MẸ YÊU VÀ CHỊ GÁI XINH ĐẸP – Update Chương 19

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: MẸ YÊU VÀ CHỊ GÁI XINH ĐẸP – Update Chương 19

Tác Giả:

Thể Loại: , , ,

Lượt Xem: 722 Lượt Xem

Chị tôi say sưa trong khoái cảm tình dục mà chị không hề hay biết. Tôi có nên dừng lại? Hay cứ giả vờ mê muội để mẹ ngoài cửa nghe con trai địt chị ruột trong phòng? Chị gái tôi thấy động tác của tôi chậm chạp, liền uốn éo thân thể một cách quyến rũ, giọng mệt mỏi nói:

-Làm sao vậy, Chí Dũng, động tác nhanh lên, bởi em dừng lại một chút, không chịu nhấp nửa thì mông và bướm của chị sẽ ngứa…

Tôi hốt hoảng với câu nói của Tiểu Tuyết, nên mới lấy môi bịt miệng chị ấy lại để mẹ tôi ngoài cửa không nghe thấy tiếng tục tĩu của chị ấy. Chị tôi rên rỉ, hôn tôi cuồng nhiệt rồi hết nói tục tĩu được. Khi tôi nhìn ra ngoài lần nữa, thì bóng người ngoài cửa đã biến mất. Áp lực trong lòng đột nhiên tan biến, tôi nhẹ nhõm hẳn, đồng thời sự cố vừa rồi lại cho tôi một kích thích kỳ lạ… Tôi bắt đầu mở ra rồi đóng lại, đẩy ra đẩy vào người thiếu nữ bên dưới như không hề biết mệt, tôi nện thình thịch, nhấp phành phạch liên tục vào con bướm của chị gái tôi. Chị gái tôi cũng bị cơn sướng dâng trào niềm ân ái khoái lạc, và bị tôi nắc nhấp phập phập như giã gạo làm thân hình chị tôi rung lắc nên tóc thì xõa tung trên gối, lớn tiếng rên rỉ:

-Á Á Aaa ư hư… Dũng, em trai tốt của chị. Em trai tốt, em hãy giết chị đi, bởi vì chị chưa bao giờ vui vẻ như vậy…

Khi cơn hành lạc đã xong và cơn ân ái giữa tôi với Tiểu Tuyết cũng khép lại, cả hai chúng tôi đều toát mồ hôi như thể vừa được vớt lên khỏi mặt nước. Tôi vẫn không yên tâm nên hỏi:

-Chị, chuyện của chúng ta mẹ biết thì sao?

-Ưm… Chắc mẹ không biết đâu!… Dù sao thì chị cũng không có nói cho mẹ… Nhưng chuyện này không thể bịt miệng được, mẹ sớm muộn gì cũng sẽ phát hiện ra.

-Ơ… Vậy thì em nên làm gì?

Thực ra, ở chỗ chúng tôi, anh em ruột thịt hòa thuận với nhau là chuyện rất bình thường. Tiểu Tuyết của nhà tôi rất hòa thuận với em trai, nên từ khi kết hôn đến giờ tôi với chị vẫn chưa chia tay nhau, tức vẫn còn xơi múi. Nhiều người trong cuộc. Cả làng biết chuyện cũng không ai nói gì…tôi thầm nói: “Người có chồng không sợ, chị em ở một mình sao lại sợ, chỉ cần chuyện của hai chúng tôi đừng lan truyền ra ngoài, cho dù mẹ phát hiện ra thì không sao đâu”. Tôi thầm thở dài trong lòng, than ôi, hãy đi từng bước một cho chắc ăn, tới đâu thì hay tới đó vậy.

Sáng ngủ dậy gặp mẹ, tôi thấy mẹ còn kém tự nhiên hơn tôi. Không ai đề cập đến những gì đã xảy ra vào ban đêm, tôi cảm thấy rằng mẹ tôi đã do dự nhiều lần và cuối cùng không nói gì. Sau khi vội vàng ăn hai miếng bánh của bữa sáng, tôi vội vã rời đi. Chị tiễn tôi đến cổng sân, kéo kéo góc áo của tôi, cưng chiều nói:

-Nè! Có thời gian thì quay lại gặp chị, chị ở nhà đợi em.

Tôi gật đầu rồi trở về quận lỵ lòng đầy lo lắng. Tối về đến nhà, mẹ vợ thần bí nắm tay tôi, nhỏ giọng nói với tôi:

-Tháng này Chiêu Quân không có kinh, hôm nay mẹ đưa con bé đến bệnh viện kiểm tra. Đoán xem nào? Chiêu Quân lại có thai rồi. Con lại sắp làm cha rồi…

Tôi vừa mừng vừa lo nhưng… Sau đó mẹ vợ nhìn tôi nheo mắt nói:

-Con rể! Mẹ xác định lần này là hạt giống của con, thế con có vui không?

