Mẹ hiệu trưởng của tôi – Update Chương 139

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Mẹ hiệu trưởng của tôi – Update Chương 139

Tác Giả:

Lượt Xem: 6199 Lượt Xem

Chương 100: cáu​

Tôi thực sự muốn xem, tôi rất muốn nhìn thây âm hộ của mẹ, tôi rất muốn đút vào và thử xem “knock”

Không đợi tôi tiếp tục chiêm ngưỡng thân hình quyến rũ của mẹ, cái trán được thưởng lên một cái, tôi tháy mẹ vừa thẹn vừa giận “nhìn cái gì, còn không mau cút khỏi đây.”

Bà ngay lập tức đuổi tôi ra khỏi phòng tắm.

Dựa lưng vào cửa phòng tắm, mẹ dùng một tay ấn lên bầu ngực, bầu ngực trần trụi lên xuống theo nhịp thở dồn dập của mẹ.

Bà ấy lại bị tôi nhìn chằm chằm, và khi nhớ lại lúc đó, đôi mắt của tôi như muốn ăn thịt bà.

Nhìn xuống bộ dáng xinh đẹp của bà, đưa tay ra vuốt ve vùng giữa hai chân bà, bàn tay nhỏ bé rơi xuống gò đen, nhẹ nhàng làm văng nước lên lông mu.. thật là quái đản, tôi đang nhìn chằm chằm ở chỗ đó của mẹ tôi không chớp mắt, chỉ muons quay lại đây?

“ôi, đang nghĩ c ái quái gì thế hả?”

Thật sự rất xấu hổ, làm sao có thể nghĩ đến chuyện ở cùng với tên khốn kiếp nhỏ này…. nhất thời mẹ tôi xấu hổ quá, vội vã dôi gáo nước lạnh vào người…. để lại một mình tôi ngoài cửa phòng tắm, lưu luyến ánh sáng rực rỡ, tôi nhìn lại bóng người trong khung cửa kính mờ của cửa phòng tắm, kìm nén xung huyết trong mình, thở dài tiếc nuối.

Tôi cứ tưởng mẹ sẽ cho tôi nhiều sau khi quan hệ bằn miệng, thật ra mẹ không thèm để ý đến tôi suốt mây ngày sao đó, điều kỳ lạ là mẹ dường như không hề giận tôi, chỉ là mỗi làn khi tôi muốn cho mẹ, mẹ luôn tránh mặt tôi, nhưng không hề mắng mỏ, giọng điệu giao tiếp bình thường của mẹ nào đó cũng vô cùng mềm mỏng, hoàn toàn không liên quan đến lời nói lạnh lùng của mẹ khi bà ấy đang tức giận.

Không hiểu, càng lúc càng không hiểu mẹ, tâm trạng ủ rũ khiến người ta hoàn toàn không nắm được quy luật, lúc chia xa mẹ không từ chối những hành vi sai trái của tôi đối với mẹ, nói về đam mê thì mẹ cũng khó tiếp cận như một tảng băng trôi vậy. Tôi không biết mình có mối quan hệ như thế nào với mẹ mình nữa.

Sau khi ăn cơm xong ở chõ mẹ, trong đầu lại nhớ tới người phụ nữ xinh đẹp dịu dàng, duyên dáng, xinh đẹp và hào phóng, đột nhiên tôi nghĩ, từ khi tôi xác nhận quan hệ với dì Ôn, tôi đã không tìm dì ấy nữa rồi. Không biết dì Ôn có gnhix tôi là loaiji người thay lòng không nhận người sau khi mặc quần vào hay không.

Thật ra không phải toi không muốn đi gặp dì Ôn, mà lần này trùng với kỳ thi tháng, mẹ tôi mới về, đương nhiên tôi phải cố gắng đạt điểm cao trong kỳ thi này, đó là cầu nối để duy trì cuộc sống gợi cảm và hạnh phúc của tôi và mẹ, ngoài ra trong khoảng thời gian này mẹ không hề lạnh nhạt với tôi nữa, tôi vẫn muốn dựa vào chú gấu túi của tháng này để gần gũi hơn mối quan hệ của tôi với tôi.

