HỘI QUÝ BÀ – Truyện XXX Cực Dâm – Update Chương 31 END
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: HỘI QUÝ BÀ – Truyện XXX Cực Dâm – Update Chương 31 END
Tác Giả: Chiến xa
Danh Mục: Bạo Dâm, Biến Thái, Bú Cu, Gái Xinh, Lãng mạn, Máy Bay, Ngoại Tình, Truyện Sex Người Lớn, Vụng Trộm
Thể Loại: dâm nữ, phi công máy bay, quý bà, vo dam
Lượt Xem: 950 Lượt Xem
Chương 5
Phấn không khỏi ngạc nhiên trước sự yên ắng ngoài dự kiến. Đúng ra phải ồn ào lắm chứ? Lẽ nào… thất bại ư? Đã cố tình bố trí ở một nơi kín đáo mà còn không làm được ra ngô ra khoai thì cho thằng này nghỉ việc luôn, Phấn thầm nghĩ khi vừa đặt chân vào căn phòng ở tầng trệt. Tư dinh sang trọng này là quà mà chồng đã tặng nhân kỷ niệm một năm ngày cưới. Cho đến nay nó vẫn là ngôi biệt thự duy nhất ở nơi này, nằm đơn độc bên triền đồi nhìn ra biển. Lúc còn son trẻ, năm nào vợ chồng Phấn cũng dành một tuần bên nhau hưởng lạc, xa lánh mọi lo toang. Ấy vậy mà đó đã là câu chuyện của nhiều chục năm về trước. Giờ đây ở độ tuổi 40, những ngày tháng nồng nàn đã nhạt nhòa cùng quá khứ. Phấn buông tiếng thở dài, vứt bỏ những hoài niệm đi vội lên tầng trên.
Chị Phấn – Linh vẫy tay gọi khẽ – Suỵt… lại coi nè.
Hai đứa nhìn trộm hả? Chưa ra khỏi phòng nữa à?
C5-1.jpg
Ghé mắt nhìn qua khe cửa, bên trong chính là cảnh tượng mà cả nhóm đã mong đợi từ rất lâu. Phấn thở phào, hóa ra thằng em đã không làm mình thất vọng, nó thật sự cao tay khi mới qua mấy giờ tiếp cận đã có thể biến Hương thành một người khác. Đúng thế, với kiểu chơi bế xốc treo trước bụng thì dẫu là thục nữ cũng trở thành con quỷ dâm loàng. Hương rũ rượi tả tơi, thân xác hoàn toàn tan chảy mỗi khi Khánh nắc thốc vào lồn mình. Cả ba nhìn chằm chằm vào cảnh phối giống mà lòng không khỏi nôn nao rạo rực. Đó chẳng phải là tư thế mà họ thích nhất đó sao?
Sau khi đã trải qua những giây phút đày ải thê lương giữa không trung, Hương được đặt nằm ngửa để cùng Khánh kết thúc trong tư thế kinh điển. Gã trai bao hùng hổ nhấp ầm ầm trong tiếng gào thét hoang dại của mỹ nhân. Hương dạng chân nẩy hạ thể lên cao hòa cùng nhịp đóng xuống của Khánh. Hắn dập thêm vài cú thật mạnh, gồng cứng người đón nhận khoái cảm từ khắp nơi dồn về khẩu đại pháo rồi nổ tơi bời sang cơ thể Mỹ Hương. Đôi gian phu dâm phụ siết chặt thân thể trần truồng của nhau, cùng run rẩy co giật, cùng thét lên những âm thanh đặc trưng khi xác thịt được thỏa mãn trọn vẹn. Ba kẻ nhìn trộm thừa biết chuyện gì đang diễn ra ở nơi mà da thịt lồng sâu trong nhau. Họ như nhận được cái mà Khánh đang ban phát, đó là những luồng tinh nóng rực nối tiếp nhau bắn xối xả, đó là lúc lồn người phụ nữ mút chặt cái vòi truyền giống để vắt bằng hết những tinh túy của đàn ông.
Hoan hô… em của chị giỏi quá…
Trơi ơi cưng quá hà! Nhìn em mà tụi chị kiềm lòng không nỗi luôn á!
Cả nhóm đẩy cửa bước vào. Hương hốt hoảng xô Khánh qua một bên để lấy mền phủ lên người nhưng nàng không thể vì thân xác đã rã rời sau cuộc hoang lạc tốn quá nhiều sức lực.
