Mẹ Trâm Yêu Dấu – Truyện Dài Cực Hay ( Update Chương 35 )

Chương 25.
Từ khi thấy cái nhà tắm có sơ hở không có cửa và không có đèn, tôi về giường suy nghĩ tìm cách nhìn lén mẹ tôi. Nằm trằn trọc không biết làm sao.
Tôi thực sự đã bị mẹ tôi chinh phục, hai chân mẹ tôi thon dài, người mẹ chuẩn từng cm ra dáng quý bà kinh doanh. Ở cái tuổi một con trong mòn con mắt. Càng nhìn càng khát khao và thèm thuồng. Nằm suy nghĩ dưới thời tiết dưới quê dịu mát. Giờ này cũng 7h tối rồi. Tôi bật dậy đi xuống bếp. Thấy mẹ tôi đang phơi đồ.
Tôi: – mẹ con đây, mẹ đang làm gì vậy?
Mẹ: đang phơi mấy bộ đồ, tối phơi sương cho sáng mau khô, mới ngủ dậy hả ông tướng, ngủ lại sức mai mẹ dẫn đi qua mấy dì cậu. Lâu quá không gặp chắc họ nhớ con lắm!
Tôi: Dạ! À mẹ ơi, mẹ về đây rồi công việc làm ăn mẹ bỏ hả, còn cái quán cafe nữa!?
Mẹ: Quán cafe có nhân viên lo rồi, mà mẹ cũng không ở đây lâu, đợi ngoại khỏe và nhà cửa sửa lại xong hai mẹ con mình về trển cho con chuyên tâm việc học hành nữa.
Tôi: mẹ con suy nghĩ là số một, con không có mẹ là không có học được đâu!
Mẹ: bớt nịnh đi! Tuổi con là tuổi ham chơi và hay bị tác động bởi điều xấu. Mẹ mà không quản thúc con sẽ hư!
Tôi nhìn xuống đùi mẹ, mẹ đẹp quá, hôm nay diện cái quần nhung ngắn trên đầu gối một tí, hai cái chân trắng phao, cái mông mẹ căng làm nổi lên đường viềncủa quần lót, nhìn khiêu gợi dâm vô cùng.
Tôi: con thấy mẹ nói vậy, chứ mẹ làm còn hư rồi đó, không biết có ai nhắn tin bậy bả cho con hồi hổm còn nói tục nữa!
Mẹ: ai vậy mẹ không nhớ! Thằng ranh con này đi vào phòng mẹ lấy dùm mẹ cây móc đi con.
Rồi thấy mẹ ngượng ngùng. Phía dưới cặp ngực.mẹ nhấp nhô khi mẹ khum xuống. Ước gì tôi được say đắm trên cái khe vàng đó. Mẹ đẹp quá.
Tôi: dạ để con lấy.
Tôi nhanh chân đi vào phòng mẹ. Trên giường có một chiếc vali trong đó toàn đồ trang sức rồi quần áo của mẹ, tôi lấy móc rồi ra đưa cho mẹ rồi tôi ghẹo mẹ.
– phòng mẹ đồ nhiều thiệt, con còn thấy cả đồ của mẹ luôn.
Mẹ: ủa mẹ nhớ mẹ cất ngăn nắp lắm mà! Nói chứ 7h tối rồi. Xuống bếp hâm nồi cháo gà ăn đi ông tướng của tôi. Ở đây nói bậy bạ quài.
Tôi cười. Rồi mẹ nhìn xuống quần tôi. Tôi cố tình mặc quần tà lỏn không quần trong. Đương nhiên là mẹ tôi thấy.
– lớn rồi mà như con nít, quần trong đâu sao ko bận vào lỡ nhà có khách rồi sao ông!?
Tôi: thì cho họ coi luôn mẹ! Con của mẹ đẹp mà. Nói chứ cu con nó nhớ mẹ, để nó như vầy nó dễ thấy mẹ hơn.
Mẹ đỏ mặt nhưng mẹ lại không la.
Trời đất ai dạy con bậy bạ vậy, ở đây có bà ngoại đó
Tôi: thì tại mẹ chứ ai nữa.
Mẹ : thôi đi ăn nhanh đi. Chứ mẹ phơi đồ xong là mẹ đánh con đó.
Tôi cười rồi rời bước nhưng tôi ngoáy lại.
À mẹ, tôi mẹ tắm không có đèn nhớ kêu con cầm đèn cho mẹ nha. Chứ hồi nãy con tắm con thấy có con rắn to đùng trên kẹt vách á mẹ.
Mẹ tôi sững sốt.
Ê mẹ sợ lắm luôn đó Long, con đừng có giỡn kiểu đó nha. Mẹ sợ thật đó.
Tôi: mẹ sợ thì tắm kêu con đi theo chừng mẹ. Chứ hồi nảy nó bò đi mất tiêu. Con sợ tối nó lại về.
Mẹ: trời sao mẹ tắm đó giờ mẹ không thấy!
Tôi: nó xuất hiện bất thình lình mà. Mẹ không thấy không có nghĩa là nó k ở đó. Con thương mẹ con gạt mẹ làm gì?.
Mẹ: trời đất, thôi tối nay mẹ không tắm đâu. Mẹ tắm mà có ai mẹ không tắm được đâu. Giờ thêm vụ con rắn nữa. Mẹ sợ quá Long ơi.
Tôi: con không biết nhưng mẹ ở dơ được mấy ngày để con đi theo chừng. Mẹ ngại gì, hai mẹ con mà. Không lẽ mẹ con mẹ sợ con tung cửa đi vào.
Mẹ: con có gan làm thế sao. Tại mẹ không quen. Thôi đi ăn đi ông . Nhát tôi quài.
Tôi: con nói thiệt con không có nhát. Tối tắm kêu con nha mẹ. Trời tối không có đèn con sợ nó làm hại mẹ lắm.
Mẹ: Thui đi ăn cháo đi.nhắc nó quài thằng tướng này.
Tôi cười khanh khách khoái chí rồi chạy đi hâm cháo.
Tôi và bà ngoại cùng ăn cháo ngon lành trong căn nhà dưới quê ấm áp.
Thời gian không có. Từ từ mấy viết chương dài được