King of Heroes – Kẻ Cứu Thế Gian (Sáng tác – Sắc – Linh dị) – Update Chương 147
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: King of Heroes – Kẻ Cứu Thế Gian (Sáng tác – Sắc – Linh dị) – Update Chương 147
Tác Giả: Rumtr9x
Danh Mục: Bú Cu, Dâm Hiệp, Gái Xinh, Lãng mạn, Ngoại Tình, Phá Trinh, Truyện Sex Người Lớn, Tưởng Tượng
Lượt Xem: 4845 Lượt Xem
Chương 86: Điện súy Thượng tướng quân ứng cứu. Minh Quân Đại Đế ra tay
Ông Mạnh và Quang Minh định thần lại nhìn người vừa cứu họ có dáng vẻ oai phong lẫm liệt của một vị tướng quân đang cầm giáo đánh bật bọn Thi Quỷ. Nhận ra người quen, ông Mạnh vui mừng nói lớn: "Điện súy Thượng tướng quân, Ngài đến cứu chúng tôi à?"
Vị tướng quân vừa đánh ngã vài tên Thi Quỷ thì quay người lại đáp: "Là ta chứ còn ai nữa hả ông Long thần. Đức Chí Tôn biết Thiên tử gặp nạn ở đây nên sai ta xuống hiệp trợ."
Ông Mạnh cười nói: "Thật cảm tạ Long ân và đa tạ Ngài nhọc công tới đây cứu chúng tôi."
Điện súy tướng quân cười nói: "Nào có chi đâu phải cảm ơn. Thời Hạ ngươn quỷ ma tác oai tác quái nhân gian nên Ngọc Đế mới ra lệnh cho các Thần trấn áp chúng nó để tránh gây thảm cảnh ở nhân gian này."
Lúc này Quang Minh nghe cuộc đối đáp của hai người có vẻ họ quen biết từ lâu nên hỏi nhỏ ông Mạnh: "Ông ta là ai thế hả bác?"
Ông tài xế vui vẻ nói: "Cậu không biết đây là vị tướng tài ba văn võ toàn tài trong lịch sử à? Ông ấy đã lập vô số chiến công hiển hách dưới triều đại nhà Trần và được phong tước vị rất cao, chính là Điện súy Thượng tướng quân Phạm Ngũ Lão."
Minh nghe xong hoảng hồn khi biết danh tính của vị tướng quân kia vội vàng quỳ xuống nghênh tiếp: "Con thật có mắt như mù, xin Tướng quân thứ tội không nghênh tiếp Ngài."
Điện súy tướng quân cười ha hả mở lời: "Nào, nào mời Thiên tử đứng lên. Không biết thì không có tội, huống chi Ngài mang trọng trách bảo vệ cho gã King of Heroes kia mà. Tương lai hắn có hiển hách không thì nhờ vào Ngài đấy. Hơn nữa để bảo vệ nhân gian được an ổn, Thượng Đế có lệnh thêm một nhân vật trọng yếu nữa chuyển sinh làm con của Ngài."
Minh hỏi: "Cho phép con mạo mụi hỏi: đó là ai vậy ạ?"
Điện súy tướng quân vừa đáp vừa đâm vào một con Thi Quỷ quăng nó ra xa: "Đó là Minh Quân Diêm Vương Đại Đế – lãnh đạo tối cao ở Địa phủ."
Lời vừa dứt khiến Quang Minh và ông Mạnh đều bất ngờ, không chờ Minh lên tiếng Điện súy tướng quân nói tiếp: "Đừng đứng đực ra thế, mau trở về cứu vợ con của Ngài đi, họ đang gặp nguy hiểm đấy."
Lúc này Minh mới sực tỉnh, cậu vội nói: "Ý Ngài là Tâm Như và các con của con và cô ấy đang bị con quỷ thần vòng làm hại?"
Tướng quân: "Đúng vậy, con trai đầu của Ngài và nàng ấy chính là Minh Quân Diêm Vương Đại Đế chuyển sinh đấy."
Nghe xong trong lòng Minh rất mừng khi cậu và nàng Như có đứa con trai là anh hùng nhưng mừng chưa bao lâu thì trong lòng lại nóng như lửa đốt vì mạng sống của người vợ thứ ba và các con như mành treo chuông, Minh vội lên tiếng: "Đa tạ Ngài chỉ điểm, nhưng làm sao con có thể quay trở về kịp cứu họ đây."
