HAM MUỐN TIỀM ẨN 4: ĐA DÂM TƯỚNG – Update Phần 12
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: HAM MUỐN TIỀM ẨN 4: ĐA DÂM TƯỚNG – Update Phần 12
Tác Giả: 69deluxe
Danh Mục: Gái Xinh, Hiếp Dâm, Ngoại Tình, Ông Già, Tập Thể, Truyện Sex Người Lớn, Vụng Trộm
Lượt Xem: 455 Lượt Xem
Phía sau biệt thự cha chồng Bích Phương là một khoảng sân rộng lát đá xen cỏ xanh mướt mắt. Giữa khoảng sân là một hồ bơi gia đình nho nhỏ rộng ba mét dài hơn tám mét. Bên ngoài hàng rào là sông Rạch Bàng không quá lớn nhưng xanh mát sạch sẽ. Hàng rào được cha chồng sử dụng song sắt cao hơn hai mét không xây tường để tận dụng tối đa tầm nhìn đón gió sông. Rào sắt còn có một khung cửa dẫn thẳng xuống bến tàu tiền chế bằng móng xà cừ lót tấm đan bê tông rộng hơn 1 mét nơi ông Tài neo đậu chiếc ca nô composite nho nhỏ ông dùng để câu cá thư giãn.
Lúc này phía trước nhà mát đặt một lò nướng BBQ đang bốc khói thơm ngát mùi thịt và hải sản. Bích Phương khoác trên người chiếc áo choàng ngủ mặc ở nhà, vừa nướng thịt vừa cười tủm tỉm nhìn Tiến Minh và Đức Tiến đang đùa giỡn dưới hồ bơi la hét inh ỏi. Đây là lần đầu tiên nàng thấy chồng mình buông bỏ vẻ ngoài đạo mạo mà thoải mái chơi đùa với em trai của anh như vậy. Dù là hai anh em ruột nhưng Tiến Minh và Đức Tiến cách biệt nhau hơn một con giáp. Từ trước đến nay trong mắt Bích Phương hai người họ luôn tồn tại một khoảng cách của hai thế hệ rất khó vượt qua.
-
Chị dâu. Xuống bơi đi…
-
Con để ta nướng cho. Con đi chơi đi.
-
Cha để con làm mà… Con vừa bệnh không muốn bơi đâu ạ.
-
“Chị dâu. Xuống bơi với em đi…” – Đức Tiến lại réo inh ỏi.
-
Bơi cái gì ? Chị dâu mày tối qua còn rên hừ hừ cả đêm…
-
Ah hem… Sáng nay thế nào ? Vui vẻ cả chứ ? – Ông Tài đằng hắng một tiếng, giữ giọng thật nhỏ hỏi khẽ.
-
Vậy thì tốt rồi… – Ông Tài thở phào gắp thêm ít hải sản đặt lên vỉ nướng.
-
Cha… Anh Minh rất lạ. Anh ấy thích chụp hình con và… Đức Tiến… – Bích Phương chợt cắn môi nói khẽ.
-
Hình gì ?
-
Hình… hình lúc… bọn con đang làm… – Bích Phương xấu hổ lí nhí.
-
Thật vậy ? – Ông Tài hơi nhíu mày suy ngẫm. – Xem ra từ trước đến giờ ta nghĩ không đúng về nó rồi.
-
Không đúng sao ạ ? – Bích Phương ngạc nhiên nhìn ông.
-
Biểu hiện ghen tuông của nó không hẳn là ghen tuông. Nó chỉ là một sự quá khích vì trí tưởng tượng thôi. Điều này thật ra rất tốt. Con có thể tăng mức độ dần dần rèn luyện nó… Nó sẽ quen thôi.
-
Rèn luyện làm sao ạ ?
-
Thì như người ta tập ăn cay vậy. Ban đầu là một chút cay nồng trên đầu lưỡi. Sau tăng lên dần… Đến một mức nào đó có thể thoải mái ăn ớt chỉ thấy ngon miệng mà không cay xé lưỡi nữa.
-
Ý cha là… con phải chọc cho anh Minh ghen với mức độ tăng dần lên sao ? – Bích Phương cắn cắn môi hỏi.
-
Ừ. Đúng như vậy. Sau ngày mai nó quay về Singapore công tác. Mỗi tối con cứ gửi cho nó một tấm hình của con và Đức Tiến… Từ nhẹ đến nặng dần…
-
Từ nhẹ đến nặng dần…
-
Anh Hai nhìn gì vậy ?