-Thật sao ạ? Hihihi…

Tin tức này thật sự khiến tôi rất vui, sau đó tôi dõi mắt nhìn về Chiêu Quân vợ mình, tôi thấy cô ấy cũng đang nhìn tôi, ngượng ngùng mỉm cười với tôi rồi mắc cỡ cúi đầu xuống. Nghĩ rằng Chiêu Quân đang mang thai máu thịt của tôi, cuộc sống của tôi sẽ được kéo dài trên cõi đời này… Tôi biết ơn vợ mình từ tận đáy lòng. Kể từ đó, tôi tự nguyện đối xử với Chiêu Quân ở mức “VIP” tại nhà, quan tâm, chăm sóc cô ấy, tôi hầu như làm hết việc nhà, chỉ có mẹ vợ tôi mới có ý thức giúp đỡ khi nấu nướng. Họ rất hài lòng với màn trình diễn của tôi, nói rằng bây giờ tôi thực sự là một người chồng mẫu mực.

Phát súng của những gã đàn ông và đàn bà si tình trong đêm chỉ nhằm vào mẹ vợ, nên khiến mẹ vợ đẹp đến nao lòng vì được nuôi dưỡng dòng tinh hoa cua tôi mang lại. Mặt khác, Chiêu Quân không kìm được bản thân, bởi thèm yêu quá nên chủ động đến gần tôi để ôm hôn tôi, nhưng đó chỉ có thể là cơn nghiện khô khan, và tôi sẽ không bao giờ buông cô ấy ra và để cô ấy nhìn thấy tôi với mẹ của cô ấy ở bên cạnh cô ấy đang sôi nổi tình trường giống như lúc trước cả ba chúng tôi cùng phối hợp làm chung bản hòa ca “Tình dục liêu trai” … Tôi sợ ảnh hưởng là do bào thai trong bụng Chiêu Quân, nhưng trong lòng tôi lại nói: “Anh khao khát em quá! Ai bảo anh đối xử với em như vậy…”

……………..

Trước khi Châu Phi kết hôn với Tố Tố, anh ấy đã gọi điện cho đơn vị công tác của tôi và ân cần mời tôi đến dự đám cưới của anh ấy, tôi chợt nghĩ đến thân hình bụ bẫm của Tố Tố, và tự hỏi cô ấy sẽ trông như thế nào trong trang phục cô dâu. Nhưng nhìn lại, nếu tôi đi tham gia, liệu chị tôi có cảm thấy khó chịu không? Không lâu sau, chị tôi cũng gọi điện, chị ấy đã biết chuyện Châu Phi kết hôn, chị ấy còn hỏi tôi hôm đó có về không. Tôi thấy trong văn phòng không có ai nên hỏi:

-Chị, bây giờ chị nói chuyện có tiện không?

-Chị đang dùng điện thoại trong văn phòng của nhà máy nhựa. Hiện giờ không có ai trong nhà. Có gì muốn nói thì cứ nói.

Tôi do dự hỏi:

-Châu Phi kết hôn, chị có thấy khó chịu không?

Ngừng điện thoại một lúc lâu thì chị gái tôi nói:

-Nói rằng chị không cảm thấy khó chịu chút nào là nói dối. Tuy nhiên, chị vẫn hy vọng rằng Châu Phi hạnh phúc. Nhưng chị không thích Tố Tố anh ấy đang tìm, lúc đó Tố Tố biết Châu Phi đã có gia đình mà vẫn liều lĩnh theo đuổi anh ta, tính tình của cô ấy có gì đó không ổn, hơn nữa chị còn cảm thấy Tố Tố này hơi quá hào phóng, cô ấy không có ý tứ kiềm chế khi sà quần nhau với các nhân viên nam khác … Haizz, chị không biết phải nói gì về những lời này, chị không thể nói với Châu Phi, như thể chị ghen tị với cô ấy, chị hy vọng Tố Tố thực sự yêu Châu Phi, và chị hy vọng họ sẽ hạnh phúc sau khi kết hôn.

Giọng điệu của chị gái đầy bất lực và lo lắng. Dù sao cũng là một ngày vợ chồng trăm ngày ân nghĩa, nên Tiểu Tuyết quan tâm Châu Phi là thật lòng. Tôi đột nhiên nảy ra một ý nghĩ, liền nói với chị gái tôi:

-Thế này nhé, không mấy hai mẹ con, chị với mẹ đến huyện chơi một ngày, để mẹ chúng ta có thể ở trong huyện chơi.

