Mẹ Tôi Là Tình Đầu Của Tôi – Seri Truyện LL Siêu Hay – Update Chương 22

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Mẹ Tôi Là Tình Đầu Của Tôi – Seri Truyện LL Siêu Hay – Update Chương 22

Tác Giả:

Lượt Xem: 933 Lượt Xem

CHƯƠNG 20: ĐUỔI BẮT GIỮA ĐÊM​

Long uất ức đi ra khỏi phòng bố, nó đi xuống tầng 1, Long quyết định ngủ ở sofa, không ngủ cùng ai hết.

Xuống ghế Sofa nằm ngủ, dưới này không có chăn Long đành ôm tạm cái gối tựa sofa, một lúc sau thì có tiếng bước chân đi xuống, Long nhắm mắt lại giả vờ ngủ.

Có tiếng thở khá mạnh, có thể là bố hoặc mẹ Long đang đi xuống và hình như người đó đang tức giận.

Chân Long bị véo một cái đau nhói, Long cố nín nhịn vì đang giả vờ ngủ, bỗng nhiên chân Long truyền đến cảm giác mát mát nhột nhột, có ai đó đang cù chân mình, nhưng Long không có máu buồn nên không sợ, nhắm tịt mắt lại, cơ thể chỉ hơi lay động.

Bỗng Long hét ré lên vì bị véo vào tai đau điếng “Á….”

Long mở mắt ra, thì ra là mẹ Cẩm Vân đã đi xuống đây từ bao giờ, gương mặt đỏ bừng vì tức giận

“Á… mẹ ơi… thả ra… đau con…”

Cẩm Vân vô cùng phẫn nộ: “Hừ… dám chạy xuống đây ngủ… đi lên phòng…”

“Á… thả ra… mẹ thả ra rồi con tự lên…”

“Đi…”

Cẩm Vân vẫn không buông, nhất quyết kéo tai Long để dắt Long đi lên tầng, đi được 1 nửa đường thấy Long xuôi xuôi theo mình nên Cẩm Vân bỏ tay ra, lập tức Long bật nhảy xa khỏi người Cẩm Vân rồi nhanh như chớp Long chạy lại phòng khách.

Cẩm Vân đuổi theo, nhìn thấy cây chổi ở phòng bếp, Cẩm Vân đi vào cầm theo cái chổi, đuổi đến phòng khách, Long dựa hơi vào mấy cái ghế sofa né tránh những đòn đánh bằng cây chổi của mẹ.

Cẩm Vân hét lên: “Đứng lại…”

Long nghĩ thầm: Ngu gì mà đứng lại

Hai mẹ con đuổi nhau quanh nhà, đã có lúc Cẩm Vân đập được một phát vào lưng Long khiến Long sợ chạy nhanh hơn, hai mẹ con thở hổn hển tiếp tục đuổi đánh nhau giữa đêm…

Chạy nhảy thấm mệt, Long bắt đầu đi đứng loạng choạng và bỗng nhiên Long chạm vào một vật gì đó: “Choang…”

Một cái lộc bình bằng gốm sứ cỡ lớn bị Long chạm vào nó bị nghiêng, mất trọng tâm nó lập tức đổ vỡ tan tành “Choang…”

Tiếng động cực lớn khiến ông Liêm đang ngủ cũng phải hoảng sợ bật dậy, chạy xuống tầng 1, khung cảnh đổ nát vỡ tan hoang ở phòng khách, cái lộc bình quý giá của ông đã vỡ tan.

“Làm sao thế này”

Hai mẹ con ngước nhìn bố với ánh mắt hối lỗi, Long đang nằm dưới đất, tay chảy máu vì chạm vào một cạnh sắc nào đó, Cẩm Vân chạy sang bên hộp y tế, lấy vài cái bông, gạc, cồn sát khuẩn… để sơ cứu vết thương cho Long, vì là bình bằng gốm nên khi bị vỡ cũng không có gì đáng nguy hiểm nhưng khi Long ngã tay lại vô tình nắm hoặc quyệt vào một cạnh sắc nên bị đứt tay chảy máu…

Ông Liêm ngực phập phồng, gương mặt tức tối nhìn cái lộc bình bị vỡ nát, nhìn sang chiếc Lộc bình bên cạnh, nó là 1 cặp đi với nhau, vỡ mất một cái, nó như báo hiệu một điềm chẳng lành sắp đến với gia đình ông. Nhìn lại cái lộc bình đơn lẻ mà lòng ông đau nhói, sự phẫn nộ dâng lên cao, nhưng nhìn đứa con trai hư hỏng đang bị thương ông cũng không nỡ quát nó, với cả giữa đêm rồi, lại làm phiền đến hàng xóm.