Mấy chị… vào đây làm gì…! Ra ngoài đi mà…
Kìa em! – Phấn ghé mông ngồi xuống mép giường – Giờ phút này còn mắc cỡ gì nữa, cứ thoải mái đi.
Hương luống cuốn khi bị bắt quả tang bên hiện trường còn vương vãi vô số dấu vết “tội lỗi”. Khánh vẫn nằm lì bất động trên người Hương, cái đàn ông của hắn dù đang trên đường nhỏ lại nhưng vẫn còn đủ dài để ghim nửa trong nửa ngoài khiến vành lồn vẫn phải mở lớn bọc lấy. Linh và Hằng chúi mũi nhìn vào chỗ dính nhau kèm theo lời bình phẩm.
Bướm em Hương đẹp quá hả chị?
Ừ, mình là nữ mà nhìn còn mê huống chi… – Hằng vỗ vỗ mông Khánh – Thằng em có phước lắm nha, được xơi hàng ngon như gái tơ, chắc là bót lắm phải không?
Khánh lim dim gật đầu, mí mắt chợt nặng trĩu muốn sụp xuống. Bên tai nghe văng vẳng giọng Phấn trấn an. Mọi người đang giúp Hương thoát khỏi sự ái ngại. Phấn Lau mồ hôi trên trán vén mái tóc rối bù nhìn sâu vào mắt nàng tiên cá bị mắc cán, trông nàng thật ma mị cuốn hút. Ở nàng toát lên nét đẹp cao sang của một nữ bá tước vừa bước ra từ cuộc mây mưa vần vũ. Chính lúc này, nhan sắc ấy mới thực sự mặn mà say đắm.
Từ nay chị em mình là một. Cùng nhau gìn giữ bí mật này, đúng không em? – Hương ái ngại gật đầu – Em thấy thế nào? Khánh có làm cho em hài lòng không?
Dạ… ờ… Em…
Nó có vồ vập sỗ sàng hay làm bất cứ điều gì khiến em phật ý không? Cứ nói, chị sẽ trừng phạt thẳng tay.
Dạ… không có.
Nè… ngủ gì giờ này? – Phấn đánh vào vai Khánh – Dậy tiếp tục phục vụ cho người đẹp đi chứ? Em lười biếng rồi phải không?
Đừng mà chị… Khánh không có lười biếng đâu. Tại… em không chịu nỗi nữa.
Thật không? Hay do đi đường xa em mệt? Vậy nghỉ dưỡng sức đến khi nào muốn nữa thì cứ bắt nó phục vụ. Nó trâu lắm, có thể làm suốt đêm luôn đó.
Thôi chị… Em… em không kham nỗi đâu.
Hương nè, đừng có ngại ngùng gì hết nha, chúng ta còn hơn cả chị em ruột, em biết chưa?
Dạ… em cám ơn chị Phấn.
Khi lần đầu làm tình với Khánh, chị cũng ngại giống em vậy. Nhưng từ từ sẽ quen thôi, nói không chừng sau này em sẽ nghiện hơn cả chị cho mà xem – Phấn quay qua hỏi Linh – Chị nói đúng không Linh?
Linh đỏ mặt và Hương cũng thế, nàng không phải thẹn mà chột dạ với chính mình, không cần đến sau này vì ngay bây giờ nàng đã mê đắm mất rồi. Trời sinh tính khí đàn bà và đàn ông đối nghịch nhau. Phụ nữ rất khó buông thả, khó chấp nhận phản bội, nhưng một khi đã sa ngã thì không một thế lực nào có thể kéo họ quay lại. Hương mơ hồ nhận thấy mình đang trở thành như thế, nàng không dám tin liệu có thể quay về đường ngay nẻo chính nữa không? Rồi mai đây khi đối diện với chồng con, với gia đình, với những mối quan hệ xã hội, liệu nàng có còn giữ được nét thanh cao đức hạnh như đã từng? Haizz… chuyện của tương lai, không ai có thể nói trước điều gì.
Tóm lại thấy em hài lòng là chị yên tâm rồi. Nếu mệt thì hai đứa cứ nằm nghỉ thêm một lát rồi ra ăn sáng. Cứ để nguyên không cần dọn dẹp gì cả – Phấn đứng dậy nói với Hằng và Linh – Đói bụng quá mấy đứa, thôi ra ngoài bày thức ăn lên đi, gần 10h rồi còn gì.
