Một Đời Trinh Nữ

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Một Đời Trinh Nữ

Tác Giả : Đang cập nhật

Thể Loại:

Lượt Xem: 21608 Lượt Xem

Chưa bao giờ chị Nhân được sướng đến vậy. Nỗi sướng rần rần tích tụ nơi háng, không, phải nói cho đúng là ở bên trong cái hang hốc nằm sâu sau háng chị, rồi từ đó lan tỏa ra khắp nơi. Nó râm ran chạy thông thốc lên đỉnh đầu, xáo xào trong bộ óc, giựt giựt nơi màng tang, gài gại nơi cặp má, tưng tức nơi hai vú, ép nén nơi ***g ngực, làm mỏi cả chân tay, bải hoải khắp các chỗ, và bỗng dưng bổ nhào trở lại xuống nơi háng..

Bộ phận sinh dục của chị như bị cấu xé cồn cào, rách chẳng ra rách, lành chẳng ra lành, nửa chực muốn mửa thốc mửa tháo ra, nửa lại muốn nổ tung như bom đạn. Từ ngày lấy chồng đến giờ, chưa lần nào chị phải đón nhận cái tâm trạng nửa đời nửa đoạn như vậy. Nó vô cùng lạ lẫm, làm bủn rủn cả người, làm điên dại tứ chi, mà vẫn ưa được khuấy động thêm.

Chị nhảy đùng đùng như người mắc kinh phong, cái đít, cặp mông ngoạy mòng mòng tựa bị đỉa cắn, vú bị xốc xáo dằn vặt, *** ngoáy ngoáy vù vù. Chị muốn hất tay Hoàng ra mà lại muồn cứ giữ nguyên. Chị bật ngửa cho vú bớt căng tức thì lại vội giùn cả người vì chỗ *** bị cấn cái lung tung. Người ta ví người đàn bà nứng giống ngựa vía, giống chết đâm là đúng. Cha mẹ ơi, sao mà nó bứt rứt đến vậy, nửa muốn kêu ngưng mà nửa muốn làm hoài.

Chị lăn chiêng bổ ngửa, con heo rượng đực cũng chỉ rạo rực đến vậy là cùng. Ai đời, vú bị vặt nhào muốn nhão mà *** thì cứ ngợp ngụa nơi các ngón tay Hoàng móc, móc sâu tới. Hoàng thấy chị Nhân sướng càng trổ tài làm cho chị thích. Anh bóp vặt vú chị, bóp muốn lòi các núm vú ra rồi kê miệng vào bú, nhay, nút, cắn. Trong khi anh nhét đến cả hai ba ngón tay vào cào vét, đâm xỉa trong *** chị thì mấy ngón tay rắn mắt của anh cứ vê cho các núm vú sưng vều lên, chị còn loay hoay chưa biết chống đỡ ra sao thì miệng anh lại như mồm lằn lưỡi mối rúc bú hết vú này sang vú khác của chị.

Cực cái, Hoàng chưa dám lột cởi hẳn quần chị ra nên bàn tay anh cứ ngọ ngoạy trong hai ba lớp quần, lùng xùng, loàng xoàng quay qua trở lại. Thấy chị bật ngửa thì anh cố bụm chặt lấy cái *** mà xóc y hệt người ta xóc sữa chua hay xóc dĩa. Nguyên cái hột le, cái yếm *** và cả hai múi mu bè bè to như múi bưởi tày huầy trong những cú xóc này làm chị phải banh tét hết cỡ giò rồi mà còn thấy tức.

Lông *** chị Nhân bị xào rối tung, chẳng khác nào tóc cô gái Phi Châu xoăn bị phá cho dính thành cục, thành lọn. Chị Nhân thở hồng hộc, rung cả vú, nhức cả ***. Khí choèn nhoẹt bám tóe loe đầy mớ lông, nhuộm ướt cả lòng bàn tay Hoàng. Chị Nhân phải kêu lên mới chịu nổi. Hoàng bèn kê vai vào cho chị ển người ra dựa thì bàn tay anh mới mò trọn cái *** đang khát thèm của chị.

Chị Nhân tru lên : nứng quá, Hoàng ơi. Nhân đâu ngờ là sướng tới vậy. Lấy chồng mà được chọc nứng như vầy thì mới đáng, chứ Nhân luôn bị bỏ quên, chán chết phải không Hoàng. Nghe vậy Hoàng biết là chị đang muốn được làm gì đó cho đã cơn nhịn đói xác thịt từ lâu. Hoàng nhả chiếc vú đang ngậm bú và bảo chị : Nhân nằm dài ra đi, Hoàng phụng sự cho.

