Mẹ Tôi Và Thằng Bạn Học Cùng Lớp – Siêu Phẩm ( Update Chap 3 )
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: Mẹ Tôi Và Thằng Bạn Học Cùng Lớp – Siêu Phẩm ( Update Chap 3 )
Tác Giả : Đang cập nhật
Danh Mục: Truyện Sex Người Lớn
Thể Loại:
Lượt Xem: 2004 Lượt Xem
Chương 3
Hôm nay giờ ra chơi đang đi trong sân trường thằng Đông từ đâu xuất hiện, bá vai tôi cười hỏi:
Minh, đi đâu vậy mày? Xuống căn-tin uống nước à?
Tôi hơi giật mình, chắc thằng này lại sắp đòi nợ tôi đây:
Dạ. Ừm, anh Đông, em chưa có tiền trả anh. Cho em khất một thời gian nữa nhé.
Tôi thương lượng với nó. Nó cười đáp:
Hì hì không cần gấp, cứ để đấy. Có khi sắp thành người một nhà cả mà hí hí…
Thằng Đông cười bằng một giọng dâm dê đê tiện. Tôi lo lắng hỏi nó:
Anh nói vậy có ý gì?
Ba mày có mà vợ đẹp mà không biết hưởng, cứ mãi bỏ bê cô ấy. Mày có biết tao sờ mông bóp đít mẹ mày mãi không? Cô ấy thích tao. Dù đã từng chơi qua mấy đứa gái teen nhưng phụ nữ đẹp đoan trang, quyến rũ như mẹ mày lại là cô giáo nữa thì rất hấp dẫn. Sớm muộn gì mẹ mày cũng là của tao thôi.
Tôi nghe nó nói thế cũng cảm thấy nóng mặt. Nhưng tôi dám làm gì nó bây giờ? Tôi phản ứng yếu ớt:
Anh nói bậy. Mẹ em không có thích anh. Em sẽ về nói mẹ không gặp, không dạy anh nữa…
Tôi chưa nói hết câu thằng Đông đã dùng đôi tay lực lưỡng của nó bóp cổ tôi nhấc bổng lên. Ặc, ặc, ặc … tôi nghẹt thở, hai tay đập hai bên người như chim con tập bay. Một lúc sau thằng Đông thả tôi xuống đất, tay nó nới lỏng cổ tôi một chút cho tôi thở. Giọng nó gằn rít qua kẽ răng:
Nếu mày phá hỏng chuyện của tao thì mỗi ngày tao sẽ cho đàn em đánh mày nhừ tử chứ tao không cần ra tay đâu. Biết chưa?
Tôi lắp bắp sợ hãi:
Dạ, dạ, em biết rồi. Em sẽ không dám nói gì với mẹ đâu ạ. Anh tha cho em.
Tôi biết trong trường từng có đứa bị băng nhóm của thằng Đông ngày nào cũng chặn đánh đến mức nó sợ không dám đi học. Sau đó ba má nó phải chuyển trường cho nó đi nơi khác. Do vậy tôi biết thằng Đông nó nói thật chứ không dọa suông. Thằng Đông nghe tôi nói vậy, nó đáp với vẻ hài lòng rồi bỏ đi:
Biết vậy thì tốt. Mày liệu hồn đó.
Tuần sau đó lớp tôi làm bài kiểm tra một tiết. Bây giờ sức học của tôi rất bình thường nhưng ít ra môn Anh Văn tôi vẫn còn khá giỏi. Vốn từ nhỏ đã được mẹ kềm cặp nên căn bản của tôi vững vàng. Thêm nữa tôi thích xem phim, nghe nhạc nước ngoài nên cũng thường xuyên tiếp xúc tiếng Anh, cho nên để bài kiểm tra môn này đạt điểm cao là việc dễ dàng với tôi.
