Khi Đời Em Có Chị

Dung bỏ đi vào trong. Em ngồi lại ỡ phòng khách với bóng đêm. Chiếc điện thoại chị cho em chợt có tin nhắn
***Sẽ không làm phiền em nữa nếu như em muốn . Nhưng chị sẽ luôn bên em khi em cần đến . Ngủ sớm đi***
Em ngồi một mình nhớ về chị . Nhớ những lúc chị đón em tan trường . Đôi lúc em cứ tưởng chỉ là tiện đường hoặc do Dung nhờ vả, nhưng giờ em mới hiểu chị làm vì chị yêu thích em. Em còn nhớ những lúc chị nhìn em, ánh mắt yêu thương em cứ ngỡ rằng mình nhìn lầm . Giờ đây nó như những miếng puzzle được lấp lại một cách hoàn hảo . Em bóp chặt lồng ngực mình khi nó nhói lên. Rồi em phân vân. Chị thật sự yêu em chứ ? Còn em thì sao? Em có muốn chị rời xa em không?
Em đem những câu hỏi đó đi vào giấc ngủ .
Những ngày sau đó em tránh không gặp chị . Dung nói mẹ Dung kêu em qua ăn tối nhưng em từ chối . Em cần thời gian để suy nghĩ coi mình muốn làm gì .
Không nghe lời chị, em vẫn tiếp tục đi làm ỡ đó . Em bắt đầu cảm thấy sợ vì sự phức tạp ỡ đây. Có vài người sau em đi vào làm nhưng họ không được may mắn như em. Người ta đã khóc khi bị chạm đến . Giờ em mới biết chị đã lo lắng và bảo vệ cho em như thế nào . Em xin nghĩ việc ỡ đó rồi hằng ngày trông ngóng chị nhưng vẫn không thấy chị ghé qua. Tiền trong nhà bank của em tự nhiên lại tăng lên. Em bất giác cười cho sự ngốc nghếch của chính mình . Chị quan tâm em thế đó mà em lại đẩy chị ra xa.
Vài đêm sau, em theo Dung về nhà ăn tối . Em nhìn quanh nhưng không thấy chị đâu. Dung thì thầm vào tai em
-Chị hai đi xa rồi
Em nhìn Dung, đồ ăn trong miệng bổng trỡ nên khó nuốt một cách không lý giải được . Mẹ Dung nhìn em quan tâm
-Khiết Linh sao vậy ? Đồ ăn không hợp khẩu vị của con sao?
Em nhẹ lắc đầu, tự nhiên nước mắt rơi làm mọi người lúng túng . Em cảm thấy ghét mình rồi giận chị . Nếu không phải chị, em sẽ không yếu đuối như vậy . Dung bỏ đi vào trong. Em không biết Dung đi đâu nhưng em không hỏi . Mẹ Dung thì lấy giấy lau nước mắt cho em
-Con nhớ nhà à
Em gật đầu vì không muốn mẹ Dung hỏi thêm
-Dạ
Mẹ Dung mỉm cười
-Chứ không phải nhớ con gái bác đến khóc sao?
Em hoảng hốt nhìn mẹ Dung rồi khi nhìn nụ cười của bà, em xấu hổ cuối mặt . Dung từ trong đi ra nói
-Chị hai vừa nghe có người khóc liền đang trên đường trở về
Em lùa cơm vào miệng mặc cho mẹ Dung và Dung cười em. Giờ em không còn quan tâm nữa . Em chỉ muốn gặp chị .
Ăn cơm xong, em ngồi coi TV với Dung và mẹ Dung thì cửa trước mở . Em nhỏm dậy nhìn mong đó là chị . Đôi mắt em mỡ to thì thấy chị và một người nữa bên cạnh . Em bật thốt
-Mẹ
Em chạy lại ôm chầm lấy mẹ rồi hai mẹ con cùng khóc
-Sao lại như vậy ? Sao mẹ lại qua đây được ?
Mẹ lau nước mắt cho em
-Nhờ Việt Duyên đó
Em nhìn chị, chị cũng nhìn em với ánh mắt ấm áp
-Em ốm đi nhiều đó
Em ôm mẹ như sợ đây chỉ là giấc mơ. Mà nếu là giấc mơ thì em sẽ không muốn tỉnh dậy vì trong mơ em thật sự hạnh phúc khi có hai người quan trọng nhất đang ỡ bên em. Em nủng nịu nói với mẹ
-Mẹ sẽ ỡ luôn bên con chứ ? Nếu có mẹ bên cạnh, Khiết Linh sẽ không ốm nữa
Mẹ vuốt tóc em
-Được rồi . Con gái lớn rồi mà còn nhỏng nhẻo mọi người sẽ cười cho
Em mặc kệ họ cười . Em chỉ muốn ôm mẹ thêm một chút nữa thôi.
Mẹ Dung đi lại nói với chị
-Đem đồ của cô vào trong chưa con?
