HẠNH PHÚC ĐẾN MUỘN – Truyện Người Lớn Mới 2023 – Update Chương 25

CHƯƠNG 23 : DUYÊN PHẬN Ý TRỜI – Sáng tác cùng Feelex​

Sáng nay, Nghĩa lái xe vào văn phòng công ty. Sau khi kiểm tra chung một lượt, anh tổ chức cuộc họp với những quản lý chủ chốt. Tính ra anh cũng may mắn, thuê được những nhân viên làm việc rất có tâm. Dù anh không có mặt nhưng công việc vẫn diễn ra thuận lợi. Sổ sách rõ ràng, ngăn nắp và khoa học.

Xong việc thì cũng mất hết buổi sáng. Đang ngồi suy tính trưa nay sẽ gọi về nấu cơm trưa hay đi ăn bên ngoài thì bất ngờ Nghĩa nhận được tin nhắn:

-Công việc ở công ty ổn không anh? – Tin nhắn của Xuka.

-Anh giải quyết cũng ổn rồi em. Nhưng mà hơi stress một chút – Nghĩa trả lời ngay.

-Chạy qua em đi! Gặp em biết đâu anh xả stress được thì sao!

-Anh còn nhiều thứ nữa cũng muốn được xả ra – Nghĩa gửi kèm biểu tượng nháy mắt tinh nghịch.

-Anh cứ gặp em đi rồi muốn xả thứ gì em cũng nhận hết – Xuka cũng đáp lại không thua kém gì.

Chỉ mất hơn ba mươi phút lái xe, Nghĩa đã có mặt ở phòng Xuka. Khi vừa bước vào phòng, anh hơi bị đứng hình mất mấy giây. Đây là lần đầu tiên anh thấy cô bé mặc đồ ngủ. Đó là kiểu đầm ngủ màu trắng, chân váy chỉ qua khỏi mông một chút. Phía trên là hai dây áo cùng viền ngực bằng ren chỉ che nửa bầu ngực Xuka. Phía trong chỉ là chiếc quần lót nhỏ nhắn, cũng màu trắng được Nghĩa phát hiện qua lớp áo mỏng. Với bộ đồ này càng tôn thêm làn da trắng mịn màn của cô bé.

-Anh làm gì nhìn em dữ vậy? Làm như lạ lắm vậy? – Xuka mở lời khi thấy Nghĩa bị đứng hình.

-Ừ. Lạ thật mà. Bình thường anh chỉ thấy em mặc áo dài hay dạng đồ công sở thôi.

-Hay em thay áo dài cho anh nhìn quen mắt nhé – Xuka cười khoe hàm răng trắng đều thẳng tắp.

-Thôi được rồi. Đâu phải giờ đi làm. Em mặc áo dài làm gì cho phiền phức.

-Gặp em một chút là thấy anh cười nhiều rồi. Bớt stress chưa anh? – Xuka bước đến ngồi lên mép giường, trong khi Nghĩa ngồi ở ghế đối diện.

-Ừ. Anh thấy cũng giảm bớt căng thẳng, mệt mỏi phần nào rồi. Cám ơn em nhé.

-Vậy là anh vẫn thấy mệt mỏi à? Hay để em đấm lưng cho bớt mệt nhé. Nhưng nói trước là chắc chắn không bằng mấy nhân viên massage của anh đâu.

-Được em xoa bóp là diễm phúc của anh rồi. Anh đâu dám đòi hỏi gì hơn. Giờ mình làm luôn nhé – Nghĩa vừa nói vừa bước đến bên cạnh Xuka.

-Ây da. Anh phải cởi quần áo ra chứ. Massage nhiều rồi mà chưa có kinh nghiệm sao. Hi hi. Vướng quần áo khó làm lắm – Xuka lại nở nụ cười tươi như hoa.

Nghĩa đứng dậy cởi quần áo treo lên móc. Anh chỉ để lại chiếc quần lót nhỏ nhắn trên người.

Anh lên giường, lấy gối kê cao đầu rồi nằm sấp xuống. Bàn tay Xuka nhẹ nhàng chạm vào vai anh, xoa bóp một lúc rồi tiến về gáy.

-Đúng rồi. Chỗ đó! Mạnh tay lên chút đi em – Nghĩa thì thầm.

Xuka đã biết được chỗ mỏi của Nghĩa nên tập trung xoa bóp ở đó. Những ngó tay của cô bé xoa xoa, ấn ấn làm cho Nghĩa thấy dễ chịu vo cùng. Anh lim dim đôi mắt tận hưởng cảm giác thoải mái này.

