King of Heroes – Kẻ Cứu Thế Gian (Sáng tác – Sắc – Linh dị) – Update Chương 147

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: King of Heroes – Kẻ Cứu Thế Gian (Sáng tác – Sắc – Linh dị) – Update Chương 147

Tác Giả:

Lượt Xem: 4877 Lượt Xem

Chương 109: Khoái cảm tột cùng​

Âm hộ đã tràn lan nước thành như vậy, căn bản không cần cậu phải bôi trơn thêm. Tú nâng hai chân Thúy Hằng lên treo ở trên hai bên cánh tay của mình, quy đầu đặt tại giữa hai môi âm hộ bắt đầu tạo sức ép mở ra.

"Cô bé ngoan, anh sắp đút vào đây." Thiên Tú nói.

Thúy Hằng bật khóc trước sự càn rỡ của Thiên Tú, nàng cảm thấy tủi hổ và bất lực khi sắp bị một tên con trai không quen biết sắp sửa lấy đi đời con gái trong trắng của mình.

"Đừng!" Còn một chút tỉnh táo cuối cùng, Thúy Hằng la lên một tiếng nhỏ. Nàng vốn đã mềm như sợi bún cố tạo ra cái giãy giụa cuối cùng, cô bé vặn người muốn bò dậy!

Thiên Tú nắm lấy chân nàng ép xuống, Thúy Hằng bị Tú đè lại, động tác đứng dậy bị ngăn cản, cả cơ thể bày ra bộ dạng chữ M dâm đãng. Rồi nàng cố gắng khép chặt hai đùi của nàng lại, cố cong đầu gối lên theo bản năng cố gắng tự bảo vệ sự trong trắng của mình. Cả người nàng hừng hực như lửa đốt, trên trán nàng đã rướm một ít mồ hôi.

"Làm ơn… tha cho tôi đi… hu hu hu…" Thúy Hằng khóc thành tiếng. Những giọt nước mắt tràn xuống hai bên khóe mắt làm đẫm ướt mấy cọng cỏ ở dưới người nàng. Thiên Tú không vội vã từ từ dùng chiếc lưỡi điêu luyện rà từ vành tai nàng rồi xuống tới cổ, tiếp tục đi xuống phần dưới, thấp xuống nữa, ngay chổ rốn của nàng, cậu dùng lưỡi đánh thành vòng tròn, rồi tiếp tục xuống thấp hơn nữa, mũi của cậu dừng lại ngay trên mu âm hộ của Thúy Hằng. Tú hít lấy hít để như muốn tận hưởng tất cả những hương thơm từ người con gái xinh đẹp trinh trắng xã hội đen.

"Cô em thơm quá! Âm hộ của em thơm quá Hằng ơi!" Thiên Tú reo lên một cách kiêu hãnh vì sắp chiếm hữu thân xác của nàng.

"Anh gì ơi! Đừng làm như vậy mà…" Cô bé cố gắng giữ bình tĩnh để khuyên bảo Tú.

Cậu bật cười: "Tôi có họ tên đàng hoàng là Nguyễn Cao Thiên Tú chứ không phải là gì ơi đâu nghen cô em."

Rồi cậu tiếp tục: "Hồi sáng cô em vào nhà tắm công cộng của tôi hổ báo lắm mà sao bây giờ như nai tơ vậy?"

Dứt lời, Thiên Tú tiếp tục mút núm vú bên trái của cô bé xong rồi xoay qua núm vú bên kia, rồi ngẩng đầu lên nói: "Cứ từ từ rồi cô em sẽ trở thành đàn bà thực thụ."

Nàng nghe xong nấc lên nghẹn ngào: "Làm ơn đừng… làm thế với tôi…"

Tú kiên nhẫn: "Em xinh đẹp thế thì hãy để anh là người đàn ông đầu tiên phá trinh của em nhé. Anh biết em đang thích mà, coi kìa núm vú của em đang cương cứng lên trong miệng của anh nè."

"Không được đâu anh ơi…" Nàng khóc chứa đầy sự bất lực của chính mình.

Nhưng cơ thể nàng chính nàng cũng không thể kiểm soát, kiềm chế, bằng chứng là núm vú nàng bị kích thích cương cứng lên trong miệng của Tú. Thúy Hằng cảm nhận được sự ẩm ướt trong âm đạo của mình.