Gần đây, tôi thậm chí còn không xem av yêu thích của mình, điều đó chứng tỏ tôi quyết tam như thế nào.

Tôi vừa mới kết thúc kỳ thi tháng thứ sáu, tôi tan học sớm hơn, mẹ tôi vừa đi công tác về, có rất nhiều việc chờ mẹ giải quyết, tự nhiên không thể về nhà với tôi được. Còn sớm, chuyện này có liên quan đến gần đây mẹ bận qua không ở bên cạnh được, dù muốn sữa chữa cũng không tìm được cơ hội.

Tôi tình cờ gặp Từ Béo trên đường, cậu ta nhất quyết đưa tôi về nhà cậu ta, chắc thằng mập này phải thi tháng này kinh khủng lắm nên mới nghĩ ra tìm một cái cớ để giấu giếm chuyện trên trời rơi xuống mang theo người khách đi về, ít nhất dì Ôn sẽ không chủ động hỏi điểm nó trước mặt tôi.

Đối với Từ Béo, bố của Từ Béo quanh năm không ở nhà, trước đây, dì Ôn lúc rảnh rỗi phải giải quyết nhu cầu của bản thân, thêm vào đó là bận rộn với bệnh viện, dì ấy có thể ở nhà cùng lúc với Từ Béo, nên các lớp học của Béo xập xệ.

Chỉ là không biết dạo này dì Ôn rất ít ra ngoài, ngoại trừ bệnh viện thì ở nhà, Từ Béo muốn trốn cũng không được, nói không đi thi thì tốt rồi, trước đây, mọi thứ giống như đang dập lửa.

Điều mà Từ BÉo tôi nghiệp không biết là thứ mà cậu ta kéo không phải là một người đàn ông, mà là một con sói, một con sói đuôi to đã ra vào nơi mẹ nó đã sinh ra nó không biết bao nh iêu lần.

Và lần này không biết mẹ nó sẽ cho ra bao nhiêu nước…. Từ Béo nhà ta.

Vẫn luôn xa hoa lộng lẫy, có lúc thật sự không hiểu, bố của Từ BÉo là quan chức, tuy rằng không ở địa phương, nhưng lại sống ở nơi xa hoa như vậy, không sợ bị người khác đưa tin sao? Ngay cả với tập đoàn bệnh viện của dì Ôn làm nền tảng, chẳng phải tất cả các quan chức bây giờ đều thích giản dị sao? Vì sợ mọi người biết mình có bao nhêu tiền. Nếu không cẩn thận sẽ bị tiêu diệt.

Vâng, tôi thừa nhận rằng sự cam ghét của tôi đối vói người giàu có cơ sở.

Thật sự là không công bằng, mỗi lần nhìn thấy tiền tiêu vặt của Từ Béo, tôi đều có một loại thở dài rằng luân hồi là một loại công việc cần kỹ thuật.

“thiếu gia, cậu về rồi”. vừa vào cửa dì lan, người hầu của Béo đang tưới hoa trong vườn, nhìn thấy chúng tôi thì khẽ cười “Tiểu Phong cũng ở đây sao.”

“dì Lan”

“chào dì Lan”, tôi cúi gật đầu với dì Lan, “dì Lan , sao dì lại chạy ra ngoài?”

Dì Lan làm ở nhà Từ BÉo được gần 20 năm rồi. Đứa bé biến thành người đàn ông mập mạp này, Từ Béo và dì Ôn đều không coi dì Lan là người ngoài, đối với Từ BÉo mà nói, dì Lan đã không còn là một người hầu bình th ường nữa, có thể nói là mẹ hai cũng không ngoa, bây giờ dì Lan ngày càng lớn tuổi, dì Ôn đã nhiều lần thuyết phục dì Lan cho bà nghỉ việc, an dưỡng tuổi già nhưng dì Lan sống chết không chịu, vẫn đặt mình vào thân phận người hầu.

Dì Ôn không thuyết phục được bà nên phải để bà làm một số việc bớt nặng nhọc hơn.

Đối với những việc như chăm sọc khu vườn, t hường có những người làm vườn đặc biệt phụ trách, và dì Lan không phải tự mình làm.

