Mẹ Tôi Và Thằng Bạn Học Cùng Lớp – Siêu Phẩm ( Update Chap 3 )

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Mẹ Tôi Và Thằng Bạn Học Cùng Lớp – Siêu Phẩm ( Update Chap 3 )

Tác Giả : Đang cập nhật

Thể Loại:

Lượt Xem: 2006 Lượt Xem

Chương 2

Thế là đều đặn một tuần mấy bữa, thằng Đông lại tới nhà tôi học với mẹ. Dần dà thân quen với mẹ hơn, có lúc chẳng có lịch học nó cũng tới nhà tôi chơi. Thật không ngờ thằng ham chơi phá phách như nó cũng có lúc trở nên siêng năng hiếu học hay sao? Điều càng làm tôi thấy khó hiểu là tuy thằng Đông nhờ mẹ tôi dạy kèm tiếng Anh nhưng trên lớp nó vẫn lười như hủi, chẳng thấy chăm chú học hành gì. Được cái nó không còn đòi tiền tôi nữa nên tôi cũng đỡ sợ.

Thằng Đông và mẹ tôi nói chuyện có vẻ rất hợp cạ với nhau. Có những chiều tôi trở về nhà đã thấy mẹ và nó ở trong bếp cùng nhau nấu bữa tối. Cả hai vừa nấu ăn vừa trò chuyện, thi thoảng thằng Đông lại pha trò làm mẹ cười khúc khích.

Sau khi mẹ mời nó ăn tối với nhà tôi, thằng Đông sẽ cùng mẹ vào phòng ngủ để học. Những ngày đầu, cửa phòng ngủ của mẹ vẫn để mở. Thỉnh thoảng khi tôi đi ngang qua xuống bếp lấy nước uống hoặc mở tủ lạnh lấy đồ ăn thì sẽ thấy thằng Đông ngồi ở bàn. Còn mẹ mặc quần áo dài tay rất nghiêm trang kín kẽ đang ngồi cạnh nó dạy học. Nhưng về sau, những lúc thằng Đông tới học cùng mẹ thì cửa phòng ngủ bị mẹ khóa kín lại. Mẹ giải thích vì tôi hay đi qua đi lại và mở TV ở phòng khách xem ồn ào, gây mất tập trung nên không thể dạy cho thằng Đông hiệu quả được.

Gần đây buổi chiều sau khi tan trường, nếu có lịch học với mẹ thì thằng Đông không về nhà nó mà ghé nhà tôi tắm rửa luôn. Trước khi đi tắm nó hay có thói quen vận động, thể thao một chút. Nhưng nhà tôi làm gì có dụng cụ như phòng gym hay chỗ nó tập boxing, nên nó chỉ có thể hít đất và gập bụng. Những lúc như vậy mẹ thường ngồi xem nó tập rồi nhắc tôi:

Sao con không chơi thể thao để khỏe mạnh như Đông?

Thôi con lười lắm, người con mau mệt từ nhỏ mẹ biết mà.

Tôi lảng lảng né về phòng mình, vì tôi chỉ thích chơi game thôi. Nhưng lúc quay lưng bước đi, tôi thấy ánh mắt mẹ cứ như dán chặt vào thân hình săn chắc, nhễ nhại mồ hôi của thằng Đông bởi nó đang cởi trần và chỉ mặc mỗi cái quần đùi.

Quả thật, không phải tôi không thắc mắc khi mẹ cùng thằng Đông đóng kín cửa phòng và học cùng nhau. Vài lần tôi nhẹ nhàng tới trước phòng mẹ, áp lỗ tai vào cái cửa gỗ để nghe ngóng thì thấy rõ ràng tiếng mẹ đang giảng bài, tiếng thằng Đông trả lời những câu hỏi của mẹ.

Thế nhưng có lúc tôi lại nghe tiếng mẹ cười khúc khích cùng giọng nũng nịu “Đừng mà Đông. Đông hiểu chuyện, chững chạc hơn Minh nhà cô nhưng cũng nghịch ngợm hơn nhiều đấy”. Rồi tiếng thằng Đông cười nịnh nọt “Vì cô đẹp quá mà” … làm tôi không khỏi tò mò họ làm gì trong đó. Thế là tôi nghĩ ra một kế hoạch.

