MÙA MƯA NGÂU – Truyện Sex Vợ Ngoại Tình 2023 – Update Chương 5
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: MÙA MƯA NGÂU – Truyện Sex Vợ Ngoại Tình 2023 – Update Chương 5
Tác Giả: ncamtinh
Danh Mục: Bạo Dâm, Biến Thái, Bú Cu, Gái Xinh, Ngoại Tình, Truyện Sex Người Lớn, Vụng Trộm
Lượt Xem: 149 Lượt Xem
Chương 2: Nụ Hôn Trong Đêm Rằm Trung Thu
Tôi biết bé heo không cố ý mắng tôi, có lẽ cô ấy ấm ức trong lòng do tôi không trả lời tin nhắn trong mười ngày qua rồi bức xúc vậy thôi, bởi vì tôi cũng từng vợ tôi hờn dỗi như vậy. Tôi thấy vẽ mặt của bé heo tắt nụ cười trên môi thì tôi trêu ghẹo để mua vui cho cô ấy:
-Bé heo nè, trong dòng tin nhắn có kèm theo icon minh họa mắc cười quá, nhưng anh thích lắm, bởi biểu tượng icon vui nhộn.
-Dạ, đúng vậy ạ! Biểu tượng icon thay cho biểu hiện của bé heo mà!
Nói xong thì Nhạt Nắng cười tíu tít, đôi mắt to híp lại, còn đôi tay thon thả thì nắm giữ bàn tay tôi và một bàn tay đang giữ chiếc máy tính của tôi nữa. Tôi thì mở chương trình chat yahoo!messenger ra xem và đọc tin nhắn của bé heo gửi trong hộp thư, còn cô ấy thì tựa đầu vào vai tôi để xem và cùng tôi đọc cùng. Ở trong băng ghế đá công viên lúc tà dương hoàng hôn thì từ từ buông xuống, hai đứa tôi thì vẫn đang miệt mài xem và cười với chiếc máy tính trên tay. Buổi chiều nơi đây thì dòng người bắt đầu nhộn nhịp hẳn lên, các cô chú lớn tuổi thì từng tốp đi tập thể dục ven công viên, còn các bọn trẻ thì nô đùa theo từng nhóm nhỏ. Tôi thấy người đông và bầu trời hoàng hôn nhạt nắng đẹp quá, nó giống như tên Nhạt Nắng của bé heo vậy. Tôi bỏ máy tính vào ba lô, rồi nói nhỏ nhẹ với bé heo:
-Ưm! Chúng mình đi dạo nhé bé heo?
-Dạ vâng ạ! Chúng mình cùng đi dạo nào.
Với chiếc ba lô trên lưng, chúng tôi nắm tay nhau đi dạo cuối con đường nọ, bé heo thì với trang phục quần jean áo thun giày thể thao trẻ trung và năng động, nên cô ấy nổi bật nhất trong công viên tại nơi này, bởi cô ấy thật đẹp và dễ thương. Tôi với bé heo đi dạo một lúc thì cũng vòng lại chỗ xuất phát ban đầu, có nghĩa là chúng tôi đã đi hết khu đất công viên này rồi. Thời gian lúc này cũng dần dà tối và ánh đèn cao áp ở trên các trụ đèn từ từ cũng sáng lên, tôi thấy bên ven đường có một chị bán nước giải khát nên mới ghé vào. Tôi hỏi:
-Chị ơi, bán cho em hai ly sữa bạc hà?
-Oh! Tiếc quá, chị hết sữa bạc hà rồi em… Chỉ còn duy nhất một ly nước phu thê màu đỏ này thôi.
-Hả? Có lộn không vậy chèn! Từ nhỏ đến lớn, em chưa từng nghe đến cái tên ly nước phu thê mà chị vừa nói đó? Hay là chị trêu em chăng? Bởi hiện tại em thấy chị bán quá nhiều nước giải khát mang nhiều nhãn hiệu khác nhau mà!
Tôi biết chị bán nước này ghẹo tôi, bởi hiện tại thì bé heo vẫn câu tay tôi vô người cô ấy với hành động rất thân mật chỉ có vợ chồng hoặc người yêu trong thời điểm chín mùi mới có. Bé heo nhìn tôi rồi nhìn chị bán nước và nói:
-Vậy chị bán cho bọn em ly nước phu thê màu đỏ đó đi ạ?
