DẬY THÌ QUÁ SỚM

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: DẬY THÌ QUÁ SỚM

Tác Giả : Đang cập nhật

Thể Loại:

Lượt Xem: 16071 Lượt Xem

Cho đến hôm nay, mộng đã thành thực. Em được diễm phúc đứng ngay trong phòng chị, trần truồng, đưa cặc cho chị bú? Em còn được nhìn trọn thân hình lõa thể của chị nữa. Chị Vân cứ chăm chỉ bú cặc một cách say sưa mê man. Hình như chị thèm lâu quá rồi chăng? Chị bú mà không cần biết em sướng. Chị thôa mãn riêng chị. Lâu, lâu lắm, thì chị nhả cặc em ra liếm dần lên, dần lên. Cho đến khi
gặp môi em, chị dừng lại, hỏi em rất nhỏ:
– Chị bú, em sướng không?

Em không trả lời, ôm hôn lên môi chị. Chị đưa lưỡi qua, em chăm bẵm mít, m~t ngon lành như đã từng biết hôn môi trước đó. Lạ vây? Đâu có học với ai, thử vớl ai, mà sao em biết không sót một điều. Hôn môi em, mà chị Vân thì đưa tay xuống nựng con cặc em, làm em muốn xin chị cho đụ cho xong. Thèm điên cuồng! Thèm chí tứ. Và, Trời ơi, không phải chị cầm cặc em mà nựng không thôi, còn quẹt quẹt ở miệng *** ướt nhèm nhẹp của chị nữa. Lúc đó hơi thở em bắt đầu lộn xộn. Em thấy chị Vân dang rộng hal háng ra, rồi nhét mạnh đầu cặc em vào miệng *** chị, nhấn mạnh vô. Em tự động hẩy đít tới. Chị Loan ơi ! Không làm sao tả nổi hết cái sướng tuyệt trần luc đó…

Cặc em đã hiên ngang vào hết bên trong *** bà chị dâu rồi. Đụ đứng chị Loan ơi? Chị Vân rên thê thiết:
– Tại sao em dám vô đây đè đụ chị vầy hả Lâm? Rủi chồng chị về thình nnh thì sao? Thì sao? Thì mình cứ đứng đụ tiếp chớ sao. Ai biểu bỏ chị đi xa hoài làm chi. Thèm quá chị phái đụ em chồng nè. Ối sướng quá Lâm ơi. Đụ lén vầy sướng hơn đụ với anh Thanh, chồng chị nưa. Mỗi ngày lén lén qua đây mình đụ nhen Lâm.

Rồi chị Vân ôm em nắc ầm ầm. Chị cũng đụ cho chị, cho chị đã thèm giống hệt lúc chị bú cặc em. Em nhắm mắt, trân mính, ráng chịu. Vì là lần đầu tiên được giao hợp, nhưag em muốn kéo dài sự thống khoái Càng lâu càng tốt. Từ hôm đó, em bỗng tự tìm biết mình có một khả năng chơi lâu, lâu đến có khi hơn một tiếng.
– Đừng ra nghe Lâm, cho chị đụ đã thèm chút.
– Chị cứ đụ đi, còn lâu lấm em mới ra.
Đúng như thế. Được khoảng nửa tiếng, chị Vân la:
– Để một mình chị được rồi bé ơi ? Ôi cả bốn tháng, bữa nay mới được ra một lần Trời ơi? Từ nay con không phải nhịn thèm nữa. ối, sướng, sướng quá Lâm, sướng !

Cả cặc, cả lông dái em như ai xối vào một chén nước, ướt mèm. Ra xong chị Vân ngồi bịch xuống giường, và nàm sải chân ra mà thở. Mồ hôi làm láng cả bộ ngực căng tròn trắng bóc, Mắt thì nhấm, mà mồm vẫn nói:
– Đụ với anh Thanh chị cũng không ra nhiều như thế em ơi. Có biết tại sao không cưng? Tại vì: em là em chồng, Tại vì em nhó thua chị đến 6 tuổi. Tại vì đụ lén, đụ ngoại anh. Chị thèm đụ trẻ con lấm Lâm biết không?

