Mẹ hiệu trưởng của tôi – Update Chương 139

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Mẹ hiệu trưởng của tôi – Update Chương 139

Tác Giả:

Lượt Xem: 6134 Lượt Xem

Chương 87: dơ bẩn?​

Một lúc lâu sau, hai người đàn ông đều giơ cao dương vật lên rồi phun những giọt tinh dịch cuối cùng của sự sống lên mặt dì Ôn, sau đó mặc quần vào rồi lần lượt rời đi.

Còn lại dì Ôn vẫn ở trong thế giới tinh dịch, tinh dịch trắng đục từ từ chảy từ trên mặt dì Ôn xuống đôi môi hồng hào khẽ run lên, theo đó chảy xuống miệng, cực kỳ dâm dục.

Tôi ngồi xổm trên nền đất lạnh bên cửa, hai tay ôm đùi dưới đầu gối, vùi đầu vào ngực, không phát ra một tiếng động cũng không có hỷ nộ ái ố gì.

Hai người đàn ông đi qua trước mặt tôi, không hề phát giác như không hề hay biết.

Sau một khoảng thời gian không xác định, tôi đột nhiên từ từ đứng dậy và đi vào nhà vệ sinh nữ.

Chẳng mấy chốc tôi đã nhìn thấy người phụ nữ xinh đẹp, dì Ôn, người thường dịu dàng, xinh đẹp, trang nhã và trí thức đã không còn nữa, mà chỉ còn một con đĩ quần áo xộc xệch, bộ phận kín đầy dâm dục và hôi hám.

Chiếc váy bị kéo cao đến thắt lưng, đôi gò bồng gợi cảm trần trụi, lông mu mờ ảo, hoa huyệt kín đáo không ngừng có chất lỏng màu trắng sữa chảy ra.

Nhìn dáng vẻ dâm đãng và được tưới đầy tinh dịch của dì Ôn chỉ có thể xuất hiện trong av, cũng đủ khiến cho bất kỳ người đàn ông nào cũng trở nên ddien cuoongff, thế mà trong mắt tôi thậm chí còn không có lấy một chút dục vọng vào, chỉ là một màu xám xịt và chết lặng, nhìn thân thể xinh đẹp hồng nhuận của dì Ôn hờ hững như mất hồn, trong con ngươi không có tia sáng nào.

Tôi bước đến chỗ dì Ôn, mặc cho dì im lặng, dùng nước sạch từ bồn cầu rửa sạch vết tinh dịch trên mặt và ngực dì Ôn, sau đó bế dì Ôn lên khỏi nền đất lạnh lẽo, ngay lúc đó, ánh mắt dì Ôn lóe lên một tia màu sắc kỳ lạ, và đồng tử của dì ấy hơi co lại. Có lẽ dì ấy không mong đợi tôi xuất hiện ở đây.

Dì Ôn không biết nghĩ gì, nhưng cũng không cự tuyệt mà để tôi ôm lên.

Hai người không nói gì dọc theo đường đi. Ôn UYển Đình đã tỉnh rồi, nhưng dì ấy không đề nghị xuống để dì ấy tự mình đi bộ, mà cứ để tôi ôm dì ấy, dựa vào lồng ngực dày, lồng ngực đã mang đến cho Ôn Uyển Đình cảm giác an toàn thực sự không gì sánh được, bất giác dì ấy phát hiện mình có vẻ rất thích cảm giác được ôm như thế này.

Tôi không có đưa dì Ôn trở về nhà, dù sao thì Từ BÉo và dì Lan lúc này có lẽ đều đang ở nhà nên chỉ còn một chỗ cho tôi đi.

May mắn thay, vì mẹ tôi đi công tác nên bố tôi giống con ngựa hoang hơn tôi, đi sớm về muộn còn hơn cả tôi. Ngoại trừ việc về nấu cơm một chốc lát, ông ấy tàng hình trong suốt thời gian còn lại.

Trước đây mẹ kiểm soát thì còn đỡ chút, ra ngoài đánh bài, mặt chược thì cũng có chừng mực, không dám về muộn, giờ mẹ không có ở nhà, làm sao mà bố tôi ngoan ngoãn được.