Đợi lúc mẹ đi dạy ở trường, tôi sang hàng xóm mượn máy khoan về khoan một lỗ to trên bức tường ngăn giữa phòng ngủ của ba mẹ với phòng tôi. Thật may mắn làm sao, chỗ mà tôi nhắm khoan từ trước có bức tượng con cá áp vào tường cùng với hoa lá làm cảnh, cho nên không thể nào phát hiện lỗ khoan được. Trong khi tôi ở bên phòng mình lại nhìn sang phòng bên kia hết sức rõ ràng. Mọi việc đã bố trí xong xuôi, tôi hồi hộp chờ tối nay thằng Đông sẽ tới nhà tôi học.

Tối đó như thường lệ, mẹ lại cùng thằng Đông vào phòng ngủ riêng của ba mẹ để dạy kèm cho nó. Khi thằng Đông và mẹ vừa bước vào, đóng cửa lại thì tôi cũng chạy như bay về phòng mình, háo hức nhìn qua cái lỗ trên tường.

Thằng Đông ngồi vào bàn, lấy sách vở ra. Ồ, xem ra thằng này có vẻ ham học thật đấy nhỉ? Mẹ tôi đứng bên cạnh dặn dò nó mấy câu rồi bảo: “Để cô thay đồ rồi ta bắt đầu học nhé”. Nói xong mẹ bước vào toilet. Tôi thầm nghĩ: “Mẹ thay đồ làm gì nhỉ? Bộ đồ thun mẹ đang mặc trông mẹ cũng đẹp rồi mà. À, có lẽ mẹ muốn thay đồ kín kẽ nghiêm túc hơn để ngồi dạy học cho thằng Đông”.

Tôi không cần đoán già đoán non. Hơn năm phút sau mẹ bước ra và cho tôi câu trả lời. Chỉ là câu trả lời này tôi không ngờ tới, làm tôi há hốc mồm muốn rớt cái cằm ra. Mẹ đang mặc một cái váy ngủ ren mỏng manh màu hồng nhạt. Nội y của mẹ phô bày mờ mờ ảo ảo sau làn váy mỏng. Áo ngực, quần lót đều có màu hồng tiệp màu với chiếc váy ren gợi cảm. Hai sợi dây áo bé xíu xiu đang chật vật giữ lấy bầu ngực tròn căng của mẹ.

Mẹ ngập ngừng bước tới chỗ thằng Đông. Nó đang ngất ngây nhìn mẹ, nó khen:

Hôm nay cô có đồ mới à? Màu này rất hợp với làn da của cô. Cô đẹp quá.

Mẹ thẹn thùng hỏi nó:

Đông thấy đẹp thật không?

Cô mặc bộ này nhìn đẹp và hấp dẫn lắm. Cô xoay một vòng cho Đông ngắm đi.

Mẹ làm theo lời thằng Đông, xoay người chầm chậm cho nó ngắm nhìn, cứ như một thí sinh hoa hậu đang đứng trước ban giám khảo. Chợt thằng Đông đứng lên bước về phía mẹ, nó lấy tay ve vuốt, bóp lấy cặp mông đầy đặn của mẹ, xoa xoa nắn nắn. Vừa bóp đít mẹ tôi, nó vừa nhận xét:

Chất liệu cũng rất tốt, mềm, mịn, mát. Sờ rất êm tay.

Thằng quỷ sứ này, không hiểu là nó đang khen chất vải hay đang khen mông đít của mẹ tôi nữa. Trong đầu tôi nghĩ chắc thằng này sắp ăn tát tới nơi, vì mẹ tôi tuy là phụ nữ xa chồng nhưng mẹ rất biết giữ gìn. Bao lâu nay với hàng xóm, đồng nghiệp trong trường mẹ cư xử đúng mực nên mọi người rất tôn trọng mẹ.

Thế nhưng tôi đã lầm. Mẹ cứ để thằng Đông thoải mái sờ nắn cặp mông căng đầy của mẹ mà chẳng phản ứng hay làm gì nó cả. Được một lúc thì thằng Đông ngồi vào bàn, mẹ ngồi bên trái nó và cả hai bắt đầu học.

Mẹ giảng giải ngữ pháp và đưa bài tập cho thằng Đông làm, nó vừa nghe vừa ghi chép. Tôi nhận thấy bàn tay trái nó đang đặt lên đùi của mẹ tôi vì hai người ngồi sát rạt vào nhau. Ban đầu đùi mẹ còn có lớp váy ren che phủ, nhưng từng chút từng chút một thằng Đông đẩy váy mẹ lên, lộ ra cặp đùi mịn màng. Tay phải nó viết bài còn tay trái nó để lên cái đùi trần trắng trẻo của mẹ tôi mà ve vuốt. Bàn tay nó bắt đầu tiến dần lên cao, hướng về vùng tam giác thần bí. Nguy hiểm quá! Tay thằng Đông đã chạm tới mép quần lót của mẹ tôi rồi.

