Gia đình cô Lan …! – Truyện LL Mẹ Con 2023 – Update Chương 45

Chương 38 .

68C5A466-9495-4D9C-BD88-D18B8EEE3EF8.jpg

Trong hai ngày tiếp theo , sau khi nghe lí do thật sự của việc ngoan ngoãn , cố gắng suốt hai tháng vừa rồi của thằng Dũng là gì . Lan hoàn toàn rơi vào bế tắc , cứ tưởng mọi chuyện đã chấm dứt nhưng … Rất nhiều câu hỏi vì sao …?? , trong đầu Lan mà ko có câu trả lời . Tại vì tất cả chỉ có một câu trả lời duy nhất , nhưng Lan ko muốn chấp nhận câu trả lời đó . Đã thế hai ngày này , Lan luôn phải tỏ ra vui tươi mỗi khi bạn bè , đồng nghiệp chúc mừng con trai nàng . Có người còn xin cách dạy con khéo của nàng . Lan chỉ cười , chứ trong lòng cực kì rối như mớ bồng bông .

_ Renggg !!! … Điện thoại rung lên một cái thông báo có tin nhắn Zalo . Lan cầm điện thoại lên , bấm vào Zalo thì rất sốc . Đó là tin nhắn của cô giáo chủ nhiệm của thằng Dũng . Tin nhắn hỏi … “ Lan à , thằng Dũng bị gì à ? …. Sao nó nghỉ hai ngày rồi mà ko ai đến xin phép vậy e ? “ … Thằng Dũng nó ko đi học , tại sao lại như thế được ? Tuy hai ngày này hai mẹ con ko trò chuyện gì với nhau . Nhưng sáng ra nàng vẫn thấy nó đi học mà ? . Đó là suy nghĩ lởn vởn trong đầu nàng lúc này . Nàng nhắn lại … “ Nó bị ốm , e tưởng nó gọi điện xin phép chị rồi . Chị cho nó nghỉ nốt hôm nay nhá . Em cảm ơn . “ … Nàng lấp liếm việc bỏ học cho con trai , cũng may nó là học bá của trường nên được thầy cô ưu đãi . Nếu ko thì còn lâu mới được cô giáo hỏi thăm nhẹ nhàng như thế này . Sau khi được đáp trả bằng từ … Ừ … Nàng lại cảm ơn thêm lần nữa . Rồi quay trở lại câu truyện đang dang dở trong đầu . Nó ko đi học thì cả ngày nó đi đâu ? Hôm nọ nó nói nàng mặc kệ sống chết của
nó ? Nó lại định giở trò gì nữa đây ? … vvv !!!

_ con ơi là con !!! … Nàng lẩm bẩm oán trách con trai mình . Vì sao lại khiến nàng lo lắng , sợ sệt và tội lỗi thế này cơ chứ .

Sau bữa tối , Lan rửa bát đũa , lau bàn ghế xong ngồi một mình trong căn bếp . Suy nghĩ đến việc làm của con trai . Giờ chỉ còn một câu hỏi duy nhất trong đầu nàng lúc này . Không còn những câu hỏi vì sao , tại sao theo nàng suốt hai ngày vừa rồi . Nhất là sáng nay sau khi biết tin nó trốn học . Câu hỏi đó là … “ Đồng ý hay Không ! Chuyện nó đề nghị hai hôm trước ! “ … Một bên sẽ đi vào bóng tối ko biết bao giờ mới thấy ánh sáng . Một bên dẫn đến đâu nàng ko hề biết , chỉ biết rất có thể con đường đó dẫn đến cái kết bất hạnh mà nàng lo sợ . Nàng ngồi đó , trầm tư , chán nản , cố tìm nút thắt cho câu hỏi trong đầu . Nhưng rất khó ….

Đi ra ngoài thì nàng thấy chồng đang cầm laptop làm việc , bên cạnh Tivi đang bật với chương trình thời sự . Nàng nhìn chồng với ánh mắt đầy suy tư và buồn bã . Nàng đi lên lầu , nhưng ko phải tầng của nàng , mà là tầng của con trai . Nàng đi một mạch lên căn phòng đầy tội lỗi và … Nàng đứng trước cửa phòng với cánh cửa bắt đầu đóng chặt từ hai ngày trước . Nàng đứng đó , nhìn cánh cửa gỗ sậm màu một lúc . Rồi mới vặn tay nắm cửa , nhưng nó đã bị khoá chốt bên trong . Nàng đành phải gõ cửa và gọi .

_ Cốc ! Dũng mở cửa cho mẹ !