Em cứ đứng thế để nhìn thân hình trác tuyệt của bà chị dâu, để nghe bả tâm tình:
– Lâm có biết hôm nọ chị rời khỏi chiếc võng vào đây đắp mền chị làm gì không?
– Dạ không. Chị nói cho em nghe với được không?
– Chị thủ dâm ? Thú dâm cũng sướng, nhưng không bằng đụ cặc thật, em ơi !
– Thủ dâm? Là sao? Em hỏi chị Vân.

Chị Vân vói tay lên đầu giường lấy cái ly. Bên trong ly có ngâm cái bọc. Hình thù bằng con cặc. Chị nói:
– Đây là cái bọc hột é. Mỗi lần thèm quá, chị chơi tạm nó, mà óc thì nghĩ là con cặc. Hôm đắp mền, chị chơi như vầy nè. Chơi thật lâu và tưởng tượng là Lâm đang đụ chị.

Chị banh *** ra. Nhét căi bọc hột é vô, rồi bắt đầu thụt Mặt chị diễn tả nỗi khoái lạc cực kỳ dâm đãng. Tay thì thụt, mắt chị nhìn cặc em va nói:
– Em lên ngồi ngang qua mặt chị, cho chị bú nhờ chút, được không em. Chồng đi xa, ở nhà thèm quá Lâm ơi.

Em ngồi qua mặt chị, đút cặc vào mồm chị. Chị táp vào và nút mạnh muốn đứt hal cặc em ra. Dưới kia chị vẫn đụ cái bọc ầm ầm. Bọc hột é nớ dần ra và dài hơn con cặc bình thưởng. Em chỉ dám nhìn có một phút rồi tảng lờ nhìn đi nơi khác. Sợ bị kích thích quá sẽ bị xuất tinh, là điều em không muốn. Em chỉ muốn được ra trong *** của chị Vân mà thôi!

Làm như thế được trên 15 .phút, chị Vân bảo:
– Bây giờ Lâm xuống đụ chị đi. Đụ cặc thiệt sướng hơn nhiều. Đó, đl~t vô đi cưng, nhấn hết vô. Rồi, nấc mạnh đi. Nhớ kềm lại, khoan ra. Làm sao cho chị ra vài ỉần đã. Đó em chồng ơi ? Em bợ hai mông đít chị lên làm chi vậy?
– Cho *** chị nó sát thêm yàO, Đụ mởi đã.
– Vậy để chị kê gối lên cho cao.

Chị lấy luôn hai cái gối, lót dưới đít. Cao quá, cao như em đang nằm xuôi theo một triền dốc. *** chị sát vào em. Đầu cặc em nghe có cái gì chạm sực sực Đã quá là đã’ Chị bắt đầu nói bậy oang oang, làm em sợ quá phải lấy tay bịt môi chị lại, sợ bên nhà cha mẹ em nghe.
– La nho nhỏ chút chị Vân. Lộ ra việc này, chết em.
– Chớ sướng quá làm sao nín được hả Lâm. Ôi, cặc em nó húc mạnh vô tử cung chị, em ơi. Kiểu này lạ thiệt ! Em muốn có con với chị không? Con chị giống em thì cũng như giống anh Thanh. Có sao đâu mà lo. Bữa nay em phải làm sao cho chị tắt kinh, mang bầu nghe không Lâm ! Đó, Lâm ơi, đụ như,vậy mới là đụ. Còn anh Thanh mới lên, xọt xọt có mấy cái đã ra rồi. Nhiều khi chị chưa kịp biết sướng là gì. Nhớ mỗi ngày chạy qua đây đụ chị nhen cưng!