Ông Liêm thở dài, lại nhìn sang hai mẹ con, chẳng biết hai mẹ con đánh nhau kiểu gì mà vỡ tan cái bình quý giá của ông, ông nghe thấy tiếng bước chân và tiếng quát tháo của Cẩm Vân nhưng ông không nghĩ nó sẽ tai hại như thế này, biết thế ông xuống sớm hơn để ngăn cản có phải tốt hơn không.

Cẩm Vân nhìn chồng một cách ái ngại, có lẽ Vân là người đầu têu trong vụ đuổi đánh bắt bớ Long hồi nãy, Vân cũng thấy hối hận vì hành động khá là “trẻ trâu” của mình vừa rồi.

Lòng đau như cắt nhưng ông Liêm vẫn cố nín nhịn: “Không sao đâu em, đưa con về phòng đi, để anh dọn cho”

Cẩm Vân hối lỗi: “Em xin lỗi… để mai em đi tìm mua cho anh cái khác”

“Không sao, mai bàn sau đi, đưa con lên phòng đi”

“Vâng”

Cẩm Vân liếc sang nhìn Long bằng ánh mắt căm phẫn, Long lập tức đứng lên, không nói câu gì chạy lên trước cả Cẩm Vân, nếu ngồi lại đó lâu sợ bị hai người liên hoàn quát tháo thì một mình Long chống đỡ không nổi, tốt nhất về phòng chịu sự hành hạ của một mình mẹ là đủ rồi.

Nhìn lại tay mình, Long chỉ bị một vết xước da chảy máu, không quá nghiêm trọng, nó sẽ hơi đau nếu như làm việc gì đó nặng hoặc khi Long tắm, rửa bát, vết thương tiếp xúc với xà phòng thì mới bị đau.

Cẩm Vân đi vào phòng, mặt giận dữ: “Tại con đấy”

Long cũng không vừa: “Tại mẹ đấy, sao mẹ đuổi con”

“Ai bảo con chạy làm gì”

“Không chạy thì mẹ đánh con nhừ tử à, ngu gì không chạy”

“Hừ… đi lên giường đi, nói nhiều” Cẩm Vân tức tối, tranh cãi với Long chỉ làm cho Vân bực mình hơn mà thôi.

“Tách…” Đèn phòng chợt tắt

Cẩm Vân mò mẫn đi lên giường, bên dưới nhà vẫn vang lên tiếng leng keng, chồng Vân đang dọn dẹp bãi chiến trường của hai người, Cẩm Vân lòng đau xót, trong bóng tối Vân nhìn sang đứa con trai hư đốn của mình, tức không làm gì được.

Long cũng đang khá hối hận vì sự ẩu đoảng của mình, lúc chạy Long chỉ chăm chăm nhìn về phía sau, tránh những đòn đánh từ cái chổi của mẹ mà không để ý lắm đến phía trước và hậu quả gây ra khá nghiêm trọng, vỡ tan cái lộc bình mà bố yêu quý.

Phía dưới đùi Long chuyển đến cảm giác man mát, hình như mẹ đã chạm vào nó: “Úiiiii…”

Bên dưới đùi truyền đến cảm giác đau và nhột khiến Long vặn vẹo rồi căng mình lên… “Ahhhh…. Mẹ thả ra… đau… nhột…”

Cẩm Vân nằm ngủ, tức anh ách, không ngủ nổi, Cẩm Vân phải làm gì đó để giải toả, phải làm gì đó trừng phạt Long, cứ thế này Cẩm Vân không nhắm mắt mà đi ngủ được. Thế là Cẩm Vân quyết định phải véo Long một cái mới được, ít nhất nó sẽ an ủi được phần nào sự phẫn uất trong lòng Vân.

Cẩm Vân như dồn hết lực vào tay véo mạnh vào đùi Long khiến Long phản kháng mãnh liệt, hai mẹ con vật lộn trên giường, chiếc giường run lên “lộc cộc…” còn có tiếng “khục khục….” của hai người khi người cong lên rồi đổ xuống nệm giường…

Khung cảnh tối đen không thể nhìn thấy gì hai mẹ con chỉ có thể cảm nhận cơ thể của nhau, Cẩm Vân chuyển từ véo đùi sang véo loạn xạ, sờ được cái nào là Cẩm Vân véo vào đó, Long thì vẫn đang choáng váng trước đòn tấn công nham hiểm của mẹ, một phần vì tay còn đau, hễ cứ chạm vào gì đó là đau nhói khiến Long cảm giác có phần thất thế trước sức tấn công như vũ bảo của mẹ.

