LƯU BÚT NGÀY XANH – PHẦN 1: HỒI ỨC – Update Chương 60

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: LƯU BÚT NGÀY XANH – PHẦN 1: HỒI ỨC – Update Chương 60

Tác Giả:

Lượt Xem: 1875 Lượt Xem

Chương 60: Ngang Trái (2)​

Xột… xột… xột…
– Ư… anh Thanh ơi…!
Lần đầu tiên cái lồn nhỏ bé được bú liếm như vậy nên cảm xúc của bé Tuyết lập tức bùng phát. Chỉ sau bốn năm đường lưỡi của nó thì nước lồn đã nhễ nhại, bé Tuyết quặn người hưởng thụ cảm xúc đầu đời. Khuôn mặt đau khổ giờ đã chuyển thành nét hồng hào đầy thư thái. Ngước nhìn nó miệt mài dưới háng, bé Tuyết buông bỏ mọi suy nghĩ trong đầu rồi há miệng thở ra từng tiếng ỉ oi.
– Ứ… ứ… anh Thanh ơi… em… trời ơi em…!
Kinh nghiệm về lồn non cực kỳ dồi dào nên nó biết phải làm gì. Cái lưỡi thoăn thoắt liếm lên cái khe hồng hào non tơ, cái hột le bé bỏng bị kích thích cũng nhô lên khiêu gợi. Môi nó rà tới rồi ngậm nhẹ cái hột le đó làm hai tay bé Tuyết quơ loạn trên không trung, sau đó ôm đầu nó rồi ghì mạnh vào háng của mình.
– Áaa… anh Thanh ơi… em chết mất…!
Xột… xột… chụt… chụt…
Mặc kệ bé Tuyết than thở, nó chăm chú vào cái lồn non đỏ hỏn, môi và lưỡi nó của phát huy đến cực hạn. Bé Tuyết càng quằn quại thì nó càng sung sướng mà bú chùn chụt.
– Á… ứ… á… á…!
Chụt… chụt… chụt…
Nó tiếp tục bú liếm cho đến khi đến khi cái lồn non nớt co bóp dữ dội. Nó biết bé Tuyết sắp đạt cực khoái đầu đời nên banh cái khe nhỏ xíu ra rồi cắm lưỡi vào cái lỗ lồn đầy nước.
– Áaa… anh Thanh… trời ơi… áaa… áaa…!
– Anh ơi em… ÁAAAA…!
Cái lỗ lồn bị ngoái dồn dập nên bé Tuyết ưỡng mông lên cao, sau khi co giật thì thét vang dội. Lần đầu nếm trãi cực khoái nên con bé hoàn toàn mất đi ý thức, cả linh hồn như đang bồng bềnh trôi nỗi.
Ở bên ngoài phòng ngủ cô Liễu dựa vào tường, khi nghe tiếng thét sung sướng của bé Tuyết thì chảy dài hai hàng nước mắt. Cô biết người yêu của mình đang âu yếm con gái nên trong lòng như rơi vào vực thẳm. Cô không hề có ý định ngăn cản mà có chút mong muốn tình yêu của con gái được trọn vẹn. Nhưng Thanh là người quan trọng nhất đời mình nên cảm giác mất mát là không thể tránh khỏi.