Em cắn răng lại. Đầu óc nghĩ tản mác những chuyện khác. Nhất định phải làm sao cho bà chị dâu mê man mới chịu. Nãy giờ em vẫn chưa có dịp bú *** clỉa chị, nên nói:
– Em thèm được bú *** chị. Cho em thử một chút rồi mình đụ tiếp. Được không?
Chị lắc đầu. Bởi cơn sướng đang ùa tới chiếm ngự hết toàn bộ thân thể chị. Chị không muốn cắt đứt Chị muốn đụ lâu hơn. Bỗng dưới bếp có tiếng của mẹ em:
– Vợ thằng Thanh đâu. Bộ ngủ giờ này chưa dậy hả?
Cửa phòng bị gõ. Em với chị Vân ôm nhau ngừng nắc, lăn xuống đất, nằm ép vào trong kẹt, sợ ngoài kia bà già nhìn qua vách phênh sẽ thấy. Bà già
lại gọi.
– Vân à. Dậy qua phụ với má làm cơm giỗ ông Nội ? Chắc là nó đi đâu rồi. Dặn hôm qua, mà con nhỏ chắc quên. Rồi thằng quỷ Lâm sáng nay cũng biệt dạng, không ớ nhà cho tôi nhờ chạy đi mua ba thứ cần thiết ! Hổng lẽ hai chị em nó rú nhau đi chợ phiên? Mà chợ phiên đâu có nhóm sớm vậy.

Rồi tiếng đi của bà già xuống lại dưới bếp, xa dần. Em với chị Vân cứ ôm nhau đụ tiếp dưới đất. Chị bớt la, chỉ âm ư nho nhó. Và lại ra chan chứa một cái nữa. Lần này em đặt chị nầm lên giường, banh *** ra, ỉiếm, bú ngon lành, không cần phải xin phép.

Trưa hôm đó cả hai quên ăn cơm trưa. Tiếp tục đụ cho đến xế chiều mới ngưng vì đói. Thế là ngày nào em cũng tìm cách chạy qua đụ tơi bời với Vân suốt gần sáu tháng.

Những lần anh Thanh về thì em thôi, không qua thăm chị. Nhưng anh em trở lại đơn vị, là em tung hoành như chỗ không người. Một hôm, đang lang thang ngoài vườn tìm bê nhánh ổi làm ná bắn chim, thì em gặp chị Ba. Cũng là chị dâu, vợ anh Ba, cũng đi lính. Chị đang lom khom hăi rau đấp cá, thấy em, chị hạ giọng, nói đủ em nghe:
– Lâm, em sắp có con rồi, biết không?
Em giật thót người. Em sắp có con? Sao có chuyện lạ vậy. Thấy mặt em thất sấc, đứng ngơ ngác, chị nói tiếp:
– Lo hén? Có ăn, có chịu. Mắc mớ gì lo ! Chỉ lạy trời cho chú Thanh chú không biết thì thôi. Chớ nó mà biết là có chuyện lôi thôi à. Không yên đâu, em…
Em chợt hiểu, và hỏi chị Ba ngay bằng giọng nói nhỏ:
– Bộ, bộ chị Ba định nói là chị Vân đang có bầu?
Ba tháng rồi ông Trơì con à, Chuyện này chỉ có một mình chị biết thôi. Con Vân nó cũng không biết luôn.
– Nhưng sao chị Ba cả quyết đó là con của em?
– Chớ năm tháng rồi, chú Thanh có về phép lần nào đâu. Mà thím Vân lại mang bầu ba tháng. Cái bào thai đó không phải của em thì của ai. Hí, hỉ, hí. Ngộ quá ta. Mới chưa được mười sáu tuổi mà đã có con. Ngộ à.
– Nhưng em với chị Vân đâu có…
– Thôi, đừng chối. Biết điều, năn nỉ, chị giữ kín cho. Còn không, chị khai tùm lum ra những buổi sáng, những buổi tối, hai chị em ôm đụ, la rần trời đất thì kẹt cho em lắm, Lâm ơi ! Bể hay không là do chị đây nè.