Trong lớp thằng Đông ngồi ngay sau lưng tôi. Lẽ ra như vậy thì tôi với nó sẽ khác đề trắc nghiệm. Nhưng hôm nay nó đổi chỗ với thằng bên cạnh nên hai đứa tôi ngồi chéo nhau lại thành ra cùng đề. Từ trước khi làm bài thằng Đông đã dặn tôi phải cho nó chép. Tôi đương nhiên sao dám làm trái lời nó nếu không muốn no đòn? Mặc dù không ưa gì thằng Đông nhưng trong lòng tôi dường như cũng muốn nó được 5 điểm để xem lời hứa của mẹ với nó là gì. Tôi vừa làm vừa nghiêng người cho thằng Đông chép đáp án. Ông thầy Anh Văn canh gắt quá nên tôi cũng không biết nó chép được mấy câu. Chuông reo hết giờ làm bài, tôi thấy thằng Đông đánh lụi hú họa rồi đem nộp.
Gần một tuần nữa trôi qua, ngày thầy trả bài kiểm tra cũng tới. Thằng Đông được 5.5 điểm, vượt yêu cầu của mẹ. Điều này gây ngạc nhiên không ít khi bình thường nó làm toàn 1-2 điểm. Tôi thì được 8 điểm.
Tối hôm đó thằng Đông lại tới nhà tôi ăn ké, mẹ nấu mấy món rất ngon. Nó còn đem theo gói quà nhỏ tặng mẹ với lý do đã giúp nó đạt được kết quả ban đầu trong việc học. Tôi chẳng thèm nói gì mặc dù biết nó được 5.5 điểm là do copy bài của tôi chứ chẳng phải do chăm học với mẹ. Ăn xong, như thường lệ mẹ với thằng Đông lại dắt nhau vào phòng ngủ để học. Tôi cũng sẵn sàng từ bên phòng mình hóng sang.
Mẹ với thằng Đông bước vào phòng và đóng cửa lại. Nó nói mẹ mở và mặc thử gói quà, tôi không biết nó tặng gì cho mẹ. Chỉ thấy mẹ bước vào nhà tắm để thay còn thằng Đông ngồi ở bàn soạn tập sách ra. Mới kiểm tra xong mà thằng này siêng học gớm nhỉ, khéo chẳng mấy chốc trình tiếng Anh của nó vượt mặt tôi quá?
Tiếng mẹ ngập ngừng cất lên cắt ngang dòng suy nghĩ của tôi:
Đông nè. Sao cái bộ này … ừm … nó nhỏ và mỏng quá vậy. Thôi cô không mặc đâu, ngại lắm …
Thằng Đông cười đáp:
Bộ đó Đông phải nhờ mấy em bán hàng tư vấn mãi mới ưng đấy. Đông thấy nó hợp với cô, mặc vào sẽ đẹp lắm. Đâu bước ra cho Đông xem, có gì mà ngại?
Mẹ tôi lấp ló cái đầu từ nhà tắm nhìn ra, cứ ngượng ngùng mãi. Rốt cuộc mẹ lấy hết can đảm bước ra. Giờ thì tôi đã hiểu vì sao mẹ ngần ngại đến thế, món quà của thằng Đông quả thật làm cho tôi mắt chữ O mồm chữ A.
Hôm nay mẹ vẫn mặc một chiếc váy ngủ mỏng manh, chỉ khác là nó màu xanh nhạt chứ không phải màu hồng như lần trước. Ẩn hiện sau làn váy ngủ là bộ đồ lót mà thằng Đông tặng mẹ. Phần trên, hai mảnh áo ngực nhỏ xíu xiu như hai miếng vỏ sò điệp chỉ đủ che lấy hai núm vú mà không thể nào giấu đi được cặp ngực căng tròn đầy nhựa sống của mẹ. Bên dưới là cái quần lót lọt khe. Mảnh quần lót nhỏ bằng phân nửa lòng bàn tay không thể nào che chắn cho vùng đất bí ẩn của mẹ. Phần mông của mẹ lộ gần như hoàn toàn vì phần sau của chiếc quần lót chỉ là một sợi dây mỏng manh như ngón tay út.