-Oh! Phải vậy chứ! Nè, bộ hai đứa đang tận hưởng tuần trăng mật đúng không? Hahaha…
-Nè, chị đang nói cái gì vậy…? Haizz…
Tôi thở dài và ngán ngẩm với chị bán nước này luôn, vả lại hiểu nhầm cũng tốt, chứ nếu chị ấy mà biết bé heo mới tròn đôi tám trăng tròn mà tay trong tay với tôi thì nguy hiểm nhiều hơn. Thế là tôi với bé heo ngồi vào bàn gần đó thì một ly nước phu thê màu đỏ được đem ra với một cái muỗng nhưng không có ống hút, tôi thấy lạ nên định đứng dậy nói thì bé heo nắm giữ tay tôi rồi nói:
-Thôi anh, kệ đi. Chúng mình cùng uống chung một ly cũng được mà!
-Ơ, nhưng anh thấy…
Dù muốn dù không thì con thuyền vẫn phải cập bến và chúng tôi cũng chia sớt cho nhau từng ngụm nước, khi nước vào miệng thì tôi mới nhận ra là nước này là sữa bạc hà, có lẽ do chị ấy cho vào ly nước màu đỏ rồi tự đặt tên mà thôi. Tôi nhìn chị bán nước khó hiểu, còn chị ấy thì nhìn tôi cười cười và thậm chí bé heo cũng vậy luôn, bởi mặt cô ấy nó ửng hồng lên trên nền vàng của ánh đèn đường cao áp trên cao. Tôi đút một muỗng vào miệng nhỏ nhắn của Nhạt Nắng, ngược lại thì cô ấy đút một muỗng vào miệng tôi, cứ như thế xoay vong cho tới khi ly nước phu thê màu đỏ nó sắp hết thì dừng. Tôi nói với bé heo:
-Em nè, chúng mình tạm chia tay ở đây nha! Bởi anh có hẹn với thầy lúc 19:00, ở trường thầy ấy là giảng viên, nhưng ở ngoài đời là bạn của anh.
-Dạ, vậy anh đi về đi. Em cũng có buổi học thêm vào giờ đó nữa.
Khi thấy chiếc xe ô tô sang trọng xuất hiện và lần này không phải bác tài xế mà là mẹ của bé heo, không hiểu sao tôi lại hoang mang lo sợ khi gặp dì ấy, nên khiến tim tôi đập nhanh và thở gấp. Dì ấy đón bé heo lên xe nhưng luôn nhìn về phía tôi đang đứng, cái nhìn ấy của dì không xấu nhưng cho tôi cảm giác bất an…
……….
….Hai ngày sau…
Tôi nghe theo tin nhắn mà bé heo gửi cho tôi, tôi đến đưa đón cô ấy đi học thêm, chỗ học thêm với ngôi trường cấp ba của bé heo khoảng chừng bốn kí-lô-mét. Lượt đi thì tôi đón cô ấy ở trước cửa trường học chứ không phải ở nhà, có lẽ bé heo được người khác chở đến điểm hẹn này. Tôi chờ cô ấy học thêm trong khoảng thời gian: 17:00 – 18:45, có nghĩa là tương đương hai tiết học của cô ấy 45 phút. Tôi ngồi đợi cô ấy trong chiếc xe ô tô cổ xưa của tôi màu nho tím, tôi loay hoay một lúc thì bé heo cũng bước ra và ngồi vào trong xe ngang với ghế lái. Bé heo mỉm cười nhìn tôi rồi nói:
-Anh nè, ngày mai là tới rằm Trung thu rồi đó? Anh có dự tính gì chưa ạ?
-Oh! Cứ mỗi khi đến ngày 15 âm lịch hằng tháng là anh không muốn tiếp xúc với ai hết, anh chỉ muốn bên cạnh vợ anh mà thôi.
-Ơ, sao lạ vậy…
Bé heo nghe câu này thì hết còn mỉm cười nữa mà thay vào đó là nét suy tư hiện lên trên khuôn mặt trái xoan của cô ấy, Nhạt Nắng nhìn tôi hỏi nhưng tôi không trả lời, bởi đây là bí mật của vợ chồng chúng tôi nên tôi đành im lặng cười trừ. Bé heo thấy vậy thì nắm lấy tay tôi hỏi:
-Ưm! Vậy ngày mai anh về với vợ anh sao?
-Ừm! Đúng vậy, anh về vào ngày rằm chứ anh không về vào ngày đầu hoặc cuối tháng… Uả, nhưng sao em buồn vậy? Hay học thêm bị cô giáo la rầy sao ta? Hihihi…
-Ơ, em buồn không phải chuyện học hành mà là…chuyện của anh và em…ạ!