Dì lan vẫn cười như cũ, “công việc bận rộn quen rồi, rảnh rỗi luôn cảm thấy không yên tâm. Đó là cuộc sống của một kẻ thô lỗ.” “thiếu gia hôm nay kiểm tra hàng tháng sao? Bài kiểm tra thế nào?”

“aha, thời tiết hôm nay hơi nóng, cháu về phòng với Tiểu Phong trước.” nghe dì Lan nhắc đến điểm số, Từ Béo lập tức nhếch môi nhìn tôi, kéo tôi chay đi vì sợ dì Lan hỏi tiếp.

Nhìn bóng lưng của tôi và Từ BÉo, dì Lan lắc đầu bất lực tiếp tục công việc của mình.

Bước vào nhà của Từ Béo, đối với tôi, người chơi với Từ Béo từ nhỏ, mọi thứ ở đây đều quen thuộc, hầu như không có sự xa lạ.

Đi theo Từ Béo lên lầu, “Tiểu Khải đã về chưa?”

Một giọng nói thanh tú dễ chịu đột nhiên vang lên, tôi ngẩng đầu nhìn lên, bóng dáng khiến tôi nhớ mãi không thôi cuối cùng cũng xuất hiện trong mắt tôi.

Tôi nhìn thấy dì Ôn ăn mặc đẹp đẽ bước xuống lầu, lâu thế mà vẫn xinh đpẹ, dáng người quyến rũ vô tận.

Một đoi chân xinh đẹp và quyến rũ, được bao bọc trong tấm lụa đen gợi cảm và lộng lẫy, chiếc váy ngắn màu be và bó sát vói hoa văn ren bị tuột ra, và khung cảnh phía dưới váy vô tình được vẽ ra bởi đôi chân gợi cảm đong đưa, bước trên cao màu tím. Giày cao gót, nét duyên dáng của người phụ nữ trưởng thành được bô bày trọn vẹn.

Lúc bắt gặp ánh mắt của dì Ôn, không thể phủ nhận tim tôi đập nhanh, giống như hàng chục con khủng long to lớn đang va chạm vào nhau ở bên trong.

Dì Ôn đáp lại bằng một nụ cười ranh mãnh, và cố ý nhướng mày “yo, là Tiểu Phong à.”

“mẹ”

“dì Ôn”

“Tiểu Phong lâu rồi không đến chơi, càng ngày đẹp trai” dì Ôn cười với tôi, bề ngoài thì có vẻ hòa thuận, nhưng lời của dì Ôn, rõ ràng là khi nói đến đã lâu, lời nói sâu sắc hơn những lời khác, giống như một loại oán trách nào đó.

Tôi không ngốc, đương nhiên có thể nghe được ý tứ sâu xa trong lời nói của dì Ôn, nhưng lúc này chỉ có thể giả bộ như không biết chuyện gì “không phải đâu, dì Ôn mới là xinh đẹp”, sau đó cố nặn ra một nụ cười khô khốc.

“vậy thì mẹ, con lên lầu với Tiểu Phong trước nhé.”

Giọng nói của Từ BÉo rất lo lắng.

Có thể không vội vàng sao? Nó nhanh chóng tránh xa tầm mắt của mẹ, vì sợ rằng dì Ôn sẽ hỏi nó về điểm kiểm tra hàng tháng.

Từ Béo ở lại thêm một phút nữa thì đúng là thảm họa, ai biết bao giờ mẹ nó nghĩ ra chuyện này mà hỏi nó.

“ừ, các con đi đi”, dì Ôn đột ngột dừng lại khi vừa bước xuống bậc thang đầu tiên.

“ồ đúng rồi, TIểu PHong cũng có thể ở lại nhà dì tôi nay ăn tối, vừa hay hôm nay dì muốn tự nấu ăn.”

“a, chuyện này….”

Tôi còn đang có chút do dự, nhưng ánh mắt của dì Ôn đã đảo qua, tôi nhanh chóng gật đầu, “được ạ, cháu sẽ gọi điện thoại cho mẹ.”