Hương thở hắt ra nhẹ cả người khi cửa phòng kép lại, giờ nàng mới thấy đói cồn cào. Tuy trên đường từ Sài Gòn ra đây đã ghé ăn dọc đường lúc tinh mơ, nhưng sau bao nhiêu hiệp “trao đổi chất” thì năng lượng đã rút cạn hết rồi. Nàng ôm mặt Khánh nhìn vào đôi mắt lờ đờ khẽ hỏi.
Mệt lắm phải không?
Em thấy buồn ngủ.
Khánh ôm Hương lăn nửa vòng lật nàng nằm trên người mình. Con cu đã thu nhỏ tuột khỏi cái lỗ nhớp nhúa, hai mép thịt liền khép vào nhau vì được trả lại trạng thái tự nhiên nhưng dòng nước tình yêu vẫn rỉ rã kéo sợi nhỏ giọt xuống bụng Khánh.
C5-2.jpg
Vậy ngủ một chút đi. Chị nằm thế này có làm cho em khó chịu không?
Dạ không.
Khánh kéo mền đắp cho cả hai. Hương ngả đầu lên ngực bạn tình vuốt ve cơ bắp săn chắc, lắng nghe da thịt ấm áp dán chặt vào nhau truyền hơi ấm ngọt ngào. Trước khi chấp nhận chuyện hư đốn này, có nằm mơ Hương cũng không nghĩ mình lại dễ dàng bị cuốn vào đam mê đến vậy. Giờ phút này trong nàng chỉ nghĩ đến chuyện dính chặt với Khánh mà thôi.
Hương không ngủ mà nằm im tận hưởng sự êm ái trong vòng tay ôm siết của người tình nhỏ tuổi. Nàng ôn lại những gì vừa diễn ra để có thể cảm nhận sâu sắc hơn những giá trị mà Khánh đã mang đến. Thật là một buổi sáng tuyệt diệu.
Vòng tay Khánh nới dần rồi cánh tay rơi xuống nệm. Hơi thở đều đặn đưa hắn chìm vào giấc ngủ rất sâu. Hương khẽ hôn lên môi nhẹ nhàng vén mền ngồi dậy. Giờ nàng mới có dịp nhìn kỹ nơi ấy, thỏi gân khiêm tốn đang gục đầu giữa khu rừng rậm đen. Tuy hiện tại không lớn hơn của chồng là bao nhưng khi lâm trận lại tăng kích thước không thể tin nỗi. Nhìn xuống hạ thể nơi xuất phát cảm giác man mát, Hương xé cuộn giấy đầu giường lau đóa hoa của mình rồi xé miếng khác lau cho Khánh. Nàng biết mình thực sự rất muốn hôn lên cái đàn ông của Khánh. Điều này cũng hợp lẽ tự nhiên vì phụ nữ nào lại chẳng mê mẫn dương vật bạn tình. Hành động hôn hít cũng không ngoài ý nghĩa cảm ơn những gì mà cái vật cuốn hút ấy đã mang đến. Hóa ra cảm giác thèm âu yếm chỗ ấy của đàn ông là có thật, thế mà trước kia có đánh chết nàng cũng không tin và thầm kết tội các bà chị là bệnh hoạn.
Có nên không nhỉ? Có lẽ nên thử một lần thôi, đâu có ai biết. Hương đưa mắt nhìn ra cửa rồi nhìn Khánh đang say ngủ. Hương đắn đo muốn cúi xuống vì không cưỡng nỗi sự thu hút bởi hình dáng và độ bền của vật ấy, nhưng rồi nỗi ái ngại đã chiến thắng. Hương chỉ dừng lại ở hành động làm sạch cho Khánh. Nàng ân cần lau chùi những nhầy nhụa dính trên mảng lông và thân dương vật thì Khánh thức giấc. Hắn chống tay ngồi dậy.
Ấy chết sao chị làm việc này. Người phải hầu hạ là em kia mà! – Khánh vuốt má Hương âu yếm – Xin lỗi người tình xinh đẹp của em, đã để chị chịu thiệt thòi rồi.
Chị làm em thức giấc hả?
Không phải. Em ngủ đủ rồi.
Xạo nè! Mới có mười phút thôi mà.
Em ngủ rất sâu nên mười phút cũng đủ chị à.