Chị và Dung đi ra ngoài giúp mẹ em mang đồ vào . Sau khi mọi người vào phòng rồi và em cũng đợi mẹ say giấc em mới đi qua phòng chị . Thấy chị đang nằm trên giường đọc sách, em đi lại bên cạnh
-Cảm ơn chị
Chị kéo em lên giường, tắt đèn rồi đắp mền cho em xong chị nằm xuống quay lưng lại nói
-Không có gì . Em ngủ ngon
Cảm thấy tủi thân khi chị không quan tâm em, em nói
-Chị sẽ không đoái hoài đến em nữa à
Chị hờ hửng trả lời
-Không phải đó là điều em muốn sao?
Em đấm vào lưng chị
-Từ khi nào em nói với chị rằng em không muốn chị quan tâm đến em ??
Không quay lại nhìn em. Chị vẫn ôn tồn nói
-Em không cần phải cảm thấy nợ chị vì chị đem mẹ em qua đây với em. Chị làm điều đó không phải vì muốn em trả ơn chị bằng cách ỡ bên chị. Hãy sống cuộc sống mà em muốn đi và tìm hạnh phúc ỡ nơi đó
Em liền ngồi dậy với vẻ bực tức . Chị không nhìn em thì em bắt chị phải nhìn em. Em nằm luôn trên người chị rồi để mặt mình sát mặt chị, em nói
-Em muốn chị quan tâm đến em, em muốn chị đoái hoài đến em. Em muốn có chị trong cuộc sống của em. Không vì trả ơn cho chị mà vì mấy ngày nay không ỡ bên cạnh chị, em hiểu mình cần chị như thế nào . Chị không có quyền làm em yêu chị rồi lại bỏ rơi em.
Chị bật cười rồi vòng tay ôm chặt lấy eo em
-Bây giờ biết cần chị rồi em sẽ làm sao?
Em chu môi trả lời
-Thì sẽ không để chị rời xa em
Vẫn cái nhếch môi đáng ghét đó chị hỏi lại em
-Nếu chị không muốn ỡ bên em thì sao?
Em cắn thật mạnh vào má chị . Đau quá nhưng chị vẫn không đẩy em ra
-Thì em sẽ cắn cho chị chết luôn
Chị nhẹ lắc đầu rồi hôn vào môi em, vừa hôn chị vừa nói
-Môi chị bị em cắn vẫn còn đau lắm đó
Em dùng lưỡi liếm nhẹ nơi đó rồi thì thầm
-Cắn yêu kia mà
Chị cạ mũi vào má em
-Cắn ghét sẽ đứt môi luôn à ?
Em mỉm cười rồi dụi mặt vào cổ chị . Sao em lai không nhận ra sớm hơn rằng em yêu chị nhiều như thế nào nhỉ ? Nếu em mất chị thì sao? Suy nghĩ đó làm em cảm thấy sợ liền ôm chị chặt hơn. Giọng chị dịu dàng vang lên
-Khiết Linh à, khi bên chị không cần phải tỏ ra rằng mình mạnh mẽ . Hãy để cái yếu đuối của em mặc sức bay nhảy . Chị sẽ luôn nâng em lên khi em ngã, sẽ là chỗ dựa cho em khi em mệt mỏi . Hãy là Khiết Linh khi cần khóc thì cứ khóc . Khi vui thì có thể cười thật lớn . Đừng giấu những suy nghĩ cũng như cảm xúc của mình vì chị muốn Khiết Linh sống thật vui vẻ và hạnh phúc bên chị
Em không biết mình đã làm gì mà được ưu ái đến như vậy . Cuộc đời của em thay đổi khi chị đi vào nhưng cái thay đổi đó thật ngọt ngào . Em biết mình may mắn vì được chị yêu nên em cũng sẽ yêu chị bằng tất cả con tim và tâm hồn của mình
-Vậy khi chị yếu đuối, chị cũng sẽ cho em biết chứ ? Sẽ để em ôm chị vào lòng chứ ?
Chị áp má mình vào tóc em
-Chị lúc yếu đuối hay mạnh mẽ đều thể hiện tất cả ra với em. Chỉ là Khiết Linh của chị không để tâm đó thôi
Em lắc đầu
-Từ nay em sẽ đem tất cả những gì thuộc về chị khắt vào trong trí và tim của mình
Chị vuốt nhẹ mái tóc em
-Chỉ cần như vậy là đủ rồi . Cảm ơn em
Vòng tay của em và chị càng siết chặt hơn. Môi chị tìm môi em nồng nàn . Những kỹ niệm và nổi đau của thời xa xưa giờ như những chấm đen nhạt nhòa . Màu hồng tô điểm cho cuộc sống em lấp cả bầu trời . Chị đã đến, hạnh phúc của em đã đến bên em. Ngày mai thức dậy, em có chị, có mẹ, có cả bầu trời yêu thương của hiện tại và tương lai. Em biết mình không cần phải cố gắng biến mình trở nên mạnh mẻ . Em có thể giữ yếu đuối mà không cần sợ sệt giấu nó đi. Em có thể sống thật với tình cảm và suy nghĩ của mình . Em sẽ là Khiết Linh, người sẽ cùng chị đi hết con đường còn lại .
-Chị yêu em Khiết Linh
-Em yêu chị, chỉ yêu chị thôi ….
Đúng vậy chỉ có mình chị thôi, trong cả cuộc đời em.