-Ừm… Được rồi, bởi chị và mẹ vẫn chưa gặp mặt mũi của vợ em. Nhưng mà mẹ với chị sẽ quay lại nhà vào ngày hôm đó luôn chứ không muốn ở lại quận qua đêm. Hihihi…

Chị tôi rất vui. Khi cúp điện thoại, tôi cảm thấy rất sáng suốt. Nếu tôi về quê, không tham dự đám cưới của Châu Phi thì thật vô lý, nhưng tham gia sẽ làm tổn thương trái tim chị tôi, và chị tôi sẽ cảm thấy khó chịu khi ở nhà. Đây là biện pháp tốt nhất, để Tiểu Tuyết tới huyện chơi một ngày thì tâm tư sẽ tốt lành hơn, như vậy chị ấy sẽ không cảm thấy quá khó chịu.

Hôm đó, tôi xin phép đơn vị về trước, ra ga đón mẹ và chị gái về nhà. Chiêu Quân vợ tôi đã rất nhiệt tình khi cô ấy nhìn thấy gia đình bên chồng lần này, và thái độ của cô ấy đối với mẹ tôi hoàn toàn khác với cách cô ấy đối xử với mẹ tôi vào ngày cưới lúc đó. Trong lòng tôi cũng rất vui vẻ, xem ra lúc trước là do ông bố vợ còn sống hoàn toàn xoay chuyển, nhưng bây giờ thì gia đình của tôi cũng được lợi hơn trước rất nhiều.

Vào buổi sáng, tôi đưa mẹ và chị gái đến công viên, và khi tôi về nhà vào buổi trưa, mẹ vợ đã chuẩn bị một bữa trưa thịnh soạn và chào đón chúng tôi một cách nồng nhiệt. Trên bàn ăn, mẹ vợ và Chiêu Quân không ngừng gắp thức ăn rau thịt cho mẹ và chị gái tôi, khi nghe tin mẹ tôi với Tiểu Tuyết sẽ về vào ngày hôm đó, thế là mẹ vợ với Chiêu Quân miễn cưỡng thuyết phục mẹ với chị gái tôi ở lại thêm vài ngày, nói rằng ngôi nhà có thể chứa được mẹ và chị gái tôi. Chị gái tôi khăng khăng muốn quay lại nhà, vì vậy mẹ vợ đã lịch sự nói với mẹ tôi rằng bà ấy sẽ đi tiễn mẹ với chị gái vào lúc đó. Tôi bảo không cần, tôi tự tiễn mẹ với chị gái tôi được.

Vào buổi chiều, tôi đưa mẹ và chị gái đến trung tâm thương mại để mua một số quần áo và nhu yếu phẩm hàng ngày. chị gái tôi thầm kể rằng vợ tôi không những xinh xắn mà còn ăn nói rất khéo khiến chị rất vui. Tôi không biết chị tôi có giả dối hay không, dù sao họ cũng là tình địch ở một mức độ nào đó. Tôi hỏi chị tôi, lần đầu gặp nhau chị với vợ em thì thầm điều gì? Chị gái tôi cười và nói đó chỉ là chủ đề giữa phụ nữ với nhau thôi, không có gì đâu. Buổi tối tiễn hai người ra bến xe, mẹ kéo tôi sang một bên, nhỏ giọng nói:

-Chí Dũng! Mẹ thấy mẹ vợ nhìn con có chút không đúng, con phải chú ý…

Tôi tự nghĩ, mình nên chú ý đến điều gì nữa đây? Đã làm mọi thứ cần phải làm rồi! Nhưng vẻ mặt tôi vẫn bình tĩnh, ngoan ngoãn gật đầu, thầm khâm phục sự sáng suốt của mẹ. Trong khi lái xe, chị gái tôi nháy mắt với tôi, và tôi hiểu rằng chị ấy muốn tôi về nhà và gặp chị ấy nhiều hơn. Bụng của Chiêu Quân từng chút một lớn lên, tâm trạng của tôi cũng ngày càng tốt hơn, tôi thường nằm trên bụng cô ấy và lắng nghe thằng nhỏ bên trong, điều này khiến mẹ vợ tôi và Chiêu Quân phải bật cười.

……….