Khánh nói rất thật lòng. Từ khi chọn con đường trai bao chuyên nghiệp thì hắn buộc phải rèn luyện kỹ năng này. Khi cần thiết phải nhanh chóng chìm vào giấc ngủ và phải ngủ thật sâu để kịp hồi phục sức lực.
Vừa nãy… em như con hổ đói vồ chết chị, sao mà…!!! – Hương thẹn thùng – Làm nhiều hiệp liên tiếp nên mệt lắm phải không? Ngủ thêm một lát nữa đi.
Chị hiểu sai rồi – Khánh phì cười – Mới có nhiêu đó thì ăn thua gì với em. Không tin thì ngay bây giờ em làm liền cho chị xem.
Khánh nhào đến ôm Hương vật xuống nệm, nàng yểu điệu vùng vẫy trong yếu ớt chỉ càng khiến Khánh muốn nghiền nát nàng mà thôi.
Ái… đồ quỷ, buông chị ra…
Không buông. Trừ khi chị chịu tin. Tin chưa, hả? – Khánh liếm dọc vành tai, nhai nhai dái tai khiến gai ốc lại nổi khắp người.
Á… nhột quá…!!! Thôi mà, tin… tin rồi… – Cả hai ngồi dậy nhìn nhau cười khúc khích.
Em sung vừa thôi. Kiểu này sống nỗi với em!
Em nói thật đó. Buồn ngủ không phải do làm tình mà do đêm qua đi xe tự dưng bị mất ngủ, chứ mới nhiêu đây chưa là gì với em!
Thanh niên tuổi 19 có khác, mạnh mẽ không ai bì kịp. Nhìn thân hình rắn chắc nẩy nở, dáng người cao vời vợi như một bị thần thì năng lực giường chiếu tràn trề cũng là lẽ đương nhiên. Đã thế còn sở hữu hơn hai tấc dương vật to như trái dưa leo bảo sao một thân thể mảnh mai như Hương không tả tơi cho được. Dân gian nói chẳng sai, củ to không lo chết đói.
Ra ăn sáng hai đứa ơi, đồ ăn sắp ngụi hết rồi.
Em ra liền – Khánh lên giọng đáp lời – Ra ngoài thôi chị.
Ưhm… – Hương gật đầu. Nàng lấy chiếc đầm mặc vào thì Khánh ngăn lại.
Không mặc cái này nữa, mặc cái kia.
Khánh hất hàm về phía chiếc áo khoác mỏng như tờ giấy treo sẵn trên móc. Thấy Hương vẫn chần chừ, Khánh đi đến góc phòng mang lại khoác lên người nàng. Chiếc áo tuy dài phủ gối nhưng nó là vải ren trắng mỏng tanh, tạo cảm giác có mặc gì đó trên người chứ hoàn toàn không che đậy được gì. Nàng nhìn mình trong gương, đúng là mặc cho có vì vẫn thấy rõ cái núm hồng hồng giữa bầu vú tròn tĩnh, và nhất là giữa hai chân là mảng lông đen trên gò mu nhô cao. Nàng nhìn qua Khánh cũng thế. Chiếc áo hắn mặc y hệt của nàng, chỉ hơi khác là chỗ nút cài được thay bằng sợi dậy buộc ngang thắt lưng, vẫn nửa kín nửa hở thập thò đoạn gân nơi tiếp giáp hai tà áo, ngượng chết đi được.
C5-3.jpg
Khánh dắt tay Hương rời khỏi phòng, nàng cứ phải nhìn trước ngó sau che che đậy đậy vì tà áo cứ bị chân hất qua hai bên đưa trọn vùng tam giác đen ra ngoài. Thật may là cảm giác ái ngại được xua tan khi bắt gặp cùng một kiểu áo đang khoác trên những thân thể trần truồng của các bà chị cao quý. Haizz… Hương thở dài, đúng là dâm đãng thiệt mà, toàn là Võ Hậu tái sinh. Nhông nhổng kiểu này là để khiêu khích chứ che đậy cái nỗi gì.
Trời hôm nay không có nắng, hay mình chuyển ra sân đi mọi người. Vừa ăn uống chuyện trò vừa ngắm biển.
Ừ hay đó.
Từng người phụ nữ đẩy ghế của mình xếp vây quanh chiếc bàn tròn thủy tinh mà Khánh vừa đặt xuống. Thức ăn và nước uống cũng nhanh chóng được bày ra chật kín. Khánh khui Champagne, nút chai bật ra nổ một tiếng rõ lớn làm Hương giật mình.
