sao? Nếu đã không xác định lâu dài tại sao còn ở chung? Con như vậy là không được.

Tôi không thể nói về hoàn cảnh của HHTT cho mẹ biết, một phần vì tôi cũng sợ mẹ biết công việc tôi đang làm, sợ mẹ buồn, mẹ khóc… Mẹ ơi, đừng khóc!
– Bố có nói gì về giấy tờ nhà không? Tôi lảng sang chuyện khác.
– Đi suốt có về đâu mà hỏi. Mẹ trả lời giọng mệt mỏi.
– Bao giờ mẹ về?
– Mẹ tò mò khi nghe HHTT gọi điện về nên mẹ lên xem tụi con thế nào thôi. Mai có lẽ mẹ về.
– Mẹ ở lại chơi vài hôm, con giờ không đi học nên rảnh lắm, con sẽ đưa mẹ đi chơi.
– Con nhớ thời gian trước khi con chia tay HHTT, mẹ con mình đã đến công viên hò hẹn không?
– Mẹ vẫn còn nhớ à?
– Nhớ chứ, đó là lần đầu mẹ được hò hẹn đúng nghĩa trong đời.
– Và cũng là nơi con mất nụ hôn đầu bởi mẹ. Mẹ lấy đi tất cả của con. Tôi nói xoáy mẹ.

Mẹ không nói gì, thở dài. Im lặng…
– Vậy là từ nay chúng ta sẽ chấm dứt mọi thứ. Mẹ nói nhẹ nhàng.
– Chấm dứt được không hả mẹ? Tôi hỏi.

Mẹ không nói gì, vuốt tóc tôi nhẹ nhàng. Mùi thơm của mẹ lan toả át đi mùi xác thịt của HHTT do tôi tưởng tượng ra. Tôi rúc đầu vào ngực mẹ, thơm phức mùi cơ thể mẹ thoang thoảng đâu đây. Tôi ngồi nhổm dậy, nhìn mẹ âu yếm, mẹ nhắm mắt lại chờ đợi, mẹ hiểu tôi sẽ làm gì. Tôi hôn lên môi mẹ, hôn lên trán me nhẹ nhàng.
Mẹ mở mắt ra nhìn tôi ấu yếm:
– Nốt lần này thôi nhé, con nên có trách nhiệm với HHTT. Mẹ không muốn vì mẹ mà làm ảnh hưởng tới hạnh phúc hai con.
– Mẹ là mẹ con mà, có gì mà ảnh hưởng.

Mẹ không nói gì, nhắm mắt chờ đợi. Tôi chạy ra đóng cửa trong khi mẹ vẫn ngồi nhắm mắt trên giường, hờ hững đên mong manh! Tôi lại gần mẹ, đè mẹ xuống giường, mẹ nhắm mắt cứ như đây là lần cuối. Lần cuối nhưng mẹ không chủ động, nằm im để tôi tự do nhìn ngắm mẹ từ đầu đến chân. Mẹ đẹp quá, thânhình mẹ thon gọn, chiếc váy dài được tốc lên cũng là khi tôi tôi cúi xuống xoa lên mu mẹ.
– Con tắt điện đi. Mẹ ngại.
– Lần cuối cũng như lần đầu sao mà mẹ ngại? Tắt điện đi người ta lại thắc mắc đấy, hơn nữa con muốn nhìn thấy mẹ.

Mẹ không nói gì chỉ nhắm mắt, tôi lột hết quần áo của mẹ, mẹ trần truồng nằm trên giường, cơ thể mẹ trắng ngần mời gọi. Tôi vẫn mặc quần áo nằm đè lên mẹ, day day vào mu mẹ, banh cô bé của mẹ ra mà nhìn ngắm. Mẹ không nói gì, không banh cô bé ra như lần trước, để mặc tôi dày vò thân xác mẹ. Hai ngón tay tôi rẽ lông mẹ ra đút sâu vào móc hết những dòng nước đang rỉ ra từ bướm mẹ. Mẹ không rên, không cảm xúc, trơ ra như tượng gỗ. Nhưng có một thứ không bao giờ thay đổi, đó là dù mẹ có cố gắng đến mấy thì nước nhờn của mẹ vẫn phản bội mẹ, ra nhiều, nhiều đến nỗi tôi phải lấy khăn để dưới mông mẹ, tôi sợ HHTT biết.