Cánh cửa trước mắt nàng , mất một lúc sau câu gọi mới được mở chốt . Nàng nghe … Tạch … cái là biết nó đã mở chốt . Nàng vặn cửa rồi bước vào căn phòng , vừa bước vào nàng đã cảm nhận được không khí bên trong bao phủ sự lạnh lẽo , u ám . Thằng Dũng thì cứ ngồi ở bàn , cắm mặt vào quyển sách gì đó trước mặt nó , mà ko quan tâm nàng . Nàng cố gắng bình tĩnh và nhẹ nhàng bước đến bên cạnh nó . Xoa đầu nó một cách dịu dàng và hỏi nhỏ .

_ Sao hai hôm nay con ko đi học vậy ?

Nhưng đáp lại câu hỏi của nàng là sự thờ ơ của thằng Dũng . Nó mặc kệ nàng có xoa đầu hay hỏi gì , cứ như người điếc , mù , chỉ chăm chăm vào việc của nó . Thấy thái độ đó nàng thật sự muốn tức giận . Nhưng có một sức mạnh vô hình nào đó ko cho nàng tức giận . Nàng lại cố hỏi lại thêm lần nữa , lần nữa nhưng vẫn bị đáp lại bằng sự thờ ơ như cũ . Lúc này nàng thật sự ko kìm chế được nữa , cơn giận nàng đã tỏa ra xung quanh . Làm không khí xung quanh căn phòng nóng rực bởi cơn giận sắp tới . Nàng nắm chật đầu thằng Dũng , bẻ mạnh nó quay về phía nàng rồi hỏi to .

_ Sao Con Bỏ Học ? … Từ lời nói cho đến ánh mắt của nàng đầy sự hung dữ . Nhưng ko chỉ có nàng đang giận . Thằng Dũng cũng thế , ánh mắt nó nhìn nàng hung dữ ko kém , một chín một mười với nàng . Rồi nó cũng quát lên .

_ Đấy Là Chuyện Của Con . Mẹ Ko Cần Xía Vào . Mẹ Cút Đi !

_ BỐP ! … Một cái tát cực mạnh vào má con trai . Trên má hiện rõ vài ngón tay và một vùng da đỏ lừ . Ánh mắt thì hằn lên tia máu nhìn thẳng vào Lan . Cả hai mẹ con nhìn chằm chằm vào nhau với ánh mắt tức giận và hung dữ .

_ Hai mẹ con có chuyện gì vậy ? … Chỉ đến khi một giọng nói từ dưới nhà vọng lên . Cả hai mới thôi nhìn nhau . Thằng Dũng thì quay lại phía bàn với bộ mặt cay cú . Còn Lan thì đi về phía cửa rồi nói vọng xuống nhà trả lời chồng .

_ Không có gì đâu anh !

Nói xong Lan đóng cửa phòng lại . Rồi quay người , thì nhìn thấy bóng lưng ủ rũ của con trai . Trong lòng nghĩ thầm … “ Có phải mình nặng tay rồi ko ? “ … Rồi từ từ bước lại gần con trai . Đặt tay lên đầu nó định xoa an ủi , nhưng lần này cái đầu đó đã chống cự lại , nó lách sang trái để né tránh cái tay của nàng . Với sự cố gắng , nàng cũng giữ được cái đầu đó yên một chỗ , rồi xoa xoa và lên tiếng .

_ Mẹ xin lỗi ! Nhưng con ăn nói như thế với mẹ mà được à ? … nàng dừng lại xem con trai có trả lời lại ko , nhưng nó chỉ im lặng nên nàng tiếp … Con định cứ thế này hả ? Bỏ học để dọa mẹ ? ………. Thế còn trò gì nữa ko ? Mẹ lại sợ anh quá đi cơ !!

Vừa nói , vừa xoa đầu cậu con trai một cách dịu dàng . Nhưng đáp trả lại nàng là một bức tượng ko nhúc nhích gì . Tuy có hơi giận , nhưng nàng biết giờ ko phải lúc cương với con trai . Xoa xoa cái đầu cố chấp , hỏi đi hỏi lại như cái máy ghi âm bên tai con trai . Cuối cùng cũng khiến nó ko thể chịu được lên tiếng .

_ Thôi Mẹ Ra Đi , Con Không Muốn Nói Chuyện Với Mẹ .

_ Nói bé thôi , con đang chửi mẹ à mà nói to như vậy ? … nàng cũng gắt gỏng lại , nhưng một cách nhẹ nhàng hơn … Không muốn nói cũng ko được . Giờ phải làm rõ mọi việc ! … nàng đi về phía giường của nó , ngồi xuống nói tiếp … Quay lại đây nhìn mẹ này ! Muốn nói gì thì cũng phải nhìn mẹ mà nói !