Nào nâng ly. Một chút khai vị sẽ giúp chúng ta ngon miệng.
Tiếng lanh lảnh của năm chiếc ly pha lê chạm vào nhau thật sống động. Gió thổi nhè nhẹ khẽ đong đưa những lọn tóc tơ trên gương mặt yêu kiều của những người phụ nữ giàu có càng tôn vinh cho nhan sắc và nét quý phái ở họ. Thỉnh thoảng đôi tà áo bị gió đánh tung vô tình làm lộ vùng kín giữa thanh thiên bạch nhật. Những sợi lông đen tuyền xoăn xoăn như chực chờ cơ hội, phất phơ đùa giỡn trong làn gió mán mát.
Cứ mặc kệ đi Hương, túm tó làm gì cho mất công. Không phải Khánh đã thấy hết của em rồi sao? – Ba người phụ nữ nhìn nhau cười khanh khách.
Đâu phải chỉ thấy thôi mà vừa rồi còn dùng cái này gắn vào cái này nữa kìa – Linh ngồi giữa, tay trái nắm cặc Khánh, tay phải chụp vào háng Hương minh họa.
Chị quỷ vừa thôi nha – Hương nhéo vào eo khiến Linh la oái oái.
Ê, kể lại cảm giác vừa rồi đi Hương! Nói cho tụi chị biết là em đã sướng đến mức nào đi.
Ơ… – Hương ngượng ngùng không biết phải làm sao.
Thôi thôi, tha cho tình nương của em có được không? – Khánh mở lời giải cứu – Chị Hương đang rất đói, để cho chị ấy ăn đi mà.
A… hóa ra thằng này phản mình rồi chị ơi. Nó mới gọi Hương là gì? Tình nương! Hôm nay hợp sức cho nó bỏ mạng tại đây, đồ phản trắc.
Cho em xin, em lỡ lời. Ý em là tình nương mới. Vậy được chưa?
Xí, đừng có giỡn mặt nha. Có mới nới cũ là chết với tui – Hằng ngồi đối diện trỏ ngón tay cong ưỡn về phía Khánh.
Em sai quá rồi Khánh – Phấn nhiêm giọng – Có hối lỗi cũng bằng thừa thôi. Đêm nay chị cho phép mấy đứa… làm thịt nó.
Ha ha… quá đã… – Cả nhóm ôm bụng cười rũ rượi.
Nghe rõ chưa cưng? Ráng ăn uống tẩm bổ nhiều vào để có thật nhiều tinh trùng mới đủ cung cấp cho tụi chị, biết chưa?
Hương thấy khó xử trước cách nói chuyện phóng túng của hội quý bà. Nàng khều khều đùi Linh nhắc chừng.
Ha ha… em tui lại mắc cỡ nữa kìa! – Phấn lại chỉ trỏ cười nhí nhố – Chị có ý này, mỗi người kể một câu chuyện về mình góp vui, nếu chuyện không có gì vui thì cũng phải hấp dẫn. Ai trước đây?
Để em mở hàng cho – Hằng nhanh nhảu hưởng ứng – Chuyện là vầy. Tuần trước có đứa bạn học gọi điện than chán muốn rủ em đi săn trai giải khuây. Em nghĩ ngay tới quán bar hôm trước chị em mình có ghé. Mới kể sơ cho nó nghe mà con nhỏ khoái liền rủ đi ngay. Thế là hai đứa chọn cho mình bộ cánh thật sexy kéo nhau đến điểm hẹn.
Thấy chưa, mắng thằng em là có mới nới cũ mà trong khi mình thì đi kiếm trai lạ, em hận chị Hằng – Khánh cười cười.
Ê ê… Tuần rồi gọi điện năm lần bảy lượt có chịu qua ngủ với tui đâu còn trách móc.
Hi hi… tại ôn thi mà.
Rồi tới đó có hốt được thằng nào không? – Phấn hỏi dồn.
Để kể cho nghe. Hai đứa hôm đó điên hay sao mà uống khá nhiều nhưng chỉ hơi say thôi. Chắc nhờ gân cổ nói chuyện nên rượu bay hơi hay sao ấy. Ban đầu là kể chuyện, sau đó là tranh luận, rồi tiến đến tranh cãi, khỉ gió… thế là cãi nhau. Trong lúc cãi vã xui sao vun tay làm bể chai rượu thằng bồi nó mang cho bàn bên cạnh.