Em như tên trộm bị bắt quả tang. Lâu nay say sưa, khoái lạc với những lần hẹn hò tưởng như kín đáo bí mật. Nhưng đã lọt tai, lọt mắt bà chị dâu thứ ba. Em cúi đầu, lặng câm. Hèn chi gần đây, mỗi lần em đến đụ, Vân hay bắt đụ ngồi, đụ đứng. Nếu đụ nằm thì Vân ngồi trên người em. Chị muốn che chở cho cái bụng….Em hỏi chị Ba:
– Chị Ba, cái này em hói thiệt nhen. Bộ chị có rình thấy tụi em ăn ở với nhau hả? Nếu không, làm sao chị biết.
Nhìn trước nhìn sau, chị Ba nhó giọng:
– Chừng nào rảnh, ghé qua bên chị chơi, chị cho em nghe mười mấy cuốn băng cassette thu hết những cuộc làm tình thầm lén của hai người. Xin nói trước là không phải vì muốn phá tụi em mà chị tò mò thu trộm như vậy. Chị làm, là bởi vì,..bởi vì…cũng thèm những cuộc mây mưa thầm kín như thế. Thèm lắm….ông xã, tức anh Ba của em, cũng đi xa, cũng hànb quân giống như chú Thanh, chồng con Vân. Mỗi lần mở băng ra nghe, chị đơ thèm nhiều lắm. Vì chị cũng được hưởng chung cái khoái lạc ái ân của hai em. Chị cũng tưởng tượng mình đang…đang vậy vậy với một cậu bé….như em….

Nói xong, chị Ba nhìn em với cặp mắt khác thường. Nhà clỉa chị cũng ở trong miếng đất này của ba má. Chị khoảng 28 tuổi, tuổi ctia yêu đương, thèm khát. Vậy mà, có khi ba bốn tháng mới gần chồng một lần. Vài ba hôm, hay một tuần, lại chấm dứt. Cơn thèm bị cắt ngang. Nhưng sao hai bà chị dâu này không thèm người lớn, mà lại cứ nhè em mà tỏ tình, và thú thật là họ yêu trẻ con? Em nói:
– Chờ bữa nào làm gì. Ngay sáng nay được không. Em muốn nghe xem có hay, có hấp dẫn, có khiêu khích không…
– Trời ! Hay tuyệt trần. Hấp dẫn ở cái chỗ là hai người xưng chị, xưng em, mà đụ nhau, bú nhau như nhân ớnh. Đời chị chưa bao giờ được cái diễm phúc lạ lùng đó.
– Chị muốn hưởng không? Muốn, thì dẫn em qua nhà chị.
– Không được, để tránh những con mất dòm ngó, chị đi về trước. Chừng nửa tiếng, em ra ngoài lộ chui qua bụi tre, lén đến nhà chị. Hai chị em mình sẽ vậy được không?

Em gật lẹ đầu. Lòng phấn chấn, rộn lên nỗi vui lạ lùng, vì sắp được hưởng một cái *** mới ! Em tạm biệt chị Ba, chạy về nhà lục cơm ăn cho no, lấy sức. Nửa giờ sau, em gõ cửa nhà chị Ba. Chị ra mở,với một bộ đồ đẹp hơn. Tóc còn ươn ướt hình như mới tắm. Mùi nước hoa thơm ngào ngạt. Khóa chặt cánh cửa, chị mời em vô thẳng phòng chị, mở máy cassette. Giọng em với Vân vang lên:
– Lông chị nhiều quá, em không thấy hột le đâu hết !
Lâm lấy hai tay vạch ra, mới thấy. Mau đi em, chị nứng quá. Thấy nó chưa? Rồi hả? Nút mạnh đi Lâm ! Đó, ối Trời đất ơi, tê *** chị quá cưng ơi ! Em làm ơn cho hai ngón vô lỗ *** chị. Đó em, thụt, đụ chị đi. ôi ! Chết, chết con chúa ơl ! Chết con. Mãi nghe máy thu âm. Khi quay lại, em thấy chị Ba đã trần truồng, nằm phơi hơ hớ trên giường, chơ đợi:
– Tắt đi, đừng cho chị nghe nữa cưng. Càng nghe thêm nứng chết đi được. ở đây, mỗi lần chị nghe, là mỗi lần phải đút không những hai, mà luôn ba ngón vô tự đụ mình cho đỡ. Cổi hết áo quần lên nằm đây tha hồ muốn đụ, muốn bú, muốn thứ gì, em cứ sai bảo, chị sẽ làm nô lệ cho. Trưa nay ở đây ăn cơm với chị. Ăn xong, mình đụ tới tối: Chị cũng muốn co bầu với em như thím Vân vậy.
– Chị Ba người Mỹ Tho. Người ta bảo: “Gái Mỹ Tho *** kho ba trách”. Quả đúng như thế ! *** chị mập, dày múi, mà to như cái dĩa nhỏ. Chị nằm chàng hãng, hai tay còn banh thêm *** ra cho em nhìn, và mời:
– Chị tỉa bớt lông rồi. Không có dày đặc như thím Vân đâu. Em tha hồ muốn thấy cái gl cũng được Tự tiện.