Tôi cho chú bé vào và dập như thế, như lần đầu vậy. Mẹ e thẹn như lần đầu, mặt đỏ ửng lên, ngực săn lại cương cứng. Quan hệ với HHTT nhiều khiến tôi có kinh nghiệm hơn, day day mổng dốc to của mẹ làm mẹ ưỡn mông lên như con tôm dù mẹ cố gắng kiểm soát bản thân. Chiếc giường nhỏ bé xuất hiện những tiếng kót két khi tôi lao vào bướm mẹ như vũ bão, chính trên chiếc giường này mới hôm qua tôi còn quan hệ với HHTT. Vậy mà hôm nay tôi lại ngoại tình với người khác trên chính chiếc giường ấy, mà người ấy không ai khác lại chính là mẹ tôi.

Mẹ tôi như con búp bê để mặc tôi điều khiển muốn làm gi thì làm. Tôi học được từ HHTT đủ tư thế, tôi cũng không ngại mẹ nữa, dẫu sao mẹ cũng biết tôi và HHTT rồi. Vì thế, tôi xoay mẹ như con búp bê với đủ kiểu mới. Khi thì tôi đưa hai chân mẹ lên vai, khi thì tôi kê gối lên mông mẹ, khi thì tôi để mẹ chổng mông, khi thì tôi để mẹ nằm sấp…. Dù ở tư thế nào, mẹ tôi cũng cam chịu không nói một lời.

Mẹ cố gắng kiềm chế cảm xúc để không rên lên, nhưng tôi biết mẹ đang hạnh phúc sung sướng, điều đó được thể hiện qua biểu hiện trên khuôn mặt mẹ, và bên dưới dịch nhờn thấm đẫm từng mảng lôngcủa mẹ.
– Sao hôm nay mẹ lạ thể?
– Lạ gì? Mẹ nói nhưng vẫn nhắm mắt.
– Mẹ có bao giờ như vậy đâu, có bao giờ im lặng như khúc gỗ thế này đâu.
– Mẹ không muốn nhìn thấy con, coi như mẹ không biết gì để đỡ mặc cảm. Mẹ không muốn thấy con trai mẹ đang hì hục trên bụng mẹ ruột.
– Đây đâu phải lần đầu?
– Trước khi có HHTT thì khác. Mẹ giờ khác gì đang ngoại tình với con.

Tôi không nói gì thêm nữa, banh hang mẹ ra, giang hai chân mẹ ra rồi đưa chú bé trở về nơi sâu thẳm. Mẹ hai tay nắm chắt gối, người rung lên từng nhịp khi tôi thúc những cú như trời giáng vào bướm mẹ, năt bấy…
Ngực mẹ lắc lư theo nhịp dập, môi mẹ mím lại, tôi cố gắng ấn vào sâu nhất có thể khiến chú bé lọt thỏm trong cô bé. Nghịch tử!

Cô bé của mẹ khít vô cùng, không rỗng tếch như HHTT, tôi sướng đến tê người mỗi khi cô bé của mẹ mút chặt chú bé của tôi không chịu nhả ra. Chợt nhớ đến HHTT, tôi cũng thử tát vào mông mẹ tôi như thể, mẹ tôi la lên đau đớn… Tôi chợt nhận ra rằng, mẹ tôi không thể như HHTT nên dừng lại…
– Con đánh vào mông mẹ đi. Đây là câu nói đầu tiên mẹ nói…

Tôi lại đánh vào mông mẹ bằng chú bé của tôi…
– Sao mẹ muốn vậy?
– Tại vì mẹ hư quá, mẹ hư nên để cho con nằm trên mẹ thế này, nên con đánh mẹ đi…