Đỉnh điểm là khi Cẩm Vân trèo được lên trên người Long, khống chế hoàn toàn thân người Long, Vân bắt đầu cào cấu, cắn xé Long…

“A ha… a ha…. Mẹ tha cho con…”

“Láo này… hư đốn này… để xem mẹ trừng trị con thế nào”

“Aha a ha… mẹ ơi tha cho con…. Ui… haha… buồn mẹ ơi buồn…”

Cẩm Vân vừa cấu, véo, chọc, đấm… đủ mọi thể loại tấn công lên người Long.

“Ahhh… mẹ ơi đau…”

“Tách…” bỗng nhiên cửa phòng bật mở và đèn phòng sáng lên.

Ông Liêm lách đầu ngó vào trong phòng: “Hai mẹ con đang làm gì mà ầm ầm lên thế”

Long: “Bố ơi cứu… mẹ lại đánh con…”

“Hừ…” Cẩm Vân lại đấm vào người Long một cái

Ông Liêm thấy khung cảnh quỷ dị của hai mẹ con, Cẩm Vân đang ngồi trên bụng Long, đấm thùm thụp vào người Long.

“Anh cứ kệ em, để em dạy cho nó một bài học nhớ đời”

Ông Liêm cười mỉm: “Thế em cứ tiếp tục đi”

Long hoảng hốt trước câu nói của bố: “Bố ơi… cứu… cứu…”

“Tách…” “Cạch” đèn phòng vụt tắt, cửa cũng đóng chặt.

Ông Liêm trở về phòng, đóng chặt cửa lại, ông đang rất cay cú và phẫn uất vì cái lộc bình quý của ông bị Long làm vỡ, khi thấy Long bị Cẩm Vân trừng trị ông cũng khá hả dạ, việc gì phải cứu Long, cứ đấm nó mạnh vào, hỗn lão nó quen, ông còn định bảo Cẩm Vân dùng lực mạnh hơn nữa, nhưng có vẻ sẽ hơi lố.

Ông Liêm trở về phòng nằm ngủ, tiếng vật lộn đánh nhau vẫn vang lên từ phòng bên cạnh, ông khá hài lòng, chỉ có người đanh đá như vợ ông (Cẩm Vân) mới trị được Long, ông Liêm là một người sâu sắc, chỉ có người thông minh nhanh trí mới hiểu được dụng ý của ông, người bỗ bã bướng bỉnh như Long thì ông cảm giác khá bất lực, nhiều lúc ông nghĩ không biết Long có phải con ruột của ông không nữa, một lát sau ông lại chìm vào giấc ngủ.

Buổi sáng ngày hôm sau, hai mẹ con đều dậy muộn vì hôm nay là chủ nhật, hai người dậy khá muộn đến tận 8h mới dậy, nhưng khi con trai nhìn thấy ông nó khá ngoan ngoãn chào ông và mặt không còn hằm hằm nhìn đáng ghét nữa, mặt Long đã dãn ra nhìn dễ chịu hơn nhiều.

Ông Liêm khá bất ngờ vì thái độ của Long dường như đã quay ngoắt 180 độ, vợ ông hôm qua dạy dỗ Long thế nào mà Long trở nên ngoan như “cún” vậy.

Ông Liêm tò mò, tiến đến hỏi Cẩm Vân: “Em làm cách gì mà con trai tự nhiên ngoan bất thường thế”

Cẩm Vân hơi đỏ mặt: “Không có gì, hôm qua em đánh nó một trận thì nó tự ngoan thôi”

Ông Liêm nghi hoặc: “Đơn giản vậy thôi à?”

“Thế anh nghĩ em là cách nào nữa, bạo lực là trên hết”

“Em ghê vậy”

“trừng trị Long anh cứ để em, em nắm được điểm yếu của nó rồi”

“Thế thì tốt quá, anh đỡ phải phiền lòng vì nó, việc dạy dỗ nó anh đành phải giao lại cho em vậy”

“Thế anh phải thưởng gì cho em chứ?”

“Được được, em muốn gì cũng được, miễn là con ngoan, anh đau đầu với nó lắm”

“Anh hứa đấy nhé”

“Anh hứa”

Cẩm Vân mỉm cười vì lời hứa của chồng sẽ là màn cứu cánh nguy hiểm của Cẩm Vân sau này, buộc chồng phải thực hiện lời hứa.