Thấy câu trả lời thỏa đáng, dì Ôn đáp lại nụ cười tao nhã thường ngày, nháy mắt với tôi và ý tứ sâu xa trong đó tự hiện rõ, sau đó tự mình bước xuống lầu.

Rời khỏi, trên trán một giọt mồ hôi lạnh lớn rơi xuống.

Sau đó trong phòng của Từ Béo, về phần chúng tôi đang làm gì, hai học sinh thcs đang phát triển có thể làm gì khi họ lén lút trong phòng? Tôi nghĩ mọi người đàn ông đều hiểu điều đó.

Gần đây, Từ Béo đã có được rất nhiều av phiên bản của nhà sưu tập. Đừng nghĩ rằng đó chỉ là loại av mà bạn có thể xem trên internet. Bạn phải biết Từ BÉo là người như thế nào. Các av mà cậu ấy xem đều được trả tiền thuê người ở đảo quốc phiên bản giới hạn mà mua được sau khi xếp hàng dài chờ đợi, các bạn nữ đóng vai chính hầu hết đều là những nữ diễn viên nổi tiếng ở đảo quốc, bản giới hạn, bản chính thì độ nét rất cao, cúng là loại có phụ đề cốt truyện khiến người xem càng hứng thú, đặc biệt là cảnh quan hệ loạn luân giữa mẹ và con trai, dì và cháu trai mà tôi thích nhất, mỗi lần xem av kiểu này là cả người tôi bủn rủn cả.

Đáng tiếc duy nhất là cái khảm ác ma, tại sao trên đời lại có cái khảm, nếu có thể , thà dùng mười năm….một ngày… hai giờ.. mười phút… năm giây của cuộc sống đổi lại, cầu mong không còn những mảnh ghép trong thế giới đẹp đẽ và đầy rắc rối này.

Cùng Từ BÉo xem av nửa tiếng đồng hồ, phải nói quả thực là phên bản gới hạn kỹ năng của các nữ diễn viên trong đó đều là hạng nhất. Mỗi cái nhíu mày nụ cười đều là nịnh nọt, thân hình cũng không nói nên lời, hầu như đều là con ong được tuyển chọn kỹ càng có eo thon, mông béo, ngực và đùi dài, ngoại trừ bộ phận sinh dục được khảm ra, nhìn dâm mỹ khiến người ta muốn chảy máu mũi.

Chỉ xem dduocj một lúc thì tôi không thể chịu được nữa, vùng hạ vị đau kinh khủng.

Tôi vẫy tay với Từ Béo ròi bước ra khỏi cửa, tôi cần bình tĩnh lại.

Sau khi rời khỏi phòng của từ Béo đi xuống lầu, tôi lập tức cảm thấy sự hưng phấn tràn đầy máu trong cơ thể lắng xuống một chút, hít sau mấy hơi thở mới có thể uống một ngụm nước.

Vừa xuống lầu một đã nhìn tháy dáng người xinh đẹp của dì Ôn đi vào bếp, nghĩ đến phong thái chững chạc của dì Ôn, lòng tôi như bừng bừng.

Mặc dù bạn tốt của tôi Từ Béo ở trên lầu, nhưng tôi vẫn không thể kìm chế được sự nóng nảy trong lòng.

Tôi ngẩng đầu nhìn lên trên lầu, đột nhiên dám lẳng lặng vào phòng bếp.

Chắc chắn tôi vẫn luôn bị mê hoặc bởi dáng người, mông béo đẹp cong cong hình vòng cung, dáng người uyển chuyển là đường cong quỷ dị, cộng thêm nét quyến rũ riêng của người phụ nữ trưởng thành, phụ nữ đã sinh con. Sẽ không bao giờ là những cô gái trẻ tuổi, so với co gái nhỏ, dì ấy tính tình ôn hòa dịu dàng, ngay cả tấm lưng cũng rất quyến rũ.

Tôi thấy dì Ôn không để ý tôi đến, đang tập trung rửa rau trên tay khôn chút đề phòng, tôi nhẹ nhàng đến gần lưng, rồi bất ngờ duỗi tay ôm láy dì Ôn.