Được một lúc thì Xuka bỏ chân sang, ngồi hẳn lên lưng Nghĩa để ấn huyệt dọc sóng lưng anh. Lần này, không chỉ là cảm giác thoải mái từ bàn tay Xuka mang lại mà còn có thêm một cảm giác khác. Nghĩa cảm thấy nhột nhột do đám lông đang di chuyển trên lưng anh. Một lúc nữa thì có thêm cảm giác mềm và ướt. Anh đoán là Xuka đã cởi quần lót ra khi ngồi lên người mình.

-Em xoa bóp mông cho anh luôn nhé – Xuka thỏ thẻ.

-Ừm. Ừ. – Giờ thì cô bé muốn làm gì cũng được. Cảm giác phê phê đã lấn hết tâm trí của Nghĩa.

Xuka đưa hai bàn tay của mình nắm quần lót của Nghĩa xuống. Anh cũng nhấc người lên để chiếc quần bé xíu rơi ra khỏi chân mình.

Cô bé bắt đầu xoa bóp phần mông và đùi của Nghĩa. Cứ mỗi lần bàn tay mềm mại ấy chạm vào phần da nhạy cảm là Nghĩa không kiềm chế nổi. Dương vật anh cứ căng cứng phía dưới, lại bị ép xuống nên khó chịu vô cùng.

Rồi Nghĩa có cảm giác ướt ướt và mát lạnh ở lổ đít mình. Anh biết lúc này Xuka đang dùng khăn ướt để lau lổ đít cho anh nhưng chưa biết cô bé định làm gì thì bất ngờ hai bàn tay của cô bé banh rộng mông anh ra. Đồng thời cô bé cúi mặt xuống dùng lưỡi liếm một đường dọc lổ đít mình.

Nghĩa cất tiếng rên khe khẽ trong miệng. Rồi tiếng rên ư ư càng lớn, càng rõ hơn, càng đều hơn khi đầu lưỡi của Xuka thọc vào lổ đít anh. Chưa dừng lại ở đó, Cô bé còn rê đầu lưỡi từ đít xuống phần da mỏng manh của bìu dái, khiến cho Nghĩa muốn rú lên vì sướng.

Giờ phải làm sao? Cứ để tình hình này tiếp diễn thì Nghĩa không thể cầm cự tiếp được. Anh sẽ bịa ra sớm thôi. Trong khi anh chưa nghĩ ra được cách nào thì may mắn thay, Xuka đã dừng lại. Cô bé trượt lên, nằm hẳn lên người Nghĩa. Cũng may là Xuka có chiều cao tốt, với đôi chân dài của mình có thể nằm lên vừa khít cơ thể Nghĩa. Phía dưới những ngón chân của cô bé gãy gãy vào bàn chân của anh. Còn phía trên thì hai bàn tay Xuka cũng tìm lấy tay của Nghĩa. Những ngón tay của cô bắt đầu đan vào ngón tay Nghĩa.

Cả hai cơ thể khi nhìn từ trên cao xuống bây giờ chỉ như một. Nghĩa cảm nhận Xuka đã cởi nốt chiếc áo ngủ của mình ra. Vì anh nghe hơi nóng từ da thịt cô bé truyền sang người mình, và nhất là cặp vú đang ép chặt trên lưng mình.

-Anh! Cho em làm người của anh nhé – Xuka ngậm đôi môi mình vào vành tai của Nghĩa mà thủ thỉ.

-Làm người của anh … là như thế nào? – Hơi thở của Nghĩa đứt đoạn.

-Là … em sẽ hòa tan vào trong anh. Em sẽ thuộc về anh. Em với anh tuy hai nhưng sẽ trở thành một!

-Hai trở thành một là phải như thế này …. – Nghĩa vừa nói vừa lật Xuka nằm ngữa ra. Còn anh nằm lên trên. Anh cũng tạo tư thế mà lúc nãy cô bé đã tạo với anh. Những ngón chân phía dưới bấu lấy nhau. Đến hai cơ thể nằm vừa khít với nhau. Rồi hai bàn tay cũng đan vào nhau. Chỉ khác một chút là dương vật anh đã chui vào nằm gọn trong âm đạo cô bé.

Hai đôi môi bắt đầu tìm lấy nhau, rồi tự động cùng nhau hé miệng ra để hai cái lưỡi quấn lấy nhau. Tất cả nước nôi từ trong cơ thể Xuka đã tràn ra để tiếp cận da thịt Nghĩa. Khi nụ hôn kết thúc, đôi môi Nghĩa vẫn đặt trên môi cô bé:

-Như thế này mới gọi là hòa thành một nè.

Xuka vẫn mỉm cười nhỏ nhẹ:

-Anh di chuyển thằng nhỏ của anh đi … Nếu không anh sẽ …

Cô bé chưa kịp nói hết câu thì Nghĩa đã cảm nhận được âm đạo phía dưới đang co thắt dữ dội. Nó đang bóp chặt lấy dương vật của anh.

-Hít hà. Cái gì thế này?