Nàng ngồi vắt chân với khoanh tay trước ngực , đợi . Phải hơn phút sau thằng Dũng mới quay sang nhìn nàng . Lúc này nàng mới thấy bộ mặt vừa chán , vừa ủ rũ , lại có chút giận dỗi . Nàng chỉ biết lắc đầu nhẹ cái rồi hỏi .

_ Con định dở trò trẻ con đấy dọa mẹ à ?

_ Con ko dọa , con chán học rồi . Con cố gắng vậy để ……… mà chả được gì . Con chán lắm rồi , mẹ mặc kệ con đi .

_ Không được gì là sao . Cả một tương lai sáng lạn phía trước . Con biết bao nhiêu đứa muốn được…

_ Con ko cần những thứ đấy . Con Cần…

Nó cắt ngang lời nàng để nêu rõ quan điểm và mục đích của nó . Nhưng nàng cũng ko để nó nói thẳng toẹt ra . Lập tức cắt ngang lại câu nói của nó bằng ánh mặt mở to và hung dữ . Thấy nó cụp mặt xuống ko nói nữa nàng mới nói .

_ Con định cứ thế này sao ? … nàng hạ chân và tay xuống , nhích lại gần về phía con trai tiếp … Con phải biết chuyện kia là … ko đúng . Tại mẹ lỡ , khiến con ra nông nỗi vậy . Nên mẹ mới cắn răng chịu đựng vì muốn con ko phạm phải lỗi lầm gì khác . Nhưng giờ con đã ko chịu hiểu ra ………….. lại còn đòi hỏi quá đáng hơn là ko được . Mẹ có thể giúp , nhưng ko phải như cách con đang nghĩ hiểu ko ?

Nàng nhìn đứa con trước mắt một cách mong chờ . Mong nó hiểu những gì nàng nói mà biết điểm dừng . Và ngồi đợi câu trả lời …

_ Con biết …nhưng nó thật sự khó chịu …….. Không làm thì con nghĩ con chết mất . Đầu con….chỉ muốn điều đó . Con….con….con……

_ sao nào ?

_ Hay mẹ…….giúp con như cũ được ko ? Con ko đòi hỏi nữa .

Nhìn đứa con ngốc nghếch , đáng thương trước mắt . Lan cảm thấy mọi lỗi lầm đều do mình . Nàng là người bắt đầu trước , giờ nó lại là người gánh chịu hậu quả . Cái tuổi của nó … sao nàng lại ko biết sự khó chịu nó nói như nào được chứ .

_ Cái đó để mẹ nghĩ đã ? Giờ con cứ ngoan ngoãn , nghe lời thì mẹ giúp mọi lúc ! …. Vừa dứt câu nàng lập tức nhận ra nãy mình buột miệng nó sai . Sao lại là mọi lúc ??? Nhưng lời đã nói như bát nước đã đổ đi . Nàng đang chửi rủa chính mình trong đầu . Sao ko suy nghĩ trước khi nói …..

_ Thật à mẹ ! Mẹ nói rồi đấy nhá !

Đúng như nàng nghĩ . Chỉ lỡ lời một tí thằng con trai nàng đã như cá gặp mồi . Đớp ngay mà ko chằn chừ gì , lại con vui vẻ ra cả mặt . Nàng chỉ biết thầm trách chính mình . Nàng đứng dậy , rồi nói .

_ Cứ vậy đi ! Mai liệu hồn mà đi học lại cho tôi biết chưa ?

_ Dạ !

Nói xong nàng lập tức bước đi . Mở cánh cửa giải phóng nốt không khí u ám lúc đầu đi . Để đón chào sự vui vẻ , hứng khởi trở lại với con trai . Còn nàng thì lại là sự oán trách mình và lo lắng cho tương lai sau này ….

Sau khi bóng hình mẹ biến mất khỏi bức tường . Dũng thầm nghĩ cũng may lúc nãy hắn đã lùi một bước . Chứ ko thể cương quyết như ý định ban đầu . Ép mẹ phải đồng ý yêu cầu của bất kể giá nào . Chỉ sợ đã hỏng việc , giờ hắn phải bắt đầu một cách từ từ chứ ko nóng vội được . Cú tát đã làm hắn nhận ra mọi thứ , nóng vội đồng nghĩa là cút . Dù biết điểm yếu của mẹ chính là hắn . Nhưng dồn mẹ đến đường cùng thì ko biết chuyện gì xảy ra . Phải đổi cách tác chiến khác , phải khiến mẹ mê miệt , van xin hắn . Chứ ko phải là cưỡng ép nữa ….