Đúng lúc này mẹ chụp tay thằng Đông bỏ ra, giọng mẹ vừa cương quyết vừa nũng nịu nói với nó:

Đừng mà, Đông lại nghịch rồi. Lo tập trung học đi.

Thằng Đông cười hì hì không nói gì, lại giả vờ như chúi mũi vào làm bài tập. Được một chốc tay trái nó lại để lên sờ mó, vuốt ve nhè nhẹ đùi của mẹ tôi. Lần này thì mẹ không có phản ứng. Hình như mẹ ngầm đồng ý cho thằng Đông sờ đùi của mẹ nhưng không cho nó tiến xa hơn. Tôi để ý từ nãy đến giờ váy ngủ của mẹ bị thằng Đông tốc lên cao làm quần lót lộ ra hết cả. Cái quần lót mỏng mảnh màu hồng ấy là thứ duy nhất che chắn vùng cấm của mẹ với thằng Đông. Thế nhưng mẹ cứ để như vậy chứ không hề kéo váy xuống. Thằng Đông vừa học vừa xoa đùi của mẹ tôi, chốc chốc nó lại xoay qua nhìn chằm chằm vào đũng quần lót của mẹ nơi cái mu lồn vun cao ẩn nấp khêu gợi.

Tôi không hiểu cái quái gì đang diễn ra nữa. Người mẹ đoan trang của tôi đang ăn mặc hết sức gợi cảm bên cạnh thằng bạn học của con mình. Tôi ngẫm lại, lúc nãy thằng Đông hỏi “Hôm nay cô có đồ mới à?”, chứng tỏ đây không phải là lần đầu tiên mẹ mặc đồ ngủ như thế này để dạy học cho nó. Trong thời gian qua mối quan hệ giữa mẹ và thằng Đông đã tiến tới mức tự nhiên như thế này sao?

Tiếng cười nói của mẹ và thằng Đông cắt ngang luồng suy nghĩ của tôi. Sau khi học tầm một tiếng hai người đang nghỉ giải lao. Hình như nó vừa chọc ghẹo gì đó, chỉ thấy mẹ đang ôm lấy cánh tay đầy cơ bắp của nó mà lắc lắc:

Chỉ giỏi nịnh nọt thôi. Người ta đã già rồi, đã 38 tuổi rồi.

Không già chút nào đâu, cô đẹp và hấp dẫn lắm. Mấy đứa con gái còn không bằng nữa.

Nghe thằng Đông nói vậy mẹ mỉm cười, trong mắt mẹ ánh lên niềm vui. Chợt mẹ lấy bàn tay nhỏ nhắn trắng trẻo với những ngón tay thon mịn màng sờ lên cái vai u của thằng Đông, rồi tay mẹ lướt xuống sờ lấy con chuột và nắn nắn cánh tay lực lưỡng của nó.

Đông tập tạ và tập võ boxing có vất vả lắm không? Mà tập vừa vừa thôi nhé, cô thấy bự lắm rồi đấy.

Thằng Đông cười đáp:

Lúc tập cũng mệt nhưng mà sau đó thì khỏe người lắm. Đông thấy như vầy bình thường mà, ở phòng tập còn nhiều người to khỏe hơn.

Thấy tay mẹ đang đặt trên người mình, thằng Đông nói tiếp:

Cô có muốn nhìn Đông như hôm trước không?

Mẹ cắn nhẹ môi, không dám nhìn thẳng vào mắt thằng Đông. Mẹ hơi cúi đầu xuống nói nhỏ với nó:

Ừm … có … ừm … Đông làm như bữa trước nhé…

Ở phòng bên kia nghe hai người nói chuyện, tôi cứ ngáo ngơ ra, không hiểu mẹ kêu thằng Đông “làm như bữa trước” nghĩa là kêu nó làm gì. Nhưng mà tôi không cần phải đợi lâu để có câu trả lời.

Thằng Đông bước ra khỏi ghế, đứng dậỵ. Hay tay nó bắt chéo vào nhau rồi cởi phăng cái áo thun ra, phô bày thân hình tràn đầy sinh lực của cái tuổi 17 bẻ gãy sừng trâu. Tôi thầm nhủ, à thì ra thằng Đông nó cởi trần khoe cơ bắp với mẹ. Cái này thì cũng đâu lạ lắm, vì có những lần thằng Đông hít đất, tập bụng ở nhà tôi thì mẹ cũng thấy nó ở trần rồi mà.