Cẩm Vân nghĩ lại cảnh đánh nhau với Long tối qua:

Lúc đầu Cẩm Vân dành được ưu thế tuyệt tối, Long dần khuất phục trước những đòn tấn công, cào cấu của Vân, nhưng nào ngờ khi Vân thả lỏng cơ thể vì Vân cũng đang đổ mồ hôi ướt đẫm khi dùng sức vật lộn với Long.

Long cố chịu đựng sự phẫn nộ của mẹ, mẹ dùng hết sức lực để cấu véo hành hạ nó, Long nằm im chịu trận, khi mẹ buông lỏng cảnh giác, Long mở mắt ra, trong mắt kèm theo một vẻ đắc ý, hiểm ác:

Long đưa hay tay ra, đẩy vào hai bên vai mẹ, Cẩm Vân đang ngồi trên bụng Long bị mất thăng bằng ngả người ra sau, Long lập tức bật dậy, khoá chặt hai tay mẹ lại, lúc này lưng Cẩm Vân đã chạm vào nệm giường, Long nằm trên đè ngược lại mẹ, tình thế lại quay ngoắt 180 độ.

Nhận ra tình hình không ổn chút nào Cẩm Vân vùng vằng động đậy nhưng Long bị đánh một hồi bắt đầu lì, những cú đánh vừa nãy như đánh cảnh cáo với lực đánh không quá lớn vì Cẩm Vân khá nương tay không muốn làm Long bị thương.

“Long… bỏ ra…”

“Mẹ dám đánh con, con sẽ trường phạt lại mẹ…”

“Á… không… chồng ơi cứu…”

“Hừm… bố mẹ dám liên thủ lại đánh con… được lắm”

Hay tay Long đưa đến, bóp chặt lấy hai bên ngực mẹ

“Ahhhhh… bỏ ra… con làm gì thế”

Long nhảy lên, ngồi lên bụng mẹ, giờ tình thế đã hoàn toàn giống như trước nhưng là Long ngồi trên bụng mẹ, khoá chặt mẹ lại.

Hai tay đưa đến bóp vào vú mẹ, Cẩm Vân cố oằn người, vặn vẹo nhưng Long đã lớn, không phải là một đứa con trai nhỏ nhắn bé bỏng ngày nào, vừa nay vật lộn với Long Cẩm Vân tốn nhiều sức và có lẽ đã hơi mệt nên lần này bị phản công không còn nhiều sự chống đỡ nữa.

Còn vũ khí cuối cùng mà Cẩm Vân có thể sử dụng, Cẩm Vân há miếng ra cắn mạnh vào bắp tay của Long:

“Á….”

Long lập tức rụt tay lại, không thể nhìn thấy vết tích dấu răng in hằn trên tay Long vì căn phòng đang tối om, cảm giác ở tay đau rát như đang chảy máu, Long lập tức xoay người ra sau, kéo mẹ nằm úp xuống để miệng mẹ không tấn công Long được nữa:

“Hừ… mẹ cắn con…”

Tay Long dơ lên “Bép…” một cái vỗ mông thật mạnh làm Cẩm Vân phải oằn người rên rỉ… “ui ui…Long… đau… thả ra..”

“Mẹ cắn con…. Hừ…” con thú trong người Long lại bị đánh thức

Cẩm Vân vừa bực mình vừa nhục nhã, Vân suýt khóc vì Long đã vô lễ tét vào mông nàng, hơn 30 năm nay không người đàn ông nào dám vỗ mông Vân, mà lần này lại dễ dàng bị con trai vỗ vào đó.

“Bép…”

“Á… Long… thả ra…”

“Hư… mẹ hư này…”

“Bép”

Cẩm Vân đã bắt đầu điên lên, nàng đã bị xúc phạm. Hành động tiếp theo của Long khiến Cẩm Vân hoảng loạn hơn nữa: Long úp mặt vào mông mẹ, đầu dụi dụi ma sát chặt vào mông mẹ, Cẩm Vân cảm giác nhộn nhạo khó chịu phía bên dưới, hai bài tay Long hư hỏng luồn vào trong quần rồi bóp chặt lấy mông Vân từ bên trong…

“Aa a a…. Long đừng… đừng làm thế…”

Long chỉ gầm lên: “Hừ…”

Cẩm Vân mở to mắt ngạc nhiên đến cùng cực khi Long dám đẩy quần ngủ và quần lót của nàng xuống, lại úp mặt vào đó…

“Ư… Long… ư… đừng…”

Đáp lại tiếng của mẹ là sự lạnh lùng của Long: “Hừ….”

