Địt cả mẹ lẫn con – Truyện SEX Nô Lệ – Update Chương 16

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Địt cả mẹ lẫn con – Truyện SEX Nô Lệ – Update Chương 16

Tác Giả:

Lượt Xem: 777 Lượt Xem

PHẦN 12 – KẺ PHẢN PHÚC

Quay trở lại với thời điểm Tuất từ giã gia đình lão đại và lên xe. Khi đó trời đã quá trưa, ông Sung cùng vợ và 2 con nhanh chóng quay vào trong và chính thức khai tiệc. sau khi nhận tràn pháo tay của quan khách, gia đình ông Sung hòa vào buổi tiệc, 4 người nhà ông Sung cùng với 3 người em là Lão Nhị Tam Tứ ngồi chung 1 bàn, các bàn còn lại là hàng xóm và quan khách, thằng Long còn nhỏ mê chạy chơi chứ không mê ăn, Thu Sương và con gái Thu Trang thường xuyên rời ghế để mang thêm thức ăn, nước, trái cây đến các bàn mời khách, ông Sung cũng thường xuyên cầm ly đến mời những vị khách quý từ ông già đức cao đến những vị trung niên vọng trọng, tiếng cười là thứ thường trực trong khu vườn hạnh phúc đó … mà có lẽ cũng vì quá vui nên ít ai để ý 3 người còn lại trong bàn tiệc gia chủ, lão Nhị Tam Tứ chẳng giao lưu với ai mà chỉ ngồi tụm lại ăn uống và nhìn … săm soi vợ con ông Sung. Vốn trong đầu đã có ý tà dâm từ đêm qua, hôm nay nhìn thấy hai mẹ con xinh đẹp tuyệt trần càng khiến cho 3 con thú đó hau háu hơn. Hôm nay Thu Trang có lẽ là người con gái xinh đẹp nhất, cô để xỏa mái tóc dài đến gần nửa lưng, mái tóc đen bóng mượt với đường nét bồng bềnh gợn sóng, điểm nổi bật chính là chiếc kẹp vàng được chạm khắc tinh tế, đó là món quà của mẹ cô tặng. Bộ áo dài trắng bằng lựa bóng khiến cho Thu Trang như một tiên nữ giáng trần, những nếp vải ôm gọn vào cơ thể thiếu nữ, khiến cho bầu vú cân đối được chiếc áo nịch nâng bồng căng đầy sức sống, vòng eo con kiến và bờ mông tròn nhưng rất thon gọn của cô gái tại thành những đường con tuyệt đẹp. chiếc quần lụa bóng kín đáo nhưng phần áo bằng vài trắng voan nên hơi mỏng, nó khiến cho một chút đường nét của phần ngực xinh Thu Trang nổi ửng lên, đầy quyến rũ. Cô cùng với mẹ mình thường xuyên đi xung quanh, khi thì xuống bếp để mang thêm thức ăn cho buổi tiệc. Lại nói về mẹ cô, tron ngày vui của con gái, Thu Sương đẹp đến mê hồn, chị mặc 1 chiếc áo dài xnah nước biển thêu hình chim công rực rỡ. đó là một chiếc áo dài bằng vải nhung sang trọng, mềm mại nhưng kín đáo, nó toát lên nét kiêu sa của một người phụ nữ tuy tới tuổi trung niên nhưng tươi trẻ và quyến rũ. Chiếc quần vải trắng càng khiến cho phần áo xanh nổi bật duyên dáng hơn. Nhưng khác với Thu Trang chọn chất liệu vải lụa bóng, Thu Sương diện chiếc quần dài bằng vài voan mềm mại để dáng đi thật duyên, và chiếc quần vải voan đó phần nào hơi mỏng nên chỉ cần chị nghiên người hay đơn giản là cúi người xuống để thêm dĩa thức ăn lên bàn, đường viền quần lót bên trong ngay lập tức ửng lên đày quyến rũ … nếu một người đàn ông nào đó nhìn thấy hai mẹ con như thế đều cảm thấy may mắn khi được chiêm ngưỡng nét đẹp của tạo hóa, nhưng với 3 tên ấy … hai mẹ con nhìn chỉ khiến cho dương vật độn cứng trong quần

(Lão Nhị – Hùng): Nhìn kịa tụi mày, không biết bà chị dâu bọn mình mặc silip màu gì … nhìn nứng quá đi mất …
(Lão Tam- Khải): tao đoán là màu trắng hoặc màu nhạt thôi, múp quá … đúa con thì tuyệt … con này đảm bảo vú ngon đấy … thèm quá …
(Lão Nhị- Hùng): ăn đi tụi bây … ăn để có sức … chứ vợ con thằng Sung mơn mởn thế kia anh em mình chắc phải tốn nhiều tinh trùng lắm đấy … ha ha ha .. thôi ăn … vô 100% nào …
Một lát sau, khi ông Sung tiếp khách xong, ông quay lại bản gia chủ và cùng với 3 người em của mình nâng ly, nhân lúc vợ và con gái đang vui vẻ ở bàn khác, ông nhanh chóng nói:

Chiều tối nay chị và cháu sang nhà người quen một chút, anh về trước nói chuyện với các chú chuyện hôm qua các chú nói nhé.