Tôi hơi nhầm. Tay thằng Đông để ở bụng rồi nó lách cách cởi thắt lưng và tụt cái quần jean ra. Giờ đây trên người nó chỉ còn cái quần tam giác màu đen che đi hạ bộ. Nơi đó đang u lên một cục to đùng. Nó bước tới sát bên mẹ cho mẹ ngắm nhìn. Ánh mắt mẹ say mê lướt trên thân thể lực lưỡng của thằng Đông và dừng khá lâu nơi đũng quần lót của nó. Đôi tay mẹ ve vuốt trượt từ vai xuống hai tảng ngực to bè, rồi lần xuống nơi cái bụng nổi những múi cơ. Mẹ đằng hắng một tiếng, tôi thấy mẹ nuốt nước miếng khan, cảm giác như cổ họng mẹ đang khô khốc vậy. Mẹ khó nhọc cất tiếng nói:

Thân hình Đông đẹp quá, nhìn không khác gì mấy người mẫu trên tạp chí.

Cô thích không?

Ừm…

Mẹ ngại ngùng không biết đáp lời thằng Đông như thế nào. Nó hỏi tiếp:

Ông xã cô có nhìn như Đông không?

Không đâu. Ông ấy người cũng thấp bé giống như Minh vậy, lại thường xuyên đi vắng. Công việc ông ấy chủ yếu ngồi bàn giấy đọc bản vẽ công trình nên cũng ít vận động. Ổng lại hay ăn nhậu nên bụng phệ hết cả, đâu có nhìn …. ừm … đâu có nhìn … hấp dẫn như Đông.

Mẹ dường như lấy hết can đảm để nói ra câu đó. Thằng Đông để mẹ ngắm nhìn và sờ nắn cơ thể của nó được một lúc thì nó nói:

Chuyện hôm trước Đông đề nghị, cô đã quyết định xong chưa?

Tôi tự hỏi nó đề nghị với mẹ chuyện gì nhỉ? Chỉ thấy mẹ cười với thằng Đông:

Kể cả nếu cô chấp nhận, cô không nghĩ là Đông làm được đâu. Đông tới đây học kèm tiếng Anh mà toàn lo ra, mất tập trung thì làm sao đạt được.

Chỉ cần cô hứa thì Đông sẽ nhất định làm được.

Rồi, cô chấp nhận. Nếu bài kiểm tra tiếng Anh một tiết sắp tới ở lớp Đông làm được 5 điểm thì cô sẽ thực hiện như Đông yêu cầu. Còn nếu dưới 5 điểm thì Đông phải đãi cô và Minh ăn một bữa thật ngon nhé?

Đồng ý.

Hừ, mẹ tôi còn bảo thằng Đông không tập trung học? Không phải mẹ làm nó mất tập trung sao? Mẹ ăn mặc như thế thì ai mà học cho được. Đúng là phụ nữ hay đổ lỗi cho người khác mà. Qua cách hai người nói chuyện, tôi biết đây là lần thứ hai thằng Đông lại cởi đồ cho mẹ ngắm như thế này.

Càng nghĩ tôi càng không khỏi tò mò về lời hứa của mẹ với thằng Đông. Sự thật đúng là tuần sau lớp tôi có bài kiểm tra Anh Văn một tiết. Nếu thằng Đông làm được 5 điểm thì sao? Mẹ sẽ làm theo yêu cầu gì của nó nhỉ?

Bên kia phòng, tôi lại nghe tiếng mẹ nói:

Giải lao đủ rồi, mình học tiếp đi Đông. Nếu không Đông sẽ không đạt được mục tiêu của mình đâu.

Thằng Đông cười đáp:

Cô yên tâm, Đông nhất định sẽ làm được. Chỉ cần lúc đó cô giữ lời.

Nói rồi nó mặc lại quần áo ngồi vào bàn học. Tới hết giờ thì mẹ tôi mở của cho nó ra về. Tôi thấy mẹ còn nắm tay thằng Đông tiễn ra tận cửa.

Mẹ đã hứa với thằng Đông sẽ làm gì cùng nó? Câu hỏi đó cứ lởn vởn trong đầu tôi, đòi được giải đáp …

(còn tiếp)