King of Heroes – Kẻ Cứu Thế Gian (Sáng tác – Sắc – Linh dị) – Update Chương 147

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: King of Heroes – Kẻ Cứu Thế Gian (Sáng tác – Sắc – Linh dị) – Update Chương 147

Tác Giả:

Lượt Xem: 4815 Lượt Xem

Chương 133: Em thuộc về anh rồi

Cả hai gần như đã vắt kiệt sức lực và tinh túy trong cơ thể cho cuộc mây mưa nên nhanh chóng chìm vào giấc ngủ tuyệt nhất trong đời. Được chừng nửa giờ, Thảo Nguyên thức giấc, cảm giác khi được một người đàn ông nằm đè lên người mới dễ chịu làm sao.

Thiên Tú đang gục đầu vào vai nàng ngáy khò khò bên tai. Nàng nghiêng đầu nhìn người yêu rồi khẽ hôn lên má.

Bên dưới, côn thịt đang teo lại nhưng vẫn còn nằm nửa trong nửa ngoài. Cô bé nhẹ nhàng lật người yêu nằm ngửa ra nệm ngồi dậy. Nàng giật mình khi thấy một vệt máu đỏ thẫm trên chiếc ga trắng tinh. Đó là những giọt máu trinh nguyên của lần đầu được khai nhãn. Không chỉ có máu mà có cả những sản phẩm của tình dục, là tinh dịch của đàn ông và dâm thủy của con gái. Hỗn hợp đó loang rộng một mảng lớn như bàn tay khiến nàng thấy ái ngại vô cùng.

Nàng vào nhà vệ sinh ngồi xổm lấy vòi xịt rửa âm hộ. Những nhớp nhúa trong ấy vẫn rỉ rả ra cửa mình thêm một lát mới dứt hẳn. Rồi nàng nhúng cái khăn ấm mang ra ngồi bên cạnh ân cần lau cái vật dũng mãnh của Tú. Giờ thì nó không còn hùng dũng ương ngạnh như lúc lâm trận mà gục đầu teo héo với những mảng âm dịch đã khô trên phần thân lẫn phần lông.

Thảo Nguyên chỉ biết qua sách vở chứ chưa từng nhìn thấy của đàn ông ngoài đời, đúng là một cô gái thuần khiết.

Nó đẹp thật, và kỳ lạ nữa, trong kích thước nhỏ nhắn như thế này mà khi cương lên lại to lớn khác hẳn. Cái đầu loe đỏ với vòng khấc hằn rõ, thảo nào khi đút vào khiến khe thịt lại tê tái đến vậy.

Nàng lau sạch cho Tú, lót cái khăn tắm phủ vết máu rồi nằm xuống cạnh cậu rồi nghiêng qua một bên ôm chầm lấy cậu như khẳng định quyền sở hữu. Vùng tam giác đen tuyền tì sát vào đùi, chân co lên đặt trên vùng cấm địa của Tú.

Giờ thì những đụng chạm thân xác không còn khiến nàng dè dặt sợ sệt mà nó trở thành nguồn đam mê không thể thiếu trong đời. Nàng say sưa ngắm người yêu rồi kéo chăn đắp cho cả hai, rồi ôm Tú chìm vào giấc ngủ thần tiên.

Âm thanh báo thức từ smartphone vang lên. Thiên Tú vén chăn ngồi dậy lắc đầu mấy cái cho tỉnh táo. Thảo Nguyên vẫn ngủ mê man không nghe thấy tiếng chuông báo thức dù khá lớn. Khuôn mặt yêu kiều của nàng toát lên nét hạnh phúc không gì che giấu nổi. Cậu kéo chăn ra khỏi người nàng, cả thân thể người con gái nõn nà uốn lượn trên chiếc giường bề bộn. Nàng nằm nghiêng qua một phía, trần truồng nguyên sơ co một chân che đậy hững hờ vùng tam giác đen huyền bí. Tú cúi sâu hôn lên gò má mát lạnh rồi lùi dần lên bờ vai thon thon. Bé Nguyên trở mình, đôi mắt nai tơ khẽ hé mở nhìn Tú trìu mến.