Nói rồi ông Sung tiện nâng ly, lão Nhị Tam Tứ cũng nâng ly như thể chúc mừng lão đại. Ông Sung vui vẻ uống cạn, không hề biết trong ly nước của mình vừa được rãi một ít bột màu trắng. vừa uống xong, cả 4 người nói chuyện vài câu thì thấy thằng Long đang chạy chơi bống lao đến ôm lấy ông Sung rồi nhân lúc cha nó không để ý mà cầm lý bia của ông Sung uống một ngụm. Hành động bất ngờ khiến cho Lão Nhị Tam Tứ chỉ nhìn nhau rồi cười lớn

Chà, thằng nhỏ này giống lão Đại rồi, tửu lượng từ nhỏ thật là khá …

Mọi chuyện cứ thế và diễn ra, mọi người vui vẻ với nhau, ông Sung cũng say sưa với hết bàn này đến bàn khác, mà hông hề hay biết rằng có thứ gì đó đang dần ngấm vào trong máu của mình.

(Lão Nhị – Hùng): vậy là nó uống rồi … tụi bây chuẩn bị rượu ngô đi …
(Lão Tam – Khải): cũng phải tranh thủ, bây giờ là hơn 2 giờ chiều rồi, phải cho nó uống rượu ngô trước 8h tối nay, nếu không là công giã tràng hết …
Thứ thuốc đó chỉ phát huy tác dụng nếu người bị hạ thuốc uống rượu ngô, nhưng thời điểm uống không được trễ hơn 6 tiếng từ khi hạ thuốc, nhưng cũng không thể quá sớm vì thuốc chưa kịp thấm vào máu … nên nếu như lão Nhị Tam Tứ không thể khiến ông Sung dùng rượu Ngô trước 8h tối nay thì xem như kế hoạch chúng phá sản. Thời may ông Sung đã chủ động hẹn chúng tối nay nói chuyện về việc chúng xin mượn tiền. Thật ra không phải ngẫu nhiên mà hai mẹ con Thu Sương và Thu Trang lại vắng nhà tối nay, chính ông Sung nói khéo để Thu Sương đưa con gái vắng nhà, ông Sung khi đó tiện nói chuyện hơn vì vốn ông không nỡ từ chối nhưng cũng không thể làm ngơ. Ông Sung lo mọi chuyện gây đến tranh cãi nên có ý để vợ con lánh mặt.

Chiều hôm đó, như những gì dự liệu, sau khi khách về hết thì Thu Sương đưa con gái đến nhà người quen chơi để cho chồng thuận tiện nói chuyện. Ông Sung đã rất cẩn thận để bắt đầu câu chuyện nhưng không thể tránh khỏi sự bất hòa, Lão Nhị Tam Tứ nhanh chóng bất mãn, dù cho ông Sung hứa sẽ cho mượn một nửa số tiền nhưng vẫn không thể khiến cả 3 đứa em hài lòng. Cuộc nói chuyện tưởng chừng là thân tình nhưng nhanh chóng chuyển thành tranh cãi dữ dôi, ông Sung bất ngờ trước thái độ khó hiểu đó, Cả 3 đứa em ngày nào thân thiết như huyết thống nay chỉ thẳng mặt ông và nói chúng tin ông Sung giấu rất nhiều tài sản của băng cướp, chúng chỉ đòi lại những gì chúng đáng được hưởng.