Ông Mạnh lên tiếng trấn an: "Cậu chủ bình tĩnh." Rồi ông quay sang hỏi Điện súy tướng quân: "Tướng quân có cách nào giúp cậu chủ tôi không?"
Tướng quân đáp lời: "Long thần cùng Thiên tử chớ quá lo lắng, tôi sẽ giúp một tay. Trước tiên, cậu hãy nhắm mắt định thần nghĩ tới họ đã."
Nghe lời, Quang Minh nhắm mắt, trong đầu cậu hiện lên hình ảnh Cao Thị Tâm Như – cô vợ thứ ba sở hữu nhan sắc xinh đẹp bậc nhất trong bốn nàng, hai tay nàng đang bế hai đứa con sinh đôi: một trai, một gái (Minh chắc chắn rằng đứa con trai đó chính là nhân vật quyền uy đứng đầu địa phủ chuyển sinh). Sau đó, Điện súy tướng quân vận phép lên ngón tay chỉ vào Quang Minh hô lớn: "Biến." Một đạo hào quang xuất hiện xoay quanh Quang Minh chốc lát rồi biến mất cùng cậu ta.
Lúc này ông Mạnh gãi đầu nói: "Cậu ấy thật sự sẽ cứu kịp phu nhân Tâm Như phải không?"
Tướng quân: "Phải chờ coi số mệnh của nàng ấy ra sao, có đại nhân vật của Địa phủ ở đó mà ma quỷ nào tới dám quấy phá chứ, họa có khi chúng nó bị thần kinh thì mới liều mạng thôi."
Ông Mạnh nói: "Ông sẽ giúp tôi trở về cõi thế gian chứ?"
Tướng quân: "Đương nhiên, phí là năm hũ rượu Quỳnh Tương đấy."
Ông Mạnh thở dài: "Trời ạ, loại rượu đó chỉ có bậc Đại La Kim Tiên, Đại Thành Chí Thánh hoặc là Đại Giác Như Lai Phật mới được quyền sở hữu và sử dụng, bậc chứng đạo cấp thấp như tôi làm gì đủ tư cách mà có để đưa cho ông."
Điện súy tướng quân cười ha hả rồi hướng ánh mắt nhắm vào bọn Thi Quỷ: "Đùa thôi ông bạn già, tôi sẽ đưa ông về nhưng trước khi đi chúng ta vận động một chút nhé?"
Ông Mạnh cười đáp: "Tốt thôi."
Dứt lời, Long thần Hộ pháp và Điện súy Thượng tướng quân nhằm vào bọn Thi Quỷ mà ra tay.
……
Tại biệt thự của Quang Minh…
Con quỷ thần vòng cười sắc lạnh đầy de doạ: "Giờ chịu chết đi, thằng chồng ngươi dù biết có quay trở về thì cũng trễ rồi."
Mồ hôi Tâm Như túa ra, lòng cầu mong chồng nàng trở về kịp. Lúc bàn tay năm ngón đầy móng dài của hắn đang chuẩn bị động thủ với cô bé thì một đạo âm thanh đầy uy lực ở đâu dội đến uy hiếp hắn: "Dừng tay, ai cho phép ngươi dám động đến mẹ của ta."
Quỷ thần vòng lập tức dừng lại còn Tâm Như thì ngây người ra, cả hai không biết giọng nói uy lực vừa nãy phát ra từ đâu. Con ma thần vòng dò xét xung quanh, Tâm Như nhịn không được tò mò, nàng lên tiếng: "Ngươi kiếm gì thế hả, con quỷ kia?"