Chị Nhân ì ạch bê bàn tay Hoàng còn đang bợ kín ***, nằm ệch ra giường. Hai giò quào quào lên mặt giường khiến ra nệm nhăn nhúm hết. Hoàng vặt lần lượt mỗi bên vú để giữ cho sinh khí kích thích duy trì rồi hạ tay xuống kéo tuột cả quần ngoài lẫn quần lót của chị tuốt luốt ra. Chị Nhân hết e thẹn, nhất nhất làm theo ý Hoàng. Quần lột ra rồi, Hoàng mới thấy rõ *** chị Nhân cũng thuộc loại quá cỡ thợ mộc. Cả một vùng lùm lùm đen xì đen xịt, lông rậm như rừng, sợi nào sợi ấy xoắn chặt như lò xo, mềm như nhung, nhấp nha nhấp nhổm như bị gió đùa. Dù bị che gần trọn vẹn mà nhìn cái dáng bè bè của nó, Hoàng đã biết là hai múi *** quá mọng. Chúng phập phồng lên xuống như chờ đợi được sờ vào, nhóp nhép giống môi con gái. Lúc đó những sợi lông bập bùng thành ra rung rinh như thở.

Hoàng trố mắt ra nhìn. Một chút nước miếng nhễu ra nơi khóe miệng, anh phải nuốt vội nuốt vàng. Chị Nhân có vẻ bâng khuâng : Hoàng làm gì rối lên thế. Dù đang hồi hộp, chị Nhân cũng thấy có cái gì ở Hoàng thắc thỏm trước chị. Ai dè Hoàng nói không mảy may dấu diếm : thấy đôi vú của Nhân, Hoàng đã muốn chết ngộp, giờ giở được *** Nhân ra, Hoàng thấy lịm đi ngay. Trời đất, *** to ùm như vầy, mu dầy, múi rộng mà ông chồng làm ngơ đành đoạn được thì quả lạ vô chừng.

Nói xong, Hoàng mở rộng bàn tay ra xoa vòng vòng lên cái *** chị Nhân. Anh đè mớ lông xuống, vuốt mỗi bên mu và banh cái khe ra, đồng thời anh cũng giạt những sợi lông quá rậm để nhìn thấu vào lỗ ***. Chị Nhân dạng mạnh hai giò như kiêu hãnh với cái giống to bự. Hoàng chép miệng chẳng khác thằn lằn, Thạch Sanh tiếc của, rồi nuốt ực ực nước miếng khi dòng khí *** ứa ra vì bị ánh mắt anh nhìn thôi miên không chớp.

Hoàng đăm đăm nhìn cục thịt đỏ lồi bên trong *** với cái lỗ đái nhúc nhích rồi úp hai tay kéo dang hai mép *** ra. Anh nhổ một chút nước miếng lên cửa *** chị Nhân và di di ngón tay lên chỗ nước ướt đó. Hoàng ấn ngón tay từ từ chui vào và thụt ra ở lỗ *** và một tay giữ banh hai mu, còn một tay thì ve vãn day đùa cái hột le. Chị Nhân vặn mình nhận cái ịn say mê này. Chị ngoáy cái *** và chùi hai mông lết trên mặt nệm, Hoàng càng tăng sự ma sát làm cho *** chị ngửa cao lên hứng chịu.

Chị Nhân phải chụp hai bàn tay vào vú vầy vò cho đỡ tức. Hoàng trườn dài nằm lên người chị Nhân, một bàn tay quàng ra sau móc ***, còn một tay bóp hộ vú chị và anh không quên dặn chị Nhân buông tay ra để miệng anh bú cho mới thỏa thuê đầy đủ.

Hoàng bú, măn và vọc *** bao nhiêu thì chị Nhân chết điếng từng hồi. Hai chân chị đưa cao đứng lên thành một chữ V rộng cho tay Hoàng móc *** chị càng mạnh, càng sâu càng tốt. Hoàng hành chị lâu lắm thì lại kéo lết người xuống mà bú *** chị. Chị Nhân sửng sốt khi nhận ra Hoàng dùng chính miệng anh mà bú vào chỗ kín của chị. Trước đây, chị có nghe mấy con bạn khoe là tây đầm hay nằm ngược chiều nhau để bú ***, bú cặc trước khi đụ đéo nhau, nhưng chị không tài nào hình dung ra được.