Có vẻ như bố tôi, cũng như tôi, có một yếu tố không an phận trong máu.

Quả thực là một chặng đường dài mới trở về từ ngoại ô, nhưng tôi dường như không hề cảm thấy mệt mỏi mà cùng dì Ôn, người nặng hơn 50 cân tiến về phía trước, trên đường có ánh mắt kỳ quái của người đi đường, tôi không hề phát giác, mà đi như chốn không người.

Tôi thấy đồng tử của mình vô cùng tối đen, dường như mọi thứ trước mắt đều im ắng chết lặng, đồng tử không một chút cảm xúc dường như thật lạnh lùng.

Trở lại nơi quen thuộc nhất, tôi cũng không dừng lại, tôi đưa dì Ôn vào phòng tắm, cẩn thận giúp dì Ôn cởi quần áo dính đầy vết tích, coi như không nhìn thấy, vặn vòi sen nước ấm, cẩn thận giúp dì Ôn tắm rửa thân thể.

Dường như muốn rửa sạch mọi thứ đã vấy bẩn sự trong trắng của dì Ôn, và trái tim đầy sẹo của dì ấy.

“Tiểu Phong….” Ôn Uyển Đình kinh ngạc nhìn tôi, trong lòng đột nhiên chưa bao giờ yên tĩnh như lúc này, nhưng đôi mắt xám như sương của dì ấy lại khiến trái tim đau âm ỷ.

Hình ảnh đột ngột kỳ quặc, một bên là mẹ của bạn tốt, một bên là bạn tốt của con trai, bạn tốt của cậu con trai đã cởi quần áo của mẹ bạn tốt và giúp bà ấy tắm rửa, nhưng mẹ của câu bạn tốt đã không cưỡng lại bàn tay của người bạn thân nhất của con trai bơi trên làn da mịn màng của mình.

Kỳ lạ…. sau khi làm xong tất cả những điều này, tôi đưa dì Ôn về phòng mình, đạt bà nhẹ nhàng lên giường, giúp bà kéo chăn bông lên, rồi chuẩn bị rời đi.

Đột nhiên “Tiểu Phong, cháu có phải cảm thấy dì rất dơ bẩn không?”

Dì Ôn đột nhiên lên tiếng khiến tôi dừng lại.

Tôi không nói gì.

Dì ÔN nói tiếp: “ hôm nay hai người đàn ông đó là quan hệ công khai của hộp đêm, còn gọi là vịt, là dì bỏ tiền ra để thue tới quan hệ với dì. Cháu biết dì nghiện tình dục mà. Mấy hôm trước vì công việc của bệnh viện quá áp lực. Sau mấy ngày đè nén dục vọng, chỉ dựa vào một hai người đàn ông bình thường thì không thể thỏa mãn được dì, cho nên…..”

Lúc này, tôi rốt cục nói: “ kỳ thực dì không cần giải thích với cháu đâu.”

Ôn Uyển Đình cunggx không biết bản thân bị làm sao, bà chỉ nhìn ánh mắt lãnh đạm của người thanh niên trước mặt này, trái tim bà bất giác hoảng hốt, tựa hồ không biets thiếu nên này nghĩ gì về mình.

Nhưng mà, sau khi nhận được câu trả lời lãnh đạm hơn của người thanh niên, một tia hoảng sợ lóe lên dưới mắt Ôn Uyển Đình, trái tim vốn im lặng bây lâu nay bổng nổi lên từng đợt, như thể cảm giác nhói buốt quen thuộc lại ùa về.

Nhìn thiếu niên trước mặt, nhìn thấy đôi mắt lạnh lùng không chút dâm tà kia, bà nghĩ thiếu niên này nhất định phải nghĩ bà là một con đĩ, Ôn Uyển Đình thở dài một hơi, chợt trở nên lo được lo mất.

Sau khi im lặng “cảm ơn cháu, Tiểu Phong…”

“bộ dạng của ta có phải là khiến cháu chê cười không?” miệng Ôn Uyển Đình hơi nhếch lên , bà liền chuyển chủ đề.

Chỉ là nụ cười xen lẫn mùi vị tiều tụy, khổ sở vô cùng, không thể nhận ra đây là cười hay không, đơn giản là cười còn xấu hơn là khóc.