Chụt… chụt…
Ở trong phòng nó nhìn bé Tuyết đang sung sướng, đồ trên người lập tức biến mất. Sau khi nằm lên thân thể non tơ mềm mại thì áp tới đôi môi nhỏ bé kia. Bé Tuyết lập tức cuốn lấy cái lưỡi nó vô cùng cuồng nhiệt, cảm xúc thăng hoa làm cho con tình yêu của con bé dâng cao vời vợi.
– Anh Thanh… em yêu anh… em không muốn mất anh đâu…!
– Anh cũng yêu em Tuyết à! Anh tiến vào bên trong nhé…!
– Dạ… em cho anh hết…! Em muốn giống mẹ… anh Thanh yêu em đi…!
– Sẽ hơi đau đó… em có sợ đau không…?
– Không… em không sợ! Yêu em đi…!
Sau cơn sung sướng bé Tuyết đã bộc phát tất cả nỗi lòng, cảm xúc đau buồn đã biến mất. Trong tâm trí con bé bây giờ chỉ mong muốn được người mình yêu làm giống như mẹ. Hai tay con bé quấn lấy cổ nó, còn hai chân thì đang dang rộng ra mà chờ đợi.
Nó nhìn chăm chú khuôn mặt xinh đẹp của bé Tuyết rồi con cặc rà tới cái lồn nhỏ bé kia. Nhẹ nhàng kê đầu khấc vào cái khe chật hẹp, nó dùng sức rồi từ từ ấn tới.
– Ứ…!
– Em đau hả?
– Không… em chịu được…! Anh cứ cắm vào đi!
– Ứ… ứ…!
Phốc…
– Áaa… anh ơi…!
Sau vài lần nông nhẹ thì cái đầu khấc của nó đã chui vào được cái khe lồn trinh nguyên. Sau đó nó ấn một cái thì con cặc hung dữ đã xâm chiếm toàn bộ cái lồn non nớt này. Theo cái đâm của nó, bé Tuyết rướng người chịu đựng, sau khi cái màn trinh bị xé rách thì hé miệng thét lên. Tiếng thét yểu điệu vừa có cảm giác đau đớn, vừa có cái gì đó mãn nguyện. Từ giờ phút này con bé đã chính thức trở thành một phụ nữ chân chính. Cái lồn non lần đầu tiên được ngậm con cặc chất lượng bằng thịt.
– Ứ… ư… ư…!
Nó ngâm ở đó thật lâu, dù chưa cử động nhưng sau khi cơn đau qua đi thì cảm xúc tràn về lồn làm bé Tuyết bắt đầu rên nho nhỏ. Bắt nhịp nó từ từ chuyển động, nhẹ nhàng rút con cặc ra rồi lại cắm trở vào.
– Úi… ứ… anh Thanh… anh đang ở trong em… ư… ư…!
Nhóp nhép… nhóp nhép…
Theo cử động của nó thì nước lồn cũng kịp thời tuôn ra, âm thanh ma sát giữa cái lồn non và con cặc to lớn vang lên vô cùng rõ ràng. Trong khi đó thì lần đầu có vật lạ xâm nhập cơ thể nên người bé Tuyết ửng đỏ hết cả lên, miệng hé ra mà gấp gáp thở mạnh. Cơ lồn cũng theo nhịp quặn từng đợt mà đua nhau co bóp.
– Anh Thanh… ư… ư…! Em yêu anh… em thấy hạnh phúc quá… ư… ư…!
– Anh cũng yêu em… em có sướng không?
– Sướnggg… em sướng lắm… em được anh yêu… em sướng… em… áaa…!
Những cảm xúc từ cái lồn non truyền tới làm tinh thần bé Tuyết hỗn loạn, sự sung sướng không biết phải diễn tả thế nào nên lời nói cứ loạn xạ cả lên.

Ở bên ngoài nghe tiếng con mình rên rỉ thì cô Liễu biết hai người đã hợp thể với nhau. Bây giờ cô đã mất đi suy nghĩ vốn có mà thẫn thờ để nước mắt lăn dài. Theo thời gian từng tiếng than thở của con gái lại xâm lấn mọi ngõ ngách trong linh hồn của cô. Rồi ngực cô như bị ép chặt, tim quặn đau khi nghe tiếng thét sung sướng của con gái vang lên một lần nữa.
– ÁAAA… ANH THANH ƠI… EM… ÁAAAA…!
Tay cô đưa lên đè trái tim như muốn lao ra khỏi lồng ngực của mình. Sau khi hít một hơi thật dài, kìm nén nước mắt đang tuôn rơi, cô quay đầu đi xuống tầng một. Bước vào phòng thì cô không còn nhịn được mà cất lên tiếng khóc. Bây giờ cô thật sự không biết phải làm gì, trong lòng không hề trách hai đứa nhỏ nhưng rồi cô sẽ ra sao. Cuộc sống sắp tới của cô sẽ như thế nào, làm sao để dối diện với con gái và với người mình yêu.
“Mình nên từ bỏ?”
“Không! Không thể nào! Chỉ nghĩ tới thôi mình mình đã không muốn sống nữa rồi!”
“Nhưng nếu tiếp tục thì anh yêu và con gái…!”
Từng suy nghĩ mâu thuẫn thi nhau tràn về làm cô càng thêm trĩu nặng. Bài toán không thể giải nên cô lại thút thít một mình trong đêm tối.