Chết cha. Đoạn này gay cấn nè.
Bạn nam bên kia đứng dậy, uy nghi đi sang chỗ hai quý bà đang cãi lộn nở một nụ cười hòa giải. Chu choa vừa thấy mặt thằng đó là em muốn rụng trứng luôn, đẹp trai phong độ kinh khủng. Dù ánh sáng nhập nhòe nhưng em đoán nhỏ hơn chị em mình dăm ba tuổi.
Thôi bà ơi… đang xỉn mà trong đêm tối thì ai mà thấy đẹp.
Không, nó đẹp thiệt.
Nhưng có xơ múi được gì không? Cái đó mới quan trọng.
Nói mới tức. Mình ra sức ỏng ẹo gây chú ý, thế mà thằng khỉ lại chấm con bạn mới đau.
Phải rồi, đàn ông thích phụ nữ mềm mỏng nhẹ nhàng, phải biết giả nai. Nhưng sao không cáp vô luôn chơi trò hai kèm một?
Trời… nhìn đẹp trai nhưng biết là không đủ dai. Một mình em ăn chưa chắc no mà chia phần với con bạn có nước tức mà chết.
Ai biểu dâm quá chi.
Ở đây ngoài Hương ra có ai không dâm đâu chỉ coi.
Hương thoáng chột dạ. Sau cuộc giông bão vừa rồi biến nàng từ người phụ nữ đức hạnh thành con đàn bà phản bội, nàng đang nghi ngờ chính bản thân mình. Dâm đãng ư? Hình như thứ đó vừa được đánh thức trong Hương. Nàng lẫn trốn cái nhìn của mọi người nhưng tai vẫn hóng câu chuyện của Hằng.
Thằng đó kéo ghế ngồi cạnh tán nhỏ bạn cứ như em là không khí vậy. Nói chuyện bựa thấy bà, vậy mà hợp gu nhau mới ghê. Thế rồi đưa nhau ra khỏi quán bar mà không cần biết số phận kẻ bị bỏ rơi. Ngồi lại một mình định gạ gẫm bò lạc nào đó nhưng ngẫm thấy quê quê sao ấy nên bỏ về đánh một giấc. Đến chừng 5 giờ sáng thì điện thoại reo cũng đúng lúc em thức dậy đi tiểu, hóa ra là con bạn hôm qua gọi – Hằng bắt đầu thuật lại buổi nói chuyện.
“Alô, có gì không mà gọi sớm vậy?”
“Xin lỗi vì đã đánh thức bạn vào lúc này. Chuyện tối hôm qua… xin lỗi vì nha Hằng” – Em nghe trong điện thoại có âm thanh gì đó kỳ kỳ, mà giọng nó cũng không liền mạch.
“Thôi bỏ đi, hôm qua tao cũng khùng quá, xin lỗi mày nha. Mà về nhà an toàn không?”
“Về nhà? Ha ha… tao vẫn đang ở khách sạn với kép đây. Hự hự… đúng rồi… mạnh nữa đi cưng. Ui ui… hạ nứng dùm chị đi cưng!”
C5-4.jpg
“Ê… mày… mày đang… ấy với thằng hôm qua hả?”
“Ấy là cái gì? Chịch thì nói mẹ là chịch đi… Đúng òi… em trai đang đẩy vào tao từ phía sau nè… Hự… hự… Ôi sướng cái lỗ quá đi thôi”
“Khỉ gió. Gọi để khoe là đụ nhau cả đêm hả?”
“Hi hi… Tiếc là không được như mày nói. Đêm qua vô tới khách sạn tao ngấm rượu, xỉn cắm đầu nên chỉ làm được một nhát rồi lăn ra ngủ như chết, cũng đếch biết có sướng hay không nữa”
“Tiếc quá nhờ…? Mà xỉn vậy có nhớ nhắc nó mang bao không đó?”
“Mang bao sao… hự hự… sao sướng… hự hự… được mày?”
“Mày ăn tạp kiểu này nếu không rước bịnh vào thân thì cũng dính bầu có bữa”
“Ậy… tao thắc cái vòi rồi, vậy chịch cho thoải mái. Chừng nào muốn có con thì tháo ra. Còn vụ lây bịnh hả? Đúng là đêm qua sơ ý, nhưng mà cũng may, sáng nay điều tra kỹ lưỡng rồi, rau sạch”
“Nó nói thôi mà mày cũng tin?”