Tú cười nói: "Dậy đi, tới giờ phải về rồi em yêu!"

Nàng nũng nịu: "Ứ… buồn ngủ!"

"Thôi nào, ngoan đi cưng, phải ngoan thì anh mới thưởng." Thiên Tú luồn tay xuống cổ và khớp gối bế xốc Thảo Nguyên ra khỏi giường mang vào nhà tắm.

Nàng quàng tay đu cổ người yêu mỉm cười hạnh phúc: "Anh định làm gì em?"

"Dội nước cho tỉnh ngủ." Tú đáp.

Cậu mở vòi sen, dòng nước ấm tỏa xuống từ đỉnh đầu làm ướt sũng đôi trai gái lõa thể. Thảo Nguyên la oái oái vội đứng xuống để nước không dội thẳng vào mặt. Nàng quay lưng áp trước ngực Tú, cái vật to cứng của cậu đang nằm lọt vào khe mông bắt đầu rục rịch. Nàng để mặc cho người tình vuốt ve thân thể, mặc cho đôi môi đang lướt trên triền cổ tỏa qua bả vai. Lần nào cũng thế, nàng luôn mụ mẫm trước những chiếc hôn và động tác thuần thục của người yêu lắm chiêu trò.

"Em thích anh làm thế này không?" Cô bé gật đầu khi Tú hỏi, đôi mắt nàng lim dim say tình.

"Đêm qua thế nào?" Cậu âu yếm hỏi.

Nàng quay lại đối diện, thân thể nõn nà thắt lại nơi vòng eo rồi chợt cong vút ở bờ mông căng tròn, Tú chụp tay vào nơi ấy, nơi hai khối thịt căng đầy vểnh lên khiêu khích. Cậu siết chặt tấm thân ngà ngọc ấy làm cho gò mu âm hộ của nàng dán chặt vào cậu mềm mại và ướt đẫm.

"Em có thích chuyện đêm qua không?" Tú hỏi lại.

"Em thích! Yêu anh mất rồi! Người gì mà…" Nàng thẹn thùng nói rồi vùi đầu vào ngực người yêu, nước ấm từ vòi sen vẫn đều đặn bao phủ đôi tình nhân. Nước chảy trên tóc cậu xuống tóc nàng rồi ròng ròng trên gò má và đỉnh mũi.

"Ép người ta ngủ chung phòng để làm chuyện xấu! Anh đáng ghét!" Nàng nũng nịu.

"Vậy cứ ghét nhiều hơn đi vì anh không dừng lại được nữa. Nhưng đó là chuyện tối nay, còn bây giờ mình phải tranh thủ ăn sáng rồi về. Em còn phải điều hành tập đoàn của mình mà phải không?" Tú nói.

"Còn anh thì về điều hành nhà tắm công cộng của mình phải không?" Nàng bĩu môi.

Nói xong cả hai phá ra cười khúc khích.

Thiên Tú bế Thảo Nguyên ra phòng đặt nàng đứng trước gương. Cậu giúp nàng mặc lại đồ. Một khối rõ to nổi sau lớp quần lót của Tú khiến bé Nguyên không thể không ghé mắt qua một lần trong khi nàng giúp Tú mặc lại đồ. Dù đã biết rõ về chỗ ấy nhưng hình ảnh nổi cộm đầy khiêu khích đã đẩy Thảo Nguyên vào bối rối, một sự bối rối xen lẫn ham muốn.

Nàng cố giấu ánh mắt nhìn trộm nhưng không thể giấu khuôn mặt ửng hồng khi nghĩ về hành động mơn trớn gợi tình của Tú hồi đêm qua.

Nàng xé bao lấy miếng băng dán vào đáy quần trước khi mặc vào. Dù tin chắc sang ngày mai mới đến kỳ kinh nhưng nàng vẫn dự phòng vì đó là thói quen. Hơn nữa Tú thường có những "tấn công" bất ngờ khiến cho cửa mình của Thảo Nguyên luôn có nguy cơ ẩm ướt, vì vậy lót để thấm dịch cũng thật cần thiết.
Cả hai ngắm nghía chỉnh đốn trang phục cho nhau rồi xuống lễ tân trả phòng.