Chụt… chụt… chụt…
Ở trên lầu hai thì sau khi biết mùi vị sung sướng là gì thì bé Tuyết trố đôi mắt to tròn ra nhìn nó đầy âu yếm. Trong lòng có cảm giác giữa mình và người yêu có một sợ dây liên kết vô cùng chặt chẽ. Sau đó bé Tuyết vội vã cuốn lấy môi nó mà hôn một cách nồng cháy. Cảm giác được cái lồn vẫn còn nông rộng ra nên con bé nhè nhẹ nâng mông.
– Anh Thanh tiếp đi… yêu em đi… em là của anh rồi…!
– Ùm… em là của anh… mãi mãi sẽ là của anh…!
Nhóp nhép… phạch… phạch…
– Ứ… trời ơi… cảm giác này… ư… ư…!
Cái lồn đã quen với con cặc to lớn nên nó thêm sức mà dập đều đặn, cảm giác chật hẹp làm nó cực kỳ tê tái. Còn bé Tuyết một lần nữa lại chìm vào hoan lạc, mỗi lần con cặc nó ra vào thì cảm xúc lại thăng hoa. Con bé không thể nghĩ được là trên đời còn có gì tuyệt vời hơn thế nên tình yêu cũng bùng cháy mãnh liệt. Rồi từng đợt từng đợt nó dìu bé Tuyết đi đến cõi hoan lạc bất tận. Những ao ước, những nhớ nhung trong lòng con bé cũng hoà tan mà nhập vào cảm xúc tuyệt vời.
Sau cơn hoan ái thì hai tay bé Tuyết ôm cứng nó làm cặp ngực non ép chặt vào trong lòng ngực. Khi nó trở mình thì con bé ỉ oi mà nhỏng nhẽo:
– Đừng… anh ôm em đi…! Ư… cơ thể anh ấm quá… em thoải mái quá…!
– Ngoan nào… ngủ đi người yêu bé bỏng của anh…!
– Em… còn mẹ… mẹ thì sao?
– Em yên tâm! Mẹ em sẽ không ngăn cản hai chúng ta…!
– Nhưng mẹ và anh…?
– Ùm… em có trách mẹ mình không?
– Em không biết…!
– Thật ra mẹ em rất khổ sở khi phải gồng gánh gia đình…
Nhẹ nhàng ôm nhau nó thủ thỉ kể cho bé Tuyết nghe về nỗi lòng của cô Liễu. Sau khi hợp thể thì bây giờ là lúc thích hợp nhất để giải bài mọi chuyện. Nó hy vọng là con bé có thể thấu hiểu được mẹ của mình.
– Nếu bây giờ xa anh em thì em có chịu không?
– Không… ai cho anh rời xa em…! Tất cả em đã cho anh rồi, em muốn được ở bên anh mãi mãi…!
– Ùm… vậy nếu mẹ vì em mà rời xa anh thì cũng sẽ như vậy. Anh hy vọng là em có thể hiểu được…!
– Vậy sau này…
– Ùm… mọi chuyện cứ để tự nhiên đi. Anh sẽ không bao giờ rời xa hai người, em đồng ý chứ?
– Em… dạ… nếu mẹ… em…! Em cũng không muốn mẹ buồn… em… nhưng mà…
– Mẹ em cũng sẽ đau khổ lắm đó…! Ngoan nào… rồi mọi chuyện sẽ tốt đẹp thôi…!
Rơi vào trường hợp này thì trái tim non nớt của bé Tuyết cũng không biết phải làm sao. Trong lòng rất muốn độc chiếm nó nhưng khi suy nghĩ phải rời xa rồi nghĩ về cảm xúc của mẹ nên con bé cứ ấp úng mãi. Được sự dỗ dành của nó nên bé Tuyết dần bỏ qua mọi suy nghĩ, rồi từ từ chìm vào giấc mộng ngọt ngào.
….
– Anh… đừng bỏ em… hu… hu…!
– Không… làm sao anh có thể bỏ em được…!
– Yêu em đi… em sắp không khống chế được mình rồi…!
– Em yêu đừng khóc… anh yêu em…!
Chụt… chụt… chụt…
Khi nó quay trở xuống thì cô Liễu lôi nó vào trong phòng, hai mắt đỏ lên nhìn rồi nhào vào trong lòng nó. Trong đầu cô chỉ có một suy nghĩ là nếu không có nó thì mình sẽ không bao giờ sống nỗi. Cả linh hồn lẫn cơ thể cũng vì thế mà bộc lộ thèm muốn dữ dội. Cuốn lấy lưỡi nhau rồi cả hai ngã ra cái giường êm ái. Cô không thể đợi được nên cái quần chỉ mới tuột ra một nửa đã cầm con cặc nó kê vào lồn.
– Đụ em đi anh… đụ nhanh đi…!
Nhìn cô cảm xúc bộc phát nó cũng nhanh chóng xâm nhập vào cơ thể mỹ miều của cô. Đạp cái quần tuột ra khỏi chân rồi nó hừng hực cài bừa cái lồn đang thèm muốn.
Phạch… phạch… phạch…
– Ứ… ứ… em yêu anh… em chỉ cần anh thôi…!
– Anh cũng yêu em…
– Anh đụ sâu quá… em hạnh phúc quá đi… ư… ư…!
Để cho cảm xúc dồn nén bộc lộ, cô không còn giữ lại gì cả, tiếng rên cũng vang dội trong đêm khuya. Sau đó hết lần này tới lần khác cô muốn nó xâm nhập mình mãi mãi nên cứ bắt nó đụ cả đêm. Tới năm giờ sáng cô mới mặc kệ cái lồn chứa đầy tinh trùng mà nằm sắp lên nó rồi ngủ ngon lành. Cô bây giờ mặc kệ tất cả, cô chỉ cần nó mà thôi.
…..