Long lắc lắc đầu cho gương mặt mình đánh qua đánh lại ma sát vào căng mông trần truồng của mẹ, nó rất mát, rất em và đặc biệt là nó quá to…

“Ahhhh… thả ra…”

Mũi Long hít hà mùi thơm từ mông mẹ, nó là sự hoà quyện của mùi sữa tắm và mùi thơm phụ nữ, mùi thơm của nội tiết tố nữ, nó rất khó để diễn tả được mùi hương đó ra sao, nhưng khi Long ngửi được mùi đó thì lập tức mọi giác quan được kích thích, Long hít lấy hít để, quần Long, cây hàng cứng ngắc đã đội quần cứng ngắc từ lâu.

Hai tay Long xoa nắn cặp mông mát rượi của mẹ, nó như muốn nhào nặn, muốn cắn xé cặp mông đó, Long đang vô cùng phấn khích, hai tay kéo mông mẹ sang hai bên, Long lại dụi mặt vào giữa hai khe mông sâu hun hút của mẹ, mũi Long chạm vào phần lỗ hậu của Cẩm Vân khiến Cẩm Vân hoảng sợ tột độ.

“Ahhhh…”

Cẩm Vân vùng vằng, xoay người rất mạnh mục đích muốn thoát khỏi Long, nhận ra điều đó hay tay Long vòng xuống ôm chặt lấy hông mẹ, không cho mẹ có cơ hội thoát ra…

“Ư… Long… đừng… huhu…”

Cả đời Cẩm Vân chưa từng bị xúc phạm đến mức như này, phần mông và lỗ hậu của Vân bị xâm phạm, nơi thầm kín nhất mà chưa bao giờ chồng Vân chạm đến, Cẩm Vân cảm thấy phẫn uất, tủi nhục, nước mắt trào ra.

Long không còn quan tâm đến mẹ nữa, mấy tuần nay Long bị cả bố cả mẹ áp bức, nó rất phẫn nộ, nỗi đau cứ thế thích tụ trong người nó, nó hận bố, hận bố sao đi công tác về sớm thế, nếu bố đi thêm 1 tuần nữa thì có phải là Long đã có được mẹ rồi không, Long cũng hận mẹ, hận mẹ sao đối xử với mình như thế, đã không cho thì thôi còn hành hạ nó không cho nghịch điện thoại…

Bao nhiều dồn nén tích tụ lại khiến Long cảm giác ấm ức, phẫn uất trong người, Long trở nên lì lợm và đi đến trường cái gì không hài lòng là nó bắt đầu tỏ thái độ khiến thầy cô liên tục phàn nàn về nó.

Về nhà Long cũng tỏ thái độ hết sức gay gắt, từ yêu mẹ hoá thành hận mẹ, Long muốn trả thù mẹ, bố bị liên đới theo. Mấy tuần nay cả nhà sống trong tình trạng chiến tranh lạnh.

Phần thiệt rõ ràng thuộc về Long vì nó chỉ có một mình, bố mẹ liên thủ lại mắng nó, nó chỉ biết im lặng chịu trận kèm theo cái vẻ mặt khó ưa.

Giờ thì hay rồi, mẹ lại rơi vào vòng tay nó một lần nữa, lần này thoát sao được, bố đang ở nhà nhưng nó không quan tâm.

Long hé miệng, lưỡi Long liếm vào mông mẹ, cặp mông mẹ động đậy mạnh vì mẹ vẫn đang phản kháng lại nó, mẹ vẫn khóc nhưng nó mặc kệ, nó yêu mẹ, nó nhớ mẹ, nhiều lúc nó chỉ muốn chạy lại ôm mẹ, nhưng mẹ quá lạnh lùng với nó.

Lưỡi Long say mê liếm vào mông mẹ, rồi Long dụi đầu vào đó hít hà say mê, mông mẹ như một thứ gì đó giống ma tuý vậy, nó hít hà nó liếm láp không ngừng, cơ thể nó lâng lâng khi ngửi được mùi thơm từ đó.

Cẩm Vân giọng nói yếu ớt, dường như nàng sắp buông bỏ: “Long… đừng…”

Long chả quan tâm, lưỡi Long lại đưa ra, hai tay tách hai bên mông của mẹ ra, lưỡi quét từ trên xuống, đi vào giữa khe mông Cẩm Vân rồi đi xuống đến phần lỗ hậu Cẩm Vân bị nhột cô rúm chỗ đó lại, Long vui mừng thích thú vì thấy cơ thể mẹ cũng rất nhạy cảm.

“Ahhhhh…. Đừng…. huhu” Cẩm Vân cảm thấy vô cùng nhục nhã, bất lực khi lưỡi Long chạm vào đó. Nhưng kèm theo đó là cảm giác nhộn nhạo khó hiểu mà trước giờ Cẩm Vân chưa từng trải qua.