Anh vội ngồi dậy kéo dương vật mình ra khỏi hang động. Nhưng bên trong như có hàng vạn đôi tay cứ níu lấy thằng nhỏ mình lại. Một cảm giác khó tả. Chưa bao giờ sướng như thế. Lúc nãy không kịp rút ra thì anh đã bị âm đạo Xuka làm xuất tinh rồi.

Nghĩa lại ấn con cặt mình vào hết bên trong. Phía trong hang động vách núi như lại di chuyển, cứ muốn bóp chết thằng em khờ dại của mình. Anh không muốn để bọn yêu tinh trong ấy bắt giữ nên bắt thằng em của mình phải di chuyển liên tục.

-Pạch pạch pạch … Sao mà sướng thế! Ưm ưm. – Chưa bao giờ Nghĩa kích thích tột độ như vậy.

-Ư … ưm … Cứ thế … cứ thế… Đừng dừng lại … Ư ư…

Dập liên tục được mấy phút thì Nghĩa giảm tốc độ dần để đỡ mệt. Nhưng như thế lại làm cho các cơ bên trong âm đạo Xuka hoạt động. Nó tiếp tục vắt bóp con cặt anh.

-Ui … Thế này là thế nào? Phù phù.

Thấy Nghĩa có vẻ mệt nên Xuka vội lật anh nằm ngữa ra. Rồi cô ngồi lên trên:

-Anh nằm thư giãn đi. Để em làm cho!

Xuka cầm cặt Nghĩa rồi từ từ hạ lồn mình xuống. Cô bé điều chỉnh sao cho cặt Nghĩa chui hết vào lồn mình. Hai tay đặt trên ngực anh làm điểm tựa, cô bé bắt đầu dập mông mình liên tục, thực hiện một cú phi nước đại.

-Ư ư … aaa … sướng … a…aaa

-Ui ui… Anh Sướng … sướng … chết mất…

-Ư ư … ưm ưm … cứ bắn vào … thoải mái nhé anh … a a aa … Em .. ư ư … ra … em … uống thuốc… rồi.

-Anh … ra … a a… a

Nghĩa bắn hết tinh trùng vào lồn Xuka nhưng cô bé vẫn tiếp tục dập thêm mấy phát nữa. Đến khi Xuka dừng lại thì âm đạo cô cũng tiếp tục làm việc. Nó cứ xiết chặt con cặt Nghĩa, vắt cho cạn tinh trùng của anh.

Đến khi cặt Nghĩa đã xìu xuống, Xuka mới nhấc mông mình lên để “thằng nhỏ” rơi ra thảm hại. Một dòng nước trắng đục chảy từ lồn Xuka rơi xuống ướt cả đùi anh. Cô bé lại lấy khăn lạnh lau cho sạch rồi cầm cặt Nghĩa mút một lần nữa. Nghĩa cảm thấy mình được thư giãn và thoải mái vô cùng. Anh nhớ lại lời ông Dương đã từng nói khi lần đầu gặp Xuka. Đây đúng là tuyệt phẩm của nhân gian. May mắn lắm mới gặp được một cô gái như thế!

**********

Dung nhìn về phía bàn nhỏ bên cạnh cửa sổ. Cô thấy thiếu vắng một điều gì đó. Mấy hôm rồi, ngày nào Phi cũng đến ngồi ở bàn đó, cũng gọi một mâm đồ ăn với những món quen thuộc. Vậy mà hôm nay đã trễ giờ nhưng vẫn không thấy Phi đâu. Có khách đến muốn ngồi bàn đó, nhưng Dung đã mời họ sang bàn khác, với lý do có khách đặt. Nhưng thực ra cô muốn để trống bàn đó xem Phi có đến hay không.

Giờ cũng không còn sớm. Chắc là hôm nay Phi không đến. Anh bận việc gì chăng? Hay là anh đã nản lòng? Từ bỏ ý định chinh phục Dung? Bao nhiêu câu hỏi cứ chạy lòng vòng trong đầu cô.

Mọi hôm có mặt Phi ở đây, Dung đều tìm cách né tránh. Nhưng khi vắng anh rồi, cô lại thấy thiếu vắng điều gì đó. Phải chăng mình đang nhớ Phi? Mình có cảm xúc gì đó với Phi rồi sao? Không thể được! Điều đó không thể nào xảy ra được. Mơ một tình yêu đẹp lúc này là quá sức với mình rồi.

Dung đang suy nghĩ vu vơ thì chuông điện thoại của cô reo lên. Đó là mẹ cô gọi.

-Dạ. Con nghe nè mẹ!

-Con ơi! Có mấy chú nào ở đâu tới đây nói là đo vẽ, xây nhà mình lại.

-Mẹ! Coi chừng lừa đảo! Có ba ở nhà không? Nói ba gọi công an đi! – Dung gắt lên trong điện thoại.