(lão Nhị – Hùng): thôi nào, anh em với nhau hết, lão đại đã nói thế thì sao trách được …

Lão Nhị vừa nói, hắn vừa đem chai rượu ngô ra, chia ly rượu thành các lý nhỉ cho mọi người, như thể muốn mọi người uống một chút để trấn tĩnh lại. Ông Sung có chết cũng không thể ngờ được những kẻ từng vào sinh ra tử với ông bao lâu nay lại vì sự đê hèn mà muốn hại ông, liệu đó có phải là quả báo cho những gì ông từng gây ra trong quá khứ hay không? Ông Sung không hề suy nghĩ, tiện tay cầm ly rượu nhỏ nâng ly cùng với 3 đứa em, tất cả uống cạn ly rượu một cách sản khoái. Ly rượu cạn, cũng là lúc ông Sung nhận ra ánh nhìn kỳ là của những đứa em mình, ông vừa đặt lý rượu xuống thì đấy cả 3 đang nhìn ông khó hiểu. Nhưng câu trả lời nhanh chóng đến khi ông thấy đầu ốc tự nhiên tê lên như vừa bị điện giật ngay lập tức cơn choáng váng kéo đến khiến cho ông phải chống tay xuống bàn để giữ cho người không ngã … còn chưa hiểu chuyện gì thì mắt ông Sung trợn trừng và long lên sòng sọc, ông nhìn ly rượu ngô mình vừa uống mà dường như nhớ ra chuyện gì. Ông bất chợt nhớ đến chốn giang hồ lục lâm truyền tai nhau một thứ bột xuất phát từ vùng Nam Vang, thứ bột pha với nước không màu không mùi không vị, vài tiếng sau nếu như uống thêm rượu ngô thì sẽ rơi vào trạng thải tê liệt tay chân, dần dần chìm vào giấc ngủ mê man … Ông gầm lên nhìn những tên mà ông từng coi là em chí thân, không dám tín chúng lại hại mình … ông Sung loạng choạng gượng đứng dậy, chỉ thấy khi đó lão Nhị đã lao đến móc chân vung một cước ngang tầm mặt của ông. Ông Sung đưa tay cản lại, sức khỏe hãy con sung mãn, ông tiện thốc vào bụng hắn và đạp hắn bật ngửa. Vừa hạ đo ván Lão Nhị xong thì lão Tứ lại lao đến một đòn đánh lén đánh thẳng vào bụng ông Sung khiến ông tuy can trường nhưng cũng phải gập người đau đớn, nhưng khi Lão Tứ còn chưa thể tung quyền thứ hai thì ông Sung đã nhanh chóng bật người lùi lại né tránh và đạp thẳng ngực khiến hắn ta bật ngữa. Loạng choạng tìm cách đứng cho vững, trước mắt ông Sung bây giờ chính là Lão Tam – Khải, cũng chính là người giỏi võ nhất trong nhóm các em của ông. Nếu bình thường thì ông Sung trên cơ Khải, nhưng bây giờ trong tình trạng không minh mẫn, ông biết mình không thể là đối thủ … hơn nữa tinh thần ông đang bị chấn động, quyền cước hẳn là huy lực suy giảm, nhưng ở thể không còn đường lùi ông Sung đanh miễn cưỡng chống đỡ trong khó khăn, nhưng cũng nhanh chóng bị đánh khụy xuống đất. Thấy đối thủ bị đánh khụy gập người trên đất, lão Nhị Tam chồm xuống bên cạnh

(Lão Tam- Khải) Thằng chó chết, … , thời của mày hết rồi … nói đi, tài sản băng nhóm mày giấu ở đâu? tụi tao chỉ lấy lại những gì tụi tao đang được hưởng …

Ông Sung giờ đây nói còn không nổi, ông bắt đầu cảm nhận được cổ họng mình tê lại, tay chân buốt dần … hai mắt dần dần sụp mí xuống như kiểu người buồn ngủ dù tinh thần ông vẫn đang đương tỉnh táo … đây chính là tác dụng của thứ thuốc chết tiệc đó, nó khiến mọi cơ trên người tê liệt, khiến cho người đó tuy như đang ngủ dù họ còn tỉnh, đến vài giờ sau mới ngủ hẳn … và nếu thuốc liều mạnh, giấc ngủ sẽ kéo dài đến mức cơ thể suy kiệt và chết vì đói khát. Ông Sung hiểu nhưng bản thân không thể làm gì khác, cách duy nhất là móc họng cho phần rượu đã uống ói hết ra ngoài. Nhưng ông còn chưa kịp làm thì đã nghe tiếng nói của tên lão Nhị vang bên tai