-
Lo bơi đi. Nhiều chuyện quá…
-
Chật chật… Chị dâu thật là mê người ah.
-
Ôi… Cay mắt quá…
-
Đã bảo để ta làm cho mà…
-
Cha… Áo con… trời ơi…
-
À… Để ta cài lại cho…
-
Con thật là ma quỷ ah. Ta mà là thằng Minh thì chỉ có phát điên vì con thôi…
-
Hi hi… Con hư như vậy cha cũng thích mà… Phải không ạ ? – Bích Phương nén cười hỏi nhỏ.
-
Ha ha… Ta thích chứ. Chỉ tội nghiệp thằng Minh thôi.
-
Ư… Không phải cha nói con rèn luyện anh ấy sao ? – Bích Phương bĩu môi hỏi nhỏ.
-
Con chọn ta làm đối tượng rèn luyện nó ? – Ông Tài da đầu tê rần sửng sốt hỏi.
-
Hi hi… Không được sao ạ ?
-
Cha không muốn lúc nào đó cùng anh Minh, Đức Tiến… làm tình với con sao ?
-
Ta… Ha ha… Ta thua con rồi đấy… – Ông Tài mặt già thoáng ửng hồng, cười lớn lắc đầu.
-
Hi hi…
Tối cùng ngày,
Bên trong phòng ngủ hai vợ chồng, Tiến Minh ngồi trên giường nét mặt còn sượng cứng mất tự nhiên nhìn Bích Phương bước ra khỏi phòng tắm. Nàng khoác áo choàng lông, mái tóc còn ươn ướt thơm mùi hoa hồng. Nàng ngồi xuống trên đùi anh, hai cánh tay thon dài choàng qua cổ anh.
-
Anh muốn hỏi em cái gì sao ?
-
Anh cảm thấy em nên ý tứ một chút trước mặt Ba anh.
-
Anh nói chuyện hồi trưa sao ?
-
Hừ. Em biết là được rồi…
-
Hi hi… Anh ghen sao ?
-
Hừ… Đây không phải là ghen tuông…
-
Thật không ? Anh có biết là khi anh nhuw vậy trên trán anh nổi lên một chữ ghen thiệt bự không ? Hi hi…
-
Vả lại… đâu phải cha chưa thấy qua… cơ thể em ?
-
Em nói vậy là sao ? – Tiến Minh giật thót hỏi lại.
-
Hôm qua em bị ướt mưa. Em thay đồ sau xe của cha đó. Mưa ướt từ trong ra ngoài nên… Em cởi cả đồ lót ra hết luôn…
-
À… Chuyện đó sao? Ha ha… Ba anh không nhìn em đâu…
-
Ba có nhìn sao ?
-
Em… Em không biết. – Bích Phương đỏ mặt lí nhí. – Dù sao thì vợ anh xinh đẹp như vậy… Lại không có mảnh vải nào trên người. Anh nghĩ xem…
-
Sau đó về nhà… Em sốt cao… Cha đã dùng khăn lạnh lau người cho em…
-
À… Việc đó cũng không có gì mà… – Tiến Minh thở phào.
-
Anh nói đúng. Việc đó cũng như chuyện hồi trưa thôi mà… Em nghĩ có lẽ sau này ở nhà em sẽ không mặc áo ngực nữa. Anh là bác sĩ anh biết phụ nữ mặc áo ngực nhiều có hại thế nào mà.
-
Anh xem cái này đi…
-
Đẹp không ? – Bích Phương cắn môi, mặt ửng đỏ kéo váy lên cho Tiến Minh nhìn.
-
Đẹp lắm…
-
Ư… anh…
Tiến Minh nghiến răng gương mặt ửng đỏ phấn khích. Anh cũng không ngờ chiếc quần lót này của nàng lại làm trống bên dưới như tạo điều kiện cho những ngón tay anh khám phá. Tiến Minh áp mặt vào hai bầu vú mềm mại, hít hà mùi da thịt thơm ngát của nàng, bên dưới không ngừng vuốt ve hai mép âm hộ ẩm ướt của nàng. Tiến Minh nhận ra cơ thể Bích Phương đêm nay đã sớm rạo rực ham muốn. Âm hộ nàng như chỉ chờ được anh chạm tới đã tuôn trào ướt đẫm. Có lẽ không chỉ đêm nay là nàng luôn luôn như thế. Ngay cả những ngày anh không có ở nhà cũng vậy… Nghĩ đến điều này Tiến Minh cảm thấy lòng nao nao ray rứt. Dù anh đã chính thức cho phép Đức Tiến thay thế vị trí của mình an ủi Bích Phương những ngày trống vắng. Nhưng như vậy đủ cho nàng sao ?