Khoảng thời gian này tôi cũng có về quê vài lần, lần nào chị tôi cũng nửa đêm qua phòng tôi làm tình nhưng mẹ tôi không bao giờ qua nhìn trộm. Tôi và chị gái đoán rằng mẹ tôi đã biết chuyện, nhưng nếu mẹ không nói cho tôi biết, chúng tôi giả vờ như mẹ không biết luôn. Tôi nghe chị tôi nói rằng Châu Phong đã trở về và sống ở ngôi nhà bên cạnh nhà tôi. Chị gái tôi đã cắt đứt liên lạc với ông ta rồi, nhưng mẹ tôi sẽ lẻn qua gặp ông ta mỗi đêm.
Chị tôi nói rằng Châu Phi sau khi kết hôn vẫn thường xuyên đi du lịch, mối quan hệ giữa Tố Tố và mẹ chồng dường như rất tệ, chị ấy thường nghe thấy hai người cãi nhau, điều này khiến Châu Phi bực bội và khó chịu. Tôi cũng muốn trò chuyện với Châu Phi, nhưng tôi quay lại mấy lần cũng không gặp anh ấy. Sau đó, khi tôi trở lại quê hương của tôi lần kế tiếp, tôi thấy rằng chị gái của tôi không có ở đó. Tôi vô cùng ngạc nhiên, hỏi mẹ thì mẹ nói chị gái tôi đã đi Quảng Đông, còn viết thư nói rằng chị con và một bạn học tiểu học thuở ấu thơ hiện đang làm công nhân trong một nhà máy, để gia đình không phải túng quẫn, kêu mẹ đừng lo lắng.

Tôi rất ngạc nhiên, chuyện lớn như vậy sao chị tôi không bàn trước với tôi? Tôi hỏi mẹ tôi có tin tức gì của chị không, mẹ tôi nói cũng không biết, nhưng mẹ nói tôi không cần quá lo lắng, bởi chị tôi lớn rồi, có người cùng làng chăm sóc chị ấy, vì vậy sẽ không có gì xảy ra. Tôi hỏi mẹ tôi xem mẹ có số điện thoại của chị tôi không, mẹ tôi nói không. Tôi rất bất an, nhớ lại mấy lần nói chuyện với chị trước đây, tôi luôn cảm thấy chị đôi khi ngại nói, trên mặt lộ vẻ kỳ lạ, chẳng lẽ chị đang giấu tôi điều gì đó? Chị không ở quê nên số lần tôi về giảm đi đáng kể, nhưng tôi lại luôn nghĩ về chị, loại cảm giác hai nơi cách biệt không thể liên lạc này thật khiến người ta phát điên.

Ngày sinh nở của Chiêu Quân vợ tôi đang đến gần, tôi rất lo lắng nên đã khuyên cô ấy nhập viện càng sớm càng tốt để tiện theo dõi sức khỏe mẹ và bé. Nhưng Chiêu Quân nói rằng: “Con trai tôi, tức đứa con mà vợ tôi với ông bố vợ á, không thể không có cô ấy, chỉ cần thằng bé không thể nhìn thấy cô ấy trong giây lát, thằng bé sẽ khóc và làm phiền, rồi không ai có thể dỗ dành thằng bé được. Vì vậy, Chiêu Quân nghĩ rằng tốt hơn là nên ở nhà thêm vài ngày, và sau đó đến bệnh viện khi có phản ứng. Đứa con trai bé nhỏ bây giờ có thể đi lại, và nó cũng có thể gọi mẹ và bà ngoại, nhưng nó không gọi tôi là bố. Đứa trẻ này vẫn không gần gũi với tôi, và nó không thích để tôi đưa nó đi cùng.

…………….

Thụ thai vào tháng 10 và sinh đẻ một lần. Nay Chiêu Quân lại sinh con ở bệnh viện “ncamtinh”, đứa bé trắng nõn mập mạp, rất đáng yêu. Tôi đặt tên con gái là “Vương Diễm” và hy vọng rằng con gái tôi sẽ trở thành một “danh tiểu thư, tuyệt sắc chốn nhân gian” trong tương lai, xinh đẹp và quý phái.

Sau khi từ bệnh viện trở về nhà, tôi cảm thấy rất hạnh phúc, được phục vụ Chiêu Quân, người đang bị giam giữ lần thứ hai, đi tiểu phân của con gái cô ấy, giặt tã và làm việc nhà, tôi không cảm thấy mệt mỏi chút nào, mà là một loại hạnh phúc vô bờ bến vì được làm cha, tôi thường vô tình ngân nga một bài hát trong miệng “Bố ơi! Bố là tất cả. Trong lúc bố cười, bố là bố tôi. Bố ơi! Bố ơi!”