Em là cô gái đam mê sex (chuyện thật) – Update Chap 25

Viết xong chap 6 BẠO DÂM. Nhưng lại bị tụt mood, cảm xúc bị chìm theo những câu chữ về quá khứ. Suy nghĩ mãi rồi lại chẳng muốn đăng lên vì cảm xúc nặng nề. Nên chiều nay em lại nghĩ về những kỷ niệm vui tươi để xốc lại tinh thần. Và vừa soạn xong một đoạn, tối nay em sẽ up tiếp. Xin giữ lại chap 6 vào một ngày nào đó em đủ tự tin em sẽ chia sẻ.

Chap 7: HƠN 60 lần/ 1 tháng liên tục không ngừng nghỉ.

Có một người đem đến cho tôi thỏa mãn cả về tinh thần lẫn thể xác, người dạy tôi khẩu dâm, dạy tôi rất nhiều tư thế, dạy tôi cách hầu hạ một người đàn ông, tôi thấy như được làm bà hoàng khi đụ với anh ấy… Anh ấy dạy cho tôi nhiều thứ về sex hơn… Anh ấy cũng là người duy nhất vượt đèn đỏ để đụ tôi… Là người đụ tôi liên tục hơn 60 lần/ 1 tháng… Đúng, là liên tục không ngừng nghỉ.

Tôi quen biết anh vào một ngày mưa tầm tã, cầm ô cô đơn đi trên phố, vỉa nhè nhỏ và chật chội, tôi chỉ vì né chiếc xe máy tạt đầu lên vỉa hè mà bước hụt chân xuống lề. Chiếc ô tuột khỏi tay, mưa xối lên đầu, con người ta là vậy, khi mà bạn đang gặp chuyện không vui thì ông trời sẽ tạt vào bạn một bịch mắm tôm. Việc của bạn lúc này là đi mua thêm bún, lá tía tô, đậu phụ, vài quả ớt, vậy là có 1 bữa bún đậu mắm tôm đúng nghĩa.

Chợt một bàn tay cầm lấy chiếc ô, đưa đến che lại cho bạn. Bạn như con chuột ướt mưa và người ta hay gọi là ướt như chuột lột. Thay vì cầm lấy chiếc ô, thì tôi vươn tay cầm luôn bàn tay ấy, nhìn là biết bàn tay đàn ông rồi. À thì, vì là tay của đàn ông trung niên. À thì, vì là tôi cũng dòm được mặt rồi. À thì, vì là…nom cũng uy tín. Người ấy gồng tay kéo tôi đứng dậy.

  • Đi sao mà để té vậy em? – Giọng miền Nam cất lên, thanh lãnh ngọt ngào.
  • À…do em né người ta ạ. Cảm ơn anh ạ!
  • Em ướt quá rồi… – anh ấy cất lời lo lắng
  • À ướt…à dạ…à……. ướt đầu, ướt đồ… – Tôi nói cà lăm cà lắp vì nghe hiểu cái câu anh ấy nói theo nghĩa khác.
  • Haha. Chứ em nghĩ ướt gì nữa. Em cần giúp gì ko?
  • Dạ không đâu anh ạ, ướt chút cũng không sao, em cũng thích tắm mưa. Haha
  • Có cần anh đưa em về không? Xe anh đỗ gần đây – Anh ấy đưa mắt ra hướng khác chứ không nhìn tôi.
  • À thôi thôi ạ. Em không đi nhờ xe người lạ đâu ạ. Với em đang thích đi bộ.
  • Ừ thế thôi. Em tranh thủ về tắm rửa thay đồ chứ kẻo lại đau. Tạm biệt em – Nói tạm biệt là anh ấy quay lưng đi liền và bước chân khá nhanh.

Tôi ngẩn ngơ đứng nhìn bóng lưng anh ấy…anh ấy rẽ trái vào một ngã ba đường… Chân tôi tự động chạy, chạy thật nhanh, cầm chiếc ô mà gió muốn kéo tôi lại. Ơ anh ơi….ơ ơ….ơ…anh ơi… Lòng tôi reo lên, ngoài miệng thì vẫn cắn chặt môi… Tim đập loạn nhịp… Tôi rẽ vội qua trái ngay chỗ anh ấy vừa rẽ.

Ầmmmmmmmm

  • aaaaaaaaa…..aa. Ui……da… – Tôi đâm vào người ai đó, nhưng người ta kịp giữ người tôi lại không bị té.
  • Sao em lại đi qua đây? – Giọng của anh trai lúc nãy.
  • Ơ…à…..ớ….à….em.
  • Cho em mượn áo khoác này. Em ướt hết rồi… – Anh ấy nhướn mắt nhìn vào người tôi.

Tôi nhìn theo ánh mắt ấy, anh ấy đang nhìn bầu vú tôi. À bầu vú. Á…á…á… Trời ơi. Hôm nay đi ra đường dạo phố tôi mặc chiếc áo voan trắng, quần đùi . Khi nãy vì ướt mưa mà chiếc áo voan trở nên trong suốt, bên trong là chiếc áo ngực ren màu nude, có cái nơ xinh xinh nhỏ nhỏ ở giữa, bầu ngực căng tròn lộ ra rõ mồn một.

  • À… Em cảm ơn anh! – Nói rồi tôi cầm vội chiếc áo khoác lên người, che lại ngực mình. Thầm nghĩ trong lòng, trách sao khi nãy thấy anh ấy cứ tủm tỉm cười cười, mình lại cứ nghĩ anh ấy thân thiện nhiệt tình vui tánh.
  • Thế…anh cho em xin sđt, mai em giặt áo, phơi khô, rồi liên hệ trả lại anh được ko ạ?
  • Được em. Số anh là: 09xx.yyy.xyx em nhá qua đi.

Tôi quay lưng bước đi rồi thở phào một cái, trên môi bất giác nở nụ cười, ko còn cảm giác u buồn lúc đầu.

Sài Gòn mưa là ngập khắp nơi, đi bộ trên vỉa hè phải dỏng tai nghe ngóng, chứ không bất thình lình lại có chiếc xe máy phóng lên vỉa hè từ phía sau. Và để ý né như khỉ chứ không là một chiếc xe nào đó đi ngang qua vũng nước không nhẹ ga thì xác định tắm nước cống. Tôi xuống SG cũng được 2 ngày rồi, xin nghỉ phép một tháng vì cảm giác áp lực công việc, tranh cãi với Sếp lớn, mông lung về tương lai, cảm thấy không có người để chia sẻ để tâm sự, gia đình thì rối ren, đúng là độc thân mà gặp chuyện buồn thì chán đời gấp đôi… Tôi thuê một căn nhà của người bạn bên Gò Vấp theo tháng, nhà có 1 phòng ngủ, 1wc, 1 phòng khách và 1 phòng bếp, đầy đủ tiện nghi. Cuộc sống ở Sài Gòn thật tiện ích, đường xá lúc nào cũng đông đen, chật ních người, cảm giác không còn cô đơn lạc lõng, nhưng lại chẳng có góc nào thuộc về mình.