-
Vợ anh thật hư hỏng nha…
-
Ư… Anh không thích em hư hỏng sao ?
-
Anh thích nhưng anh lại lo lắng… – Tiến Minh say mê thì thầm trên đầu nhũ hoa đỏ hồng của nàng.
-
Anh sợ mất em ?
-
Ừ…
-
Em dù có thế nào vẫn sẽ là cục nợ anh phải mang theo cả đời… Anh có muốn thoát cũng không được đâu… Hi hi…
-
Ha ha… Thật vậy ? – Tiến Minh cười thích thú vừa dùng mũi mình hít hà quanh núm vú đỏ hồng xinh xắn của nàng.
-
Thật. Anh… mút nó đi…
-
Ôi… mạnh lên anh…
-
Ư…
-
Ư… Anh ơi…
Cảm giác nhột nhột thích thú làm Tiến Minh trân cứng cả người. Ánh mắt anh vẫn quan sát Bích Phương. Nàng cúi thấp rúc gương mặt xinh đẹp vào dương vật dựng đứng của mình… Đôi mắt đẹp của nàng khép hờ mà hành lông mi cong vút chớp động khe khẽ… Bờ mông tròn trịa của nàng phía sau cong vểnh vặn vẹo… Đây là lần đầu tiên Tiến Minh thấy vợ mình lại đẹp đến như vậy. Không, định nghĩa như vậy vẫn chưa đủ. Nét đẹp của nàng đêm nay lại thêm vào một chút lẳng lơ, một chút hư hỏng làm máu anh nóng lên. Không biết khi một mình với Đức Tiến, ngậm mút dương vật nó, nàng có như vậy không ? Suy nghĩ đó ám ảnh trong đầu làm cả người Tiến Minh sôi sục không chịu nổi.
-
Ư…
-
Uwmm….
Trong đầu Tiến Minh giây phút này lại nhớ đến Thy Thy khi cô ta vét những giọt tinh dịch trắng đục trên gương mặt xinh đẹp của mình cho vào miệng. Ánh mắt lẳng lơ dâm đãng đến cùng cực khi đó của Thy Thy làm cho Tiến Minh và Kelvin toàn thân căng cứng. Nhìn cô mê mẩn ngậm mút hai cái dương vật ướt át mà hai người chỉ muốn xung phong ra trận một lần nữa. Sau khi Kelvin rời đi, Thy Thy áp sát Tiến Minh hít hà mùi cơ thể anh thủ thỉ nói:
-
“Người ta hay nói rằng lấy phải một người vợ dâm đãng là bất hạnh của một người đàn ông… Em thì cho rằng ngược lại… Chỉ những người chồng như vậy mới hiểu được đó là diễm phúc lớn như thế nào… Anh không nên nghĩ cho vợ mình làm tình với người khác thì chỉ có kẻ khác được lợi… Suy nghĩ như vậy là rất sai lầm.”
-
“Vì mỗi lần Bích Phương quay về bên anh, anh sẽ cảm nhận được một sự khác biệt rất rõ ràng. Cô ấy sẽ quyến rũ khêu gợi hơn trong mắt anh. Cô ấy sẽ trở nên nóng bỏng đến mức anh khó có thể dứt ra… Vì vậy… anh nên buông lỏng thoải mái mà tận hưởng diễm phúc của cuộc đời mình… Anh sẽ thấy em nói đúng…”
-
Phương ơi… Từ từ em… ôi… Anh sướng quá…
-
Anh thích em như bây giờ… hay trước đây ?!
-
Anh… Anh thích em như vậy hơn…
-
Anh không thành thật. Em cho anh cơ hội cuối cùng… – Bích Phương bĩu môi hậm hực.
-
Ha ha… Được rồi. Em hỏi đi.
-
Tại sao anh thích… nhìn em hư hỏng với người khác ?
-
Anh không có.
-
Được rồi. Anh thừa nhận… Có chút. Nhưng chỉ khi em với thằng Tiến thôi… Người khác anh rất khó nói…
-
Ưm… Vậy… với Ba anh thì sao ?