Tôi khẽ lắc đầu.

Làm sao tôi có thể cười được? Nhìn thấy người phụ ữn mà mình coi như mẹ trong mộng nhieuf lần làm tình với hai người đàn ông ở ngoại thành, tinh dịch tưới khắp người, nước miếng chảy xuống khóe miệng, dâm đãng vô cùng.

Cười? Thật sự đang cười, cười mà lòng như rớm máu!! đã mấy lần tôi muốn tự nhủ mình phải từ bỏ, tại sao phải làm khổ mình cho một người phụ nữ đĩ thõa như vậy, nhưng mỗi lần nhìn thấy dì ÔN, trong đầu tôi lại hiện lên đủ thứ chuyện xưa nay, sự dịu dàng của dì Ôn. Vẻ đẹp duyên dáng của dì ấy, và nụ cười ấm áp mà dì ấy ở với tôi mỗi lần như vậy đã in sâu vào trái tim tôi, và nó đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của tôi.

Vì vậy, dù tôi có giả vờ thờ ơ thế nào, và thất vọng với dì Ôn bao nhiêu lần, thì khi nhìn thấy nụ cười chua xót trong nụ cười cô đơn của dì Ôn, trái tim sắt đá mà tôi đã dày công xây dựng lại mềm đi trong chốc lát. Tôi rất ghét bản thân mình, tại sao luôn ko có trí khí như vậy.

Bất lực khẽ thở dài, đột nhiên lại đối mặt với dì Ôn, nhưng đôi đồng tử xám xịt của tôi dịu dàng hơn một chút.

Tôi thấy giọng mình dịu đi “dì Ôn, sau dì lại để bản thân sa ngã thế này….”

“sa ngã?” Ôn Uyển Đình tự giễu mình, “dì còn có gì để sa ngã nữa? Gia đình? Chồng, hôn nhân, hay là tình yêu? Kể từ khi biết rằng người chồng mà dì luôn tin tưởng thực ra lại là một kẻ bạc tình, bạc bẽo, thì không có gì trên đời là không thể hủy hoại được.”

“còn Từ Như Khải thì sao? Lẽ nào dì đến Như Khải cũng từ bỏ sao?”

“Tiểu Khải..”

Nói đến Từ BÉo, dường như đã đánh trúng điểm chết của dì Ôn, đột nhiên nét mặt dì ấy thoáng qua một chút buồn bã.

“Như Khải luôn yêu mẹ cậu ấy, trong tâm trí cậu ấy luôn coi dì là người mẹ tốt nhất hoàn hảo nhất. Nếu để câu ấy biết những gì dì đã làm, Như Khải sẽ nghĩ gì? Sẽ buồn biết bao nhiêu.”

“dì……”

“thật ra không phải chỉ có Nhu Khải đâu, cả cháu vẫn luôn rất thích dì, dì ôn. Dù cháu không phải là con của dì nhưng dì không ngại cho cháu tình mẫu tử ấm áp nhất. Dì có biết không? Khi cháu còn nhỏ thường bám lấy Nhu Khải và đế nhà Nhu Khải chơi với nó, thực ra cháu chỉ muốn gặp dì thôi, vì cháu nghĩ dì Ôn, dì là người mẹ hiền nhất trên đời. Mỗi khi cháu bị mẹ khiển trách, cháu sẽ đến nhà dì, cháu muốn nhào vào vòng tay dì mà khóc. Nhưng cháu biết rằng dì ÔN à, vòng tay của dì thuộc về Nhu Khải, cháu chỉ là kẻ vô liêm sỉ và tham lam vay mượn bên ngoài, cháu nhớ đã từng nói với Nhu Khải cháu ghen tị nhất không phải cuộc sống gia đình giàu có của cậu ấy, mà là dì, mẹ của câu ấy…”

“chỉ là khi lần đầu tiên cháu nhìn thấy dì cùng với một người đàn ông khác thuê một phòng trong khách sạn tình nhân, ngay lúc đók, trái tim cháu dường như tan nát.”

“Tiểu PHong..”

Dì Ôn đột nhiên đưa tay ra che miệng tôi, ngăn tôi tiếp tục nói, hơi nước thấm vào mắt.