“Tin được…”
“Tao không giấu là mê củ sâm, nhưng nói thiệt cũng bái mày luôn”
“Đêm qua ăn chưa đủ no nên sáng nay tranh thủ làm bù. Ha ha… Hự hự… đâm mạnh vô chỗ đó… đúng rồi cưng… Xuýt… Tao đang sướng quá Hằng ơi…”
“Sướng thì cố mà ăn cho hết cây xúc xích đó đi, còn ở đó khoe”
“Không phải khoe, tao gọi để hỏi mày có muốn xài thử không, tao nói nó liên lạc với mày? Hàng ngon lắm. Hự hự hự… Cưng dài bao nhiêu vậy?” – Trong điện thoại có giọng nam trả lời đứt quãng “Mười tám… xăng… Mày nghe rõ không… Ui ui… gần một gang tay đó Hằng”.
“Xí, đồ bèo, lồn tao sâu tới ba tấc lận. Mày giữ xài đi”
Nói tới đây em cúp máy vì nghĩ đến báu vật mà chị em mình đang sở hữu. Mười tám phân thì nghĩa lý gì so với em Khánh. Đã hơn một gang tay mà con to… – Hằng cầm trái dưa leo to nhất đưa lên – … cỡ này chịch mới sướng chứ!
Nhưng mà xài tạm cũng được chứ sao. Tuần vừa rồi Khánh bận nên đâu có ngủ với chị em mình bữa nào. Như vậy chả phải phí của trời à?
Thì đó. Cúp máy xong mới sực nhớ là đang bị bắt chay tịnh. Mà lỡ chê rồi không lẽ gọi điện đính chính lại mất mặt quá nên đành ngậm bồ hòn tới nay. Tối nay làm bù nha Khánh – Hằng nháy mắt.
Thích thì chiều. Nhưng có sướng cũng phải nhỏ giọng lại cho mấy chị khác còn ngủ nữa.
Bởi vậy mới nói về khoảng nhu mì thì hai chị em mình còn phải học ở Hương rất nhiều.
Gì nữa đây? – Hương giãy nảy – Đừng có lôi em vào vụ này à nha.
Chị nói thiệt chứ không phải cà khịa đâu.
Mỗi người một tính cách. Cũng nhờ xông xáo nên các chị mới thành đạt, tự thân đứng vững chứ đâu như em, lệ thuộc hết vào ông Phát – Hương có vẻ tủi thân.
Thôi thôi không đào sâu đề tài này. Giờ tới lượt ai kể chuyện?
Là bạn ấy… – Hằng và Linh cùng chỉ vào Khánh.
Trời! Sinh viên như em có gì để kể? Chuyện ở trường chắc các chị không muốn nghe đâu.
Tất nhiên là vậy. Thế thì hãy thuật lại cảm giác mà lần đầu được động phòng với Mỹ Hương đi. A hi hi… có phải chúng ta đều đang rất tò mò muốn biết không?
Hằng đảo mắt quanh một lượt. Cả Phấn và Linh đều hồ hởi tán đồng, nhưng khi nhìn đến Hương thì ánh mắt ấy cụp xuống.
Chính xác luôn – Hằng nói tiếp – Có cạy miệng thì Hương cũng không bao giờ nói, nhưng em thì khác, em phải nói.
Thôi… cái này… – Khánh trộm nhìn sang Hương như để thăm dò phản ứng – … phải hỏi ý chị Hương trước đã.
Gì kỳ vậy? Chị muốn biết cảm giác của em chứ có phải của Mỹ Hương đâu?
Hương trân mình lặng thinh. Nàng không biết làm sao hóa giải tình thế này vì mình không có quyền ngăn cấm người khác nói về cảm xúc của họ. Trời ơi chắc độn thổ quá. Khánh gãi đầu gãi tai không biết bắt đầu thế nào. Bình thường nếu không có mặt Hương nhất định hắn đã tường trình chi tiết. Nhưng hiện giờ Hương chỉ mới nhập hội còn rất ngại ngùng, nếu không biết nhẫn nại nói không chừng làm cho Hương sợ mà rút lui thì công sức của Khánh coi như đổ sông đổ biển. Đắn đo mãi cuối cùng Khánh cũng miễn cưỡng.