– Mẹ với anh Thanh dậy ăn cơm!
Đã mười một giờ trưa, đây là lần thứ năm bé Tuyết mở cửa phòng ngủ của mẹ mình. Lần đầu thấy con cặc to lớn vẫn ghim ở trong lồn của mẹ nên con bé hơi thở dồn dập mà đóng cửa lại. Trong lòng có một chút hỗn loạn vì nhìn mẹ và người yêu trần truồng ôm nhau ngủ. Lần thứ hai thì con bé nhìn lâu hơn một chút, trong đầu lại nhớ cảm giác sung sướng đêm qua. Rồi lần thứ ba thứ tư mở cửa bé Tuyết cũng quen dần nên có một chút ước ao thay thế vị trí của mẹ. Đến lần thứ năm bé Tuyết mới dám kêu hai người, khi thấy hai người cử động thì vội vả đóng cửa mà vọt đi mất.
“Cái vật to lớn đó ghim vào trong người sao lại sướng thế nhĩ.”
Để lại một lời thì thầm bé Tuyết xuống nhà bếp mà chuẩn bị đồ ăn.
Biết hai người đang trần truồng ngủ trong phòng nên hồi nãy ba bước vào nhà thì bé Tuyết vô cùng hoản loạn. Sau khi bới cho ba một tô cơm to đùng, dặn dọn dẹp nhà của cậu út rồi nhanh chóng kéo ba đi. May mắn đã lâu ba không bước vào phòng của mẹ, nếu không bé Tuyết cũng không biết phải làm sao.

– Ứ… anh làm gì em…!
– Mới ngủ dậy nên cặc dở chứng… giờ không đụ thì đợi chừng nào, hì hì…
– Nhưng bé Tuyết… ứ… ứ… bé Tuyết mới ở bên ngoài…!
– Không phải bé Tuyết đã thấy rồi sao… có gì mà em lo…!
Phạch… phạch… phạch…
– Ứ… nhưng mà… á… á… á…!
Mới ngủ dậy mà thấy con cặc vẫn cặm trong lồn nên nó nhanh chóng thốc từ ở dưới lên làm cô Liễu chỉ biết trân người. Dần dần thì cô cũng hoà nhập mà tiếng rên không thể kìm nén. Định bước vào kêu thêm lần nữa nhưng nghe tiếng mẹ rên làm cái lồn mới bị phá trinh của bé Tuyết cũng phải rỉ nước. Nhanh chóng kéo bé Mây đang muốn lại gần đi ra, sau đó hai chị em trở về phòng ăn mà chờ đợi.
Hai mươi phút sau thì cả hai mới đi xuống, cô Liễu đỏ mặt không dám nhìn con gái rồi nhanh chóng vào nhà tắm. Ở đủng quần của cô còn đọng một vũng khí đụ vô cùng to lớn.

Sau đó suốt bữa ăn không khí hoàn toàn trái ngược với lần trước. Cô Liễu bẻn lẻn không dám ngẩn đầu mà tập trung ăn uống. Còn bé Tuyết thì cả người hừng hừng vì đã thưởng thức được hương vị trái cấm, phần gắp đồ ăn cho nó con bé cũng thay mẹ mà làm.
Nó đã đi hai ngày hai đêm nên muốn nhanh chóng về nhà. Nhưng sau bữa cơm bé Tuyết lại dẫn nó lên phòng mà bắt bú lồn một phen. Dù cái lồn non còn ran rát nhưng vẫn muốn nó đút cặc vào, thế là con bé lại lần nữa nếm trãi sự sung sướng vô cùng huyền diệu của việc đụ đéo.
…..
Nhìn con gái ríu rít thân mật chia tay nó, cô Liễu lặng lẽ thở dài, lòng cô cũng vui vì con gái yêu nó mà không phải ai khác. Và cái quan trọng nhất là con bé đã không trách cô về mối tình vụng trộm. Có lẽ cô đã chấp nhận mối tình ngang trái này, chỉ cần còn có nó thì chuyện khác đối với cô không có gì là quan trọng.