Con quỷ mặc kệ bé Như, nó dường như đang tìm kiếm điều gì đó rồi mắt nó dừng lại chỗ cái nôi, trong nôi là Phi Cường – con trai của Quang Minh và Tâm Như ngủ ngon lành, cạnh bên cái nôi là một bóng người mờ mờ ảo ảo có thể hình khôi ngô cường tráng, thân thể cao lớn, oai phong lẫm liệt. Gương mặt tròn tròn, ngũ quan đoan chính, mắt lớn hình phẫn nộ, lông mày cùng mắt toát ra vẻ uy nghiêm vô cùng. Trên cái mũ của người đó đang đội có miếng rèm trước sau hình chữ nhật. Cái hình chữ nhật là màu đen, miếng rèm là màu trắng. Cái mũ trông rất khí thế, là bức tranh nhân gian sơn hà đại địa, loại hình mũ quan thời xưa, tất cả có năm màu. Chính giữa mũ có một viên đá quí màu đỏ, hai bên viên đá quí đỏ là hình gợn sóng màu xanh lam, phía trên hình gợn sóng là vùng đại địa màu vàng đậm, trên mặt đại địa là rừng cây, núi cao màu xanh lục, tất cả hợp lại thật khí thế vô cùng, lấy cả sơn hà đại địa tại nhân gian toàn bộ tập trung lên cái mũ.
Người đó mặc áo triều phục có hình lục đạo luân hồi, hình sắc bảy màu mới lạ; hình lục đạo luân hồi là hình tròn, chia ra sáu phần đều nhau. Trên cùng là Thiên đạo cùng A-tu-la đạo, có nam nữ thiên nhân đang bay lượn, có A-tu-la đang chiến đấu với Thiên quân. Đối diện với Thiên đạo và Nhân đạo là Địa ngục đạo, trong địa ngục có vạc dầu nấu tội hồn, quỷ sai đánh tội hồn, tội hồn ôm trụ đồng… kế bên Thiên đạo theo chiều kim đồng hồ là Nhân đạo, Nhân đạo chia làm 3 loại: người phú quí, công nhân và nông dân bần cùng. Phía dưới nhân đạo thuận theo chiều kim đồng hồ là Ngạ quỷ đạo, quỉ có Ngạ Quỷ bụng lớn, đói khát, loại quỷ rất ốm nhỏ, quỷ khói lửa… đối diện với Ngạ quỷ đạo là Súc sanh đạo có các loại gia cầm cùng động vật hoang dã…
Con quỷ thần vòng nhìn thấy bóng người đó bỗng tự nhiên sợ hãi như chuột sợ mèo vậy, nó lắp bắp: "Ngươi… ngươi… là ai vậy?"
Người đó đáp: "Loài ma hạ đẳng như ngươi làm sao biết được danh tính của ta? Nhưng thôi, để ngươi bị tống vào địa phủ mà không biết danh tính ta thì tội nghiệp."
Tâm Như cũng ngạc nhiên pha lẫn sợ hãi không kém con ma thần vòng nên chỉ im lặng mà nhìn, thầm cầu mong con trai bé bỏng trong nôi không bị gì cả. Như biết được nỗi lòng của Tâm Như, bóng người đó nở một nụ cười trên môi để trấn an nàng hãy yên tâm rồi quay sang trừng mắt con quỷ cao giọng lớn tiếng: "Cho ngươi biết Quả nhân chính là người thống lĩnh cả địa phủ, danh xưng là Minh Quân Diêm Vương Đại Đế!!!"
Vừa nghe xong con quỷ bủn rủn cả chân tay, Tâm Như thì điếng người không thốt nên lời khi biết người đứng đầu Địa phủ lại có mặt nơi đây. Con quỷ thần vòng thừa lúc Đại Đế không chú ý liền vội quay lưng bỏ chạy, Minh Quân Đại Đế thấy vậy chỉ nhếch mép cười bèn rút kiếm đeo bên hông ra, Đại Đế giơ kiếm lên cao vận Thần lực, chốc lát cả thanh kiếm sáng rỡ màu huỳnh kim. Sau đó Đại Đế vung kiếm xuống và hét lớn "Đi chết đi" khiến Tâm Như giật mình. Thần lực từ lưỡi kiếm phóng ra tạo thành hình vòng cung hướng tới mục tiêu của nó là con quỷ thần vòng đang bỏ chạy và… "bùm". Con quỷ chết banh xác không còn để lại vết tích gì.
Diệt xong con quỷ, Đại Đế hướng tới Tâm Như cười nói: "Con quỷ đã chết rồi nên mẹ cũng đừng lo lằng nữa. Con xin lỗi vì đã làm kinh động tới mẹ. Lát cha về sẽ giải thích cho mẹ được tỏ tường, giờ con xin phép đi ngủ tiếp."
Dứt lời, bóng dáng Đại Đế biến mất để lại Tâm Như những khúc mắc khó hiểu…