HƯƠNG VỊ TÌNH THÂN – Truyện Dài Người Lớn 2024 – Update Chương 153
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: HƯƠNG VỊ TÌNH THÂN – Truyện Dài Người Lớn 2024 – Update Chương 153
Tác Giả: Dạ Ảnh
Danh Mục: Biến Thái, Loạn Luân, Máy Bay, Ngoại Tình, Truyện Sex Người Lớn, Vụng Trộm
Lượt Xem: 8892 Lượt Xem
Phần 97
Thằng Sơn vô tư miêu tả về ông bố của nó tức ông anh trai của tôi bằng một giọng nói coi rất là bình thường:
-Bố cháu chỉ thích đàn bà thuộc dạng đứng tuổi nói chung là ngoài ba mươi ba lăm một chút kiểu hồi xuân đấy thế nên mấy đứa nhóc tụi cháu thì không có tuổi gì cả.
Đúng là mỗi người có một cái sở thích khác nhau, chưa kịp phản biện gì thì thằng Sơn nói tiếp:
-Có phải ai cũng thích dạng ăn tạp như chú đâu.
Quoắc mắt nhìn nó một cái thì thằng Sơn cười khì khì lảng đi chỗ khác, lúc này thì Hà Linh từ trong phòng tắm đi ra, thấy thằng Sơn vẫn tồng ngồng đứng đó thì bảo:
-Mày vào mà tắm luôn đi.. đứng ở đây làm gì!
Thằng Sơn lững thững đi vào còn Hà Linh thì vẫn tồng ngồng, nói chính xác là quấn một tấm khăn tắm quanh người rồi ra ngồi vào lòng tôi bảo:
-Quả này mà thím Tâm Anh đến thì toi nhỉ!
Tôi tặc lưỡi cũng hơi sợ nhưng dù sao là người trong gia đình nên cái việc đó chẳng còn quan trọng nữa. Luồn tay vào trong cái khăn tắm xoa xoa cái bầu vú cứng ngắc rồi tôi mới khẽ khẽ bảo:
-Mới địt xong mà vú cứng thế?
Luồn tay xuống cấu nhẹ vào đùi tôi Hà Linh bảo lại:
-Lúc nào nó chẳng nhưu vậy, có lúc nào mềm đâu cơ chứ, thế chú muốn địt mẹ cháu lắm à!
Tôi ậm ừ rồi bảo:
-Cũng muốn thử hì hì, thế ngoài chú ra nhỡ chú Dũng mà đòi có cho không?
Hà Linh lắc đầu nguầy nguậy rồi bảo:
-Dĩ nhiên là không bao giờ.. có chăng thì cho thằng Tuấn được, nghe thằng Sơn bảo thằng này có con cặc to lắm, muốn thử xem như thế nào.
Nghe con cháu dâm đãng nói như vậy thì tôi hí hửng bảo nó:
-Buồi chú Dũng còn găm bi đấy, không thích cái kiểu đó à, kiểu đó mà chọc vào thì cứ xác định có mà sướng đến tỉnh người hì hì..
-Nhưng mà cháu không thích..hích.. làm cháu ra hai lần rồi bây giờ chỉ buồn ngủ thôi.
-Thế thì lên giường mà ngủ đi..
Hà Linh ưỡn ẹo lên phòng của tôi còn thằng Sơn tắm xong, đưa tay xoa xoa đầu của mình cho tóc khô đi rồi bảo:
-Chú ơi có điều cháu muốn hỏi cái:
Vẫn tồng ngồng ngồi ở ghế, nghe thằng cháu nói như vậy thì nói:
-Mày đợi chú tắm cái đã nào.
Vào tắm qua một cái rồi ra ngồi ghế, rót chai rượu Rum rồi cho hai ba lát táo vào đưa cho thằng Sơn rồi bảo:
-Đây! Mày muốn hỏi gì chú mày thì hỏi đi!
Thằng Sơn có vẻ “nghiêm trọng hóa” vấn đề rồi nói:
-Chú ơi, cháu nghe bố cháu nói, hay chính xác là chú Hùng với chú Dũng, đặc biệt là ông nội nói khi mình làm như này có sợ nó ném đá sau lưng hoặc “cắn trộm” mình không chú?
Tôi gật nhẹ đầu rồi bảo:
-Việc bị cắn trộm là cái chắc chắn mình sẽ bị nhưng quan trọng là giảm thiểu cái mức độ thôi, đề phòng là một việc nhưng sao mà có thể tránh được với mấy đứa bẩn bựa thích vượt luật như vậy.
Thằng Sơn gật gù rồi bảo:
-Thế chắc phía trên còn có một thế lực nữa đúng không chú?
Tôi gật đầu rồi nói tiếp:
-Dĩ nhiên rồi thằng cháu, ở bất kì chỗ nào cũng có những “ông trùm” mà những “ông trùm” này còn có những “ông trùm” khác to hơn nữa thế nên làm việc gì cũng cần hậu thuẫn, không đơn giản đâu thằng cháu.
Thằng Sơn gật đầu rồi bảo:
-Có thể thao túng địa bàn nó không đơn giản đúng không chú, nói chung làm gì đừng để ai nắm cái điểm yếu của mình.
Tôi gật đầu rồi bảo:
-Đúng rồi! Kiểu gì thằng “Thế điên” không bị nhà mình thịt thì cũng bị đàn em nó thịt.
Hai chú cháu nói chuyện thêm một lúc thì thằng Sơn lên luôn phòng mà rúc vào ôm chị nó ngủ còn tôi thì nằm vểnh chân lên ghế nói chuyện với Tâm Anh.