(Lão Nhị – Hùng): mày không nói tài sản giấu ở đâu cũng không sao, tụi tao sẽ tự tìm ra thôi. Nhưng tao nói cho biết, tụi tao sẽ khám luôn người vợ con mày … mày hiểu ý tao chứ … vợ mày sẽ hầu hạ anh em tao … con gái cũng sẽ trần truồng để tụi tao thưởng thức …
(Lão Tam – Khải): đừng trách tụi tao, có trách thì mày trách thời còn làm thủ lĩnh mày quá ngu … mày không cho tụi tao hiếp dâm đàn bà khi đi cướp hả … vậy bây giờ tụi tao sẽ hiếp vợ và con mày … hai mẹ con nó hấp dẫn thế mà không chơi thì phí quá … phải không anh em ..
Cả 3 rống lên cười, chung tin ông Sung không còn khả năng chống cự. ông Sung tuy đã kiệt sức, nhưng nghe chúng có ý định cưỡng hiếp vợ con mình thì điên lên, mắt ông gân lên những tia máu, có lẽ trong chính thời khắc đó ông Sung vận hệt sức lực sau cũng, gầm lên một tiếng nghe như tiếng một con voi bị tổn thương, ông bật dậy vung chân khiến cho cả 3 bật ngữa. sự phản kháng bất ngờ khiến cho cả ba không thể ngờ và kịp trở tay, chúng không ngờ ông Sung đã trúng thuốc mà hãy còn khỏe đến thế. Nhân lúc cả 3 tên còn đang lòm còm chưa thể bật dậy, ông Sung dùng hết sức bình sinh cố gồng tay thọc hết đầu ngón tay vào họng để móc cho rượu ói hết ra … nhưng ông chỉ ói được một chút không nhiều. Lão Tứ thấy thế, biết ông Sung ói rượu ra thì sẽ gay go, thân võ nghệ tuyệt luân từng đưa ông Sung lên làm thủ lĩnh há không phải tầm thường, hắn lao đến định ra đòn hiểm nhằm cổ ông Sung, tuy thế ông Sung lúc này như con hổ bệnh nhưng hãy vẫn là một con con hổ. Ông vật người qua một bên, lăn mấy vòng trên sàn để né tránh, cố rít một hơi ông bật dậy tung một cú đá chí tử vào giữa ngực của lão Tứ, cú đá lực kinh hồn khiến cho lão Tứ cảm giác phần lồng ngực như vỡ vụn, hắn bị lực đá đẩy tựa sát lưng vào tường … và chỉ chờ có thể, theo bản năng, ông Sung tung tiếp cước thứ hai, lần này là một cú đá thẳng lên vùng cổ dưới hàm của lão Tứ … khiến lão Tứ nghe rõ tiếng xương rạn …hắn cảm nhận được ngay xương quai hàm của mình đã gãy khiến cho hàm dưới rớt ra không giữ lại được … cũng lúc đó hắn thổ ra máu đen … hiểu ngực của bị chấn động nặng, e rằng mất mạng … hắn kinh sợ nhìn ông Sung đang gục trên đất … hắn hiểu nếu như thổ huyết máu đen thì xem như lành ít dữ nhiều … lão Tứ trước ranh giới sự sống và cái chết không còn ham thú tiền tài dục vọng … hắn cắm đầu phóng ra khỏi nhà ông Sung, như một con chó hoang không còn biết phương hướng … hắn cắm đầu chạy về phí mướng nước đi sâu vào khu đất hoang sau nhà … và khi hắn không còn chạy nổi nữa, hắn đổ gục vào một cái giếng khô khốc không ai biết.

Thấy ông Sung hạ được lão Tứ, lão Tam và Lão Nhị nhìn nhau … cả hai đều kinh hãi vì không ngờ ông Sung phản kháng mạnh đến thế … đoán biết ly rượu ngô có vẻ chưa đủ để quật ngã được ông Sung, lại thêm phần ông Sung vừa móc họng gói được 1 phần … bây giờ nếu chúng tẩu thoát ngay thì còn kịp, nhưng sau đó cũng sẽ là kẻ bị săn lùng cho hết phần đời còn lại. Đã phóng lao, đành theo lao. 2 tên quyết 1 trận sống mái với ông Sung, cả 3 người lao vào nhau quyết chiến kịch liệt và lão Nhị Tam nhanh chóng dành thế thượng phong, trong khi ông Sung đang giằng co với lão Tam và cả hai dường như cân sức cân tài … lão Nhị vốn võ thuật chỉ hạng tầm trung thủ đoạn không ai bằng, hắn nhìn lên bàn thấy chai rượu ngô còn đang dang dở … nhân lúc ông Sung bận tay kiềm kẹp với lão Tam, lão Nhị bóp cổ ông Sung và nhanh chóng thốc cả chai rượu vào miệng và mặt ông … quá bất ngờ khiến cho ông Sung theo bản năng đã để cho một phận lớn rượu trôi vào miệng … và khi ông loạng choạng muốn té, ông hiểu ông cuộc chiến này ông chính là người thua cuộc. Các cơ trên hai chân ông bắt đầu tê dại, ông bắt đầu thấy mọi thứ tối sầm … miệng ông chỉ mấy mấp được vài câu đứt gãy …