Bộ đồ lót này thật là phản chủ bởi nó chẳng có tác dụng gì. Váy ngủ của mẹ đã mỏng, nó còn mỏng hơn. Tôi dường như thấy được hai núm vú hồng hồng của mẹ. Và giữa hai chân mẹ, khe bướm lấp ló ẩn tàng dưới những sợi lông lún phún càng trông thập phần quyến rũ.
Mẹ dần dần bước tới bên cạnh thằng Đông. Nó ngắm mẹ hồi lâu nhưng không nói gì, rồi nó chép miệng cảm thán:
Đẹp quá. Đúng là cô đã nâng tầm bộ nội y này lên. Quần áo đẹp chỉ xứng với người đẹp thôi.
Mẹ mỉm cười thẹn thùng, vừa len lén nhìn thằng Đông vừa đáp lời nó:
Lại nịnh người ta. Còn nói nữa, tặng người ta nội y gì mà vừa mỏng vừa bé tí, thiếu trước hụt sau, mặc mà như không mặc vậy đó.
“Người ta”? Mẹ xưng hô với thằng Đông thân mật như vậy, quả thật hai người này càng lúc càng làm tôi ngạc nhiên. Thằng Đông nói tiếp:
Đông chỉ thấy nó rất đẹp và tôn lên hết vóc dáng của cô.
Ừm… bây giờ mình học được chưa Đông? – mẹ ngập ngừng hỏi nó.
Chưa được.
Thằng Đông đáp lời mẹ. Cái thằng này, được nguời mẹ xinh đẹp của tôi ăn mặc gợi cảm như vậy dạy học, nó còn không mau bắt đầu học đi mà muốn gì nữa đây?
Nó bước tới sát bên, đứng đối diện với mẹ. Vì thằng Đông rất cao to nên mẹ chỉ đứng tới ngực nó mà thôi. Thằng Đông áp hai bàn tay to bè của nó lên má của mẹ, hơi nâng mặt mẹ lên. Làm vậy mẹ sẽ phải nhìn vào mắt nó mà nói chuyện, không thể né tránh được nữa. Thằng Đông cất tiếng hỏi:
Hôm trước cô hứa nếu Đông làm được 5 điểm trở lên thì cô sẽ thực hiện với Đông hai việc. Cô nhớ không?
Nhớ.
Mẹ lí nhí nói tiếp:
Người ta hứa như vậy chỉ để cho Đông cố gắng học tập thôi. Với lại người ta biết sức học của Đông, thấy Đông mất căn bản như vậy thì không nghĩ Đông sẽ làm được 5 điểm …
Nhưng rốt cuộc Đông đã làm được! Vậy thì cô phải giữ lời đúng không nào?
Mẹ mím môi không đáp. Thằng Đông lại hỏi:
Vậy việc đầu tiên cô hứa với Đông là gì?
Mẹ dùng hàm răng trắng cắn nhẹ bờ môi đỏ hồng, cử chỉ ngượng ngùng của mẹ thật đáng yêu vô cùng.
Đông bắt buộc người ta phải nói ra sao?
Ừ Đông muốn nghe cô nói. Vì cô đang không thực hiện lời hứa đó.
Ừm… việc đầu tiên… là… ừm… việc đầu tiên là … người ta chỉ mặc nội y khi dạy học cho Đông.
Mẹ lấy hết can đảm nói thật nhanh. Hai má mẹ bây giờ ửng hồng cả rồi. Thằng Đông cười đắc ý:
Thế sao bây giờ cô vẫn còn mặc váy ngủ bên ngoài? Đông cởi nó ra nhé?
Mẹ lắc đầu không chịu. Thằng Đông phì cười, nó dùng hai ngón cái xoa xoa nựng má mẹ:
Chơi ăn gian quá vậy? Hứa với Đông rồi mà không muốn thực hiện sao?