Cái lối nói chuyện gợi tình của chị Ba làm cặc em giật bưng bưng. Em bị chị Ba quyến rũ quă dễ dàng. Em nhảy lẹ lên giường, nằm lộn đầu, đút cặc vô mồm chị. Thế là cả hai bú nhau, “ăn” nhau đã đời cả nửa tiếng mới nằm thuận chiều, bắt đầu một trận đụ dài vô tiền khoáng hậu. Chị Ba ra cả ba lần. Tơi tả như cái bông sau cơn mưa giông, chl nằm phè cánh nhạn, cho em tha hồ, muốn làm gì thì làm. Lúc đó em mới tụt xuống, banh *** chị Ba ra xem cho mãn nhãn, và bắt đầu bú cuồng bạo.

Đang bú ngon lành, bỗng cánh cửa buồng bị tông ra. Trời ơi ? Thằng Lục con bà Hương Cự đứng chần dần ra đó, mặt xanh lè, vì ghen. Nó không nói gì chỉ đứng nhìn chị Ba rồi ứa nước mắt khóc, trông thật tội nghiệp.

Thằng này cũng bàng tuổi em thôi, nhưag nhà nghèo, nó không đi học. Thấy nó đứng im mà ghen, chị Ba nói:
– Lục à, đây là anh Lâm, em chồng chị. Tại cả tháng nay em không tới thăm chị, chị mới “ăn vụng” chút đỉnh. Có gì đâu em ghen? Cổi đồ lên nằm luôn đây mình đụ tay ba. Con trai phải hào hùng, vui vẻ. Đừng khóc, anh Lâm cười cho. Thằng Lục cố dằn cơn ghen, nói đứt quãng:
– Chị nói chị thương có một mình em, rồi bây giờ có thêm anh Lâm nữa. Chị coi kìa, chị chàng hãng ra cho ảnh bú ***. Cái *** đó của em, em thương nó, em yêu nó….
– Thì nó vẫn còn đây chớ có mất đi đâu mà em lo Mau đi cưng. Cổi truồng ra, lên ngồi ngang qua mặt chị, chị bú cho.
– Không, em chỉ thèm bú *** chị thôi à. Nói anh Lâm nhường lại cho em. *** đó của em, của em!

Em tự động nhường *** chị Ba cho nó. Nó lè lẹ tuột hết quần áo, quỳ xuống, banh *** chị Ba ta, ngoạm vào bú, giống hệt thầng bé khát sữa. Em lên ngồi vất qua mặt chị Ba. Đưa cặc cho chị bú. Vậy là chị được đến hai thằng nhóc phục vụ. Té ra lâu nay chị Ba cũng đã từng ngoại tình với Lục mà em hoàn toàn không biết. Thằng Lục ốm xanh xao. Con nhà nghèo cũng có, nhưng lý do chính vẫn là ham đụ chị Ba.

Từ phút đó em yên tâm, không sợ chị Ba xì chuyện yêu thương thầm lén của .em với .chị Vân nữa. Bởi em đã thấy được lá tẩy của chỉ Ba: thằng Lục!

Em quay xuống nhìn. Thằng Lục le lưỡi quét mạnh hai mép *** bà chị dâu. Một ngón tay nó chà mạnh hột le. Nó nhắm mắt bú say sưa cho đã cơn thèm của chính nó, chớ không phải làm cho chị Ba khoái lạc Em bất ngờ hỏi nó:
– Lục, sao hồi nãy đứng khóc thấy tội quá vậy?
– Anh, con nhà giàu, muốn ai mà không được.

Còn nghèo như em, được .chị Ba cưng là điều vạn phúc clỉa em. Mất chỉ, em đâu còn ai. Không những mất chỗ vui chơi, mà còn mất người cho tiền em ăn quà hằng ngày….nên em khóc!