“ để … vợ … con … tao được … yên…”

Và rồi loạng choạng chống hai tay xuống bàn … ông cố giữ cho mình còn có thể đứng được nhưng dường như quá khó. Hai canh tay ông Sung giờ dường như không còn sức nữa. Lúc ông sắp khuỵa hẳn xuống thì lão Nhị áp đến ôm ghì đỡ lấy ông Sung

(Lão Nhị-Hùng): lão đại … mày hết thời rồi … lẽ ra từ lâu tao mới xứng làm thủ lĩnh. Thôi, coi như chút tình nghĩa anh em cuối cùng tao dành cho mày, tao đỡ cho mày không té nằm đất … mày cứ an tâm ngồi đây … rồi mày sẽ chìm vào giấc ngủ sâu … tao hứa tao và lão Tam sẽ chăm sóc vợ con mày chu đáo … tụi tao sẽ không bỏ sót bất kỳ vùng da non nào của vợ con mày đâu … hà hà hà …

Nói rồi, hắn để cho ông Sung ngồi gục đầu trên bàn … ông Sung giờ đây tứ chi tê bại, sức không còn, chưa mê man hẳn nhưng đã như người thực vật …

Lão Nhị và Tam nhanh chóng đi vào trong nhà, chúng đi từng phòng lục tìm và vét sạch tất cả những tài sản nào có giá trị … gia sản ông Sung cũng khong ít, nhiều nữ trang và tiền bạc trong tủ … đâu đó chừng nửa tiếng sau, có một chiếc xe dừng cách nhà ông Sung khoảng 100m, vì đường phía trước là đất mềm nên xe không chạy vào trong sợ khó quay đầu ra … trên xe bước xuống là một người phụ nữ sang trọng, tóc búi cao thanh lịch, duyên dáng trong chiếc áo dài thêu hình con công và chiếc quần bằng vải voan trắng mềm mại. Thu Sương tin chồng mình và các em đã nói chuyện xong ổn thỏa, chị từ từ tiến về phía nhà mình, Thu Trang lẽ ra cùng với mẹ về nhà nhưng tình cờ gặp bạn nên sẽ về sau. Thu Sương đi qua khu vườn, vào trong nhà, nhìn vào phòn khác đã thấy chồng mình ngồi gục trên bàn … trên bàn thì có rượu chị biết ngay có lẽ chồng mình và các em nhậu quá chén say, chị tiến đến lay chồng mình nhưng không được

Anh Sung, trời ơi sao mà nhậu say dữ vậy, …

Nhưng lay mãi ông Sung không dậy khiến cho Thu Sương cũng hơi khó chịu … nhìn quanh cũng không biết những người em chồng đâu ? chỉ thấy hình như mọi thứ trong phòng khách có vẻ lộn xộn … Sương nghĩ nhậu cùng với chồng mình thì hẳn 3 người em chồng cũng chỉ ở nhà thôi, chị nhìn quanh rồi tiến đến cửa phòng mà hai vợ chồng chị thu xếp để cho 3 người em ở lại … cửa phòng thì đang đóng nên chị gõ cửa nhẹ nhàng và gọi

Chú Hùng, Chú Tuấn …các chú có trong đó không …?

Không có tiếng trả lời, nhưng cửa không khóa nên khi chị gõ cửa vô tình đã khiến cảnh cửa bị hé mở 1 phần … Sương toan quay đi nhưng ánh mắt chị chợt nhìn thấy một thứ khiến cho chị chú ý. Trong căn phòng đó, có một nhúm vải màu trắng rất quen thuộc … Sương nhìn quan thấy không có ai đánh liền tiến vào trong, và chị thất kinh khi nhận ra đó chính là chiếc quần silip của con gái mình … Sáng nay Thu Trang nói ra sào đồ chẳng thấy quần lót phơi tối qua đâu, chị cứ nghĩ gió thổi thất lạc … chẳng ngờ nó lại nằm trong phòng những người em chồng mình … đang sợ hơn, là chiếc quần lót đã bị một thứ chất dịch gì đó khiến cho kho đéc lại, mà Sương liên tưởng ngay đến tịch dịch của đàn ông … chị kinh tởm đánh rơi chiếc quần lót xuống trước khi nhận ra … chính quần silip của chị cũng nằm trong góc và cũng trong tình trạng tương tự … Sương không dám tin vào những gì mình đang nhìn thấy … và ngay lúc đó chị nghe có những âm thanh kỳ lạ trên lầu … trên phòng ngủ của Thu Trang …