Chị nghĩ chỗ đó dơ dáy chết, nhất là *** đàn bà là những múi thịt xốp đùm dúm chồng chéo lên nhau, khi đái xong dù có lau chùi hay rửa ráy đi nữa vẫn bay mùi khai nồng, làm sao ai dám thò miệng vào mà bú liếm cho nổi. Chị thấy Hoàng lết xuống, chỉ nghĩ là anh lại muốn ngắm nghía *** chị thôi, chừng thấy hai mu *** tựa có vật gì kẹp cắn, chị giựt mình đã thấy Hoàng bú xoàm xoạp.

Hoàng bú *** hết sức điệu nghệ. Môi thì mút mát từng cái mu, mà miệng thì ngậm ồm oàm lên lên cục thịt bên trong rồi và lưỡi thì rà rà, liếm liếm, quét quét khắp từ lỗ đến yếm, đến hột le. Khí *** không sao giữ ngưng chảy. Chị Nhân giựt liên hồi, miệng Hoàng như cái kìm khi kẹp, khi vặt, khi nhả từ mu ***, đến khe *** và không bỏ sót cái hột le.

Chị Nhận la nhoi : chèn ơi, Hoàng dơ vậy, sao lại bú ***, gớm òm. Hoàng chẳng nói chẳng rằng, tru cong môi lên chùi quét lỗ *** chị Nhân. Từng cơn nứng sướng dồn dập tấp ùa vào, khi dâng cao vút, lúc lại lơi lơi, cái *** se sắt như khô, như cong. Hoàng bú chừng nào thì chị Nhân càng bíu chặt lấy hai giò, banh lớn cái *** ra cho miệng, lưỡi, môi anh tự do xục xạo rối beng lên. Chị Nhân ré lên chẳng khác gì người bị bóp dái, thấy tức ở *** mà không muốn Hoàng thôi bú mút. Có hồi chị thúc hai giò, lay hai bắp vé để cái *** vắt vẻo giữa miệng Hoàng. Mấy lần chị muốn xin Hoàng đụ chị cho hạ cơn nứng xuống, nhưng chị sợ, mà không để Hoàng nhét cặc vào nắc thì *** chị tức tối quá. Khí *** tuôn ào ào khiến chị Nhân cảm tưởng có bao nhiêu nước trong *** chắc là bị Hoàng nút ra hết.

Hoàng nhìn hai giò chị Nhân xoay vù vù biết là chị ngứa *** triệt để. Con cặc anh cũng tức rực, anh muốn đụ chị lắm mà cũng ngán. Chồng chị nghe hung lắm, lỡ đụ chị chả biết thì chết cả đám. Nên dù cặc cấn đau rát dưới quần lót, anh cũng đành cắn răng chịu đựng. Anh gia tăng sức bú, cắn, liếm và nút khí *** cho tới khi chị Nhân giãy đành đạch giống con gà bị cắt tiếc, hai giò liệng cái đùng lên giường, cả vùng *** giựt giựt, nước khí đổ ra như suối, chất đục nhờ chảy lùm tùm lên lông, dọc xuống khe đít và chị há ngoác miệng ra ngáp ngáp thì Hoàng mới tha.

Hoàng ngồi xốc lên, miệng mồm dính nhoe nhoét khí, coi chẳng giống thứ chi. Trong khi đó, chị Nhân nằm lết lê một đống, thở dập dồn. Hoàng thấy *** chị còn ngon quá định bú thêm, nhưng chị Nhân đã chắp tay vái lia : cho em xin, để lần sau, em còn phải đi chợ, kẻo tay chưn em xuội lơ, không có gì cho bữa cơm, chả đập chết. Hoàng đành phải nghe lời chị, vì muốn chóp chép ăn lâu dài thì phải biết nhịn, lu bu không xong.

Tuy ý thì nghĩ vậy mà thấy hai vú chị Nhân phủ dồn như sóng, Hoàng cũng ráng sờ bóp mỗi bên một lúc mới thôi. Chị Nhân chẳng còn hơi sức đâu mà tự mặc lại áo quần, Hoàng phải đưa cho chị cái khăn lông để chị kẹp vào *** cho lau bớt khí và đỡ chị dậy, lần lượt mặc quần lót, quần ngoài và cái yếm vú sau rốt.

Chị Nhân đi rồi, Hoàng thấy nỗi buồn và vắng vẻ vỡ bùng ra, càng lúc càng loang khắp mọi nơi.