Tự nhiên em thấy thương nó, thương luôn cả chị Ba. Một người vì ham đụ, người kia vì nghèo. Bỗng em nhđ tới chị Vân, người đang mang thai với em ( ?). Em nói với chị Ba:
– Có Lục đây, chị vui chơi với nó. Cho em chạy qua thăm chị Vân một chlít. Biết đâu giờ này chỉ cũng đang mong em, chờ em. Tối nay, chị em mình gặp nhau. Còn Lục, từ nay hai anh em mình chia nhau ra mà hưởng. Em ban ngày, anh ban đêm.
Muôn sự, của chung mà. Ghen làm chi. Chắc gì một mình em đã kham nổi chị Ba!
Nói xong em mặc đồ, từ giã, chạy lẹ qua nhà chị Vân, giữa lúc chị đang ngồi gọt khoai nấu chè. Chị hỏi:
– Đi đâu mất tiêu, sáng nay không thấy em qua chơi?
– Em để ý thấy giáng dấp chị Vân có vé chậm, mệt mói. Hai cánh mũi có vé hơi mọng đỏ. Em hỏi rất tế nhị:
– Được mấy tháng rồi hả chị Vân? Nói thật cho em nghe.
Chị có vẻ giật mình, ngừng tay, nhìn em, bối rối:
– Cái gì mà mấy tháng hả em cưng?
– Cái bầu của chị. Xin lỗi em hỏi có hơi đường đột…
Chị thở ra, nhìn ra khu vườn bát ngát ngoài kia:
– Khoảng ba tháng rồi đớ Lâm ! Và nó là … con của em, chớ không phải của Thanh. Chắc chắn là nó giống em rồi. Mà giống em thì tất nhiên giống cả Thanh. Có điều chị lo là không biết Thanh có để ý ngày chàng về phép cách đây những năm tháng lận. Nếu chàng không nhận…chắc chị phải mang bé về Long Xuyên để nuôi.
– Còn em? Em ngồl xuống cạnh chị, cầm tay chị hỏi thế.
Chị quay lại, ôm em, mạnh dạn hôn em một lúc rồi nói:
– Tùy thôi. Em muốn làm chồng chị thì đi theo. Nếu không con chị sẽ phải bị mồ côi, không cha, khôllg thừa nhận….

Lúc đó cả trăm cảm giác hiện lên làm em vô cùng bối rối. Tình thương lai láng với chị Vân. Trách nhiệm với bào thai. Sẽ đối phó thế nào khi anh ruột mình tìm biết chị Vân đã ngoại tình với em. Công việc học hành của em sẽ ra sao. Ba mẹ em sẽ nghiêm trị em như thế nào, vân vân và vân vân.

Quả tình em nhìn thấy cái bụng hơi lúp lúp của chị rồi. Chấc chấn đứa bé trong bụng đó là con của em. Chưa 16 tuổi, mà em đã bất đầu làm cha ! có cái gì bắt em mạnh dạn chịu tội, không thèm chạy chối. Dù sao, lỗi vẫn do em. Rồi như một kẻ lớn, em thẳng thắn cầm tay chị Vân lần nữa, nhìn chị, thương chị xót xa, thương chị rạt rào !
– Nếu ba tháng, thì đúng là con của em thật rồi chị Vân ?
– Hay em muốn chị đi phá, chị sẽ…
Em hoảng hốt chận lại, không cho chị nói thêm. Có cái gì thiêng liêng, lúc bấy giờ, bắt em tự gánh trách nhiệm, và nghĩ: “nếu đồng ý để Vân phá, em là thằng hèn”
– Không, chị Vân ! Cứ để mọi việc trôi đi. Nếu chẳng may anh Thanh không nhận. Em phải là cha đứa bé !