-
Em… em thật sự… cũng có cảm giác với Ba sao ?
-
Nếu là Ba… Anh… sẽ không có ý kiến… Ah…
-
Ha ha… Em học được thứ này ở đâu vậy ? – Tiến Minh thích thú bật cười.
-
Không được hỏi… Anh chỉ được tận hưởng thôi… Hi hi…
-
Ah… Em thật là ma quỷ ah…
Tiến Minh gối đầu lên cánh tay cao lên, ánh mắt say mê nhìn vợ mình. Khi nàng vén mái tóc dài qua vành tai để lộ ra một bên gò má mịn màng ửng hồng, nàng đẹp đến mức làm anh mê mẩn. Tiến Minh sực nhớ vội với lấy điện thoại của mình, bật quay video. Những hình ảnh và video của Bích Phương và Đức Tiến được anh lưu trữ vào một folder mã hóa cẩn thận. Dù ban đầu làm điều này chỉ theo gợi ý của Thy Thy nhưng anh phải thừa nhận xem lại những thứ đó làm cả người anh rạo rực như uống thuốc kích thích.
-
Nhìn lên anh đi…
-
“Wah… Vợ Tiến Minh làm anh nóng hết cả người rồi đây…”
-
“Vô duyên. Làm người ta cụt hứng đó biết không hả ? Hi hi… ”
-
“Anh Minh đâu rồi ?! Anh về nhà thăm vợ có biết người ta nhớ anh lắm không hả ? Gọi hỏi thăm anh thì anh cho xem phim người lớn ah…”
-
Ah…
-
Anh…
Tiến Minh không ngờ giây phút vừa rồi tình cờ thế nào khi anh mở chế độ quay phim thì cuộc gọi video của Thy Thy vừa tới. Thy Thy thì cũng bỏ đi. Kế bên cô ta còn có Tùng Lâm, là đồng nghiệp thứ ba trong nhóm đào tạo lần này. Thy Thy buổi tối thế này ở trong phòng anh ta cũng không có gì lạ. Hay nên nói là cô ta hầu như không thể ngủ một đêm mà không có đàn ông bên cạnh. Thế là vì sự sơ xuất của Tiến Minh cảnh tượng Bích Phương ngậm mút dương vật anh đã bị hai người họ nhìn thấy.
-
“Ưm… Anh Minh ơi… Anh Tùng Lâm rất xấu. Vừa xong một lần, lại cứng đơ như khúc củi này…”
-
“Tại anh xem… xem vợ Tiến Minh thôi. Xin lỗi em dâu. Nhưng nhìn em khi nãy… quả thật hấp dẫn chết người ah…”
-
“Em chào anh chị…”
-
“Chào em Bích Phương… Có nhớ chị Thy Thy không ?”
-
“Còn anh Tùng Lâm nữa…”
-
Dạ. Em nhớ chị Thy Thy và anh Lâm mà.
Lần đầu tiên Bích Phương gặp Thy Thy là trong tiệc cưới của mình và Tiến Minh. Nàng đã rất ấn tượng vì nhan sắc xinh đẹp lẫn ánh mắt câu hồn đàn ông của chị. Dĩ nhiên Bích Phương biết anh Tùng Lâm, người đàn ông đang nằm trên giường Thy Thy lúc này không phải là chồng của chị ấy. Nghĩ đến chuyện này Bích Phương không khỏi liếc sang Tiến Minh. Thấy ánh mắt anh né tránh mình, nàng gần như có thể xác định giữa anh và chị Thy Thy có xảy ra quan hệ mờ ám. Làm gì có con mèo nào chê một miếng mỡ thơm ngon như vậy đưa đến miệng chứ ? Bích Phương mím môi ánh mắt sắc lẻm nhìn chồng. Nàng không ghen, nàng cũng không có quyền được ghen vì những hành động của mình. Nhưng Bích Phương vẫn thấy bực mình vì anh chỉ toàn chăm chăm vào mình như thế gian này chỉ có nàng là người thích ăn vụn vậy.
-
“Hai người đang làm gì thì làm tiếp đi nha. Tụi này tính trêu Tiến Minh chút thôi. Không làm phiền hai vợ chồng nữa… Ha ha… Chúng ta cũng nên tiếp tục thôi…”
-
Anh Tùng Lâm…
-
“Anh nghe đây…”
-
Không phải… Anh bảo em làm anh nóng người lên sao? Anh có muốn xem thứ nóng hơn không ?