Đông ăn gian thì có. Người ta nói sẽ mặc nội y dạy cho Đông, nhưng có biết trước là phải mặc cái bộ thiếu trước hụt sau này đâu.
Mẹ chống chế với thằng Đông. Nó buông hai tay ra không còn nựng má mẹ nữa mà đứng khoanh tay lại. Ở phòng bên kia nhìn sang, thấy mẹ lúng túng trước dáng vẻ chững chạc đàn ông của thằng Đông, tôi cứ tưởng đây là nữ sinh và thầy giáo chứ không phải cô giáo với học trò.
Hình như thằng Đông đã nghĩ ra giải pháp, nó nói:
Thôi được rồi. Bây giờ để cho cô bớt ngại, Đông cũng sẽ chỉ mặc quần lót và ngồi học. Như vậy cô có chịu chưa nào?
Trước đề nghị mới này của thằng Đông, mẹ chỉ len lén nhìn nó rồi gật gật đầu mà không đáp lời. Thằng Đông nói tiếp:
Cô giúp Đông cởi đồ ra nhé?
Mẹ không nói thêm gì nữa, chỉ lẳng lặng bước tới trước mặt thằng Đông. Hôm nay nó mặc một cái sơ mi tay dài body, ôm sát thân hình hoàn hảo của nó. Thằng Đông hơi rùng người thấp xuống để mẹ có thể giúp nó cởi đồ. Tay mẹ run run đặt lên hàng cúc áo của thằng Đông, bắt đầu từ nút ở cổ. Bực, bực, bực, từng cúc áo bung ra. Tảng ngực nam tính vạm vỡ, cái bụng phẳng lì nổi những múi cơ dần lộ diện. Tôi thấy mẹ im lặng làm việc, nhưng ánh mắt mẹ cứ như dính vào thân thể thằng Đông. Mẹ vịn lên cánh tay săn chắc của thằng Đông, cởi từng ống tay áo rồi cởi cả cái áo ra. Tiếp đó, tiếng lách cách vang lên khi mẹ cởi thắt lưng và cái quần kaki dài cho nó. Giờ đây, trên người nó chỉ còn mỗi cái quần lót. Không biết có phải vì nãy giờ ở bên người phụ nữ xinh đẹp là mẹ tôi mà thằng Đông hứng lên không? Vì tôi thấy hạ bộ nó u lên một cục rõ to. Mẹ vô thức nhìn ngắm thân thể như tạc tượng của thằng Đông trong chốc lát, tới lúc nó gọi thì mẹ hơi giật mình:
Đông cởi váy ngủ của cô ra nhé?
Ừm..
Bây giờ thì mẹ không từ chối nữa. Thằng Đông đặt đôi tay nó lên hai vai mẹ. Nó dùng ngón cái và ngón trỏ cầm lấy hai bên dây áo ngủ rồi kéo ra ngoài đôi vai trần mịn màng. Chầm chậm, chầm chậm, chiếc váy ngủ rơi xuống hông, tới đầu gối và chạm đất. Trên người mẹ giờ đây chỉ còn bộ quần áo lót mỏng tang do thằng Đông tặng. Hai đầu vú hồng hào, khe bướm gợi cảm nằm e ấp dưới đám lông mu lưa thưa bây giờ không thể che giấu được nữa. Chúng hiện ra trong sự lúng túng ngại ngần của mẹ.
Thằng Đông nhắc mẹ:
Mình bắt đầu học được rồi.
Mẹ gật đầu khe khẽ trong khi thằng Đông cầm lấy tay mẹ. Và cứ thế, thằng bạn học cùng lớp và mẹ của tôi, hai con người đang gần như khỏa thân bước tới ngồi vào bàn học. Buổi dạy kèm môn tiếng Anh hôm nay chính thức bắt đầu.
(còn tiếp)