-Ồ, vậy muốn đi đâu chơi thì anh sẽ chở đi, Em muốn đi…ưm “chụt chụt…”…
-Đi đâu cũng được… Quan trọng là có anh bên cạnh là em rất vui… Hihihi…
Tuy ánh trăng đêm 14 chưa có tròn và sáng lắm nhưng nó cũng đẹp, thế là tôi mới đưa bé heo đi dạo quanh sông nước Cần Thơ bằng chiếc ca-nô. Chúng tôi mặc áo phao và rẻ ca-nô đi vào hướng chợ nổi Cái Răng trước, dưới ánh sáng đêm trăng trên sóng nước hướng về chợ nổi, tôi với bé heo thấy hai bên bờ sông le lói ánh đèn, đặc biệt nhất là ánh đèn nó sáng tỏ hơn trăng trên trời cao kia là ở trung tâm thành phố. Bé heo vui thích vì được trải nghiệm bằng chiếc ca-nô dạo quanh chợ nổi, do ban đêm nên khu này nó vắng lặng, chỉ có thấp thoáng những con tàu bè qua lại trên sông với ánh đèn xanh đỏ hai bên mạn. Nhìn từ xa, các ánh đèn ấy nó uốn lượn và soi mình dưới mặt sông và kèm theo ánh sáng của mặt trăng tỏ bóng xuống nước lập lờ với từng con sóng vỗ thì thật là kỳ ảo.
Bé heo không còn ngồi nữa và cô ấy đứng lên rồi đi tới đứng sau lưng tôi, bé heo choàng tay qua cổ tôi và ghì đầu tôi vào bờ ngực của cô ấy. Sự tình đưa đẩy theo chiếc ca-nô đang lướt trên mặt sông bỗng chốc bị chậm lại do tác động của bé heo và tôi, bởi cô ấy choàng cổ tôi và hơi kéo ngả về phía sau nên tôi mất đi tầm nhìn và bèn hạ tốc độ chậm lại cho an toàn. Tôi nói với bé heo:
-Nhạt Nắng, em mang kính vào đi, kẻo bị bụi dâm bay vào mắt đấy!
-Ơ, đeo kính thì sao thấy được rõ cảnh đẹp đêm trăng chứ anh?
-Oh! Nè, em đeo kính này vào đi, bởi nó có thể nhìn xuyên màn đêm luôn đó. Kính này chuyên dùng cho ngành hàng hải và đường sông, thậm chí không phải ai cũng có được kính này đâu nha!
-Dạ, để em đeo thử nào. Ơ, anh ơi… Đúng là nhìn rõ thật…
Bé heo nói xong thì mỉm cười nhưng vẫn hai tay cứ choàng cổ tôi, thậm chí còn ghì đầu tôi mạnh vô bờ ngực của cô ấy nữa chứ. Khi ca-nô qua cầu Cái Răng thì tôi bẻ lái để chiếc ca-nô hướng ra lại bến Ninh Kiều để thẳng về cồn ấu. Lúc này thì chúng tôi đã chạy qua bến Ninh Kiều, rồi tôi rảo chiếc ca-nô vòng quanh như cảnh tưởng trên bến dưới thuyền thật là náo nhiệt. Tháng này đúng vào ngày nước đổ mạnh nên nước sông lớn ròng thì chảy rất xiết, ở ngoài kia là con Sông Hậu nó còn chảy mạnh hơn với con sông Cần Thơ bé xíu này, bởi mùa nước nổi thì con sông lớn ngoài kia nước không còn chảy ngược lên nữa cho dù nước lớn, mà duy chỉ có con sông nhỏ này thì nó vẫn giữ nguyên hai dòng xuôi ngược theo thăm tháng, bởi mùa khô hay mùa mưa thì nó vẫn vậy.
Khi con nước đứng sắp chuẩn bị giao thoa dòng chảy thì ca-nô của tôi với bé heo đang đi nó cũng dừng luôn, tôi thì ngả đầu về phía sau còn bé heo thì cúi đầu xuống dưới, rồi nụ hôn trong đêm trăng bắt đầu khơi nguồn. Chúng tôi giống như cặp vịt, con trống con mái hẹn hò đi dạo dưới ánh trăng. Bởi cứ mỗi đêm trăng sáng là tôi bắt gặp một cặp vịt nó bơi lội trên mặt nước, rồi nó hòa quyện vào nhau, rồi hai đầu chạm sát nhau mà hiện tượng ấy là hình quả tim tượng trưng cho tình yêu ngày nay, chứ không phải là hình quả tim của con người.