Bây giờ đôi tay của Tú rảnh rỗi tha hồ xoa nắn tấm thân kiều diễm của Võ Thị Thúy Hằng. Bàn tay phải của cậu mò xuống chỗ mu âm hộ cô bé mà xoa nhè nhẹ, Tú vẫn tiếp tục dùng đầu lưỡi liếm nhè nhẹ lên núm vú trinh nguyên của đứa con gái còn trong trắng.

Do từng trải nên Tú không còn lạ gì cách làm kích thích con gái cả. Cậu đi từ trên xuống dưới, có thể nói cậu tắm cho nàng bằng cái lưỡi và kích thích nàng bằng những ngón tay của cậu.

Thiên Tú dùng tay vuốt nhẹ lên bờ mu âm hộ của người con gái mới lớn, cô bé khẽ bật miệng rên lên: "Uuhhh…ahhh."

Âm hộ con gái mới lớn cứ hồng hồng khiến Tú càng bị kích thích hơn: "Để anh liếm âm hộ em nghen, anh sẽ làm cho em sướng."

Vừa nói xong, Thiên Tú cúi đầu vào giữa hai đùi của Thúy Hằng, hai tay cậu đè và đẩy mạnh cho hai chân nàng banh rộng ra: "Umhh… ngọt quá Hằng ơi, âm hộ của em sao ngon quá."

Tú vừa dùng lưỡi liếm xung quanh hai môi âm hộ đỏ hồng của cô bé mới lớn chưa từng chung đụng với người đàn ông nào.

"Arrgggg…" Cô bé bật rên lên từng tiếng, cả người nàng như bị điện giật, đầu nàng lắc qua lắc lại trong sự khoái lạc chưa từng có trong đời: "Tha em đi anh ơi…. như vậy là không được đâu… anh… chiếm đoạt đời con gái của em rồi thì sau này ai còn dám lấy em nữa."

"Em không phải lo Hằng ạ! Anh sẽ yêu thương em và sẽ làm chồng em luôn nha… em thích không?" Vừa nói Tú vẫn tiếp tục kích thích Thúy Hằng bằng cách rà nhè nhẹ phần dưới của đầu lưỡi lên trên âm hạch mọng đỏ hồng của nàng. Dâm thủy của cô bé cứ theo thế mà trào ra, Tú nuốt trọn không để sót giọt nào.

Đến một lúc thì Thúy Hằng tuôn dâm thủy ra nhiều và nhanh khiến dâm khí của nàng dính đầy mặt Tú. Đợi một lúc để cô bé bớt co giật vì sướng thì Thiên Tú nằm đè lên người nàng. Trước khi Thúy Hằng mở miệng nói thêm một lời nào, thì miệng của Tú đã che lấp hết miệng nàng, lưỡi của cậu đã quấn vào chiếc lưỡi nàng. Umhh… Đó là những âm thanh thoát ra từ miệng nàng.

Ăn cháo lưỡi đã đời, Thiên Tú trườn xuống banh rộng hai đùi của cô bé, mặt cậu lại rúc vào giữa hai đùi của nàng, tiếp tục những gì khi nãy cậu đang làm: liếm âm hộ đứa con gái còn trinh nguyên. Thúy Hằng nước mắt lưng tròng, đưa một tay lên miệng cắn nhẹ để khỏi bật lên những tiếng rên cảm xúc. Nàng không muốn cho Thiên Tú biết được cảm giác khoái lạc mà nàng đang hưởng thụ bởi sự điêu luyện của cái lưỡi của Tú.

"Anh ơi, đừng làm em khổ mà… tội nghiệp em lắm… hu hu hu hu…" Cô bé nấc lên từng tiếng. Cả người nàng quằn quại, hai chân nàng muốn khép lại nhưng lần nào cũng bị Tú banh ra. Cả người nàng như cơn sốt cao độ, hình như có trăm ngàn con kiến bò lên chỗ kín của nàng những lúc Tú đang mân mê âm hạch của nàng. Mông của nàng hẩy hẩy lên trong khoái cảm tột cùng. Hai đầu vú nàng cương cứng lên hết cỡ, hơi thở của nàng đứt quãng như một người chạy việt dã.

Trong lòng Thúy Hằng đầy những mâu thuẩn: thân xác nàng như muốn hòa chung với Thiên Tú để hưởng thụ thú vui xác thịt đầu đời nhưng ý chí nàng lại không cho phép như vậy, đây là một người con trai xa lạ mà nàng mới gặp lần đầu chưa hề có cảm xúc yêu đương, không thể nào làm như vậy được.​