Hóa ra Tâm Anh đang bị bố chỉ dạy những mánh khóe và thủ đoạn để có thể điều hành một công ty.
Đành gác máy để cho Tâm Anh học rồi ngủ lúc nào không biết, mở mắt ra trời đã xâm xẩm tối, Hà Linh đi xuống với cái váy mỏng và tóc xõa xuống.
Thấy tôi nằm đó thì bảo:
-Chú! Có đi chợ nấu ăn không đói lắm rồi!
Tôi bĩu môi rồi bảo:
-Chỉ có việc banh chân ra hưởng thụ thôi mà cũng đói à!
-Chứ sao nữa! Hùng hục như vậy không mệt mới lạ, hì hì. Chú có thích ăn mì không cháu nấu mì cho!
-Tầm này mà ăn mì hại dạ dày lắm!
Xì một tiếng trề cái môi căng mọng ra rồi Hà Linh bảo:
-Có phải mì tôm úp đâu, cháu thấy ít mì que ở đây này, để cháu làm mì Ý cho chú ăn, đảm bảo hơi bị ngon đấy!
Tặc lưỡi một cái để cho Hà Linh nấu, công nhận cái công việc nữ công gia chánh này Hà Linh làm cũng chuyên lắm.
Đứng ở phía sau, hít hà mùi hương đàn bà non tơ từ cái cổ rồi từ cái váy tỏa ra làm tôi thèm,.. con cặc trong vô thức cứng ngắc lên.
Hà Linh vẫn vô tư mà làm, tôi tiến lại đưa tay xoa xoa cái mông thì phát hiện Hà Linh vẫn không mặc đồ lót, lườm tôi một cái rồi Hà Linh bảo:
-Để cháu làm nào, xoa xoa như thế này khó chịu.. nước nó lại ra bây giờ!
Cười khì khì rồi tôi lùi ra để con bé làm, hai mươi phút sau thì đã có hai đĩa mì ngon lành thơm phức bày ra bàn ăn rồi.
Hai chú cháu vừa ăn vừa nói chuyện, mút sợi mì đánh cái chụt tôi nói:
-Thế xin phép mẹ ở đây đến tối chưa!
Hà Linh gật đầu nói:
-Rồi! Chẳng hiểu sao trông cái mặt mất nết như thế này mà uy tín thế nhỉ, ai cũng tin tưởng được cơ chứ!
Tôi tặc một cái rồi nhâm nhi tiếp ngụm rượu Rum mà nói:
-Ô thế chú mày không uy tín chỗ nào!
Hà Linh liếm vòng quanh bờ môi mọng của mình rồi bảo:
-Suốt ngày đè gái ra địt, trong đầu lúc nào cũng nghĩ như vậy mà bảo là uy tín. Hì hì.. khéo đưa không biết bao nhiêu gái lên giường rồi.
Tôi nghe con cháu nói vậy thì bĩu môi bảo:
-Chú mày xấu xa thế đâu mà, hì hì chẳng qua gái nó đâm đầu vào thôi chứ, nhìn thím Tâm Anh thì biết!
-Dạ vâng! Gái đâm đầu vào!
Hai chú cháu ăn xong rồi lên sân thượng. Lúc này thằng Sơn đã dậy rồi, nhìn thấy chú cháu ăn xong thì nó nhăn mặt nói:
-Chẳng thấy gọi cháu gì cả!
Quay ra nói với nó:
-Mày ngủ với chị mày, không bảo chị mày gọi lại bảo tao.
Nó phụng phịu nhìn hai đĩa mì rồi nói tiếp:
-Ô thế ăn hết không phần cháu à?
Lúc này Hà Linh nói:
-Đồ còn kia kìa, trộn cái mà ăn, sợ mày đói nên tao phần mày nhiều đó, chịu khó mà làm nhé.
Thằng Sơn vui vẻ vì tôi biết tính thằng này tự nấu ăn thì hợp, nó không thích nhờ người khác nấu cho nó.
Trong lúc thằng bé đang xào xáo thì Hà Linh hí hửng cầm chai rượu rồi ba cái cốc kéo tôi lên trên sân thượng ngồi ở cái bàn tròn.
Xâm xẩm tối rồi nên chỉ nhìn được khoảng trời với những vì sao đã chuẩn bị hiên, xa xa là ánh đèn của đường quốc lộ và cái bãi đất trống cỏ tranh mọc đầy phía trước mặt.
Hà Linh hí hửng bảo:
-Khéo ra bãi cỏ làm có khi thích đấy nhỉ1
Tôi trêu:
-Muốn muỗi đốt cho sưng lồn với mông cỏ có cọ vào mông rách ra à mà ra đó. Hơn nữa nhiều rắn ở đấy lắm đấy!
Hà Linh có vẻ sợ rắn lên bảo:
-Ô thế hả? Thế có bao giờ bị rắn bò vào nhà không chú.
Muốn trêu con bé nên tôi bảo:
-Có chứ sao.. rắn to đùng.
Hà Linh lại sợ rồi bảo:
-Eo ôi khiếp!
Tôi muốn trêu nên lại nói:
-Ô thế có con rắn ngọ nguậy bò vào giữa háng còn không sợ còn gì, mới hôm nay bị hai con đấy cắn xong hì hì.
Biết tôi trêu nên Hà Linh bảo:
-Cái loại rắn không răng đấy bóp một phát chết luôn.
Tôi bĩu môi báo lại:
-Có chắc bóp chết được không?