Đây là nụ hôn thứ hai của tôi với một người con gái vừa tròn đôi tám, nhưng là nụ hôn đầu tiên trong cuộc đời của Nhạt Nắng với một người đàn ông có vợ như tôi đây. Nụ hôn trao nhau ấm áp tình nồng của tuổi trẻ, nó gợn sóng lăn tăn trong hai người chúng tôi, nó cứ thôi thúc tình cảm chúng tôi đến bến bờ vô lượng, một bến đầy hương vị là của bé heo còn một bến sắp vụn vỡ là của bản thân tôi, bởi vì tôi lo sợ rằng mình sẽ không vượt qua cái tình cảnh nồng nàn này mà rồi sẽ có lỗi với vợ.
Làn gió mang hơi nước nó thổi ngang qua tôi với bé heo lành lạnh, nhưng tôi với bé heo cứ hôn nhau miết không có chút dừng lại. Tôi câu lưỡi với bé heo, hai bờ môi chạm nhau mút “chụt chụt…”, rồi vòng tay của bé heo thì cũng ghì cổ tôi mạnh dần thêm. Động tác với tư thế hôn như thế này thì làm tôi hơi mỏi cổ, nên tôi mới từ từ đứng lên và xoay người đối diện với bé heo. Khi đứng lên và xoay người thì bờ môi tôi với nàng ấy tách ra xa, sau đó cả hai im lặng giống như mặt sông lúc này thật êm đềm, rồi nhìn nhau, chạm vào nhau cho tới khi cả hai sáp nhập thành một. “Nụ hôn đầu tiên của người con gái là đẹp nhất khi thể hiện dưới ánh trăng. Còn nụ hôn ấn tượng nhất của người đàn ông là được thể hiện như thế này với người phụ nữ”.
Cái gì nó cũng có cái giá của nó chứ không hề suôn sẻ dễ dàng gì. Bởi khi đón nhận nụ hôn nồng nàn từ bé heo là tôi phải đánh mất lòng chung thủy với người vợ hiền ở miền quê, tôi cũng không còn là người chồng thủy chung son sắt với Sương Mai, và dần dần tôi sẽ là người luôn lừa dối vợ mỗi khi đối mặt với cô ấy mai sau. Tình đẹp muôn thuở là tình luôn luôn vụn vỡ chứ không lành lặn, có chăng là họ cố che giấu đi mặt xấu của mình mà thôi.
Lúc này thì tình yêu đôi lứa đã lên tới cao trào nên lý trí của cả hai không còn kiểm soát được, tôi ôm chặt cơ thể bé heo vào người, tôi đưa một bàn tay vuốt lưng bé heo và một bàn tay còn lại đưa xuống bờ mông mẩy mẩy của nàng nữ sinh ấy mà nắn bóp. Bé heo thì cũng vậy, cô ấy choàng tay lên cổ tôi nhưng sau đó đưa một cánh tay thon của mình xuống bờ mông tôi rồi ghì mạnh vào người cô ấy. Đến đây thì dương vật tôi nó cũng bắt đầu ngoe nguẩy trong quần, nó phản ứng dữ dội lắm và hung tợn lắm, bởi vì từ lúc vợ tôi mang thai và sinh em bé đến thời điểm ở cữ thì cũng chín tháng rồi mà tôi chưa có quan hệ tình dục. Tôi biết mình sắp tới cực hạn nên ngưng hôn, để hai bờ môi tôi với bé heo tách ra, do tôi cao hơn nên cúi đầu hơi nghiêng xuống và nói khẽ trong vành tai Nhạt Nắng:
-Em ơi, mình dừng lại thôi. Bởi anh sắp chịu hết nổi rồi.
-Ưm… Dạ…
Bé heo cũng giống như tôi đều rất lo lắng, bởi khi cả hai mất kiểm soát thì trời hay đất gì đi nữa thì cũng vô dụng với chúng tôi, vì khi đó ngọn lửa tình nó bùng cháy thì khó mà dập tắt được. Tuy lúc này đã không còn hôn nhưng chúng tôi vẫn còn ôm nhau, và thân thể cả hai cứ ghì với hòa nhập vào nhau như lúc đầu. Bé héo rút đầu nép vào ngực tôi nói khe khẽ:
-Anh ơi, em lo cho tương lai của mình quá! Bởi em không muốn theo sự nghiệp ngành y khoa với ba mẹ em, ưm…em sợ máu lắm… Nhưng mẹ em cứ bắt em phải theo như ý của mẹ, nên em không biết phải làm sao?…
-Oh! Thế mong ước của em là ngành gì Bé heo?