-
“Dĩ nhiên là muốn rồi ah…” – Giọng nói của Tùng Lâm đầy phấn khích.
-
“Hi hi… Chị bắt đầu đặc biệt thích em rồi đấy…”
-
Em…
-
“Wah… Em đẹp quá… Anh ghen tị chết với thằng Minh rồi…”
-
Em hư lắm…
-
Hi hi… Anh thích không ?
-
Không…
-
Không tại sao nó cứng như vậy chứ ? Ôi…
-
Hừ…
-
Anh… Ư…
-
“Ah… Đã quá đi mất… nơi đó của em thật đẹp…”
-
Nơi này của em đẹp sao ?
-
“Đẹp… Đẹp lắm ah. Anh chưa thấy cái lồn nào đẹp như của em…” – Tùng Lâm phấn khích xuýt xoa.
-
“Phì… Có bác sĩ nào dùng từ thô bỉ như anh không hả ?” – Giọng nói của Thy Thy gắt gỏng vừa buồn cười.
-
“Ha ha… Xin lỗi em dâu. Nhưng quả thật… nơi đó của em rất đẹp. Chỉ nhìn thôi anh đã muốn úp mặt vào đó… Ngạt thở chết luôn cũng được…” – Tùng Lâm nói mà hổn hển thở dốc vì Thy Thy đang cưỡi lên người hắn.
-
Này… Này… Nãy giờ tao im lặng là làm tới nha. Cái vụ nín thở đó thì quên đi nhé… – Tiến Minh lên tiếng cáu kỉnh.
-
“Hi hi… Có người ghen rồi…”
-
“Ha ha… Mày vừa phải thôi. Đừng làm tao cụt hứng như vậy chứ ? Cho tao mơ mộng chút không được sao ?”
-
Thật ra… Anh không cần mơ mộng đâu…
-
Khi nào anh Tùng Lâm về… em cho anh úp mặt ngạt thở luôn… được không ?
-
“Ha ha… Được nha. Em hứa rồi đấy…”
-
Hi hi… ưmmmm… Anh ơi… cởi đồ cho em đi…
-
Hi hi… Chồng em lại ghen rồi. Nhưng em rất thích nhìn anh ghen ah… ôi… ưmmmm… Hôn ngực em đi…
-
Ưmmmm… Ôi…
-
“Ahhh… Phê quá. Em dâu… cho anh mút vú em với…”
-
Hi hi…
-
“Ah… Đã quá… Nhanh lên em dâu ơi…”
-
ưmmmm… Ôi… Em sướng quá anh Lâm ơi…
-
Ưmmmm… Chồng ơi…
-
Chồng lại ghen à ?
-
Hừ… Anh ta nhìn thấy cơ thể em thôi… Anh cũng không đến nỗi nhỏ mọn như vậy…
-
Hi hi… Vậy nếu sau này anh Tùng Lâm về… – Bích Phương ư ử vẽ vẽ ngón tay trên ngực chồng. – Nhỡ anh ấy đòi… ngạt thở… thì em phải làm sao?
-
Đừng nói với anh là em muốn cho nó… – Tiến Minh giật thót cả người căng thẳng.
-
Em… Em chẳng qua là… lỡ hứa rồi mà…
-
Hừ… Đợi Tùng Lâm về phép. Anh sẽ báo vợ nó… giam nó lại 24/7 khỏi thả ra đường đi cắn người lung tung.
-
Trời ơi… Anh chơi xấu vậy… Hi hi… – Bích Phương cười khúc khích đánh lên ngực
-
“Này… Này… Mày mà chơi như vậy… Tao từ mặt mày luôn…”
-
“Em dâu… Tránh xa thằng đó ra. Mẹ nó. Xấu xa dễ sợ…”
-
“Hi hi… Người ta muốn vun đắp cho gia đình anh ấm êm hạnh phúc thôi mà.”
-
“Gia đình anh tự anh lo. Không cần nó vun đắp… Còn bảo cái gì mà giam anh lại. Không được thả ra đường cắn người… Anh có phải chó đâu… Mẹ nó chứ ?!”
-
Ha ha… Hi hi…
——+++++—— Thấy truyện hay… Donate 69Deluxe qua Ví MoMo 0559270733 – Nguyễn Thị Bảo Trân