Ờ thì… khi được ôm chị ấy vào lòng, cảm giác đầu tiên em là… thân thể chị ấy thật mềm mại, làn da rất mịn màng, và…
Và gì nữa, nói nhanh đi ấp úng hoài.
Và khi được…
Mặt Hương đỏ bừng đứng dậy. Ai nấy đều nhìn nàng có chút ái ngại, chắc con nhỏ giận rồi. Dường như Hương đoán mọi người nghĩ vậy nên lắp bắp giải thích.
Em… em đi vệ sinh.
Hương đẩy cửa đi như chạy vào trong. Những ánh mắt tò mò nhìn theo cho đến khi nàng khuất vào toilet. Tất cả đều biết Hương muốn lánh mặt.
Chị Hương chưa thật sự hòa nhập không khí này nên em nghĩ các chị đừng dồn người ta quá. Giục tốc bất đạt.
Khánh nói cũng phải. Nhưng mà lỡ rồi, tranh thủ nói cho tụi chị nghe, khi nào Hương trở ra thì mình kết thúc.
Nói ra sợ mấy chị lại mắng em là có mới nới cũ.
Không, chị hứa. Cứ nói thật cảm nhận của mình. Chị muốn thông qua em để đọc được suy nghĩ trong Hương, chỉ vậy thôi.
Thực sự… – Khánh khẽ nhìn qua cửa kính để tin chắc Hương vẫn còn trong nhà, giọng hắn nhỏ lại – … em cũng không thể ngờ ở độ tuổi này, đã từng sinh con mà chị Hương bót đến vậy. Âm đạo rất ấm áp thắt chặt và dào dạt vô cùng. Em chắc là chị ấy thường xuyên tập Kegel.
Chị cũng có tập mà.
Ý em là tập một cách đều đặng, thường xuyên và luôn tuân thủ kỷ luật. Chỉ có như vậy mới làm cho cửa mình tươi mới như gái đôi mươi. Chị có từng nghe về Tây Thi không, nhân vật này qua tay rất nhiều đàn ông nhưng lúc nào cũng như gái tân, nhờ bà ta có bí quyết rèn luyện cơ âm đạo.
Cái này có biết nhưng chị không tin hoàn toàn. Qua miệng mấy thằng Tàu thì 1 cũng thành 10.
Chị cũng có tập Kegel nhưng thú thật nhớ lúc nào tập lúc đó thôi, cũng không bài bản cho lắm – Phấn trần tình.
Thân thể chị Hương mềm lắm, nhất là khi em đẩy hết vào trong, cả người chị ấy cứ như tan thành nước vậy.
Hàng em như cây ba trắc của cảnh sát Mỹ, vừa to vừa dài bố ai chịu cho nỗi. Hơn nữa lần đầu Hương được làm tình với trai lạ thì phấn kích là chuyện đương nhiên.
Ê… Sáng giờ xuất vô em Hương mấy lần rồi?
Mới hai thôi.
Gì? – Hằng trố mắt la lớn – Cả buổi sáng mà mới có hai nhát? Sao nay tệ vậy cưng?
Không. Hai nhát là phần em thôi. Chứ chị Hương tơi tả lắm rồi. Chị ấy trào như vỡ đê, chắc phải bốn năm bận, đẫm hai bên đùi em luôn.
Wow… má ơi. Hèn chi hồi nãy thấy con nhỏ nằm rũ rượi nói không ra hơi như chết đến nơi.
Vậy là nó sướng dữ lắm. Nhưng mà nhịn đói lâu ngày vậy đó. Từ từ rồi khí cũng ít lại thôi hà. Để chị nói coi đúng không.
Khánh chợt trầm ngâm. Hắn cho rằng lời Hằng không hoàn toàn chính xác, hay chí ít là với Mỹ Hương. Dạng đối tượng này nếu làm tình đúng bài bản, càng nhiều sẽ càng đầm đìa ướt át chứ không hề chai lỳ khô hạn. Khánh lại tiếc nuối khi không thể úp mặt vào nơi ấy vét đi những tinh chất của mỹ nhân. Hắn đã vuột mất cơ hội để kiểm chứng xem những thứ tiết ra từ chiếc âm hộ cao sang kia có thật sự là suối nguồn vô tận? Được rồi, sẽ đến lúc… nhất định sẽ đến lúc Khánh sử dụng ba tấc lưỡi thiện chiến để khám phá và chinh phục nơi ấy của người đẹp.
(Hết chương 5)