-Dạ, em thích ngành Sư Phạm ạ! Bởi em rất thích trẻ con, em muốn được nô đùa bên chúng ạ!
Tôi vuốt mái tóc bồng bềnh của bé heo trên nền sáng của ánh trăng, tôi an ủi và nói lời chân thật:
-Ý của mẹ em thì cũng tốt chứ không có xấu, với lại ngành y cũng đâu hẳn là phải tiếp xúc trực tiếp với máu đâu nè bé heo. Em cứ học theo con đường đó đi, khi nào em tốt nghiệp thì em có thể chuyển ngành vẫn được mà. Bởi lúc này em con nhỏ nên mẹ em được quyền hướng dẫn và định hướng con đường học vấn dùm em, nhưng đến khi em trưởng thành thì mọi chuyện lại khác.
-Ơ, anh nói thật không? Nhưng anh có thể bên cạnh bé heo không anh ncamtinh?
-Ơ, chuyện này thì không được…
Tôi khó xử với đáp án của mình cho câu hỏi của bé heo, tôi vẫn để bàn tay vuốt mái tóc của cô ấy ngân nga mãi thì bé heo hỏi tiếp:
-Sao lại không được chứ?
-Ơ, tại vì anh có vợ con rồi. Anh cũng từng nói với em rằng anh không thể ruồng bỏ vợ con anh đâu, bởi cô ấy đối với anh rất quan trọng. Em biết tại sao anh lại về đúng ngày 15 âm lịch hàng tháng không bé heo?
-Dạ, sao ạ?
-Vì ngày 15 âm lịch là ngày vợ anh vừa tròn 15 tuổi trong ngày cưới, giống như: “Trăng sáng soi đêm rằm, em tròn tuổi mười lăm…”. Với lại ngày 15 tháng tám âm lịch là ngày sinh nhật của vợ anh nữa, nên anh rất yêu ánh trăng đêm rằm là vậy đó.
-Dạ, nhưng anh có biết là ngày 15 tháng tám âm lịch cũng là ngày…ngày…
-Là ngày gì vậy? Sao em không nói…
Thời điểm này tôi cũng không biết bé heo đang nói ngày gì, nhưng trời cũng đã gần tám giờ tối rồi nên tôi phải đưa bé heo trở về, nếu không sẽ bị dì ấy la mắng nữa.
……….
Bây giờ thì tôi đã đưa bé heo về tới cái cửa cổng của cô ấy, bé heo mời tôi vô nhà nhưng tôi lại từ chối vì đêm dần khuya. Khi tôi định lên xe ô tô thì cánh cửa cổng to lớn mở ra và người phụ nữ xuất hiện, người ấy không ai khác là mẹ của bé heo. Dì ấy nhìn tôi rồi nói:
-Thôi vào nhà đi! Còn bày đặt từ chối nữa. Đưa con gái tôi dạo quanh chợ nổi Cái Răng, rồi còn hôn con gái tôi dưới đêm trăng rằm trung thu nữa, bây giờ còn ra vẻ này nọ.
-Dạ, nhưng sao dì biết hay vậy ạ? Chẳng lẽ dì theo dõi chúng con sao?
Tôi giật bắn mình nhưng bé heo thì cười tíu tít đến nổi híp cả đôi mắt bồ câu to tròn, bé heo mới nắm tay tôi rồi đi vào trong phòng khách. Khi tới nơi tôi thấy ba của bé heo đang đọc sách, tôi chào hỏi rồi đứng đối diện với bé heo, cô ấy nhìn tôi vẻ mặt trầm ngâm chứ không còn cười nữa. Bé heo nói với tôi:
-Anh nè! Mai anh về lại quê sao? Mấy giờ anh mới đi ạ?
-Oh! Ngày mai lúc sáu giờ sáng anh đi về, nhưng tự nhiên sau em buồn vậy? Mới vừa rồi ở ngoài cổng em còn cười mà?
-Ưm…em… Em không muốn anh đi! Em không muốn anh rời xa em đâu…
-Ơ, ông nó ơi! Mau phụ tôi lôi con gái mình ra, nó đang làm gì vậy chèn?
Bé heo nói xong thì nhào tới ôm hôn tôi thắm thiết, tôi cũng ú ớ chẳng biết chuyện gì. Về sau tôi mới biết là ngày 15 tháng tám âm lịch cũng là ngày sinh nhật của bé heo.
[EV-VSLX3] – MÙA MƯA NGÂU
(ncamtinh)
*******