Tôi thấy mẹ hơi buồn, mắt ngấn lệ nên tôi không dập nữa, cúi xuống hôn mẹ, mẹ không còn nằm im nữa, chủ động kéo tôi xuống mãnh liệt hôn lên môi tôi như hai người yêu nhau… Rất lâu…
Chú bé trong cô bé, môi trông môi, ngực đè lên ngực, tay nắm tay và…
Chú bé của tôi bắn những cú như trời giáng vào sâu trong tử cung của mẹ. Mẹ dừng lại không hôn tôi nữa khi cảm nhận thấy tôi bắn vào bướm mẹ…
– Lần cuối con nhé. Hôm nay mẹ rất hạnh phúc.
– Con cho vào trong mẹ có sao không?
– Con và HHTT ngừa thai kiểu gì?
– Tụi con dùng bao, tôi thật thà…
– Hôm nay mẹ an toàn, mà không an toàn mẹ cũng để cho chú bé tự do trong cô bé, lần cuối mà…
– Mẹ hôm nay khác quá.
– Khác gì, trên chiếc giường này, con và HHTT mới quan hệ, mẹ lại thay thế HHTT giang hai chân ra để con cho vào. Mẹ cảm thấy tội lỗi và nhục nhã.

Tôi rút chú bé ra, những dòng nước đục nhỏ giọt xuông khăn, từng mảng bết lại. Mẹ mở mắt ra nhìn chú bé của tôi đang nhỏ dần, mẹ nắm lấy chú bé của tôi xoa nhẹ, nước nhờn cuộn lại của tôi và mẹ dính vào tay mẹ…
– Mới ngày nào mẹ còn năng niu khi con còn bé. Giờ đã lớn thế này, giờ lại cầm nó để đút vào nơi nó sinh ra. Lại còn ngoại tình với con nữa chứ. Mẹ chết mất. Mẹ lại khóc, những dòng nước mắt rơi xuống má, xuống gối…
– Thôi mà mẹ, lần nào mẹ cũng khóc, đằng nào cũng đã xảy ra, lần cuối…
– Mẹ mong là thế, con hãy sống tốt và quên mọi thứ giữa chúng ta đi. Học tốt nữa.

Mẹ nói rồi ôm lấy tôi, tôi mặc lại quần áo cho mẹ. Trước khi mặc quần áo tôi không quên dùng khăn lau cho cô bé của mẹ sạch sẽ từng ngõ ngách. Mẹ giang chân để cho tôi lau, tôi nâng niu cô bé của mẹ như vật báu, mẹ nhìn tôi âu yếm khi thấy tôi làm thế.
– Con lau kỹ thế, cô bé ngạt mất.
– Con phải lau kỹ chứ, vì nhờ nó mà con đựơc ra đời, hơn nữa bây giờ nhờ nó mà chú bé được hạnh phúc..
– Con mặc quàn áo cho mẹ như thế sau này nếu cửi quần áo của cô gái nào xuống thì nhớ mặc cho cô gái ấy bộ quần áo cưới.

Tôi và mẹ thu dọn chiến trường ô uế trước khi HHTT về, mẹ nắm tay tôi như sắp phải lìa xa…
HHTT về cũng không nhận ra sự khác thường gì, dẫu rằng sau mông mẹ tôi còn một vết nước thấm ra sau váy mà mẹ tôi không để ý.
– Mẹ bao giờ về ạ? HHTT hỏi.
– Có lẽ mai mẹ về.
– Thôi, ở lại chơi với tụi con lâu lâu chút, mấy khi.
– Mẹ về quê có việc mà… Giọng mẹ buồn buồn…

Đêm đó, sau những tiếng thở dài là tiếng ngáy nhỏ của mẹ, mẹ mệt vì đêm qua mất ngủ hay vì hôm nay mẹ được thoả mãn tôi cũng không biết nữa…

Ngày mai…

(Hết Phần 21 … Xin mời đón xem tiếp Phần 22 )