Chị Vân ngước nhìn em với đôi mắt kính phục, đầy hạnh pMc. Chị như người đang chết đuối, vớ được cái phao. Đứng lên, chị ôm em, ngả đầu vào vai em, khóc rưng rức ! Em cõng Vân vào phòng, đặt đầu chị nằm xuống, lột truồng chị ra để tận mắt nhìn cái bào thai non t Không biết cái gì khiến em mạnh dạn, đầy can đảm nhận chịu hết trách nhiệm. Có lẽ, có lẽ vì ớnh em yêu chị Vân có thật! Ban đầu, đến với nhau, quả thật em thơ ngây tìm thú vui xác thịt. Tự nhú, nếu có gì đổ bể, thì chị Vân mới ià người mang tội. Còn em, bé con, sợ gì.

Nhưng bây giờ, đứng nhìn chị trần truồng, với cái bụng lúp lúp, lòng em xoắn lại. Một nỗi niềm yêu thương cả Vân lẫn hài nhi trong bụng chị, làm em trở thành một người lớn lúc nào không biết. Chị Vân nói với nỗi sung sướng:
– Chắc chắn con chị sẽ giống em như hai giọt nước !

Em sung sướng, hãnh diện, sà xuống ôm hôn cái bụng chị. Hôn thật lâu, hôn như hôn con mình, tuyệt nhiên không có chlit ý tưởng dâm dật nào. Vậy mà chị Vân chịu không nổi, quặn người, hai tay bóp bú, ưỡn *** lên, la nho nhỏ:
– Lâm ơi, có bầu ba tháng, chị thèm đụ kinh khủng lắm, em có biết không? Đêm nào không có em, là chị chơi túi hột é một mình. Thèm muốn điên lên được Lâm ơi !
Nhưng cái bụng chị như vầy, làm sao em nằm lên được?
– Thì mình đụ đứng, đụ ngồi, hay cho chị lên ngồi trên em lái trực thăng. Chớ nhịn hoài vầy, khổ lắm em ơi !!!

Nhìn gương mặt chị khi nói câu đó thật tội nghiệp. Em nhanh nhanh cổi truồng, xuống hôn cái bụng một lần nữa, rồi hai đứa ngồi đối diện nhau, cho cặc vào ***, đụ chan chứa. Đụ như kéo cưa, đụ như vợ đụ chồng, chớ không phải chị dâu ngoại tình với em chồng. Chị đùa:
– Đứa nhó trong bụng, nếu là con trai, chẳng những sẽ giống em gương mặt, mà còn giống luôn cái dâm….Người gì mà đụ lâu hơn đỉa. Người ta ra hai ba cái mà mình vẫn trơ trơ ra như đá. Nói thiệt, chị mà làm vợ em, em đi đâu, chị theo đớ. Đàn bà khác mà rớ tới em nó sẽ mê chết mê sống em luôn! Chị không chịu đâu đó nhen.
– Bộ chị không dâm hả. Mỗi lần đụ là ra hai ba cái Vậy mà gặp nhau là đã đòi xáp vô phòng, đóng cửa liền…
– Không phải tại chị dâm đâu. Mà có lẽ chị đã yêu em không biết chừng. Những lần anh Thanh về, có bao giờ chị đòi hõi chuyện vợ chồng. Có lần ảnh hồi: “có phải chị bị lạnh cảm không. ” Nằm vào giường với Thanh, cểi áo quần ra là chị chỉ nghĩ phải làm bổn phận người vợ, hơn là cho tình yêu. Đụ với Thanh, họa hoằn lắm, chị mới được một lần tuyệt sướng. Còn thì…như cơn gió thoảng nhẹ, bay qua…Mỗi lần muốn đạt tuyệt sướng với Thanh, em có biết chị phải làm gì không? Chị phải…phải nghĩ là mình đang ôm Lâm mà đụ, Chị gọi thầm tên em, tưởng đến gương mặt em. Tự hỏl mãi tại sao chị yêu em, mà không yêu Thanh như đã yêu em? Với Thanh, chị uống thuốc ngừa. Với em, thì không. Từ lúc có bầu, chị đã ăn, đã uống không biết bao nhiêu là đồ bổ. Chị muốn đứa bé phầi đẹp, phải mạnh như em !

Đó là điều rắc rối của tình yêu ! Hồi còn con gái, chị không tin. Nhưng bây giờ, chằng những đã tin, mà còn làm tín đồ trung thành cho thứ đạo: yêu trẻ con !