Cuộc tấn công bất ngờ của tôi thực sự khiến dì Ôn giật mình, dì áy theo bản năng muốn thoát ra, cho đến khi quay lại và thấy người tới chính là người tình nhỏ mà dì ấy đã vui vẻ cách đây không lâu, mới vùng vẫy chậm lại.

“Tiểu Phong cháu làm gì vậy? Cháu làm dì giật mình”, sau khi dì Ôn nhìn thấy tôi, dì ấy cũng không cự tuyệt nữa, dường như để tôi ôm dì ấy.

“ai kêu dì Ôn, tấm lưng của dì thật quyến rũ, cháu không nhịn được.” vừa nói, đôi bàn tay heo của tôi bắt đầu di chuyển trên cơ thể dì Ôn, qua từng lớp quần áo vẫn không làm giảm bớt sự gợi tình đầy đặn gợi cảm, cảm thấy rất có cảm giác.

“ngoài ra, cháu nhớ dì , dì Ôn”

“nhớ dì? Dì nghĩ người đàn ông nhỏ vô tâm này đã quên bà lão này từ lâu rồi. Lúc trước cháu nói yêu tôi nhiều như thế nào, tại sao? Sau khi bắt đầu không phải là dễ dàng bỏ rơi à.” dì Ôn nghiêm nghị nói.

Nhưng bất cứ ai cũng có thể nghe thấy giọng điệu cha chát đó.

“thực xin lỗi dì Ôn, cháu không cố ý không đến với dì, dì cũng biết sắp tới sẽ có kỳ thi tuyển sinh cấp ba, cho nên bài kiểm tra hàng tháng tiếp theo rất quan trọng. Trong thời gian này, cháu đã chuẩn bị cho bài kiểm tra và xem lại bài tập của mình. Giờ tan học không có thời gian chơi nên cháu vội vàng về nhà học bài, nếu không tin dì có thể hỏi Từ Béo… Khải, cháu đến gặp dì ngay khi bài kiểm tra hàng tháng kết thúc.” gần như nói lên theo thói quen tên của Béo.

Chao ôi, Từ Béo tội nghiệp, câu ta vất vả kéo tôi qua chỉ để che đậy chuyện thi tháng, vậy mà lại bị bạn bán sang bên này chỉ để lấy lòng mẹ nó, nếu Từ Béo biết, nhất định sẽ nhìn lên bầu trời một góc 45 độ, rồi tuyệt vọng nén một giọt nước mắt, hét lên kết bạn vô tình.

Nếu nó biết bạn tốt căn bản không bán đứng nó, còn cho nó hai lần, chuyện này không phải là hét lên trời có thể giải quyết, e rằng nó sẽ dùng dao làm bếp đi mưu sát mấy trăm con đường phố bạn tốt.

“thằng nhóc ngốc, cháu không nghe thấy dì đang nói đùa với cháu sao? Ồ, nếu TIểu Khải có thể nhạy bén như cháu, dì đã không cần phải lo lắng nhiều như vậy cả ngày.” dì Ôn quay lại nói với vẻ mặt lo lắng. Khi biết tôi không đến gạp dì áy vì chuyện học hành, sự oán hận trong lời nói với tôi hoàn toàn biến mất, vẻ mặt lo lắng về điểm số của Từ Béo cũng không thể che giấu trong nụ cười trong mắt.

Nói đùa? Tôi hoàn toàn không nhận ra đó là một trò đùa, giọng điệu chua chát vừa rồi làm tôi choáng váng, nếu tôi không nói cho dì ấy biết lý do thì không biết trách tôi như thế nào rồi/

Nhưng thật lòng mà nói, tôi không cảm thấy chán ghét cách đối xử của dì Ôn đối với tôi, ngược lại còn cảm thấy rất vui điều đó có nghĩa là trong lòng dì ÔN đã thực sự coi tôi là người mà dì ấy quan tâm, có lẽ không thể nào coi tôi như người mà dì ấy quan tâm một thời, người đàn ông dì ấy yêu nhất, ít nhất là dì Ôn đã để lại một vị trí rất quan trọng trong trái tim cho tôi.